Bí Mật Thức Tỉnh

Chương 110: Chương 110: Chương 76-3




Editor: Mẹ Bầu

Trái tim của Tạ Phồn Hoa giống như bị vò nắm thật chặt, cảm giác một ông già như ông, lúc này đã lại bị người ta lừa gạt rồi.

Lâm Hi Âm rốt cục cũng mở miệng, lấy ra một điểm khiến cho tất cả mọi người không tin, nói chất vấn Lê Lạc: “Lê tiểu thư, nếu như cô thực sự là em gái của tôi, làm sao cô lại vẫn giữ được bộ dáng là một cô gái trẻ như vậy? Nếu như cô chính là Lâm Thanh Gia, vì sao lại còn lấy thân phận là Lê Lạc để tiếp cận chúng tôi? Cô căn bản chính là người có bụng dạ khó lường, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn ỷ vào bộ dạng tương tự như em gái của tôi, đến đây là muốn trước chiếm lấy Lâm thị.”

Hai câu chất vấn này, rất tốt.

“Tuổi tác và dung mạo thì sẽ phải đối ứng với nhau hay sao?” Lê Lạc hỏi lại Lâm Hi Âm, nói vẻ không cần để ý, “Tôi chính là người luôn trẻ tuổi không già như vậy đó! Tôi thực sự là cũng không có biện pháp nào...”

Lâm Hi Âm: “. . .”

Khẩu khí của Lê Lạc chậm rãi, lời nói xoay chuyển, giống như là đang kể một chuyện cười vậy, nói:d∞đ∞l∞q∞đ “Đại khái là do năm đó chị gái tôi đã tiêm thuốc vào cơ thể cho tôi, cho nên hiện tại mới nổi lên hiệu quả thần kỳ như vậy, quá trình lão hóa đã bị chậm đi.”

Lê Lạc nói một câu nhẹ bỗng để trả lời câu hỏi kia. Ánh mắt của Lâm Hi Âm nguyên bản đầy sự căm giận, chỉ trong chốc lát liền trở nên né tránh. Trong lời nói kia của Lê Lạc, có thể đã kích thích đến Lâm Hi Âm, đương nhiên cũng không phải là lời nói về tuổi tác..., mà là cái câu đã tiêm thuốc kia. . .

Lê Lạc quay đầu lại nhìn về phía nhóm người nhà họ Tạ, đồng dạng không muốn chính mình bị mắc kẹt vào vấn đề diện mạo, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn để rồi bị rơi vào trong cái hầm mà Lâm Hi Âm đã đào cho cô kia. Lê Lạc tạm dừng một lát, mở miệng nói vào chuyện chính: “Đã xác nhận tôi chính là Lâm Thanh Gia rồi. Bây giờ, tôi sẽ nói tiếp một chút về công việc thực tế, để cho tổng giám đốc Thương và các thành viên trong Hội đồng quản trị của của tập đoàn AC, cùng phán đoán xem, chuyện cổ phần công ty mà Phương phu nhân, Lâm nữ sĩ đang nắm giữ kia, là có hợp pháp hay không.”

Tạ Phồn Hoa nín lặng một hồi, sau đó tự chính mình mở miệng nói ra lời: “Lê. . . Lâm tiểu thư, cô nói đi!” So sánh với cái sự thật cô nhóc Lê này chính là tiểu thư Lâm Thanh Gia kia, dinendian.lơqid]on cá nhân Tạ Phồn Hoa tháy càng khó chấp nhận hơn chính là sự lừa dối cùng chiếm đoạt trái pháp luật: Ví dụ như chuyện Lâm Hi Âm đã để cho con gái mình có tên trong danh sách để đến học trong trường đại học Lan Đại kia.

Cha của mình là người có tính cách nghiêm túc ngay thẳng, Tạ Uẩn Ninh ngồi ở phía đối diện đương nhiên là rõ ràng nhất rồi. Đồng dạng mẹ của anh cũng vậy, tuy rằng cường thế, nhưng trong mắt cũng không chấp nhận bị một hạt cát rơi vào, nhưng cũng không phải là người không biết tiếp thu đạo lý. Có lẽ mẹ anh so với cha của anh, càng muốn biết chân tướng của sự việc năm đó hơn. Dù sao chuyện cũ năm đó, không chỉ có đề cập đến con rể của nhà họ Tạ, mà còn có con dâu của nhà họ Tạ nữa.

Lê Lạc đối diện Lâm Hi Âm, đôi mắt lóe lên ánh sáng bức người, khiến cho Lâm Hi Âm nhìn lại cô, tựa như cũng đoán được Lê Lạc muốn nói gì. Lâm Hi Âm và Lê Lạc gần như cùng một lúc mở miệng nói.

“Bởi vì chị gái của tôi, năm đó chính là kẻ bị tình nghi đã mưu sát người đoạt của.”

“Mọi người không nên tin vào lời nói của cô ta - - “

Hai giọng nói, một trước một sau vang lên, làm kích thích màng tai của tất cả mọi người đang ở đây. Sở dĩ Lê Lạc nói là kẻ tình nghi, bởi vì vẫn chưa đi đến trình tự của pháp luật.

Sau những câu nói đó, đích thân Luật sư Trịnh lên tiếng: “Để trần thuật sự tình ngày trước, tôi trước xin giải thích một chút về bối cảnh năm đó. Tổng giám đốc Lâm và Lâm phu nhân đã có chúc thư phân định ra sự phân chia về di sản. Nhà họ Lâm có hai người con gái, theo thứ tự là Lâm Hi Âm và Lâm Thanh Gia. Chỗ khác nhau chính là, một người là con gái nuôi và một người là con gái ruột. Lâm đại tiểu thư, hiện tại cũng chính là là Phương phu nhân, là con gái nuôi. Sau khi vợ chồng nhà họ Lâm nhận nuôi Lâm đại tiểu thư, thì tiếp đó đã sinh hạ ra một người con gái nữa, tên là Lâm Thanh Gia. Nhưng mà, bởi vì sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai chị em, cho nên Tổng giám đốc Lâm và Lâm phu nhân, vẫn luôn luôn giấu diếm người mẹ đẻ ra con gái nuôi của mình, vẫn thường tới cửa để tìm người con gái mà mình đã sinh ra. Cho dù như vậy, về sau này, số người biết được chân tướng của sự việc này cũng rất ít. Nhưng cũng là vì nguyên nhân này, Tổng giám đốc Lâm và Lâm phu nhân ở thời điểm định ra người thừa kế di sản đã có điều thiên vị. Người con gái Lâm Thanh Gia, do họ thân sinh ra, là người thừa kế ở vị trí thứ nhất, người con gái lớn nhận nuôi là Lâm Hi Âm, là người thừa kế ở vị trí thứ hai. Sau này Lâm Hi Âm đưa ra bằng chứng chứng minh là người em gái Lâm Thanh Gia đã tử vong, nhóm luật sư của chúng tôi liền cứ dựa theo bản chúc thư ban đầu, về thừa kế di sản, gồm có cổ phần công ty Lâm thị cùng toàn bộ di sản của nhà họ Lâm, đều chuyển sang tên của nữ sĩ Lâm Hi Âm, bao gồm cả tòa biệt thự chỗ chúng ta đang ngồi hôm nay đây.”

Nói xong, Luật sư Trịnh cầm tập văn bản sao chép sự kiện mà Lâm Hi Âm đã từng ký kết vào năm đó, đưa ra cho mọi người xem.

Đinh Đại Sơn cũng đồng dạng mở miệng nói: “Thật sự là sau khi Thanh Gia gặp chuyện không may, thì đại tiểu thư mới chiếm được quyền sở hữu cổ phần công ty, cùng gia sản của nhà họ Lâm. Lúc đó dựa theo phần văn kiện đã nêu ở trên kia, nên thực hiện sang tên toàn bộ di sản và cổ phần công ty Lâm thị cho đại tiểu thư, Đinh mỗ tôi đây lúc đó cũng có mặt.”

Quả nhiên tất cả đều đã bị mua hết rồi! Lâm Hi Âm lạnh lùng hít một hơi: “Năm đó được tin là Thanh Gia đã tự tử, tôi cũng bởi vì nhận được tin người đã chết nên mới khai ra để chứng minh, như vậy là chính tôi đã mưu sát người rồi hay sao?” Lâm Hi Âm lại quay sang Lê Lạc lần nữa, lên tiếng nói vẻ đầy phẫn nộ: “Lê tiểu thư, cho dù cô thật sự là Lâm Thanh Gia, chính cô đã lấy cái loại phương thức giả chết kia để hãm hại tôi. Đó mới chính là phạm pháp nghiêm trọng! Chú Đinh, Luật sư Trịnh, hai người đều không nên bị này cái người có lai lịch không rõ này lừa đảo!”

Lâm Hi Âm hết lần này đến lần khác nói nhấn mạnh, mở miệng là một tiếng là nói một cái kẻ lừa đảo đã dối gạt bị chết. Tạ Uẩn Ninh cau mày lại, khống chế bản thân mấy phần phải bình tĩnh bình tĩnh. Đồng dạng, ba Tạ mẹ Tạ cũng nhíu nhíu mày, nghe thấy Lâm Hi Âm nói như vậy, có cảm giác thấy không thật thoải mái.

Tạ Tĩnh Di nhìn nhìn sang Thương Vũ. Thương Vũ quét mắt nhìn Lâm Hi Âm, khách khí nói: “Luật sư Trịnh, xin mời tiếp tục nói.”

Luật sư Trịnh: “Về phần tôi, trong chuyện này vì sao lại lên án Lâm đại tiểu thư là mưu sát người để đoạt của, có thể mời đương sự là một dì y tá điều dưỡng lên tiếng. Người này năm đó đã chăm sóc cho Lâm Thanh Gia khi bị bệnh, sẽ nói cho mọi người biết một chút việc thực.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.