“Một đám?” Thật là mấy chữ hàm hồ, bốn năm người cũng là một đám, mấy trăm cũng có thể
xưng là một đám, thậm chí tụ họp mấy vạn nhân mã cũng có thể gọi chung
làm một đám, Nhan Hi đối với loại từ hàm hồ này rất không hài lòng.
“Gia, nhân số cũng không nhiều, ước chừng hai ngàn người, nhưng là huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, là do nhân sĩ giang hồ dạy võ công, lại có Ngưu
tướng quân đã cáo lão về quê cùng thao luyện binh pháp, đợi một thời
gian, không biết đội ngũ này có phát triển trở thành bao nhiêu đây.”
Bây giờ rất nhiều chuyện còn chưa nhìn rõ, mặc dù nhân số của đối phương
cũng không nhiều, nhưng Cửu Đỉnh không lạc quan cho là Tam hoàng tử dùng mấy năm thời gian luyện thành thục sẽ không có kết quả, đến lúc đó hai
ngàn nhân mã cũng có thể trở thành chướng ngại đau đầu người khác.
Binh không nhiều quý ở tinh, Nhan Sóc không dám trong giai đoạn tân hoàng
mới lên ngôi mà cổ động khuếch trương nhân lực, hắn như vậy từng bước
thành lập căn cơ của mình, không thể nghi ngờ là có mưu đồ lớn.
“Lại đem Ngưu tướng quân về phía mình, hắn làm rất đúng.” Nhan Hi không giận nói.
Ngưu tướng quân cùng Nhan Hi ở giữa có mối hận cũ mười mấy năm trước, khi đó Ngưu tướng quân dũng mãnh thiện chiến, nhưng lại không thể không nhượng bộ ở Nhan Hi một thiếu niên lạnh sát.
Xuất binh đánh Tề, Nhan Hi cùng Ngưu tướng quân có kế hoạch ngược nhau, trống đánh xuôi, kèn thổi
ngược căn bản cũng không thể thống nhất chung một chỗ, Nhan Hi thân làm
chủ soái tự nhiên kiên trì ý của mình, hắn thiếu niên khí thịnh, có biện luận chặc chẽ kế hoạch của mình, là khả thi vô cùng cao, không để ý tới Ngưu tướng quân mà cố ý xuất binh.
Ngưu tướng quân giận quá lập
tức hướng tiên hoàng xin chỉ hồi kinh, vốn là lúc ấy tiên hoàng còn muốn tượng trưng giữ lại mấy câu, dù sao Ngưu tướng quân nhập ngũ nhiều năm, ở trên chiến trường coi như là trợ lực hiếm có của Nhan Hi, mà Ngưu
tướng quân thì sao, còn già mồm cãi láo để cho Nhan Hi biết tầm quan
trọng của hắn, cũng không thật sự muốn hồi kinh một mình.
Ngưu
tướng quân nói muốn đi, dựa theo lệ cũ, chủ soái lại tiếp tục giữ lại,
như vậy Ngưu tướng quân sẽ mượn cơ hội nói hết bên trong ủy khuất cùng
khổ tâm rất rõ ràng nói cho Nhan Hi nghe, cuối cùng sẽ vui vẻ giải trừ
khúc mắc lẫn nhau. Nào biết Nhan Hi căn bản là không hiểu được hư hư
thật thật, ông ta muốn đi thì làm cho ông ta đi, Nhan Hi gật đầu đồng ý, Ngưu tướng quân một bụng lời nói cũng phải dấu ở trong bụng không nói
ra được, mà Nhan Hi ngay cả khoái mã hồi kình cũng đã giúp ông ta chuẩn
bị xong.