Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 346: Chương 346: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 8




Người nọ nói, “Tiểu Đào nhi, ngươi đa nghi rồi, có Đào nhi ngọc của phụ hoàng ban tặng làm chứng, ngươi lẽ nào còn chưa tin thân phận ta sao? Không sai, ngươi nhìn rất chính xác, ta có mang mặt nạ, bất quá tại đây là doanh quân Yến quốc, ta nếu xuất hiện mặt thật lập tức sẽ bị phát hiện, ngươi không thể bởi vì điều này đã nhận định ta không phải người tốt.”

Ba chữ Đào nhi ngọc lại một lần nữa làm Đào Tiểu Vi thất thần, đây là tên gọi cỡ nào quen thuộc, phụ hoàng lúc đầu ban thưởng ngọc, hai tỷ tỷ ồn ào muốn thiên tử đặt tên, phụ hoàng không cần suy nghĩ nhân tiện nói, “Nếu đây là ngọc của tiểu công chúa xinh đẹp khả ái nhất Tề quốc, tự nhiên sẽ lấy danh tự làm tên gọi, trong bảo ngọc còn khắc hoa mai, vậy gọi là Đào nhi ngọc đi.”

Đào Tiểu Vi lắc lắc đầu, ý đồ muốn đem ký ức về Đào nhi ngọc ra khỏi trí nhớ, mười mấy năm, Tề quốc đã sớm diệt vong, phụ hoàng chẳng biết tung tích, mặc dù là người này giữ Đào nhi ngọc, còn biết rõ chuyện của nó, nhưng Đào Tiểu Vi vẫn không thể tin được.

“Ngươi đem mặt nạ tháo xuống, nhanh lên một chút, nếu không ta sẽ gọi người tới.” Lòng bàn tay còn gắt gao nắm chặt mỹ ngọc làm nàng thất thần, Đào Tiểu Vi lấy mũi đao chỉ vào người nọ, nói từng chữ rõ ràng.

“Muội muội, cũng không có kết quả, năm đó ở trong cung chúng ta cũng chỉ gặp qua vài lần mà thôi, phụ hoàng không thích nhi tử ngươi cũng biết đến, trong hậu cung, những hoàng tử như chúng ta rất ít được cho phép đi vào, cũng không biết ngươi còn nhớ rõ ta không.” Vừa nói, vừa lấy hai tay vuốt ra sau, dần dần lớp mặt nạ tháo xuống, lộ ra gương mặt mi thanh mục tú, mắt một mí, mũi có điểm tháp, da trắng đến dị thường.

Đào Tiểu Vi lúc này đã mơ hồ xác định thân phận người này, nhìn thấy gương mặt này nàng không thể hoài nghi, không phải nàng đã thấy qua người này, chỉ là ngũ quan tướng mạo hắn, chính xác là bản sao thời còn trẻ của phụ hoàng, da trắng dị thường giống, đây là đặc điểm rõ ràng của nam nhân trong hoàng thất Tề quốc.

Nàng thất hồn lạc phách ngồi xuống, dao nhỏ đặt ở trên bàn, “Ngươi tìm đến ta có chuyện gì?”

Lời này vừa nói ra, đối phương lập tức kinh hỉ, biết Đào Tiểu Vi đã nhìn nhận thân phận hắn, liền xoa xoa tay, “Muội muội, ngươi biết ta là ca ca nào sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.