Thiên Đồng ngẩn người, đúng là vẫn còn chưa hiểu được.
Vương phi cả ngày ngâm mình ở trong biển sách, tất nhiên là hiểu được đạo lý
nhiều hơn một tiểu nha hoàn như nàng, mặc dù vương phi vốn là đơn thuần
là tốt, giống như mặc ai cũng có thể khi dễ. Nhưng Thiên Đồng có chút
hiểu gì đó, tiểu thư của nàng không hề giống ngoài mặt như vậy không nói đến chuyện gì, chỉ bất quá là được bảo vệ cho tới nay mọi móng vuốt của nàng chưa có đất dụng võ, còn ẩn giấu trong hình tượng ôn hòa, ngay cả
chính nàng cũng quên rằng chủ tử từ khi ở chiến trường trở về, Đào Tiểu
Vi đã bất động thanh sắc đem chính mình chiếu cố thật là tốt.
Không có hoàng thượng, Vương phi có lẽ sẽ thương tâm, nhưng là tuyệt sẽ không giống như một đóa hoa khô héo chết đi, nàng chỉ biết càng áp chế
càng dũng mãnh, Hoàng thượng sống tốt nàng cũng có sống tốt hơn, kiêu
ngạo để cho Hoàng thượng biết, nàng là cỡ nào ương ngạnh.
Nhung nếu Vương phi biến mất, Hoàng thượng sẽ thế nào, Thiên Đồng lại nghĩ không ra là bộ dáng gì.
Chỉ loáng thoáng nhớ lại, Nhan Hi làm Hoàng thượng còn là Duệ Vương gia, từ trên chiến trường trở về vương phủ, bởi vì lâu dài không liên lạc, Đào
Tiểu Vi tức giận không nghĩ để ý đến hắn, Gia lúc ấy ôm Vương phi nói,
Vi Vi, ta nhớ ngươi, không có lúc nào là không nhớ ngươi.
Nếu như Thiên Đồng lúc ấy không có ở ngoài cửa hầu hạ, chính tai nghe nói như
thế, từ miệng một người lãnh băng băng như Nhan Hi, nàng vẫn cho rằng
Nhan Hi sẽ không thể nào nói ra được những lời tình cảm như thế, vô luận người nào nói lại với nàng, nàng cũng sẽ không tin.
Ở trong lòng bệ hạ, vị trí của Vương phi có lẽ thật sự là không thể thay thế được a, nếu Đào Tiểu Vi như vậy chắc chắn, nàng một tỳ nữ cũng có thể thử đi
tin tưởng.
“Thiên Đồng Oa, lúc này ngươi còn chưa có lập gia
thất, mà đã bị một chút uy hiếp lo lắng thành như vậy, nếu như tương lai Cửu Đỉnh có một chút gió thổi cỏ lay gì đó, ngươi có thể hay không chờ
hắn về nhà, phạt hắn quỳ xuống thành thật khai báo?” Đào Tiểu Vi tặc tặc che miệng cười trộm, dường như tận mắt nhìn đến tương lai Thiên Đồng
nhất định sẽ có uy nghiêm huấn phu, khách khách…, cười thật vui vẻ.
Đúng là không tim không phổi nha, Đào Tiểu Vi dễ dàng làm bọn thị nữ không hiểu.
“Hừ, không cùng tiểu thư nói, ngài sẽ cười người ta.” Thiên Đồng cắn môi,
biết tiếp tục nữa Đào Tiểu Vi còn không biết sẽ nói ra cái gì để chọc
nàng đâu, Thiên Đồng lúc đó bào Thiên Sương đi vào hầu hạ, còn mình thì
trốn vào phòng bếp coi nồi súp.