Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 448: Chương 448: Quan lâm thiên hạ (6)






Nhan Hi bình tĩnh hướng vào nội viện mà đi, một lúc sau một đạo mệnh lệnh truyền đến, “Cửu Đỉnh, những nữ nhân nào không muốn đi thì thành toàn trung nghĩa cho các nàng.”

Cửu Đỉnh nghiêng đầu đi, tựa tiếu phi tiếu nhìn quản gia nói, “Ông thật là không biết tình huống, Gia càng giận thì sẽ đem ta ra làm bia đỡ đạn, ông ngại rằng Cửu Đỉnh da dầy nên muốn để Gia lột một lớp sao?”

Quản gia cười khúc khích, “Cửu Đỉnh hộ vệ không nên nói như vậy, ngươi là cận vệ của Vương gia, là tâm phúc của vương gia, ngài ấy khẳng định không nỡ xử phạt ngươi.”

“Vậy ông nói xem, ta làm cái gì thì Gia sẽ xử phạt? Để cho đám nữ nhân này vào phủ là mệnh lệnh của Gia, bất quá, để các nàng đến tiền viện tới dọa người chính là lỗi của quản gia ông.” Cửu Đỉnh vui vẻ quăng củ khoai bỏng vào quản gia, “Gia giờ này trong lòng rất phiền không có thời gian xử ông, chờ sau đó Gia thảnh thơi rồi, quản gia ngài sợ rằng phải nhận bản tử .”

Quản gia theo bản năng bảo vệ mông của mình, đã có e sợ, “Ta nên làm cái gì bây giờ?”

Làm sao bây giờ? Cửu Đỉnh không tiếng động, ngón tay chỉ cách đó không xa đám nữ nhân đang thương lượng đối sách kia.

Quản gia hiểu, lão ưỡn ngực ngẩng đầu, phát ra hình tượng cao cao tại thượng thường ngày của quản gia Duệ vương phủ, phất tay gọi gia nhân, rồi chỉ vào đám nữ nhân nói, “Đuổi ra ngoài.”

“Tại sao, chúng ta là Vương gia cho phép vào vương phủ, muốn đuổi đi cũng là Vương gia tự thân động thủ, hai người các ngươi, bọn nô tài thấp kém không được chạm vào chúng ta.” Có cô nương giận dữ kêu to, không để cho gia nhân đụng chạm vào thân thể.

Gia nhân còn lại đứng bên cạnh nhìn, lời của Vương gia hắn hiểu rõ ràng, thấy những nữ nhân này phản kháng, hắn trừng mắt lên trông rất dọa người, “Ngươi nếu không đi, ta giúp các ngươi thành toàn trung nghĩa?”

“Cái gì là thành toàn trung nghĩa?”

“Không phải các ngươi nói, sinh là người của vương phủ chết là quỷ của vương phủ sao? Bây giờ các ngươi sống nhất định là không thể lưu lại, muốn ở lại thì phải chết, không sao, ta sẽ giúp các ngươi.” Tên gia nhân rất trượng nghĩa vỗ ngực một cái, từ sau thắt lưng blấy ra đoạn đao sáng loáng, cổ tay run lên, “Tương lai ta muốn cùng Vương gia ra chiến trường giết địch, vừa lúc ta còn chưa từng thấy máu, các ngươi cũng coi như giúp ta luyện gan vậy, đến đây, ai lên trước, ta tận lực cho các ngươi một đao mất mạng ngay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.