Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 890: Q.13 - Chương 890: Bạn trai bị đàn ông cướp 14




Nhưng Triệu lâm đã nghi ngờ hắn vì lời nói của Bách Hợp, hơn một tháng hắn không để ý đến Triệu Lâm, bây giờ muốn Triệu Lâm tin tưởng mình thì hắn phải có một chút lòng thành, vì thế Chu Tư Phàm nghĩ tới nghĩ lui, gọi điện cho Triệu Lâm, buổi chiều lúc Triệu Lâm tan việc, hắn chờ ở cửa công ty Triệu Lâm, mang Triệu Lâm về nhà hắn ở một mình ở Tân Hải này.

Dựa vào lưỡi không xương của Chu Tư Phàm, hắn nhanh chóng giải thích rõ nguyên nhân tại sao trong khoảng thời gian này không liên lạc với Triệu Lâm, sợ bạn gái của hắn mạnh mẽ, mình sẽ làm liên lụy hắn bị đánh.

Hắn hiểu tính cách của Triệu Lâm, để ý nhất là mặt mũi, bản thân vừa nói bị bạn gái hắn đánh, đương nhiên hắn sẽ cảm thấy xấu hổ, sẽ không ghi hận mình một tháng nay không liên hệ với hắn, Chu Tư Phàm còn nói trước đây không dẫn Triệu Lâm về nhà, không mời hắn ăn cơm, là do mình quen bạn bè không tính toán đến tiền bạc, sợ khi nói những thứ này trước mặt Triệu Lâm giống như khoe khoang sự giàu có mà thôi, hắn nói có bài bản, giống như sự thật, kẻ ngu ngốc Triệu Lâm này lại tin là thật, cảm thấy mình đã hiểu lầm bạn bè, suýt nữa vì phụ nữ chia rẽ mà nghi ngờ hắn, hơn nữa Chu Tư Phàm lại vô tình so sánh Bách Hợp hung dữ đanh đá với mình, còn nói lần Bách Hợp giận dữ đó không cho Triệu Lâm mặt mũi, nói làm cho lửa giận của Triệu Lâm bốc lên, lúc này Chi Tư Phàm mới giả bộ rộng lượng:

” Nếu là người khác lần trước đánh tôi, tôi nhất định sẽ kiện nhưng em Phạm là bạn gái của cậu, tôi không muốn liên lụy đến cậu, cậu mới lập nghiệp ở Tân Hải, để tránh phiền phức cho cậu chuyện này tôi bỏ qua. A Lâm, cậu nói với em Phạm một tiếng, không cần để em ấy lo lắng.” Câu này làm cho Triệu Lâm vừa cảm động vừa biết ơn, hai tháng này trong lòng hắn tích góp từng tí một đống nỗi khổ, đã sớm muốn tìm người tâm sự nhưng lại không tìm được cơ hội, Bách Hợp chiến tranh lạnh với hắn hơn một tháng. Tiến nhà, tiền điện nước mỗi người một nửa. Hắn mới phát hiện dùng hơn một ngàn đồng của mình để sống rất khó khăn, may mà Bách Hợp không thu tiền cơm canh của hắn, nếu không thì hắn thật sự lấy không ra được. Cuộc sống quá khó khăn, gần đây cơ thể hắn giống như có vấn đề khó nói, quan hệ đồng ngiệp không tốt, Chu Tư Phàm xuất hiện giống như một cái thùng rác. Triệu Lâm lập tức tâm sự với hắn, cũng nói chuyện mình muốn chia tay với Bách Hợp.

Chu Tư Phàm nói nhiều như vậy.Mục đích đúng là như vậy, nghe thấy Triệu Lâm tự mình nói ra, hắn nghĩ lại mình chơi trò chơi này cộng lại đã hơn năm tháng rồi nhưng bời vì Bách Hợp ầm ĩ một trận. Hắn đã có ý không muốn tiếp tục chơi nữa, giải quyết nhanh chóng cũng tốt, sớm lấy được thân thể Triệu Lâm. Sớm để hắn nhào vào lòng mình rồi vứt bỏ kẻ ngu ngốc này, vì vậy lập tức xúi giục Triệu Lâm chia tay. Triệu Lâm nói ra lo lắng của bản thân, ở Tân Hải không quen biết ai, không có chỗ đi, Chu Tư Phàm không do dự nói tạm thời Triệu Lâm có thể ở chỗ của hắn, tiền thuê nhà có thể đợi sau này công việc hắn ổn định có tiền rồi đưa.

Một khi đã không còn lo lắng, Chu Tư Phàm còn nói trên trời chỗ nào không có cỏ thơm, lại nghĩ đến gần đây Bách Hợp lạnh nhạt với mình, tự nhiên càng làm vững lòng tin của Triệu Lâm, hắn thừa lúc Bách Hợp chưa tan làm, Chu Tư Phàm lái xe đưa hắn về nhà, mang quần áo, đồ dùng của hắn đi, mãi đến khi Bách Hợp gọi điện hỏi hắn đang ở đâu thì trong lòng Triệu Lâm sinh ra cảm giác hãnh diện, tiếc là lời chia tay hắn còn chưa nói thì Bách Hợp đã cúp máy rồi.

Triệu Lâm đang tức giận thì Chu Tư Phàm đặt tay lên vai hắn, cơ thể hắn cứng lại, tuy hắn không quen với sự tiếp xúc thân mật của đàn ông nhưng Triệu Lâm nhớ trước đây mình hiểu lầm Chu Tư Phàm, chút nữa là tin lời của Bách Hợp, cho rằng hắn giả bộ là con ông cháu cha lừa mình, đã từng trách hắn, hận hắn không chịu giúp mình, bây giờ hắn không chỉ giúp mình mà còn sẵn lòng cho mình ở nhà hắn, trong lòng Triệu Lâm áy náy, nghĩ hành động của Chu Tư Phàm có lẽ không có ý gì khác, chỉ là mình hiểu lầm mà thôi, vì vậy chịu đựng cảm giác toàn thân nổi da gà, để mặc tay của Chu Tư Phàm đặt lên người hắn.

Mà Chu Tư Phàm để một tay lên không lập tức đặt xuống.

Hắn giống như không để ý mình đang nửa ôm Triệu Lâm, một tay khoác lên vai Triệu Lâm, một tay cầm điều khiển, mở TV lên. Trong TV đang chiếu một trận bóng đá nhưng lúc này Triệu Lâm cảm thấy Chu Tư Phàm ngồi quá gần, theo bản năng có cảm giác không đúng.

Lúc này tiếng TV không lọt vào tai hắn, hắn bỗng nhớ trước đây Bách Hợp từng nói với hắn, để hắn gả cho Chu Tư Phàm.

Lúc đó, hắn là một người đàn ông nghe thấy điều này, đương nhiên là tức giận, hai người đàn ông sao có thể lấy nhau? Hắn muốn kết hôn với một người phụ nữ, có người kế thừa nhà họ Triệu, dù quen biết với Chu Tư Phàm thì hắn chỉ xem hắn ta là bạn thân, là anh em, cho đến bây giờ không hề có ý gì khác, hiện tại đến nhà Chu Tư Phàm, chỉ đơn giản là vì hai người là anh em, hắn biết ơn sự giúp đỡ của Chu Tư Phàm.

Nhưng hành động của Chu Tư Phàm hiện tại làm cho Triệu Lâm có cảm giác không đúng, hắn không để ý đến TV, trên vai giống như có một con rắn, sự chú ý của hắn chuyển đến Chu Tư Phàm, sắc mặt hơi cứng đờ, trong lòng dần hối hận mình quá xúc động mà rời khỏi nhà.

Cơ thể Triệu Lâm cứng lại nên Chu Tư Phàm cũng cảm thấy. Theo lý mà nói, hắn thực sự không thích chơi loại đàn ông vừa có lòng cảnh giác vừa miễn cưỡng, hắn thích con mồi tự nguyện tiến vào lưới của hắn, cam tâm tình nguyện nằm dưới thân thể của hắn, mà không phải giống như Triệu Lâm lúc này, nghĩ đến mình mang Triệu Lâm về nhà mà lại đổi lấy kết quả như thế, trong lòng Chu Tư Phàm hơi tức giận.

Thời gian ngắn sau này hắn cho Triệu Lâm ăn, cho Triệu Lâm ở, cho hắn tất cả phương tiện sinh hoạt, nếu hắn bỏ ra vốn như vậy mà đổi lấy người không cam tâm tình nguyện bỏ sự yêu thích phụ nữ qua thích hắn, thì không có ý nghĩa gì cả. Nếu thực sự muốn tiêu tiền, không bằng hắn dùng tiền đi tìm đàn ông đẹp trai còn hơn, việc gì phải tìm Triệu Lâm?

Một thời gian ngắn không gặp, thật sự Triệu Lâm thay đổi rất nhiều, trước đây tuy ăn mặc quê mùa nhưng lại thắng ở tuổi trẻ, hơn nữa dáng người hắn cao gầy, mới ra trường không lâu, tính cách còn thật thà, vì vậy nhìn giống như con thỏ, đối với mình nhút nhát rụt rè, có sự lấy lòng cẩn thận từng li từng tí nhưng hiện tại lại không giống, mới hơn một tháng, hắn vẫn cao gầy như trước nhưng trên mặt lại mọc nhiều mụn, tiết đầy dầu làm cho mặt hắn bóng loáng, người khác nhìn thấy mất hết hứng thú.

Nhưng bản thân bỏ nhiều như vậy, nếu lúc này buông tay, Chu Tư Phàm tuyệt đối không cho phép. Triệu Lâm đến nhà hắn, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, dù hắn không hợp khẩu vị như trước nhưng mình phải ngủ với hắn rồi nói sau!

Chẳng qua Chu Tư Phàm muốn ra tay với Triệu Lâm nhưng thấy hắn căng thẳng, không tình nguyện, lại nhìn khuôn mặt hắn không khác gì bị phá hủy dung mạo, ít đi mấy phần ý muốn. Hắn xét lại hơn một tháng mình không liên lạc với Triệu Lâm nên bây giờ hắn không thân với mình như trước, hắn suy nghĩ một lát, mình còn muốn ăn Triệu Lâm thì cũng phải từ từ, dẫn hắn một lần nữa tình nguyện gần gũi mình.

Nóng vội không có kết quả, dưa xanh hái không ngọt, suy nghĩ, Chu Tư Phàm nén sự chán ghét trong lòng, rút tay về, cầm điều khiển tắt TV:

“ A Lâm, cậu mới chuyển qua, có thể không quen, hôm nay cậu dọn nhà, chắc cũng mệt mỏi rồi, ngủ một giấc trước rồi mai tôi dẫn cậu ra ngoài chơi, xem như mời khách!”

Một phút trước Triệu Lâm còn lo lắng làm sao để Chu Tư Phàm rút tay ra khỏi người mình, hiện Chu Tư Phàm rút tay lại, Triệu Lâm thở phào nhẹ nhõm, nghe thấy lời của Chu Tư Phàm, cảm thấy biết ơn, hắn vội vàng gật đầu, Chu Tư Phàm chỉ cho hắn phòng ngủ, nhà WC trong nhà ở đâu, rồi về phòng thay quần áo, chuẩn bị ra ngoài chơi.

Mà lúc này sau khi cúp máy, Bách Hợp biết Triệu Lâm đã đến nhà Chu Tư Phàm, cầm điện thoại nở nụ cười.

Cô chuẩn bị cho Chu Tư Phàm một món quà lớn, hắn không phải là yêu thích đàn ông sao? Cô đưa đàn ông cho hắn, chẳng qua hai tháng này Triệu Lâm bị cô nuôi có khả năng không hợp khẩu vị của Chu Tư Phàm nữa rồi, Hơn nữa thời gian chiến tranh lạnh với Triệu Lâm, ngoại trừ đi làm, thời gian rãnh cô sẽ đến hộp đêm bao hai người nam nữ đánh bài, gần như đều thắng, không cần nuôi Chu Tư Phàm, hai tháng này cô tích góp được hơn ba nghìn đồng, cộng với lần trước thắng hơn một ngàn đồng, bây giờ trong tay cô có gần 5000 đồng.

Để lại tiền vé máy bay trở về quê, hôm sau Bách Hợp tìm một cửa hàng bán hoa, trả cửa hàng mỗi ngày 300 đồng, yêu cầu bọn họ mỗi ngày giao một bó hoa hồng đến tay Triệu Lâm. Cô viết xong các tấm thiệp kẹp với hoa mỗi ngày, thanh toán tiền hoa năm ngày, rồi mới rời đi.

Ngày hôm sau khi Triệu Lâm đi làm, nhớ đến hình ảnh Chu Tư Phàm ngồi gần mình đêm qua, trong lòng hơi hối hận, lại không có mặt mũi nói câu rời đi, một đêm không ngủ được, mang vành mắt màu đen đi làm, tới công ty mọi người đều nhìn hắn.

Hằng năm công ty đều có một số lượng lớn người mới tốt nghiệp vào làm, Triệu Lâm chỉ là một trong số đó, trước đây hắn không để ý đến ánh mắt người khác, nhưng có nhiều người nhìn hắn, Triệu Lâm cảm thấy xấu hổ, mãi đến khi thấy chỗ làm việc của mình có một nhân viên giao hoa đưa cho hắn một bó hoa đại diện cho tình yêu thì cả người hắn ngẩn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.