Hộp đứng đồng hồ đeo tay được bọc bằng lụa đen hạng sang, đồng hồ nữ bằng vàng dành cho nữ đã sớm không cánh mà bay, chỉ còn lại một sấp hình nam nữ. Những bức ảnh khác nhau, nhưng đều chụp Phương Tử Văn. Có ở khách sạn, phòng làm việc cũng có trong những phòng ngủ xa lạ.....Những bức ảnh được chụp rất rõ, mỗi tấm đều lộ rõ địa chỉ của những người phụ nữ.
Không còn gì để nghi ngờ, coi như những bức ảnh này được truyền thông tung ra vẫn không có cách chỉ ra chỗ sai của người phụ nữ.
Nhưng hoàn toàn có thể nhận ra Phương Tử Văn bị chụp những tấm hình này lúc nào, trong hình ông ta đang làm chuyện gì. Ngoại trừ đứa trẻ ngây thơ có thể không hiểu. Dĩ nhiên công chúa nhỏ ngây thơ Lâm Giai Khinh cũng có thể biết những tấm hình này đang nói cái gì....Trời ạ không thể nào!
Phương Tử Văn thật sự đã tặng cho vợ mình một “Niềm vui” rất lớn! Nhận được quà sinh nhật như vậy, trong nháy mắt Lâm Hi Âm khó có thể tiếp hận, toàn thân phát run.
Phương Tử Văn nhìn những tấm hình đó, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đôi mắt đau đớn; căn bản không còn suy nghĩ kịp, vội vàng đưa tay ra giật lấy. Nhưng tay bị Lâm Hi Âm giữ lại, móng tay màu đỏ thẩm của Lâm Hi Âm, như ghim sâu vào lòng bàn tay Phương Tử Văn.
“Bà xã.......Hi Âm......” Phương Tử Văn cố gắng giải thích: “Đây là hiểu lầm, hiểu làm......”
Đồng hồ đeo tay là Ô Yến Tử giúp ông ta mua, chính mắt ông ta nhìn thấy cô ta đưa cho ông.....Sao lại biến thành một xấp hình? Nhất định là Ô Yến Tử giở trò! Phương Tử Văn nghiến răng nghiến lợi, nhưng bây giờ ông ta cũng giận Lâm Hi Âm.
Hiểu lầm! Lời giải thích của Phương Tử Văn làm Lâm Hi Âm xì mũi coi thường.
Mặc dù Lâm Hi Âm không yêu Phương Tửu Văn nhưng không đến nỗi không biết bộ mặt của chồng mình. Cô ta đang nghĩ, con gà Phương Tử Văn này, rõ ràng cũng sẽ phản bội cô ta!
Đồng thời mở tấm ảnh Ô Tử Yến gởi đến trong điện thoại, hình như muốn nói cho cô ta biết đồng hồ đeo tay Vacheron Constantin của nữ đang ở đâu, chân tướng mọi việc là thế nào......
Cho nên những tấm hình này đều là Ô Tử Yến chụp được rồi gửi đến? Gởi cho cô ta?
Thật không nghĩ đến lại là Ô Tử Yến, nữ giám đốc có bề ngoài bình thường mà cô ta nhìn không thuận mắt. Thiếu chút nữa Lâm Hi Âm đã không chịu nổi đứng dậy, đối mặt với con gái Lâm Giai Khinh nước mắt đầy mặt, căn bản không thể tiếp nhận chuyện như vậy.
Không cách nào nhịn được nữa.
Lâm Hi Âm trực tiếp cầm dao trên bàn ăn lên, chỉ về phía Phương Tử Văn, khí thế rất hung hăng. Trong nháy mắt Phương Tử Văn như tê liệt, thiếu chút nữa ngã xuống dưới ghế. Lâm Giai Khinh a một tiếng, không quên thay mẹ mình tức giận: “Cha, sao cha có thể làm như vậy......”
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cách đó không xa, phục vụ của Felice nhìn nhau. Phòng ăn ba sao Michelin của bọn họ chưa từng xảy ra chuyện như vậy, nếu cứ tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến những thực khách khác. Vì có nhiều khách hàng đã nhíu mày, phục vụ vội vàng liên lạc với quản lí, quản lý mặc tây trang phẳng phiu lập tức tao nhã đi về phía trước, nói với Lâm Hi Âm: “Phu nhân vẫn khoẻ chứ, xin hãy bình tĩnh một chút......”
Phương Tử Văn hậm hực đứng lên, thiếu chút nữa mất sạch thể diện.
Đối với sự ngăn cản của quản lý, diendan.LQĐ Lâm Hi Âm không kìm được sự giận giữ, quẳng dao xuống. Một tiếng “Pằng” vang lên, dao nĩa và đồ sứ trên bàn rơi xuống, Lâm Hi Âm túi xách da cá sấu lên, rời đi.
Tóm lại nơi này là nhà hàng cao cấp ở thành phố Lan, dù Lâm Hi Âm tức giận đến mấy cũng không thể làm ra những hành động quá trớn, càng không muôn gặp người quen ở đây rồi bị chê cười.
“Ba, con hận ba!” Lâm Giai Khinh cũng đuổi theo mẹ mình, nước mắt chảy dài.
... ...
Một bữa tiệc sinh nhật, biến thành một hồi kịch châm biếm. Lê Lạc dựa vào lan can ở sân phơi đồ của nhà trọ, lần đầu tiên bị gió lạnh thổi mà tinh thần lại cực kì sảng khoái, nhìn về phía toà nhà cao đồ sợ ở phía xa, trong lòng nói thầm một câu: “Sinh nhật vui vẻ, chị gái.”
Cũng giống cô, Ô Tử Yến ở khách sạn năm sao cao cấp ở Newyork, Mĩ đang hưởng thụ việc shopping, spa, ăn tiệc.....Tất cả đều được chi trả bằng tiền của Lâm Hi Âm và Phương Tử Văn.Cảm giác, cực kì thoải mái.
Lần này Ô Tử Yến đến Mĩ, ngoại trừ đi công tác, còn tới đây phỏng vấn. Cô ta giải quyết xong việc đầu tư ở nước ngoài của Phương Tử Văn, cũng đã tự tìm cho mình một công việc ở hải ngoại. Cô ta đã phỏng vấn ở Mỹ thành công, bởi vì nhà phân tích hàng đầu Phố Wall Beson đã đề cử cô ta.....Cô ta biết tất cả chỉ là trao đổi đồng giá, nhưng cô ta không hề thua thiệt chút nào, bởi vì cô ta có một người bạn hợp tác thông minh lại hào phòng.
Sau khi trở về nước, cô ta có thể từ chức ở công ty Phương Tử Văn, bắt đầu lần nữa, bước đế trục quay cuộc sống mà cô ta muốn theo đuổi. Còn nhớ rõ hình ảnh lần đầu tiên mình bị Lâm Hi Âm làm nhục, thật khiến người ta khó quên được.
Ô Tử Yến rót cho mình một ly rượu, đứng ở lan ca nhìn về ánh sáng chói chang trong màn đêm ở phía xa, cảm khái về cuộc sống.
Chỉ có thể nói, mọi thứ tốt đẹp của phụ nữ, từ trước đến giờ không phải do trời ban.
Dĩ nhiên, cô ta cũng biết mình không phải là một người tốt. Nhưng vì vậy, cô ta tình nguyện trả giá thật lớn, đổi lại con đường thật tốt cho sau này.
Qua trọng nhất, cô ta phải cảm ơn người bạn hợp tác với mình, Lê Lạc thật sự là một cô gái rất thông minh. Cũng như Lâm Hi Âm, cô ta cũng nhận được xấp hình đó từ Lê Lạc, có lẽ thấy cô ta hành động chậm chạp, Lê Lạc chủ động liên lạc với cô ta.
Thoải mái lựa chọn có hợp tác hay không, đồng thời không cho cô ta từ chối thù lao. Ô Tử Yến không biết, rốt cuộc Lê Lạc và Lâm Hi Âm có thù oán gì. Lê Lạc đưa cho cô ta thù lao rất phong phí, giống như một khoản tiền dùng để che dấu bí mật này. Làm người có thể xấu, nhưng nhất định phải trung thực.
Lời này, cô ta và Lê Lạc đã từng nói, Ô Tử Yến thích dùng hững lời này, cũng thích thẳng thắn khi hợp tác, vậy mới thú vị. Huống chi, Lê Lạc không phải đã giúp cô ta rời khỏi cuộc sống đáng ghét trước đây rồi sao.
Chủ ý đổi quà sinh nhật hôm nay, cũng do Lê Lạc nghĩ ra. Lúc chuẩn bị xong, Ô Tử Yến vẫn hỏi: “Cô cảm thấy nếu Lâm Hi Âm biết được chân tướng mọi việc sẽ có phản ứng gì không?”
Thật ra thì, mặc kệ Lâm Hi Âm có quậy đến mức ly hôn hay không, cũng không liên quan tới cô ta, bởi vì cô ta đã tìm được một công việc ở Mĩ, tốt hơn trăm lần công việc trước đây. Về việc Lâm Hi Âm có thể huỷ hoại danh dự của cô ta hau không, sợ rằng trong khoảng thời gia kế tiếp Lâm Hi Âm hoàn toàn không có đủ thời gian và năng lực đối phó cô ta.
Ô Tử Yến nghi ngờ, giống như đang là cuộc cá cược của hai người họ: Lâm Hi Âm có truyền tin chồng mình ngoại tình ra ngoài không.
Lê Lạc cười, suy đoán: “Yên Tâm. giám đốc Ô, nhất định diendan.LQĐ Lâm Hi Âm sẽ không làm lớ chuyện này, một người phụ nữ sĩ diện, lại đứng trên nhiều người như vậy, làm sao có thể nói với toàn thế giới, chồng mình ngoại tình.”
Ô Tử Yến cũng cho là như vậy. Cô ta đang ở nước ngoài, hận không thể nâng chén ăn mừng với Lê Lạc.
Ăn mừng? Còn quá sớm......
Lê Lạc ngắt điện thoại với Ô Tử Yến, xoay người trở lại phòng, cầm điện thoại trong tay. Cuối cuộc trò chuyện, cô chuẩn bị cho Ô Tử Yến một món quà nhỏ, dĩ nhiên quà tặng này Ô Tử Yến có thể từ chối.
9 giờ tối tại Mĩ, Lê Lạc gửi quà đến cho Ô Tử Yến.
Ô Tử Yến mở của phòng, có người mặc áo ngủ màu trắng đứng đó, nhìn bề ngoài là một người đàn ông to cao, không chịu nổi mà cười lên. Lê Lạc nhắn tin với cô ta: “Rất sạch sẽ, xin giám đốc Ô yến tâm hưởng dụng.”
Rốt cuộc đó là cô gái thế nào vậy.....
Phần quà này của Lê Lạc, cô ta từ chối, Làm phụ nữ, thân thể của cô ta nên do chính cô ta làm chủ.
... ....
Lâm Hi Âm còn chưa biết Ô Tử Yến ở Mĩ, quả thật, cô ta sẽ không lan truyền việc chồng mình ngoại tình ra ngoài, nhưng không có nghĩa cô ta sẽ dễ dàng bỏ qua cho Ô Tử Yến. Một người phụ nữ từ trấn nhỏ đến thành phố Lan làm việc, lại dám quyến rũ chồng của Lâm Hi Âm bà.
Bây giờ hững tiểu tam thật sự quá phách lối.
Rất nhiều năm trước, Lâm Hi Âm đã không vừa mắt Ô Tử Yến. Nhưng khí chất trên người Ô Tử Yến rất mạnh mẽ, dù là công việc hay trên bàn tiệc cũng vậy. Một nữ sinh đại học vừa tốt nghiệm, hằng năm mang lại cho công ty cực kì nhiều lợi ích. Ô Tử Yến rất giỏi Anh văn, năng lực lại thuộc loại thượng thừa, công thêm kinh nghiệm nhiều năm kinh doanh, tích luỹ được không ít mối quan hệ và lợi ích,
Nữ nhân viên như vậy, Lâm Hi Âm luôn ngứa mắt, nhưng lại không dám xa thải. Sỡ dĩ cô ta chướng mắt Ô Tử Yến, là vì trong mắt của Ô Tử Yến cũng lộ ra **.....
Cho nên, mấy năm nay Lâm Hi Âm một mặt lợi dụng cô ta làm việc cho mình, một mặt không chế Ô Tử Yến thăng chức. Vốn dĩ Ô Tử Yến bò đến vị trí giám đốc này, Lâm Hi Âm hết sức không vui, nhưng không thể làm gì vì năng lực và thành tích của cô ta thật sự quá tốt.
Không ngờ, vì cô ta không đành lòng, đã để lại hoạ lớn.
Sau khi bữa tiệc sinh nhật tối qua kết thúc, Lâm Hi  về đến nhà. Giai Khinh và cô ta về nhà, khóc không ngừng. Lâm Hi Âm càng cảm thấy bận lòng hơn. So với việc Phương Tử Văn ngoại tình, cô ta càng lo lắng Phương Tử Văn có tiêu tiền lên người Ô Tử Yến hay không, chỉ cần nghĩ tới hình Ô Tử Yến gửi đến, Lâm Hi Âm càng sốt ruột hơn.
Hận không thể lột da tiện nhân Ô Tử Yến kia. Ô Tử Yến muốn ép cô ta li hôn sao? Dã tâm không nhỏ!
Ngày hôm qua, Phương Tử Văn không dám về nhà, Lâm Hi Âm biết gần đây Phương Tử Văn kiếm được không ít tiền, nhiều hơn tiền hoa hồng cô ta được chia từ Lâm thị, nên muốn ưỡn ngực lên rồi.
Từ trước đến nay, Phương Tử Văn chưa hề dựa vào tiền hoa hồng của cô ta và Giai Khinh. Ban đầu Giai Khinh họ Lâm, cũng vì để danh chính ngôn thuận có được hoa hồng của Lâm thị. Nhưng những năm gần đây, Lâm thị đã không còn như trước.
Hiện nay nhãn hiệu Lin'Love của cô ta vì bữa tiệc đính hôn hôm đó của Giai Khinh đã mất đi danh tiếng và sự quan tâm, vẫn chưa gượng dậy nổi.
Cho nên lúc này, dù không cam tâm đi nữa, cô ta cũng phải nhịn.
Lâm Hi Âm chủ động gọi điện thoại cho Phương Tử Văn, không như khí thế giương cung bạt kiếm ngày hôm qua, thậm chí là giọng nói có vẻ nhường nhịn bảo Phương Tử Văn trở về. Phương Tử Văn có chút ngoài ý muốn, đồng thời cũng hiểu được suy nghĩ của vợ và con.
Phương Tử Văn đổ toàn bộ chuyện này lên người Ô Tử Yến. Lâm Hi Âm tin Phương Tử Văn, nhưng Ô Tử Yến đâu? Phương Tử Văn đã bảo cô ta đi Mĩ công tác....