Nhưng đây chỉ là loại trả thù tiểu nháo, chỉ muốn đôi co tranh giành, ngoài việc làm cho quan hệ của Hỏa Thần giáo cùng Quang Minh thần giáo
càng thêm ác liệt thì không có ích lợi gì. Ngọc La Kiều chỉ phiền muộn,
Vân Diễm lúc này thân phận đặc thù, là Ngự Sử Lỗ quốc làm cho nàng cảm
thấy thật khó khăn, sợ hạ thủ quá nặng, Nhan Hi bên này sẽ không tốt báo báo, còn nếu tùy tiện làm việc lại xáo trộn kế hoạch của Hoàng thượng.
Hôm nay trên danh nghĩa là tới tìm bệ hạ tố khổ oán trách, nhưng
trên thực tế, Ngọc La Kiều chính là muốn biết Nhan Hi đến tột cùng là có thái độ thế nào, chỉ có như thế, nàng mới có thể định bước kế tiếp của
kế hoạch.
Như nàng đoán, Nhan Hi quả nhiên vẫn nhất quán cuồng vọng và bá đạo,
có lẽ trong lòng hắn đã sớm có quyết định đối với Lỗ quốc, lúc này mặc
nhiên cho hắn lên kế hoạch trả thù, có hắn âm thầm cho phép, Ngọc La
Kiều tâm cũng yên được mấy phần.
Ra khỏi thư phòng, ngẩng đầu nhìn về bầu trời bao la, cảm giác như có một trận bão táp lớn sắp xảy ra.
Ngọc La Kiều trong lòng bi ai, Nhan Hi diệt Tề của nàng đã đủ để làm
đại cừu nhân, lúc này nàng cư nhiên cam tâm tình nguyện hàng phụ dưới
trướng hắn, hiến kế cho dã tâm nhất thống thiên hạ của hắn. Tuyết tỷ tỷ
nếu là còn sống, không biết có thể đồng ý cho nàng làm như vậy không,
quên mất cừu hận cố đô, quên mười mấy năm ở hậu cung Yến quốc nhận biết
bao ủy khuất, cái gì đều không để ý bây giờ chỉ một tâm theo đuôi hắn.
Thật đáng buồn chính là, Nhan Hi lại còn lúc nào cũng phòng bị nàng, sợ
nàng làm điều gì bất lợi với tam muội, không muốn tỷ muội các nàng gặp
nhau nhiều.
Thế sự vô thường, thật đúng là không còn kịp dự liệu nữa, thời điểm
trong cung, nàng có bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày lại cùng Nhan Hi
thành loại quan hệ đồng minh đâu.
Cách đó không xa chính là phòng ngủ của Đào Tiểu Vi, nghe nói muội ấy sinh một nam một nữ, bây giờ đang nghỉ ngơi.
Lần nữa thở dài, người với người thật là không cách nào so sánh được, ba tỷ muội cùng là Tề quốc công chúa, nhưng lại hoàn toàn bất đồng số
phận. Mạng khổ nhất chính là Tuyết tỷ tỷ, tuổi còn trẻ đã theo tiên
hoàng già yếu mà chết, may mắn nhất chính là Tam muội, không chỉ có được si tình hiếm có của nam nhân, ngay cả sanh con cũng một lần nữ có nam
có, làm cho người ta thật hâm mộ a.
Chu Khả thời khắc này cùng ở sau lưng nàng, thấy Ngọc La Kiều ánh mắt vô cùng lo lắng nhìn phòng của Vương phi, nhẹ giọng hỏi, “Ngài không đi nhìn nương nương một cái sao?”