CHƯƠNG 17
Ðương lúc trên tay Mộ Thánh Huân xuất hiện pháp lực giống như một màn sương mù thuần bạch, mọi người đều cũng không thể phủ nhận lời nói của Nam Ngọc Diên.
Nên nói như thế nào để hình dung ni? Mộ Thánh Huân có điểm mê muội, trong lòng cái loại này cảm giác vừa chua vừa chát một mực dâng lên, giảo đắc nhân tâm (sốt ruột lòng người). Thần côn này dạy dỗ ngốc tử, hội như thế nào lại tác động đến tình tự chính mình?
Ðợi cho đến khi lễ trưởng thành của Mộ Thánh Huân đã kết thúc một cách vất vả, mọi người đều thở dài nhẹ nhõm.
“Cửu hoàng tử, hoàng thượng ở trong cung cấp ngài chuẩn bị khánh công yến ni.” Tiểu Lí tử nắm rất chuẩn thời gian, vừa lúc kết thúc lễ trưởng thành thì đã đến rồi, hiện giờ thấy Mộ Thánh Huân từ trên đài hiến tế đi xuống, liền vội vã tiến lên thỉnh an.
Mộ Thánh Huân gật ðầu, khi đang chuẩn bị cùng tiểu Lí tử và các quan viên rời đi, Nam Ngọc Diên đột nhiên lên tiếng. “Cửu hoàng tử, thỉnh đêm nay đến thánh điện một chút, Ngọc Diên đêm nay hội hướng hoàng tử giảng giải những tri thức có liên quan đến.”
Mộ Thánh Huân gật đầu, ý bảo bản thân đã biết. Liền đi theo tiểu Lí tử về cung.
Tiểu Lí tử trong lòng nghi hoặc, một Ðại Tế Ti luôn không quan tâm đến kẻ khác vì sao hôm nay lại tìm đến cửu hoàng tử. Nhưng tiểu Lí tử dù sao cũng chính là hạ nhân, ngay cả khi trong lòng có như thế nào nghi ngờ, đều chỉ có thể giấu ở trong bụng.
Từ xa, là có thể thấy bóng dáng Mộ Kỳ Hoàng đang đi qua đi lại. Thấy Mộ Thánh Huân đã đi đến, Mộ Kỳ Hoàng vội vã tiến lên, “Huân nhi, ngươi cuối cùng xong việc.”
Mộ Thánh Huân trên mặt mang theo mỉm cười, “Phụ hoàng, chờ thật lâu sao?” Phía sau tiểu Lí tử trông thấy, không khỏi cắn trúng lưỡi. Này cửu hoàng tử thay đổi sắc mặt thật mau a, vừa mới đi theo sau chính mình là diện vô biểu tình, hiện giờ nhìn thấy hoàng thượng, liền ngay tức khắc trở thành khuôn mặt tươi cười.
Mộ Kỳ Hoàng ôm lấy Mộ Thánh Huân, “Vẫn là nhỏ như vậy, phụ hoàng dưỡng ngươi lâu như vậy, cũng không có thấy ngươi béo lên.”
Mộ Thánh Huân hé miệng, “Nếu Huân nhi trở nên mập mạp, chỉ sợ phụ hoàng sẽ không thích Huân nhi đi?” Mộ Kỳ Hoàng cười to, “Như thế nào hội? Mặc kệ biến thành cái dạng gì, Huân nhi vĩnh viễn vẫn là Huân nhi của phụ hoàng.”
Mộ Kỳ Hoàng ôm Mộ Thánh Huân tiến vào phòng, trên bàn đều là những cao lương mỹ vị vừa ngon vừa lạ.
Mộ Kỳ Hoàng đối Mộ Thánh Huân chính là cực kì sủng ái, tuy rằng vì bảo hộ Mộ Thánh Huân, ngoài mặt cũng không có đem việc mình sủng ái Mộ Thánh Huân truyền ra, nhưng cũng không chứng tỏ cho việc Mộ Kỳ Hoàng đối Mộ Thánh Huân ít sủng ái đi vài phần.
“Huân nhi, đêm nay cùng phụ hoàng ngủ hảo bất hảo?” Ðộng tác trên tay Mộ Thánh Huân đình chỉ, ngồi trên người Mộ Kỳ Hoàng, Mộ Thánh Huân đương nhiên biết ý tứ của Mộ Kỳ Hoàng, nếu là đặt ở trước kia, Mộ Thánh Huân cũng không hội cự tuyệt. Chính là … đêm nay, Nam Ngọc Diên cũng muốn tìm chính mình a.
Thấy Mộ Thánh Huân một bộ dáng do dự, Mộ Kỳ Hoàng hỏi, “Làm sao vậy Huân nhi, có phải hay không …. Huân nhi không muốn?”
Mộ Thánh Huân lắc lắc đầu, “Không phải a phụ hoàng, chính là … đêm nay, Ðại Tế Ti bảo ta đến thánh điện.”
Mộ Kỳ Hoàng có chút kỳ quái, nhưng cũng không thể ngăn cản. Dù sao ở Thanh 鍙 vương triều, thế lực của thánh điện vẫn là rất lớn. Liền gật gật đầu, “Nếu là Đại Tế Ti tìm Huân nhi, phụ hoàng cũng không tiện ngăn cản.”
Đợi sau khi Mộ Thánh Huân đi rồi, Mộ Kỳ Hoàng cau mày, hỏi tiểu Lí tử, “Kia Đại Tế Ti không phải luôn luôn thanh cao sao? Lúc này như thế nào lại tìm đến Huân nhi?”
Tiểu Lí tử quỳ xuống, thanh âm cũng có chút mơ hồ, “Cũng giống như hoàng thượng đã nói, nô tài không biết.”
Mộ Kỳ Hoàng nhu nhu ngực, thở ra một hơi, “Tìm các vương công đại thần đã có mặt tại đó lại đây, ta muốn thẩm vấn từng người một.”