Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 462: Chương 462: Cùng nhau đối mặt 5






Nhan Dung cùng Nhan Hi có ý nghĩ tương tự, nếu nhất thời tấn công huynh đệ bọn họ có thể nắm chắc dễ dàng ngăn lại chúng, mấu chốt là mật hàm chỉ lệnh không tính thời gian, bất kể bao nhiêu năm cũng được nhưng phải làm tròn nhiệm vụ, hơn mấy trăm ngàn người ngó chừng một tiểu nữ tử tùy thời mà ám sát, hoàn toàn không dám bảo đảm không có gì bất ngờ xảy ra, ai cũng không dám khẳng định.

“Bọn họ đã xuất hiện, đang ở bên ngoài phủ, số người không ít, chẳng qua là kỳ hạn cuối cùng chưa tới, đang yên lặng theo dõi kỳ biến mà thôi.” Nhan Hi hôm qua từ hoàng cung trở lại, dọc theo đường đi cũng cảm giác được vài luồng hơi thở khác thường đi theo hắn, không có ác ý chỉ là âm thầm bảo vệ dọc đường, chờ đến bên ngoài phủ, những hơi thở cường đại lại càng gia tăng số lượng, mơ hồ tạo thành vòng bảo phủ, đem Duệ vương phủ vây đến nước chảy không lọt.

Thất hoàng tử là người thừa kế tiên hoàng chỉ định, cũng chính là tân hoàng của Yến quốc, mặc dù hắn chưa cử hành đại điển lên ngôi, ảnh vệ đã trước một bước thừa nhận thân phận của hắn. Nói cách khác, bây giờ Nhan Hi đã hoàn toàn có thể tự do điều khiển lực lượng thần bí chỉ ẩn trong bóng tối này, trừ việc xóa đi lệnh ám sát của tiên hoàng đối với Đào Tiểu Vi, hắn có thể ra lệnh cho bọn họ làm bất cứ chuyện gì.

Nhan Dung chậm rãi nhắm lại mắt, tĩnh tâm bài trừ tạp niệm, rất nhanh hắn liền tìm được hơi thở thần bí theo lời Nhan Hi, ẩn ở mấy trăm trượng bên ngoài. Không nhịn được ha hả cười một tiếng, “Bọn họ căn bản là không ngần ngại để cho ngươi biết ảnh vệ đang ở bên ngoài phủ, là muốn biểu đạt trung thành thề bảo vệ tân hoàng, hay là uy hiếp Thất đệ ngươi, nếu không lên ngôi bọn họ có thể động thủ a?”

Có lẽ có cả hai, chỉ đơn thuần bề ngoài trung thành sẽ tất thả ra cường lực uy hiếp tới, lộ rõ thực lực ảnh vệ cường đại, bọn họ nói vậy nhưng trong lòng cũng đã rõ ràng, Nhan Hi không phải là nam nhân dễ dàng quy phục, nếu Nhan Hi không nghĩ đến sự tồn tại của ảnh vệ, đối với lựa chọn lên ngôi chắc chắn phát sinh biến cố.

“Thất đệ, nếu như ở góc độ của những người đứng xem, phụ hoàng bỏ qua Thái tử mà lập ngươi làm đế, thật đúng là một lựa chọn sang suốt.” Chậm rãi uống trà, Nhan Dung tĩnh táo cười khản, “Nhất thống thiên hạ là mấy đời quốc quân Yến quốc mơ ước, phụ hoàng mặc dù không có năng lực kia nhưng còn chưa quên. Thái tử là người thụ động, khó có sang kiến, Yến quốc ở trong tay hắn cũng không đến nổi suy bại, nhưng làm nên thịnh thế cũng cực kỳ khó khăn, lão Thất nha, ngươi thật không muốn nhận lấy phần khiêu chiến này sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.