Vân Diễm đi tới Kim Loan bảo điện, chính thức lấy thân phận giáo chủ quốc giáo của Lỗ quốc bái kiến Yến quốc hoàng đế Nhan Hi.
Vì hiển thị rằng đại Yến quốc rất phong độ phóng khoáng, Nhan Hi đặc biệt
miễn đi lễ quỳ lạy cho Vân Diễm, chấp thuận hắn chỉ ôm quyền hành lễ.
Thừa tướng cùng mấy vị chúng thần cũng ở trong điện phụng bồi, Cửu Đỉnh hầu
hạ ở phía sau Nhan Hi, các chức quan từ tứ phẩm trở lên mới được vào
triều hôm nay, như vậy nghi thức long trọng tiếp kiến cho thấy hoàng đế
đối với Vân Diễm rất coi trọng.
Nhan Hi cùng Vân Diễm
giống như lần đầu tiên gặp mặt, trong miệng chỉ nói chuyện quốc gia đại
sự của hai nước, Vân Diễm chuyển đạt lời thăm hỏi của Lỗ quốc hoàng đế
đối với Nhan Hi cũng xài hết hơn nửa canh giờ, sau đó lại đến phiên Yến
quốc biểu đạt thịnh tình hoan nghênh, Nhan Hi luôn mặt lạnh khó gần,
nhưng bao gồm Vân Diễm và tất cả mọi người ở đây đều biết rõ tính tình
của hắn, mặc dù hắn chỉ đơn giản đối đáp mấy câu, nhưng cũng sẽ không
cảm thấy hắn không chu đáo.
Thậm chí Vân Diễm còn hơi
cảm thấy bất ngờ, vốn là nghĩ Nhan Hi khi ở trên điện Kim Loan cũng sẽ
dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn như kẻ thù, thật không nghĩ tới bây giờ
phối hợp diễn cùng nhau, trong lòng đã cảm giác thỏa mãn.
Hoàng đế lời ít nói ít, một loại các đại thần sợ Vân Diễm có ý kiến gì nên
hết sức nhiệt tình, rõ ràng lúc trước còn hoàn toàn xa lạ, nhưng bây giờ dường như tri giao quen thuộc nhiều năm, người nào không biết căn bản
là nhìn không ra nửa điểm sơ hở.
Nhan Hi ngồi ngay ngắn ở trên ghế rồng, mặt không chút thay đổi còn giống đang nhìn diễn kịch,
chỉ là một vở diễn vô cùng không thú vị, lúc hắn còn là hoàng tử, những
chuyện như vậy sẽ không tham dự, có thể trốn sẽ trốn, phụ hoàng sẽ không ép buộc hắn tham gia, chính hắn càng sẽ không đưa mình tới cửa.
Thật sự mà nói, ở trong lòng Nhan Hi chưa bao giờ có ý nghĩ tranh thủ tình
cảm, nên tự nhiên cũng bớt đi những chuyện gây chú ý trên điện Kim Loan.
Vân Diễm tới, dâng lên quốc thư đích thân Lỗ hoàng viết, lưu loát mấy vạn
chữ, tất cả đều là lời thăm hỏi của một nước láng giềng, không có nội
dung gì đáng chú ý.
Mục đích thật sự của bọn họ sao có
thể công khai, đó chính là lén lúc liên thông với một vài nhân vật trong những buổi trà dư tửu hậu.
Sau khi tan triều, Nhan Hi lệnh cho một đám đại thần mở tiệc tiếp khách.
Đáng tiếc, đang lúc chúng thần may mắn nghĩ lần này bệ hạ không có cáu kỉnh, toàn bộ quá trình đểu tốt đẹp, hiển lộ rõ ràng ý coi trọng của Yến quốc với sứ thần, Nhan Hi kính ba ly rượu rồi đứng lên nói đi trước.