Edit: Suly
Beta: Sakura
Giới tính: Nữ ( có thể biến đổi tính)
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 2 1
Trí lực: 90 (max 100điểm)
Dung mạo: 93 (max 100điểm)
Thể lực: 89(max 100điểm)
Vũ lực: 87 (max 100 điểm)
Tinh thần: 90 (max 100 điểm)
Danh vọng: 19 (max 100điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực cổ thuật, Tinh thần Luyện Thể Thuật
Năng khiếu: Nấu ăn cao cấp, diễn kỹ cao cấp, ngũ hành bát quái chi thuật ( tinh thông), thuật ngự phong
Mị lực: 60 (max 100 điểm)
Ấn ký: Khí tức Chân Long hoàng tộc
Trong tinh không xuất hiện các hàng tư liệu làm Bách Hợp khiếp sợ, giá trị của các thuộc tính thực sự là tăng lên như bay, không trách vừa nãy cô cảm thấy khang khác, trừ giá trị của danh vọng và mị lực giảm một chút,các thuộc tính còn lại tăng lên rất nhiều, nhất là võ lực và thể lực tăng nhiều nhất, đây là kết quả mà Dung Ly tặng cho cô.
Về phần giá trị danh vọng xuống 15 điểm có lẽ là do Dung Ly trong mấy ngàn năm đã làm gì đó nên làm giá trị danh vọng xuống dốc, nếu nhận mặt tốt thì tất nhiên cũng tiếp nhận mặt bị trừ, Bách Hợp che ngực, nhắm mắt lại.
Bốn phía yên tĩnh, khi Bách Hợp mở mắt ra, trong góc phòng treo một cái đồng hồ giá rẻ vẫn còn chạy tích tắc, cô ngồi dậy, nơi này là một căn phòng đơn giản khoảng bảy tám mét vuông, bày một cái giường 1.5 mét, rèm cửa màu xanh nhạt hơi phai màu do giặt được treo lên bằng một sợi dây, ánh mặt trời xuyên qua kính cửa sổ loang lổ đã nhiều năm chiếu vào bên trong phòng.
Trong phòng trên sàn nhà bằng gỗ đầy mảnh vỡ do người khác đập phá, máy tính để ở mép giường, bên mép giường có mấy cái hòm giữ đồ bằng nhựa chồng lên nhau, trang trí linh tinh,lộn xộn làm cho căn phòng càng thêm chật chội.
Quạt trên trần nhà vẫn quay “ong ong” nhưng trong phòng vẫn ẩm thấp, nước mắt trên mặt của thân thể này vẫn chưa khô, Bách Hợp nằm xuống giường. Trong lòng cô hơi nặng nề nhưng mà cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, một lúc sau cô thở dài, bắt đầu tiếp nhận nội dung lần này.
Cha của Phạm Bách Hợp đã chết do tai nạn xe bất ngờ,mẹ của cô ấy một mình ngậm đắng nuốt cay nuôi cô lớn lên, sau khi lên đại học thì lựa chọn rời xa nhà đến một thành phố ở phía bắc, ở đại học quen một người bạn trai, sau khi tốt nghiệp đi theo bạn trai đến thành phố tên là Tân Hải rồi ở lại.
Ban đầu hai người là bạn học, bạn trai cô Triệu Lâm thực sự thật thà, cùng niên khóa nhưng khác ngành, sau khi tốt nghiệp thì rất nhanh tìm được công việc ở một công ty phần mềm trò chơi điện thoại đang phát triển, vì mới bắt đầu làm việc và vẫn ở giai đoạn thực tập nên tiền lương không cao. Ngành của Phạm Bách Hợp không được ưa chuộng như ngành của Triệu Lâm, lại chưa quen với cuộc sống ở Tân Hải nên tạm thời chỉ tìm được công việc bán châu báu, hai người cứ như vậy ở lại Tân Hải.
Vì đều mới tốt nghiệp nên cuộc sống cũng không dư dả, hai người ở Tân Hải thuê một ngôi nhà nhỏ cũ kỹ có một phòng khách, một phòng ngủ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, làm việc sau vài năm tích góp một ít tiền, theo Phạm Bách Hợp đoán thì đến lúc đó hai người ở Tân Hải trả tiền đặt cọc ( trong mua trả góp) để mua một căn phòng nhỏ, trông đợi lớn nhất của cô là có thể rời khỏi nơi không an toàn này, hơn nữa phòng này không có điều hòa mà Tân Hải một năm bốn mùa khí hậu đều rất nóng bức, mỗi ngày ở trong phòng thuê này giống như trong lồng hấp, cô thường nằm trong ngực Triệu Lâm, tưởng tượng sau này hai người góp đủ tiền rồi mua nhà, đến lúc đó kết hôn hạnh phúc,vui vẻ ở bên nhau, dẫn mẹ đến thành phố này để có thể hiếu thảo với mẹ.
Nhưng những nguyện vọng này điều kiện đầu tiên là không có gì bất ngờ xảy ra nhưng vào nửa năm sau khi hai người làm việc, vì hoàn cảnh sinh hoạt ngày càng khó khăn, hơn nữa hai người vừa mới tốt nghiệp làm việc không thuận lợi đều nhận được đồng lương ít ỏi, mẹ của Phạm Bách Hợp và mẹ của Triệu Lâm đều thúc giục bọn họ kết hôn, hai người ở đại học năm hai quen nhau, đều đã gặp gia đình hai bên không phải là quen cho vui, kết hôn là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nhưng nhắc đến chuyện kết hôn, dù Phạm Bách Hợp bằng lòng kết hôn cùng Triệu Lâm ở phòng trọ nhưng mà theo phong tục ở quê của Phạm Bách Hợp, trước khi kết hôn nhà trai sẽ đưa lễ vật ăn hỏi là một vạn lẻ một đồng, biểu hiện ý vạn dặm tìm được.
Tiền không nhiều chỉ tương đương với điềm may,nhưng mà với hai người vừa tốt nghiệp không lâu thì đó vẫn là một gánh nặng,Triệu Lâm kiên trì không muốn trong nhà vì mình mà lấy ra số tiền đó, hắn cho rằng Phạm Bách Hợp không phải là cô gái thích hư vinh, không cần thiết so sánh với người khác, dù Phạm Bách Hợp đã nói với hắn nhiều lần là số tiền này chẳng qua là tượng trưng cho quá trình thôi, khi kết thúc thì số tiền một vạn lẻ một đồng này cô có thể trả lại cho mẹ của Triệu Lâm,nhưng Triệu Lâm vẫn kiên quyết không đồng ý, hơn nữa hắn còn nói sớm muộn gì cũng trả lại tiền thì không cần thiết làm những chuyện vô nghĩa này.
Hắn bình thường thành thật, phần lớn tiền lương được phát đều đưa cho Phạm Bách Hợp, trong sinh hoạt cũng thường nhường nhịn,nghe theo cô ấy, nhưng khi nói đến chuyện sính lễ kết hôn này thì Triệu Lâm giống như rất căm ghét tập tục này, mỗi khi vừa nhắc đến thì hai người luôn cãi nhau, tranh cãi đến cuối cùng thậm chí hắn nghi ngời Phạm Bách Hợp muốn lừa hắn lấy một vạn lẻ một đồng này mà thôi.
Hai người bình thường ân ái,vì chuyện này mà tình cảm dần lạnh nhạt hơn.