Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 388: Chương 388: Cho ta tiểu hài tử (5)




Lục đục liền có các đại thần đứng ra, cung thỉnh hoàng đế lập tức hạ chỉ, dựa theo kiến nghị của tam hoàng tử Nhan Sóc, khẩn cấp ban bố pháp lệnh, để giải trừ khó khăn mà trước nay trong lịch sử Yến quốc chưa từng gặp qua.

Nói cách khác, các đại thần vô luận là có thành kiến hay không với vị hoàng tử Nhan Sóc này, nhưng tất cả đều thống nhất với kiến nghị hắn đưa ra, nhưng cũng không đánh giá cao hắn. Ngay cả trong phe phái của thái tử, cũng có người nhảy ra trầm trồ khen ngợi, trong lúc nhất thời, nhiều ngày qua triều đình im phăng phắt nay lại sôi sùng sục, chúng thần nhiệt liệt xì xào bàn tán, ngoại trừ ca ngợi, còn so sánh đủ điều??? Ngay khi Nhan Sóc kiến nghị, đầy ắp các kế hoạch đã được đặt ra.

Không ai chú ý tới thái tử điện hạ, sắc mặt tối sầm, tay chân giấu trong phục sức thái tử ức chế không được run rẩy, cả hoàng đế bệ hạ cũng chọn lựa bỏ rơi hắn, hài tử mà trước nay lão sủng ái nhất, lão lại đem ánh mắt từ ái cùng sủng nịch chăm chú tại trên người Nhan Sóc.

Sau khi lâm triều, Nhan Sóc tức thì được hoàng đế triệu gặp ở ngự thư phòng, hỏi lại cách giải quyết vấn đề thiếu lương, Nhan Sóc như trước chỉ nói có lệ, bất quá nói cực kỳ dễ nghe, đem mặt mày đã nhiều ngày phiền của hoàng đế làm cho sáng rỡ.

Mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu bi.

Tam hoàng tử Nhan Sóc đường làm quan rộng mở, cửa trước của thái tử phủ lại có vẻ yên ắng hơn ngày thường.

Sau khi lâm triều về, thái tử đem chính mình nhốt tại thư phòng, bữa trưa cũng không ăn, cơn tức đến tận trời.

Thái tử phi Nhã Nhu nghe xong hạ nhân bẩm báo, nàng phân phó trù phòng nấu canh tổ yến, tự mình đến cửa phòng thái tử, nhẹ nhàng gõ cửa, “Điện hạ, là Nhã Nhu, thiếp có thể đi vào được không?”

Hồi lâu, bên trong mới truyền đến một tiếng có khí vô lực, “Ta tâm tình không tốt, Nhã Nhu nàng trở về đi.”

“Điện hạ, thiếp đã hầm canh tổ yến, giúp ngài giải nhiệt, vô luận phát sinh chuyện gì, thân thể luôn luôn quan trọng, không nên trúng quỷ kế của bọn tiểu nhân mới đắc thế, ngài nói đi, dù sao, ngài mới chính là thái tử của Đại Yến.” Những việc phát sinh trên triều đình, thái tử phi bên này tự nhiên có người chuyển đạt, nàng không muốn nói rõ, ai là người chỉ điểm, thái tử cũng là người cực kỳ thông tuệ, không muốn làm rõ, trái lại càng có thể tạo được hiệu quả tốt đẹp.

Quả nhiên, cửa chậm rãi được mở, thái tử mặt mày âm u, phục sức mất trật tự, nghiêng mình để thái tử phi đi vào, “Vào đi, Nhã Nhu.”

Canh tổ yến cũng diệt không xong tức giận tích tụ trong lòng thái tử, mấy ngày nay, trong lòng hắn đã rất căng thẳng lo lắng, ngày hôm nay bị Nhan Sóc chơi một vố như thế, điều đó dường như là chiếc kim nhọn thọc vào làm bùng nổ tất cả.

Ăn cao lương mỹ vị, nhưng trong miệng lại thấy vô vị, dù có sơn trân quý hải cũng không làm hắn thấy ngon miệng.

Đem thái tử phi ôm vào trong ngực, thái tử nhịn không được dùng khẩu khí thất bại, miêu tả lại chuyện ngày hôm nay xảy ra trên triều đình, Nhan Sóc khí phách như thế nào, cũng không lộ ra vết tích khi chà đạp tôn nghiêm của hắn dưới chân, hung hăng đăm hắn một dao. Bất quá Nhã Nhu càng quan tâm chính là Nhan Sóc đến tột cùng đưa ra kiến nghị gì, sau khi uyển chuyển dẫn dắt thái tử nói ra điều nàng muốn biết, Nhã Nhu nghi hoặc nói, “Điện hạ, ngài tiếp thu ý kiến của các quân sư, phía sau có biết bao nhiêu là cựu thần tương trợ, họ lại càng không phải dạng người vô dụng, nhiều người như vậy, suy nghĩ nhiều ngày qua đều không có biện pháp giải quyết, vị tam hoàng tử này, dường như có thần thánh trợ giúp, mới có khả năng giải quyết tất cả các vấn đề vô cùng cấp bách này đi?”

Chẳng lẽ sau lưng tam hoàng tử, còn có mưu thần nào so với người của thái tử cường đại hơn sao? Không có khả năng, nếu thật có người như vậy, thái tử có nhiều tai mắt như thế, nhất định không có khả năng không biết gì cả, huống chi, nếu như Nhan Sóc thực sự mạnh như vậy, với tính cách của hắn, sao có thể ẩn nhẫn cho tới hôm nay mới làm khó dễ đi?

Phu thê thái tử trong lòng cũng có cùng suy nghĩ, trong mắt đều thấy được sự nghi hoặc.

“Hay là gần đây tam hoàng tử mới tìm được trợ thủ đắc lực, giúp hắn nhiều ý kiến hay như vậy?” Nhã Nhu thì thào tự suy đoán, vốn là một câu nói vô tâm, nhưng lại giải mã huyền căn trong đầu thái tử.

Mới có một đêm mà nghĩ ra nhiều diệu kế như vậy, cả triều văn võ cũng chỉ có người kia có thể làm được, hắn đã nhiều lần dùng thực lực của bản thân, chứng minh mình có năng lực có thể làm được tất cả, đáng tiếc hắn không có ở kinh thành, mặc dù có đi chăng nữa, cùng với tính cách ấy, hắn sẽ không đứng cùng thuyền với người như Nhan Sóc.

Mà nếu đó là thật thì sao?

Vậy thì thật là đáng sợ, người kia nếu thực sự đứng về phía tam hoàng tử Nhan Sóc, mà Nhan Sóc lại đang cùng thái tử tranh thủ tình cảm nhằm đoạt vị, hậu quả đương nhiên phi thường nghiêm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.