Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 429: Chương 429: Di Chiếu (2)




“Tỷ tỷ, tỷ…” Ngọc quý phi nước mắt chợt rơi xuống, lúc này nàng nên cùng đại tỷ tranh giành ngôi vị hoàng hậu, tỷ muội các nàng từ lúc còn rất nhỏ, đã sống nương tựa lẫn nhau, luôn ở chung một chỗ, cùng bị bắt đến Yến quốc sống cuộc sống đếm tuyệt vọng qua ngày, các nàng vẫn dựa vào nhau, là người thân cận nhất của nhau trên thế giới. Ngay cả bây giờ, tỷ tỷ cũng muốn cho nàng sống sót, nàng không thể để cho tỷ tỷ một mình chịu hết thảy, không thể.

Nhưng, tại sao trong cổ họng dường như bị vật cản không phát ra được thanh âm nào, đầu cũng có nặng ngàn cân như nâng không nổi, nàng trốn trong bóng đêm, liền hô hấp cũng rất khẽ khàng, sợ không khí trầm lặng rồi ánh mắt hoàng đế kia quét đến người nàng.

Hoàng đế để cho Tuyết quý phi dìu nữa ngồi nữa dựa, “Tuyết Nhi, ngươi nói xem, chờ chúng ta đi rồi, nên để cho ai tiếp nhận ngôi vị hoàng đế của trẫm?”

Khẩu khí như đôi phu thê bình thường nói chuyện với nhau, trượng phu đem sự lựa chọn vẫn còn nghi ngờ giấu trong lòng nói ra cùng thê tử hỗ trợ tham mưu. Trong lòng có ý định chết, nênTuyết quý phi ngược lại không có nhiều sợ hãi, nàng ân cần giúp hoàng đế đem góc chăn phủ lại cho tốt, mới nhẹ nhàng nói, “Bệ hạ không phải là đã sớm lập Thái tử, cần gì lại vì chuyện này mà phiền não?”

“Thái tử, trẫm đối với hắn không yên lòng.” Thở dài một hơi, đem tay nhỏ bé của Tuyết quý phi giữ trong lòng bàn tay, “Trận này xảy ra rất nhiều chuyện, Thái tử hắn căn bản là đảm đương không nổi gánh nặng vua của một nước, ở nguy nan trước mắt, hắn là thái tử nhưng đã hoảng loạn trước rồi, ngay cả một nửa trình độ thường ngày cũng phát huy không ra. Về phần lão Tam, toàn bộ trận chiến có chút ít thông minh, không biết làm sao lại chiếm được ủng hộ của lão Thất, dựa vào kế hoạch củaThất nhi nghĩ ra mà ở trên triều đình cùng ca ca của hắn chiến đấu. Bọn họ cho là trẫm chẳng hay biết gì sao, thật ra thì có chuyện gì trẫm không biết đâu? Việc trên đời này, trẫm muốn biết, sẽ không có ai có thể thành công giấu diếm.” (Lão hoàng đế này giỏi nhưng quá háo sắc thôi)

“Bệ hạ, Thất hoàng tử chính là người mà Tam muội của nô tì phó thác chung thân đại sự sao?” Tuyết quý phi thuận miệng hỏi.

“Ừm.” Nhắc tới Nhan Hi, hoàng đế vẻ mặt ôn nhu, “Hắn cũng là hài tử trẫm sủng ái nhất, đáng tiếc, tính tình lạnh lùng, đối với ngôi vị hoàng đế cũng không có chút nào hứng thú, nếu như trẫm đem hắn lập làm Thái tử, bảo đảm không ra ba ngày, hắn sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.