Thế nào lại ném sang thái tử rồi, thái tử còn cần lão quan tâm vấn đề nữ nhân sao?
"Hoàng nhi, ngươi. . ." Hoàng đế nói đến phân nửa, nhìn lại Nhan Hi ánh mắt kiên định thì ngàn lời muốn
nói cũng chỉ có thể nuốt trở lại.
Thái tử thấy thế không khỏi càng thêm sốt ruột, hắn hiện tại hầu như dám khẳng định, Đào Tiểu Vi không
cha không mẹ kia chính là người Nhan Hi giấu ở bên trong phủ không cho
người ngoài nhìn thấy. Nếu như ngày hôm nay Nhan Hi có thể nói để hoàng
đế chính thức tứ hôn, thần bí nữ tử làm hắn động tâm thực sự đã cùng hắn vô duyên.
Nhan Hi đã quyết tâm đưa ra yêu
cầu tứ hôn, hoàng đế lại muốn dựa vào hắn chống trả ngũ quốc liên minh,
tất nhiên sẽ đáp ứng, huống hồ, chỉ là thân phận không hợp, cũng không
phải hoàn toàn không có biện pháp vượt qua.
Thái tử tự xưng là túc trí đa
mưu, hôm nay lại nghĩ không ra nửa điểm phương pháp mà ngăn cản Nhan Hi
nhúng chàm người hắn mơ ước, hắn chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn
hoàng đế bất đắc dĩ thở dài, "Được rồi, ngươi tâm ý đã quyết, trẫm liền
hạ chỉ, tứ hôn cho ngươi cùng nữ tử họ Đào."
"Tân nương tử chỉ có một mình nàng?" Nhan Hi không kiên dè hỏi.
Hoàng đế vừa định đem tất cả nữ
tử hắn đã chọn đưa vào cùng chung một hôn lễ, đến lúc đó Nhan Hi cho dù
phát hiện, hắn cũng có thể một chết không nhận, đáng tiếc Nhan Hi hết
lần này tới lần khác, một cơ hội cũng nhất định không cho, hoàng đế tức
giận nghiến răng, nghẹn ra mấy chữ, "Y lời ngươi."
"Nhi thần tạ ân." Nhiều năm qua, chính Nhan Hi lần đầu tiên chủ động quỳ gối tạ ân, đó là chân thật phát ra từ nội tâm mà tiếp thu ân điển hoàng đế. Ba quỳ chín lạy, cẩn thận
tỉ mỉ, hoàng đế cũng chỉ có thể lắc đầu.
"Lão Thất, phụ hoàng đã nhượng
bộ lớn như vậy, đêm nay phụ hoàng có thể an ổn một giấc sao?" Thừa cơ,
hắn cũng muốn Nhan Hi chấp thuận hứa hẹn, hoàng đế tâm tính toán nhỏ
nhặt, vẫn muốn có lợi chứ không chịu có hại.
"Bọn đạo chích ấy không thể gây
sợ hãi, phụ hoàng an tâm không lo." Nhan Hi trong mắt hiện ra sắc đỏ
quen thuộc, khí chất tà tà làm hoàng đế hoàn toàn tin tưởng, Lão Thất
nhà hắn lúc này đây nhất định có thể đem "việc nhỏ" này giải quyết sạch
sẽ êm đẹp.
Tốt, đêm nay hắn có thể đi tẩm cung sủng ái nữ nhân, vừa hưởng thụ một giấc ngủ thẳng đến bình minh.
Hoàng đế phất tay ý bảo Nhan Hi có thể lui xuống.
Bên trong ngự thư phòng chỉ còn
lại có hoàng đế cùng thái tử hai người, thái tử ngực như có một khối
tảng đá lớn phiền muộn nói, "Phụ hoàng, như vậy không thỏa đáng." Hắn
canh cánh trong lòng, biểu tình tức giận đã phá hủy sự ôn nhu trên mặt.