Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 438: Chương 438: Di Chiếu (11)






“Thiếp thân sẽ làm hết sức mình theo bổn phận, cùng Vương phi một lòng hầu hạ Vương gia.” Chúng nữ nhân đồng thanh đáp. Trước kia, các nàng chẳng qua chỉ là đồ chơi, được chủ nhân dùng tiền mua về đem đi tặng người, các nàng được vào Duệ vương phủ là một kết cục tốt nhất, chỉ cần có thể để cho duệ Vương gia nhớ các nàng, dù làm một cái thị thiếp nho nhỏ, đời này cũng có thể không lo cuộc sống về sau nữa.

Huống chi, vị Vương phi này thoạt nhìn vô cùng hòa nhã, cũng không có thái độ chủ mẫu bá đạo, chờ khi mang thai được hài tử của Vương gia, đến lúc đó còn sợ rằng trong phủ không có địa vị sao?

Đào Tiểu Vi đơn thuần nhưng cũng bị những mơ tưởng viết ở trên mặt của các cô gái này chọc cười, các nàng thật cho là vào Duệ vương phủ có thể hầu hạ đến Vương gia sao?

“Ngày hôm nay cho các ngươi tới đây, là muốn cho các ngươi một lần nữa có cơ hội lựa chọn cuộc sống.” Đào Tiểu Vi nghiêm túc nói, “Vương gia thu nhận các ngươi chẳng qua là kế tạm thời, cũng không có ý muốn làm trễ nãi chung thân đại sự của các vị cô nương, nếu như các ngươi nguyện ý, ta sẽ vì các ngươi an bài, có thể phối duyên cùng thị vệ bên trong phủ, bọn họ đều là anh hùng đi theo Vương gia vào sanh ra tử, các vị cô nương gả đi, đều là chính thê.” An bài như thế có thể không ủy khuất các người làm tiểu thiếp là rất tốt nha, Đào Tiểu Vi cười châm biếm chờ các nàng tạ ơn, lại không nghĩ rằng, có một trận tiếng nói thì thầm trong đám nữ nhân truyền ra chỉ toàn là dị nghị.

“Vương phi, chúng nô tỳ vào phủ là tới hầu hạ Vương gia, ngài không thể tùy tiện đem chúng nô tỳ ném cho những binh lính lớn tuổi không lấy được thê tử như thế.”

“Đúng vậy a, nếu Vương gia đồng ý cho chúng nô tỳ vào cửa, tức là ngài cũng tỏ vẻ hắn muốn tỷ muội chúng nô tỳ, Vương phi, ngài xinh đẹp như thế, chẳng lẽ còn sợ chúng tiểu nữ độc chiếm sủng ái của Vương gia sao?”

“Hơn nữa, Vương gia làm sao có thể có chỉ cùng một nữ tử cả đời đâu, hiện tại ngài ấy chỉ có một chính phi, bất quá sau này cũng sẽ có người mới vào cửa, không bằng ngài cho chúng ta lưu lại, cùng Vương phi một lòng, cùng chung coi chừng Vương gia, chỉ cần Vương phi đáp ứng, chúng nô tỳ vĩnh viễn cũng sẽ nhớ đại ân của Vương phi.” …

Lần này đến phiên Đào Tiểu Vi trợn mắt hốc mồm, đám nữ nhân này, mới vừa rồi còn một bộ dạng nũng nịu sợ người lạ, bây giờ đã bị đề nghị của nàng làm hiện nguyên hình tính cách, còn nói nếu lưu lại các nàng có thể mang lại lợi ích cho Đào Tiểu Vi, cố gắng muốn Đào Tiểu Vi vứt đi ý nghĩ muốn đem các nàng giao cho nam nhân khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.