CHƯƠNG 55
Mộ Kỳ Hoàng khẽ liếm lên mí mắt Mộ Thánh Huân, lông mi thật dài của Mộ Thánh Huân run lên nhè nhẹ, biểu hiện ra chủ nhân của nó hiện tại đang rất kích động. Mộ Kỳ Hoàng lướt qua mí mắt, chuyển hướng sang cái mũi, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm cánh mũi. Hô hấp của Mộ Thánh Huân dần trở nên dồn dập, cảm thấy hít thở không thông.
Hai tay vòng qua cổ Mộ Kỳ Hoàng, cúi đầu rên rỉ.
Mộ Kỳ Hoàng tự nhiên mà hôn đôi môi hấp dẫn kia, quấy phá cả hàm trên dưới, đồng thời đầu lưỡi cũng liếm hết hai môi trên dưới của Mộ Thánh Huân. Nhẹ nhàng dùng răng nanh cắn khẽ, cùng đầu lưỡi dây dưa, từ từ hướng dẫn đầu lưỡi Mộ Thánh Huân đưa ra khỏi miệng.
Mộ Thánh Huân bị nụ hôn này biến thành mơ mơ màng màng, nụ hôn sâu này đối với người không có kinh nghiệm như Mộ Thánh Huân mà nói, thật sự không thể nào kháng cự được. Cả người đều như bị hút vào nụ hôn này, ngân dịch bên miệng chảy xuống giường, một cảnh tình sắc *** mỹ.
Mộ Kỳ Hoàng kề sát vào tai Mộ Thánh Huân, khẽ thì thầm vào tai hắn, “Huân nhi, ta yêu ngươi …” Đồng thời cũng thổi khí vào, làm cho Mộ Thánh Huân một trận run rẩy.
Mộ Kỳ Hoàng ngậm lấy vành tai Mộ Thánh Huân, nhẹ nhàng mà mút, dùng đầu lưỡi tiến vào càn quét. Từ bên ngoài vào bên trong, nhẹ nhàng duyện cắn, thẳng một đường đến xương quai xanh.
Mộ Kỳ Hoàng tựa hồ đối khối xương này có hứng thú đặc biệt, càng không ngừng mút vào, lưu lại một dấu hồng ấn. Mộ Thánh Huân hiện tại toàn thân đều run rẩy, đôi tay đang ôm Mộ Kỳ Hoàng càng thêm dùng sức, “Phụ hoàng …”
Y phục của Mộ Thánh Huân vẫn còn trên người, Mộ Kỳ Hoàng trực tiếp xuyên thấu qua nó mà nhéo hai quả hồng anh của Mộ Thánh Huân. Khoái cảm do y phục ma xát truyền đến, tay Mộ Kỳ Hoàng theo y phục từ từ trượt vào, đùa bỡn hồng anh bên trái.
Mộ Thánh Huân bất mãn trừng mắt liếc Mộ Kỳ Hoàng, thanh âm uyển chuyển cầu xin, “Phụ hoàng … bên kia …”
Mộ Kỳ Hoàng cười khẽ, kéo xuống thứ y phục cản trở, trực tiếp mút vào hồng anh của Mộ Thánh Huân, làm cho hắn liên tục thở dốc. Đầu lưỡi theo chiều kim đồng hồ mà đảo quanh quả hồng anh.
Mộ Kỳ Hoàng dùng chính nước bọt của mình làm dịu nhũ đầu của Mộ Thánh Huân, sau đó dùng lưỡi khẽ đâm vào đỉnh nhũ, làm cho nhũ đầu của hắn dựng thẳng, hoàn toàn đã muốn ngạnh. Mộ Kỳ Hoàng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng công kích nhũ đầu bên cạnh, làm cho khuôn mặt Mộ Thánh Huân biến thành màu ửng hồng xinh đẹp.
Đầu lưỡi Mộ Kỳ Hoàng càng thêm dùng sức đè vào nhũ đầu Mộ Thánh Huân rồi xoay tròn, Mộ Thánh Huân toàn thân run rẩy, phân thân khả ái dưới hạ thân đã hoàn toàn dựng thẳng.
Thấy phản ứng của Mộ Thánh Huân, Mộ Kỳ Hoàng cười khẽ, miệng càng thêm dùng sức mút lấy nhũ đầu, răng nanh khẽ cắn, đồng thời đầu lưỡi trong khoang miệng đẩy nhanh tốc độ âu yếm nhũ đầu. Mộ Thánh Huân đã nhịn không được, lệ từ khóe mắt chảy xuống, “Phụ hoàng, cáp a … phụ hoàng …”
Mộ Kỳ Hoàng ác liệt kéo lên khóe miệng, một đường liếm lộng xuống dưới, đến hạ thân của Mộ Thánh Huân thì ngừng lại, nhẹ nhàng cắn phần da non bên đùi trong. Ngăn chặn động tác vặn vẹo vì khó chịu của Mộ Thánh Huân, Mộ Kỳ Hoàng liếm khu tam giác ở bụng dưới của hắn, nơi này là một trong những bộ phận mà nam nhân mẫn cảm nhất.
Mộ Kỳ Hoàng nâng lên hai chân Mộ Thánh Huân, đem thân thể Mộ Thánh Huân đẩy về phía trước, hoàn toàn mở ra hai chân hắn, dùng hai tay nâng hai gối Mộ Thánh Huân, kìm lại đầu hắn, làm cho thắt lưng của hắn đưa lên rời khỏi mặt giường.
Mông của Mộ Thánh Huân đã lộ ra toàn bộ trước mặt Mộ Kỳ Hoàng, phân thân màu đỏ không ức chế được run rẩy, Mộ Thánh Huân dưới ánh mắt của Mộ Kỳ Hoàng cảm thấy mình càng thêm *** mỹ, toàn thân phiếm ra màu đỏ hồng thẹn thùng.
Sau khi Mộ Kỳ Hoàng đã mở hai chân Mộ Thánh Huân ra hết cỡ, dùng đầu lưỡi liếm đùi trong của hắn. Thắt lưng của Mộ Thánh Huân không có điểm chống đỡ, không tự chủ được mà run rẩy, toàn thân than nhuyễn, không có đến một tia khí lực.
Mộ Kỳ Hoàng một tay vỗ về chơi đùa cùng phân thân Mộ Thánh Huân, tay kia tại hậu đình Mộ Thánh Huân khuếch trương. Ngón tay xấu xa trong cơ thể Mộ Thánh Huân xoay tròn, không ngừng va chạm vào điểm mẫn cảm của Mộ Thánh Huân, làm cho hắn thở dốc không thôi.
Mộ Thánh Huân cầu xin, khóe mắt nâng lên, “Phụ hoàng, Huân nhi muốn …”
Trông thấy mị thái của Mộ Thánh Huân, Mộ Kỳ Hoàng thật sự nhịn không được, phân thân đã sớm trướng đại liền xâm nhập vào cơ thể Mộ Thánh Huân. Mộ Thánh Huân hét lên một tiếng, lập tức bị tốc độ tiến nhanh của Mộ Kỳ Hoàng biến trở lại thành vô lực.
“Huân nhi … Huân nhi của ta …” Mộ Thánh Huân ngẩng đầu, nhìn vào mắt Mộ Kỳ Hoàng, màu đen sâu vô tận, không có đến một tia sáng. Không khỏi hôn vào môi Mộ Kỳ Hoàng, thật nhẹ nhàng, ngọt ngào như cảnh đẹp trong mộng.
Tâm Mộ Thánh Huân hiện giờ tràn đầy khoái hoạt, rồi lại tựa như có chút hư không. Như một mộng cảnh, một mộng cảnh không bao giờ muốn tỉnh lại …
Nhìn khuôn mặt Mộ Kỳ Hoàng, cái mũi thẳng cao, đôi mắt thâm thúy, cánh môi mỏng, Mộ Thánh Huân lấy tay từng chút mơn trớn. Đây … là phụ hoàng của mình a, là nam nhân mà mình yêu thương.