“Đào cô nương, đoạn
đường này đã ủy khuất nàng, tin tưởng ta, chờ đến nhà ta, tất nhiên sẽ
không ủy khuất nữa, hơn nữa, nàng cũng sẽ không mất đi tự do, cuộc sống
cùng quá khứ sẽ không có gì thay đổi, chỉ biết sống thư thái tự tại hơn
mà thôi.” Không có Nhan Hi, nhưng có hắn, Yến hoàng có thể làm được, hắn – giáo chủ Hỏa Thần giáo cũng sẽ không thua kém chút nào.
Sủng
ái nàng, chiếu cố nàng, Tô Bối Nhi không ở, Vân Diễm nghĩ đem nàng cất
vào trong lòng, làm thành người trọng yếu che chở cả đời.
Đáng
tiếc, đối phương bây giờ tựa hồ đối với hắn không có chút nào hăng hái,
thà rằng dùng đưa lưng về phía hắn, cũng không muốn nhìn hắn ánh mắt
thâm tình.
Mà ở bên kia, người nào đó đang nhớ thê tử đến muốn
rớt nước mắt, nào có kiên nhẫn nghe Vân Diễm ở sau lưng tỏ tình, hắn lời nói dù có xuất phát từ nội tâm cũng không hề lọt vào tai Nhan Dung, vấn đề là vừa bắt đầu đã tìm sai người rồi, nên tình cũng sai.
‘Đào Tiểu Vi’ sâu kín thở dài, trong lòng có quyết định, nên kết thúc, hắn không muốn chơi.
Cho nên một chút ngồi dậy, xoay người hướng về phía Vân Diễm khoanh chân mà ngồi, trước lộ ra một nụ cười thật to, rực rỡ ánh mắt, răng trắng như
tuyết đau nhói mắt Vân Diễm.
“Ngươi chọn trúng ta?” Không có
ngượng ngùng của một cô nương, ‘Đào Tiểu Vi’ trực tiếp mà thẳng thắn,
nói thẳng hỏi vào vấn đề Vân Diễm giấu ở đáy lòng triền miên quấy nhiễu.
Bị đối phương lấy được đề tài cầm quyền chủ đạo, Vân Diễm cũng không
tránh, thản nhiên gật đầu, “Nếu như nàng nguyện ý đáp ứng ủy thân cho
ta, Vân mỗ tất không để nàng thiệt thòi.”
‘Đào Tiểu Vi’ trên mặt
đẹp treo nụ cười thật to, đáng tiếc vẫn là lạnh lùng, rét lạnh xuyên qua xương cốt, “Đem ta từ trong kinh thành bắt đi ra ngoài, còn tưởng rằng
ngươi là hảo ca ca thay muội hành sự, thì ra cũng là vì tư tâm của bản
thân, giáo chủ tôn quý Hỏa Thần giáo, ngài chẳng lẽ không biết, Đào Tiểu Vi đã sớm là người của người khác, được đương kim Yến quốc bệ hạ cưới
hỏi đàng hoàng.”
Vân Diễm không có ngờ tới nhìn nữ hài tử như vô
hại lại nói chuyện như vậy sắc bén, trong lúc nhất thời cư nhiên bị nàng hỏi khó, trong cổ họng ngạnh một khối dị vật, mạnh tự nuốt xuống, Vân
Diễm khô khốc nói, “Làm sao nàng biết ta là vì muội muội mới bắt nàng đi ?”
“Huynh muội các ngươi thật đúng là tưởng tượng, đời này dám
đối với Đào Tiểu Vi nảy sinh tạp niệm, một người là muội muội bảo bối
của ngươi, còn người kia là ngươi – một ca ca ngây ngốc, bất quá Tô Bối
Nhi so với ngươi còn giỏi hơn một chút, ít nhất ả không có nhận lầm
người, ha ha ha ha.”Giọng nữ nhân đột ngột biến mất, đột nhiên xuất hiện giọng mạnh mẽ thấp cười, mấy câu nói trong lúc trao đổi vô cùng nhanh
chóng, Vân Diễm thân thể ở trong nháy mắt căng thẳng cứng ngắc.