Ảnh vệ tồn tại vốn là chuyên vì đế vương mà phục vụ, toàn quyền nghe lệnh chỉ một mình
hoàng đế, không để ý tới thị phi, không hỏi đúng sai, lấy yêu cầu của
hoàng đế làm nhiệm vụ của mình, là lực lượng bí mật tuyệt đối thề thần
phục hoàng đế. Mà có một quy củ không thành văn, mỗi một hoàng hậu của
một thời hoàng đế cũng sẽ được bảo vệ và đãi ngộ như hoàng đế, mặc dù
hoàng hậu không có quyền ra lệnh ảnh vệ đi làm bất cứ chuyện gì, duy chỉ có ở điểm an toàn.
Hoàng hậu của tiên đế mất sớm, lão cả đời lưu luyến nơi phấn son, không đem nữ nhân nào lên bảo tọa hoàng hậu, trước
khi chết cuối cùng đem Tuyết quý phi lập làm hoàng hậu, nhưng chỉ lại
đoản mệnh làm hoàng hậu chưa tới một canh giờ đã uống thuốc độc tự vận,
theo tiên đế chầu trời hưởng phúc. Đợi đến Nhan Hi kế vị, tất cả cung
phi lớn nhỏ đều thú đầy đủ hết, duy chỉ có không hoàng hậu, Đào Tiểu Vi
mặc dù được sủng ái che chở ở ngoài cung, bên trong Duệ vương phủ cũng
đã đủ cẩm y ngọc thực, ảnh vệ cũng không xem trọng nàng.
Bây giờ, sau khi Duệ vương phủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, sự đặc biệt của
Đào Tiểu Vi đã thể hiện, người tinh tường như năm vị trưởng lão cũng là
từ trong sóng gió từng bước đi lên vị trí này, ánh mắt rất thâm sâu, bọn họ năm người cùng chung làm ra phán đoán sẽ không hề sai, cho nên, Đào
Tiểu Vi cũng đương nhiên trở thành nữ chủ tử duy nhất trong suy nghĩ của ảnh vệ.
Về phần nội thị doanh, hàng ngày vẫn bảo hộ Duệ vương
phủ, đã sớm nhìn quen Nhan Hi như thế nào coi trọng vị vương phi này,
xưa nay đối với chuyện của nàng cũng đặc biệt để ý, không có như ảnh vệ, đột nhiên có biến chuyển to như thế.
“Phu quân, phu quân…”
Tiếng người vang lên, Đào Tiểu Vi hoang mang từ ngoài cửa chạy vào, căn bản
không có chú ý tới cả phòng đông nghịt người, chạy thẳng tới Nhan Hi,
“Không xong, Nhị tẩu cùng Nhị ca ca không thấy, quản gia nói sáng sớm
Nhị ca ca vội vàng lấy xe ngựa mang Nhị tẩu đi ra ngoài miếu nhỏ lạy
thần, ta đã phái người đi tìm , bọn họ căn bản không có đi, phu quân,
nghe nói hôm nay bên trong phủ vừa gặp thích khách, bọn họ sẽ không gặp
phải người xấu chứ.”
“Nàng đừng lo lắng, ta bây giờ đã phái người đi tìm.” Nhan Dung không cần quản hắn khỉ gió gì, nhưng Trúc Diệp Đồng
nhất định phải trước đón trở lại, dàn xếp thích đáng, một nữ nhân đã
hoài thai ở bên ngoài có nhiều bất tiện, vạn nhất xảy ra chuyện gì không được tốt. Nhan Hi nhàn nhạt nhìn sang ảnh vệ, không tiếng động phân
phó, Lễ trưởng lão cung kính cúi đầu, lặng lẽ thối lui khỏi vị trí.