Thật nhiều ngày không nhìn thấy
Nhan Hi, trong khoảnh khắc nhìn thấy hắn, Đào Tiểu Vi mới phát hiện,
chính mình đúng là rất tưởng niệm hắn.
Nàng có thật nhiều, thật nhiều
lời muốn nói, đã nhiều ngày bị nhốt nơi thổ phòng (căn phòng đơn giản,
thô sơ), nằm suy nghĩ, nàng có hàng nghìn hàng vạn lời nói, nhưng trong
nhất thời toàn bộ đều đọng ở bên môi, nửa chữ cũng không đi ra.
Chỉ có thể si ngốc nhìn hắn, cánh
tay còn ôm bên hông hắn, nghe tiếng tim đập vững vàng của hắn, trong
lòng bất an đã dần bình tĩnh.
Thẳng đến Nhan Hi đem nàng, mang về khách điếm, mới nhẹ nhàng buông ra, tỉ mỉ kiểm tra mỗi một vị trí trên thân thể nàng, xác định Tô Bối Nhi,
không có thương tổn đến nàng, thần sắc đang buộc chặt mới thả lỏng.
"Ta còn tưởng rằng sẽ không còn
được gặp lại ngươi." Tựa ở bên cạnh hắn, Đào Tiểu Vi buồn bã nói, "Tô
Bối Nhi nói, muốn đem ta dâng lên cho hoàng đế Lỗ quốc, ta có gì mà sao
lại coi trọng như thế đi, người xấu Tướng Công, ta không biết, nguyên
lai danh tiếng ngươi thật to a."
Nhan Hi trợn mắt nhìn nàng một chút, liền nhắm mắt lại, ngón tay thon dài xoa tóc nàng, như âu yếm con mèo nhỏ.
"Nhị ca ca, bọn họ thế nào còn
không trở lại, chúng ta thu thập hành lý trở lại kinh thành nga." Đào
Tiểu Vi thực sự có điểm sợ, sự điên cuồng của Tô Bối Nhi, nàng ta biểu
tình kiên quyết gây rối, đến giờ hồi tưởng lại, da đầu cũng đều tê dại.
Nâng tay xoa gương mặt tuấn dật
của Nhan Hi, nàng chưa phát giác, thì ra Nhan Hi suất đến như vậy, thỏa
mãn thở dài, "Tướng Công, Tô Bối Nhi thích ngươi đi."
Lúc này đây Nhan Hi không có
không lên tiếng, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, cúi xuống nhìn
nàng, "Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?"
Ách, theo hắn là không có quan hệ gì sao.
Thế nhưng Tô Bối Nhi thích, là hắn a, Nhan Hi tóm lại là thoát không được liên hệ.
Đào Tiểu Vi lo lắng nhất cũng là cái này, nàng luôn luôn lo lắng, hiện tại xuất hiện một Tô Bối Nhi bên
cạnh, nữ nhân to gan lớn mật, luôn làm theo ý mình, nàng ta thực sự dễ
dàng như vậy, để nàng rời đi, bỏ qua cơ hội duy nhất có thể uy hiếp đến
Nhan Hi sao? Nhan Hi lần này dùng kế điệu hổ ly sơn thành công, có thể
là nàng vận khí tốt, nếu như còn xảy ra một lần nữa, nàng có may mắn một lần nữa sao. Cho nên Tô Bối Nhi, nếu như không chịu hết hy vọng, trước
khi bọn họ rời đi Lỗ quốc, nhất định sẽ lại phái người đến ngăn cản.
Phiền não, Đào Tiểu Vi trở mình, lùi sâu thêm vào người Nhan Hi, rầu rĩ nói, "Ngươi làm chi tại trước
mặt nàng, biểu hiện ưu tú như vậy, hay rồi, bây giờ bị cô nương nhà
người ta theo đến, ta xem ngươi thế nào xử lý."