Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 204: Chương 204: Trong lúc sinh tử 3




Lục Quyết cùng thủ hạ của hắn chính là tên đội trưởng, trên mặt cả hai cứng đờ.

Nhan Dung vội vã khoát khoát tay, "Các ngươi nhanh lên một chút ra tay a, yên tâm, vừa rồi các ngươi đánh ta, Lão Thất chưa từng xuất thủ, hiện tại đến phiên các ngươi đánh hắn, ta cũng sẽ không xuất thủ đâu." Hắn đắc ý dào dạt, nói xong trong nháy mắt lại cúi xuống, ngồi xổm ôm bảo bối hoa hoa thảo thảo yêu thương đi.

Thực sự là một tên kỳ quái, trời ạ, Yến quốc như thế nào mà ra nhân vật như vậy đâu?

Đội trưởng chỉ huy trong nháy mắt làm ra phán đoán, hai vị hoàng tử Yến quốc thoạt nhìn bất cần, đã bị công kích cũng không thèm nhìn, đó thực sự là may mắn trong bất hạnh a, bằng không, chỉ bằng vào thực lực hai người kia, nếu họ song song xuất thủ, chỉ sợ hộ cũng vô lực ứng phó rồi. Đội trưởng chú ý tới phía sau Nhan Hi còn đứng hơn một trăm hán tử mặt lạnh, thân người mặc hắc y, thắt lưng đeo đai hồng, mỗi người trên người đều có dày đặc sát khí, cũng không phải khí thế của những tên hạ nhân tầm thường, hắn có dự cảm, Nhan Hi còn ẩn dấu thực lực, đây chỉ là lộ ra một góc của băng sơn.

Hoa cốc ở ngoài còn có đại đội nhân mã của bọn họ hậu thuẫn,

chờ trong cốc loạn lên sẽ thừa cơ mà vào, tiến đến phá huỷ “tổ chim” của hoàng tử Yến quốc xếp đặt tại Lỗ quốc. Bởi hoa cốc hình dạng đặc thù, những người đầu tiên được phái vào, đều là lựa chọn trong đại quân những nhân vật kiệt xuất, mỗi người đều có kinh nghiệm chinh chiến, võ công cao cường, đáng tiếc, thật vất vả từ trên hoa cốc xuống tới, không đợi đem nhà người ta làm rối loạn, bọn họ lại bị tổn thất gần một nửa nhân thủ.

Hôm nay, tiền cược còn lại duy nhất đều đặt trên người Nhan Hi, chỉ cần có thể bắt hắn, Yến quốc sẽ giống như ném chuột sợ vỡ đồ, chắc chắn đại loạn, đây là cơ hội tốt, đại quân Lỗ quốc phá đê mà vào, nhất định có thể chuyển bại thành thắng.

Đội trưởng suy nghĩ rất tốt đẹp, cái mông lại bỗng nhiên bị người đạp một cước, nguyên lai là nhị hoàng tử Lục Quyết nhìn thấy hắn đờ ra lâu như vậy cũng không hạ lệnh công kích, tâm sinh bất mãn, nhịn không được ra một cước.

"Còn đứng đó cười cái gì, còn không dẫn người lên cho ta!" Lục Quyết đã khẩn trương muốn chết, không biết vì sao, đối diện với cặp mắt lạnh trào phúng của Nhan Hi, hắn đều cảm thấy mây đen tử vong bao phủ trên đỉnh đầu, cả đầu khớp xương Lục Quyết cũng cảm thấy rụng rời.

"Thần tuân mệnh." Đội trưởng dùng trường đao nhắm ngay Nhan Hi, hét lớn, "Các huynh đệ, cùng ta tiến lên, bắt tên hoàng tử Yến quốc này, tiến cung lĩnh thưởng!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.