Thật vất vả Nhan Dung mới nhìn chán, cả bốn người đi vào một quán rượu trang nhã chờ ăn vịt nướng.
Trong quán rượu không ngừng có tiếng bàn luận rôm rả, hôm nay là tân hoàng
nạp phi, bên trong kinh thành giăng đèn kết hoa, pháo nổ vang càng thêm
vui mừng. Thường dân không biết gì truyền tai nhau truyền thuyết từ
trong cung truyền ra, chiến thần anh hùng của bọn họ kế thừa ngôi vị
hoàng đế, Ngài mới nạp phi lần đầu mà đã đưa một lần hơn trăm cung phi
vào cung, thậm chí ngay cả Lỗ quốc công chúa ngàn dặm xa xôi cũng được
đưa tới cửa.
Hoàng đế mới của bọn họ anh hùng ngạo nhân, có như vậy một vị chân quân Yến quốc mới có thể phòng thủ kiên cố.
Nhưng không ai có thể nghĩ đến, vị đại nhân vật không thể chạm tới kia, giờ
phút này đang cùng bọn họ cách nhau một màn trúc trong gang tấc.
“Thất đệ, xem ra đệ ở trong dân gian uy vọng rất cao nha.” Nhan Dung bắt được cơ hội, tiếp tục trêu đùa.
Nhan Hi đã nhẫn nại hắn lâu rồi, kẹp lấy một cái bánh cuốn vịt nướng, rồi
tẩm đều nước chấm đưa tới trong đĩa của Đào Tiểu Vi, Nhan Hi mới chậm
rãi nói, “Nhị ca, huynh như vậy cả ngày không có việc gì làm, tương lai
Nhị tẩu có thể xem thường huynh, không bằng vào triều làm quan,
tới giúp ta một tay đi.”
Nhan Dung lắc như trống bỏi, nói đùa,
cho hắn vào triều thì thật là sống không bằng chết, cùng những lão già
ngoài cười nhưng trong không cười đấu tới đấu đi chỉ lãng phí tâm lực,
hắn cũng không phải là có thừa thời gian để lãng phí, ” Tiểu Đồng nhà ta sắp sinh, làm phụ thân làm gì có thời gian lãng phí.”
“Sai rồi,
nhị ca, chẳng lẽ huynh không biết, nam nhân chăm chỉ làm việc mới mê
hoặc người ta nhất, huynh là huynh đệ ruột ta mới nói cho biết, chờ khi
thời gian tinh hoa nhất của huynh trôi đi, tới khi thành một lão đầu tử, không chỉ nhị tẩu xem thường huynh, tương lai ngay cả tiểu oa nhi không hiểu chuyện cũng sẽ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn huynh.”
Nhan Dung đem ánh mắt đứng lên, hung dữ ngồi sát lại bụng đã đội cao của Trúc
Diệp Đồng, “Tiểu tử thúi, ngươi dám khinh bỉ phụ thân người, chờ ngươi
đi ra ngoài cẩn thận cái mông ngươi đấy.”
Trúc Diệp Đồng buồn
cười vỗ vỗ sau lưng phu quân, Thất đệ rõ ràng là đang nói giỡn, làm sao
lại có thể như vậy còn hùa dọa hài nhi chưa ra đời nữa a.