Bí Mật Phù Thủy

Chương 67: Chương 67: VIỆN BINH MỚI




Nó tiếp tục chạy lên trên. Nó nghe rõ, lúc nó rời đi hắn đã nói với nó rằng Gurena đang ở tầng trên cùng của cung điện này. Như vậy thì nó đã đỡ tốn thời gian để tìm kiếm rốt cuộc bà ta đang ở đâu rồi.

Theo từng bước chân, đôi bàn tay nó nắm chặt lại với nhau, đặt trước ngực. Nó ngầm cầu mong cho mọi người bình an, không có bất trắc gì xảy ra, nó mong điều ước ngày sinh nhật của nó sẽ trở thành sự thực.

Nghĩ đến mọi người, một giọt nước mắt của nó khẽ rơi. Nó vừa thấy cảm kích, vừa thấy có lỗi với những người bạn của mình. Nhờ có họ, nó mới có thể nhanh chóng đến đây.

Nó không thể hình dung nổi nếu không có Gin, Kai mở đường, không có Leon chặn Sarin, không có anh và Saphia đối phó với tứ đại hộ pháp và không có… hắn đứng ra đối đầu với cha mình thì nó có lẽ đã không đến đây nhanh đến vậy và cũng sẽ không còn nhiều sức lực để quyết chiến cùng Gurena.

Trở lại với tình hình chiến đấu.

Nhờ sự giúp sức của Haku theo lời hắn nói, Gin và Kai đã tiêu diệt gọn gàng, nhanh chóng bọn phù thủy hắc ám cản đường phiền phức và cả ba người họ đã tiến vào trong cung điện giúp đỡ Leon giải quyết Sarin.

Tình hình của Leon hiện thời khá căng thẳng. Người phụ nữ tên Sarin đó quả không hổ danh là cánh tay trái đắc lực của Gurena, sức mạnh phép thuật không tầm thường chút nào, hoàn toàn áp đảo Leon.

Leon không ngừng lau mồ hôi, thở dốc. Từ đầu đến giờ Leon không biết mình đã trúng bao nhiêu đòn của Sarin, cũng may là cậu né tránh kịp thời, không bị thương ở những chỗ hiểm nên mới có thể trụ được đến bây giờ.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Leon cũng không từ bỏ quyết tâm tiêu diệt Sarin cho bằng được bởi lẽ là một linh thú của anh, Leon không cho phép mình thua kém thuộc hạ của Gurena, làm tổn hại đến danh tiếng của anh. Dù biết anh sẽ không trách móc gì nhưng Leon quyết không bỏ cuộc.

Những bước di chuyển của Leon chậm dần, lảo đảo. Leon đã dần bị Sarin làm cho kiệt sức mất rồi. Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, suýt chút bị Sarin kết liễu thì Leon đã kịp thời được giải thoát.

– Chúng tôi tới vừa kịp lúc nhỉ.

Haku vừa phản lại đòn tấn công của Sarin vừa mỉm cười nói với Leon. Gin và Kai lúc này cũng đã xuất hiện.

Leon nhìn ba người vừa mới xuất hiện trong lúc mình đang tưởng như cận kề cái chết thì không tự chủ được mà nở nụ cười, trong lòng thấy thật ấm áp và tia hy vọng được thắp lên.

Leon nhìn Gin và Kai, có phần hối lỗi:

– Xin lỗi hai người. Do tôi kém cỏi không giải quyết được con mụ này, khiến mọi người nãy giờ vất vả với đám quái vật đó rồi.

Kai lúc này đã xông lên giúp đỡ Haku. Gin đỡ Leon thương tích đầy mình ngồi dựa vào tường, xem xét, chữa trị những vết thương rồi mỉm cười vui vẻ:

– Cậu nói gì vậy. Nếu không nhờ cậu giải quyết Sarin, làm ả ta phân tâm, không tập trung điều khiển bọn quái vật thì chúng tôi đã gặp không ít khó khăn trong việc tiêu diệt chúng rồi.

Kai vừa chiến đấu, vừa nói vọng lại:

– Cậu cũng rất giỏi đấy. Con mụ này chẳng tầm thường chút nào, vậy mà cậu còn cầm cự được đến bây giờ. Nếu là tôi ở đây chiến đấu, chắc tôi bị mụ ta giết từ lâu lắm rồi.

Nghe những lời an ủi từ mọi người, Leon lấy lại tự tin, trong lòng cảm thấy thật ấm áp. Gin vẫn tiếp tục dùng phép thuật trị thương cho Leon, có lẽ vì nãy giờ tốn nhiều sức lực để chiến đấu nên phép thuật trị thương của Gin không được nhanh và hiệu quả như bình thường.

Tuy có thêm viện binh là Haku, Kai và Gin nhưng Gin trị thương cho Leon không chiến đấu được, Kai thì có thể chiến đấu nhưng do ảnh hưởng việc dùng quá nhiều phép thuật lúc chiến đấu với bọn quái vật và phù thủy hắc ám nên sức mạnh cũng bị suy giảm rất nhiều, chỉ còn lại Haku có thể chiến đấu bình thường. Haku và Leon sức mạnh ngang nhau nên khi chiến đấu với Sarin, họ tuy không bị áp đảo nhưng vẫn chỉ đấu ngang tài ngang sức với Sarin vì Sarin quá sức lợi hại và dai sức.

Cuộc chiến này cứ kéo dài, tưởng như không có hồi kết.

Bất ngờ, một người nữa lại xuất hiện, tấn công Sarin từ phía sau khiến cho ả ta không kịp phòng bị, lập tức trúng đòn và bị trọng thương. Không chút chần chừ, nhân cơ hội này, Haku và Kai đồng loạt dồn hết sức lực của mình ra đòn quyết định và giải quyết được Sarin.

Cả bốn người Gin, Kai, Leon và Haku khỏi phải nói cũng biết họ vui mừng đến nhường nào khi tiêu diệt được cánh tay trái đắc lực của Gurena. Lúc này, họ mới có thời gian để ý đến người vừa mới xuất hiện giúp đỡ mình.

Tất cả đều hướng ánh mắt nhìn về phía người đó. Người đó từ từ tiến lại gần. Dưới ánh sáng của căn phòng, cả bốn người đã được nhìn rõ dung mạo người vừa giúp đỡ mình.

Ngạc nhiên, thảng thốt, sững sờ là tất cả những từ có thể dùng để diễn đạt tâm trạng của Gin, Kai, Leon và Haku lúc bấy giờ. Tất cả như không tin vào mắt mình, trân trân nhìn người đối diện, miệng há hốc, không thốt nên lời. Quả thực, chuyện này quá khó tin đối với bọn họ.

Mãi một lúc sau, Gin mới có thể định thần lại trong khi những người khác vẫn đang chết lặng không biết phản ứng thế nào. Gin đang rất hoang mang, chỉ tay về phía người mới xuất hiện, lắp bắp:

– Mo… Monika??? Sao… Sao cô lại ở đây???

Dưới ánh đèn sáng tỏ, người vừa mới đến không ai khác chính là Monika. Cô ta vẫn hệt như thường ngày, chỉ có một điểm khác duy nhất là vừa rồi, cô ta đã giúp bốn người họ tiêu diệt Sarin.

Monika khoanh tay, dáng vẻ kênh kiệu như thường, ngước nhìn Gin:

– Sao tôi lại không được ở đây?

Kai lúc bấy giờ cũng đã định thần, lập tức lên tiếng nói với Monika:

– Vừa rồi được cô giúp đỡ chúng tôi rất cảm ơn. Nhưng không phải vì vậy mà chúng tôi sẽ bỏ qua cho cô, không tra hỏi cô vì sao lại ở đây đâu.

Monika lập tức đưa mắt nhìn Kai, ánh mắt có phần bất mãn:

– Này Kai, có cần dùng thái độ đó với tôi không vậy??? Dù sao cũng là người quen kia mà.

Kai bình thản nhún vai:

– Rất cần đấy. Mau nói mục đích của cô ra đi, rốt cuộc cô có ý đồ gì khi đến đây và giúp chúng tôi?

Trước câu hỏi của Kai, Monika vẫn không hề thay đổi sắc mặt, vẫn vô cùng bình thản. Leon, Haku và Gin đồng loạt nhìn về phía Monika chờ đợi câu trả lời từ cô ta. Monika trước ánh nhìn chờ đợi cùng suy xét của bốn người mà buông tiếng thở dài, não nề đáp:

– Mọi người thấy rồi đó, tôi đến đây để giúp đỡ. Chẳng phải vừa rồi tôi mới giúp mọi người đó sao??? Cứ xem như tôi chính là viện binh đi, phép thuật của tôi cũng không kém mà, vẫn giúp ích được đấy thôi.

Tất cả đồng loạt nhíu mày. Leon lên tiếng chất vấn:

– Viện binh??? Chỉ đơn giản vậy thôi sao?

Monika gật đầu chắc chắn, ánh mắt lộ rõ vẻ chán chường trước những lời chất vấn dành cho mình:

– Sự thật là vậy, mọi người không tin thì tôi cũng đành chịu.

Gin lập tức hét vào mặt Monika:

– Tôi thật sự rất không tin đấy. Sao cô lại đến được đây? Lí do gì lại đi giúp chúng tôi vậy hả???

Monika nhún vai, làm ra vẻ bất lực:

– Nếu mọi người đã nghi ngờ thì tôi sẽ nói rõ vậy.

Tất cả im lặng gật đầu, chờ đợi nghe lời giải thích từ Monika. Monika khẽ thở dài, não nề nói với họ:

– Trong thời gian ở trong cung điện với anh Ren, tôi có một lần tình cờ đi ngang phòng của quốc vương và biết được rằng ông ấy hợp tác với Gurena và cũng biết sự thật về Ryu. Tôi không ưa gì cô ta nhưng trước việc làm của quốc vương, tôi không thể làm lơ được vì nó ảnh hưởng đến danh dự vương quốc bóng tối. Chính vì vậy, tôi đã theo dõi ông ấy và biết được ông ấy đến đây, tôi cũng biết được mục đích của ông ấy khi đến đây là gì. Lí do đó không gì khác mà chính là giết chết Ryu.

Tất cả đều sững sờ. Haku nãy giờ không lên tiếng lúc này cũng đã nói vào:

– Điều này tôi có thể xác nhận. Tôi và hoàng tử đến được đây cũng là nhờ theo dõi quốc vương và hiện tại, ông ấy cũng đang ở trong cung điện này, rất có thể tiểu thư Ryu và ông ấy đã đối đầu.

Leon, Gin và Kai nghe lời Haku nói thì gật đầu, vô cùng lo lắng cho nó. Monika thấy vậy liền chen vào:

– Tôi giúp mọi người chỉ vì mục đích muốn tiêu diệt Gurena cho thế giới phép thuật được yên bình thôi. Vả lại, tôi cũng không muốn quốc vương làm những điều sai trái như vậy chút nào cả. Trước đây có lẽ tôi rất xấu xa, hành xử với mọi người rất không đúng nhưng tôi cũng mong mọi người thông cảm, tôi từ nhỏ đã được yêu chiều nên bản tính tiểu thư không thể nào bỏ được. Tôi và anh Ren cũng đã đính hôn nên tôi cũng không còn ghét bỏ hay muốn hãm hại gì Ryu đâu, mọi người cứ yên tâm.

Ngừng một lúc quan sát sắc mặt của những người xung quanh, Monika mới lên tiếng nói tiếp:

– Tôi thực sự rất mong mọi người hãy tin tưởng tôi lần này. Tôi thực sự rất muốn được giúp đỡ mọi người.

Gin, Kai, Leon và Haku im lặng nhìn nhau, ánh mắt thoáng nổi phân vân. Do dự một lúc, cuối cùng Gin đã lên tiếng:

– Dù sao tất cả đều đang trong tình trạng hết sức khó khăn. Thuộc hạ của Gurena cũng không phải tầm thường nên nếu chúng ta có thêm một đồng minh cùng chiến đấu thì cũng sẽ dễ dàng tiến gần với chiến thắng hơn và sẽ giúp được cho Ryu nhiều hơn.

Liếc nhìn Monika, nhận thấy biểu hiện của Monika vẫn rất bình thường, không có vẻ gì là giả tao, Gin mới nói tiếp:

– Thực sự tôi rất ghét cô, Monika. Tôi cũng cảm thấy rất khó tin khi cô giúp đỡ chúng tôi nhưng trong tình hình hiện nay, tôi sẽ chọn tin tưởng cô một lần, cho cô một cơ hội để thay đổi bản thân, trở thành người tốt. Nhưng…

Ngừng một lúc, Gin lại tiếp lời:

– Tôi vẫn không hoàn toàn tin tưởng cô đâu. Tốt nhất là cô đừng lừa dối chúng tôi và đừng phụ lòng tin của chúng tôi, nếu không tôi chắc chắn sẽ giết chết cô, không cho cô toàn thây.

Trước lời đe dọa của Gin, Monika chỉ lặng lẽ gật đầu, khẽ mỉm cười:

– Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội. Tôi nhất định sẽ… không làm mọi người phải thất vọng đâu.

Trước lời nói của Gin, Kai, Leon và Haku cũng đã thống nhất quyết định của mình. Kai lên tiếng:

– Gin nói rất có lí và vì Gin đã cho cô cơ hội nên chúng tôi cũng sẽ không làm khó cô. Mong cô thực sự thay đổi và làm đúng như những gì cô đã nói chứ không phải là lừa dối chúng tôi.

Monika gật đầu:

– Cứ yên tâm.

Haku lên tiếng:

– Được rồi, chúng ta mau đi tiếp thôi. Chắc chắn những người khác đang mong chờ sự giúp đỡ của chúng ta lắm đấy.

Tất cả đồng loạt gật đầu và nhanh chóng đi tiếp. Điểm đến tiếp theo của năm người bọn họ chính là chiến trường của anh, Saphia cùng với tứ đại hộ pháp, cánh tay phải đắc lực của Gurena.

==============================ENDCHAP67=======================


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.