Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ

Chương 17: Chương 17




Mảnh ghép 17 : Nhật ký một tuần phạt

6h

- Mẹ ơi con đi học đây - Băng thều thào với mẹ nó rồi nhanh chóng đến trường, nó tự cẩm thấy mình vô đối quá khi lần đầu tiên trong đời nó đi học sớm như thế này

- Đi sớm vậy con - Tiếng mẹ Băng từ trong bếp vọng ra

- Vâng, con đi tập thể dục luôn ạ - Băng bịa lý do vì mẹ vẫn chưa bjt n' đánh nhau và bị phạt, không thì chết lun

Thơi tiết hôm nay khá là đẹp hơn mọi ngày.Hiếm khi Băng ra đường sớm như tầm này.trời đẹp nhưng Băng & Lam thì thấy 1 tuần đến thật là âm u vì phải lao động không công

Hai người có mặt ở trường rất sớm, bác bảo vệ đã có mặt trao cho 2 tụi nó dụng cụ hỗ trợ đó là chổi và hốt rác

Chuẩn bị hành nghề, cả 2 đều xăng tay áo lên và ủ rũ vào từng phòng của khối 12.

Bác bảo vệ cứ đứng canh bọn nó hoài à, không làm là không xong với nhà trường đâu, Mồ hôi đứa nào đứa nấy rơi lã chã 1 cách vô thức, tất nhiên là rất rất rất mệt rồi ( thiện tai....thiện tai ) ( may phòng học nào cũng sạch sẵn rồi đó không thì 2 pà này xỉu lun mất )

Xong xuôi, cả 2 cũng về lớp thấy H.Vĩ và Phong đã đến lớp, H.Vĩ đang trong trạng thái ngủ ngon lành. Băng và Lam quên luôn cả cặp sách vẫn còn ở dưới ô tô của Lam @@, lại phóng như bay xuống bãi đỗ xe để lấy cho kịp giờ học, trống sắp oánh đến nơi rồi

.......

H.Vĩ vẫn đang ngủ, Lam bỏ luôn điện thoại ra chụp lấy kiểu ảnh của H.Vĩ, trông dáng của H.Vĩ nhà ta mới đẹp làm sao ( Lam mún dìm cho H.Vĩ không nổi được)

- Tên này ngủ sau hơn chết - Lam nói với Băng

- Cả lớp đứng nghiêm - Lớp trg? hô to khi thấy giáo viên bước vô lớp

Lúc bấy h Lam ms đánh thức H.Vĩ dậy và khoe bức hình vừa chụp được cho cậu xem

- Vào lớp rồi à,- câu hỏi của H.Vĩ khiến Lam lặc ngan

- Về rồi ớ - Lam cười , chêu

Thế nào mà H.Vĩ lại lôi lun cặp sách trong ngăn bàn ra.....( định về )

- Này, làm cái gì đấy - Lam không hiểu

- Thì về rồi phải lấy cặp sách ra về chứ còn làm gì ? ( ông này vẫn ảnh hưởng bởi giấc ngủ ban nãy mà không bjt trời đất là gì )

- Não à,về đâu mà về, giờ mới tiết 1, tôi nói đùa thế thôi mà cũng tưởng, hâm - Lam kéo H.Vĩ ngồi xuống ghế

Giờ H.Vĩ mới ngớ người ra, mở vở ra học

Lam giơ hình của H.vĩ lên cho cậu xem, anh chàng giật mình vì nhận ra người trong hình chính là mình, cậu giựt điện thoại của Lam và delete, Lam vẫn cười tươi như hoa vì đoán trước được rằng H.Vĩ sẽ cướp và xóa đi vì thế đã bắn qua bluetooth cho Băng rồi, kakaaa, chỉ còn cách del nốt ở điiện thoại Băng thui

----------

Chiều

Được nghỉ học, Băng và Lam đi bơi cùng M.K

Tại hồ bơi............

Hồ rất rộng và đẹp, y như trong tranh vậy, ( Băng và Lam ăn mặc kín nha, không hỡ hang ạ )

Băng phóng mình xuống hồ bơi, thật mát mẻ và dễ chịu, M.K thì ngồi trên bờ không xuống bơi ( không biết bơi ạ ), M.K đeo kính thời trang chống nắng và ngã người xuống ghế nằm, may anh che gần cả khuôn mặt rồi đó không thì girl mà nhìn thấy là chết chắc

Băng & Lam làm noạn cả hồ bơi bằng sức quậy phá, có nhiều người không bjết bơi cứ vùng vẫy chân tay lên xuống, nước bắn đầy mặt 2 người, khổ thân, cứ đưa tay lên vuốt nước trên mặt mà mệt, bơi đến đâu cũng thấy có người đang giẫy giụa với nước

Băng & Lam thi nhau hụp lặn dưới nước, lúc ngoi lên thig thi nhau thở và lấy tay vuốt mặt , 2 người lên bở ngồi nghỉ, chân thì vẫn nhúng xuống đạp nước, một lúc sau........ Băng đứng dậy lấy tư thế để chuẩn bị bay xuống hồ

- Em gái ơi quay lại đây anh coi nào - giọng con trai ầm ầm bên tai Băng & Lam

Lam suýt ngã ngửa vì trước mặt có mấy tên " sát gái .. hay dại gái đi "

Băng thì giật mình trượt chân ngã thẳng xuống hồ , sặc cả nước

- Chết rồi- Lam lẩm bẩm

Không ai bảo ai, Lam nhìn Băng và .......1..........2........3 chạy thui

Băng bơi nhanh và nhảy lên bờ, mấy tên đó cứ bám theo làm quen khiến 2 người khó chịu, mặt đứa nào cũng cau có vào

- Em gì ơi cho anh xin số điện thoại được không? - Thằng tóc xanh rêu vừa vuốt nước trên mặt vừa chặn Băng lại ns

- Tránh ra - Băng lạnh lùng hết mức

- Em này dễ thương, cá tính lắm, anh thích - cười

- Hả, anh bị điên à, tránh ra giùm cái coi - Băng bực bội

- Em cho anh số đi rồi anh tránh - ( ác quá )

- 1

- Gì em

- Anh bảo tui cho số đó, tui cho số 1

- Không, ý anh là số điện thoại liên lạc của em ý

Thấy tên này chướng mắt quá, Băng dẫm phát lên chân hắn mặc hăn la oái oái rồi chạy

Cùng lúc Băng với tên tóc xanh đối thoại thì Lam đối thoại vs tên tóc hung đỏ

- Em

- Anh - dịu dàng ( giả nai ạ )

- Cho anh làm quen

- Uh

- Em tên gì, nhà ở đâu, bao nhiêu tuổi, sô điện thoại em là gì, em có người iu chưa....- Ông này hỏi nhiều thấy gớm

- Em tên Mẹ , nhà ở trên trời, bằng tuổi anh, số điện thoại không có có, người yêu có rồi, anh cứ gọi em là Mẹ ấy - Lam nói rồi cười

- Em hài hước quá, anh thích em rồi đó ( ạc, lặc ngan vì ông này - Lam choáng )

Chạy.................

- Đứng lại đó em! - tên đó đuổi theo nhưng không kịp, lạc mất gái đẹp rồi, khổ quá

cả 2 cùng chạy đến cạnh M.K

- Về về thui anh ơi - Lam hấp tấp nói

- Về anh ơi - Băng hấp tấp không kém

- Sao thế 2 em - M.K hỏi

- .......- Băng và Lam cùng nhau kể, M.K cười loạn xạ lên,

- Mắc cười quá , sao 2 em không cho người ta số lun đi - M.K ôm bụng cười

- Anh bị đui à mà cho, cho xong thay số mới là vừa.thấy phát ớn, tóc thì trông không khác gì thú - Lam vừa nói vừa ọe ọe

- Đúng rồi đấy, phát khiếp - Băng đệm lời

Băng và Lam ra thay quần áo còn M.K thì ra lấy xe, nghĩ đến chuyện này mà pé Băng và pé Lam thấy sợ rung đùi

-------------

Ngày thứ 3 trong tuần......

Tại lớp 12a1 ( lớp của M.Đ )

- Sao hôm nay lớp này bẩn quá vậy. - Băng nhăn nhó nhìn Lam

- Con đó lại chơi tụi mình rồi - Lam cau mặt

- Mỹ Đan hả ?

- Chứ còn ai zô đây nữa

........

Hnay Phong không thấy có mặt ở lớp

Ở 1 nơi nào đó

- Mẹ kiếp tụi bây làm gì để nó đánh ra nông nỗi này - Một tên tai to mặt lớn nạc lên khiến lũ nghe gần như ngã ngửa

- Tụi nó đông hơn thưa đại ca - Tên đó ns lí nhí

- Theo tao - Tên cầm đầu triệu tập đàn em rồi........

...

Trên đỉnh núi...

Một đám người mặc áo đen đứng đông nghịt cả 1 vùng

Đó là người của Phong

- Tụi mày đến nhanh ha - tên cầm đâu nói mĩa mai,

...........Phong im lặng không nói gì, gương mặt lạnh lùng vô đối, đôi mắt không chút biểu cảm, hàng mi rung lên.

- Hai năm không gặp đại ca của Devil bloodthirsty mà đã bị câm rồi sao - tên đó nói chế giễu. đàn em phía sau cười như dại =))

- Thù này không trả tao rút khỏi giang hồ luôn - Phong nói lạnh lùng rồi ngước mắt lên nhìn tên đó tức giận, 2 tay hắn xiết chặt vào nhau lên gân xanh, ánh mắt vẫn lạnh lùng khó tả

- Ô ồ, dạo này iu em nào chưa hay vẫn nhớ em Vy - Tên đó nói mĩa mai, tim Phong như có cái gì đó lọt vào khiến hắn khó chịu khi nhắc đến tên người con gái này, tim hắn hơi nhói lên nhưng bản thân hắn đã ngăn lại, sự lạnh lùng vẫn lan tỏa khắp cơ thể con người này

((( bang Black MG -đây là kẻ thù không đội trời chung của Phong, lý do vì 2 năm về trước, tên cầm đầu - Đình Uy yêu thầm người iu của Phong tên Tường Vy ( cháp nhau sẽ kể rõ hơn về quá khứ và người iu của Phong ) nhưng Tường Vy không yêu mà yêu Phong, vì ghen tức và căm hờn, Đình Uy luôn gây khó xử cho Phong và chia cách tình yêu của họ,vào 1 đêm định mệnh vì lòng ghen tức mù quáng Đình Uy đã lỡ tay ( không cố ý, tên này cũng đau lắm ) giết chết Tường Vy, từ đó Phong càng trở lại tàn nhẫn, lạnh lùng vô đối hơn vì mối tình đẹp tan biến - đêm định mệnh ấy như thế nào thì đợi vài cháp xong nói đến nha !!Phong dẫm chân thật mạnh xuống cành cây khô dưới đất, cành cây gẫy đôi và kêu rắc...tất cả đối vs Phong, trước mặt là kẻ thù mà Phong muốn trừ khử từ lâu,, không đợi thêm câu nói gì hết,tất cả xông vào trận chiến, 1 rừng người đang thi nhau tìm kiếm mồi và giết chúng

K biết trời xui thế nào,mây đen ầm ập kéo đến kín cả bầu trời, một màu u ám lan tỏa khắp nơi, mùi máu tanh càng nồng hơn...

Cơn mưa nhanh chóng kéo đến khiến mọi vật như hỗn loạn, cây cối thi nhau ngả nghiêng, tiếng sấm chớp rạch ngang trời.. mưa càng to hơn..nước mưa cứ tạt thẳng vào đám người đang đánh nhau ấy không thương tiếc.......

Người của Đình Uy đã la liệt và kiệt sức gần hết trong khi đó người của Phong vẫn rất mạnh.

- Rút thôi tụi bây - Đình Uy lên giọng và chạy xuống núi

- Giữ bọn chúng lại - Phong ra lệnh cho đàn em, đàn em của Phong nhanh chân đuổi kịp phe của Đình Uy, trong tình thế nguy cấp, ĐÌnh Uy đã chạy vượt qua đám người của Phong, nhảy vô trong tường nhà dân cạnh đó và chạy theo hướng sau nhà để che mặt người của Phong...rồi chạy mất hút...

Xử đẹp lũ ng` của Đình Uy, Phong vẫn lạnh lùng khó đoán, cầm dt lên và gọi điện cho ai đó

- Tìm bằng được thằng Uy về đây cho tao

Không đợi câu trả lời của đối phương, Phong dập máy

Mưa chưa ngừng, ai nấy cũng đều thấm nước mưa hết cả, mau lên xe rồi phóng về.

----------------

Ngày cuối cùng trong tuần..Tan học ( sáng nay 2ngườinày xin bác bảo vệ cho quét lúc về rồi, còn lúc đi thì còn phãi ngủ nướng lên không đến kịp )

- Chài ơi, nốt hum nay là thoát nạn rồi- Băng hét lên sung sướng và vỗ tay uỳnh uỵch như trẻ con

- Yeah !! Nốt hnay đi ăn cho thoải mái, anh M.K trả tiền ...- Lam vỗ tay theo ( chài, lợi dụng quá

- Ai nhắc đến tên anh đấy - Từ đâu M.K đã lù lù đằng sau 2người rồi,anh đeo balo 1 bên, 1 tay giữ balo còn 1 tay kia đút sau túi quần, ôi dáng đẹp quá ^^

- Hi, ai nhắc đâu , nghe nhầm chùi - Lam cười toe toét

- Tai anh có vấn đề rồi đó - Băng chêu

- 2 em lại bắt đầu đi, quét nốt đi a đứng coi hộ bác bảo vệ - M.K ns xong ngồi lên bàn giáo viên nhìn 2 con ong chăm chỉ quét lớp

2người này đang tức xì khói đầu ra vì mình phải quét mà M.K lại còn ngồi như ông hoàng thế kia không ra giúp đỡ lại còn nói giọng như bác bảo vệ .

Tích...tắc // tích...tắc ...10'......20'.........25'

- Xong rồi.......yeah - Băng tung chỗi lên mừng rỡ

- Ớ nhỏ này, 14 lớp cơ mà, giờ mới được 9 lớp - Lam nhăn nhó nhìn Băng, M.K thì đập tay xuống bàn giáo viên cười sằng sặc

- Ôi thế này bao giờ được về đây - Băng tụt cảm xúc nói với giọng đau khổ ( dễ thương lắm lun )

- Tiếp đi, nhanh lên - Lam giục

M.K cứ cười và nhìn 2 pé lao động

Tích...tắc...12h45 p.m

- Xong - đến lượt Lam tung chổi lên ai ngờ chổi đáp xuống trúng mặt Băng, Băng hứng cả cái chổi........AAAAAAAAAAaaa,

- A ha ha, mày có sao không, tao xin lỗi nhớ - Lam vội chạy đến, nhìn mặt Băng lúc này ngộ cực lên Lam cứ cười lăn lộn ra

- Mày giết t luôn đi, cái chổi vầy mà để tao ăn àk, huuhhhuuuuuuu - Băng trả vờ khóc, M.K đang bên ngoài nghe điện thoại nên không biết sự việc này, biết thì thảm nào cũng cười cho Băng thúi ruột luôn ák.

- Về được chưa 2 em - M.K tắt điện thoại rồi vô trong

- Rồi ạ - Băng nói nhưng không quên bặm môi lườm ( đùa ) Lam, Lam thì cứ cười thầm, cố nén cười nên mặt Lam đỏ bừng nên...

M.K đưa Băng về còn Lam thì đi xe của cô về riêng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.