Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1240: Q.13 - Chương 1240: Đảo tàn sát đẫm máu 25




Edit: Jolly

Beta: Sakura

Chẳng qua đồng thời Bách Hợp cũng phát hiện, chỉ dựa vào sức của cô, muốn giết chết hết người trên đảo căn bản là không thực tế. Hôm nay cô nhìn thấy trạm gác trên đảo, vị trí, mạng lưới phân bố tổng cộng có hơn cả ngàn cái, nếu như tính toán theo bình thường mỗi vị trí có hai người, tổng cộng là hai ngàn người, thực lực của đảo nhỏ này cũng quá khủng đi, nhiêu đây người giết không hết, nhưng mà King đã có ý định muốn vứt bỏ hòn đảo giết người này, muốn hủy đi đảo này mà trốn chạy, như vậy cô sẽ đem kế hoạch này tiến hành sớm hơn.

Về phần hôm nay một số khách hàng đã rời đi cô cũng đã cân nhắc qua, đầu tiên cô sẽ tìm chỗ ở của King, từ trước khi cô gái thỏ nhắc đến ‘Tùy Ý tiên sinh’, Bách Hợp đoán chắc trên đảo sẽ có lưu lại dữ liệu của khách hàng, cô không tin King không lưu lại, dù sao muốn làm công việc nguy hiểm như vậy, giao dịch khách hàng không giống bình thường, không thể lộ ra ngoài ánh sáng, không để người khác biết. King đã tạo nên chỗ này, có lẽ cũng không phải kẻ ngốc, khẳng định trong tay sẽ giử lại một ít bí mật, để sau này thoát thân.

Bách Hợp không có cách nào tiêu diệt hết đám người này, đến lúc đó nghĩ biện pháp lấy những tư liệu này, cho dù họ có chạy đi rồi, thời gian còn dài, cô có thể chậm rãi giết. Nhưng nhất định sẽ có cá lọt lưới, trước mắt cô cũng không có cách nào, cũng chỉ có thể suy nghĩ biện pháp như vậy, nguyên chủ sẽ xem độ khó của nhiệm vụ lần này, không nên tính cô không hoàn thành nhiệm vụ.

Theo bản đồ phân bố vị trí thủ vệ, cùng với hai ngày này chạy trốn, Bách Hợp đại khái có thể suy đoán ra. Máy tính thể hiện bản đồ phân bố, những nơi có ô biểu tượng tam giác màu cam là nơi canh giữ sâm nghiêm, hẳn là nơi King ở, nơi này cô cũng chưa đi qua, trời tối cô chuẩn bị đi nơi này nhìn một chút, nếu như vận khí không tốt suy đoán sai, vậy một lần nữa cô phải nghĩ biện pháp trốn đi.

Chẳng qua vận khí của Bách Hợp cũng không tốt lắm. Nơi kia cũng không phải nơi ở của King, mà là kho vũ khí, bên trong cũng không có nhiều người gác, nhưng lúc phát hiện Bách Hợp, những người này không dám nổ súng, một khi nổ súng có thể nổ nơi này, nói không chừng mọi người sẽ chôn chung, mọi người sợ ném chuột vỡ bình, bắt đầu sử dụng nắm đấm.

Những thủ vệ này đã sớm biết sự tồn tại của Bách Hợp, đây là lần đầu chính thức nhìn thấy cô, phát hiện cô gái mà hai ngày nay gây náo động đảo nhỏ này cũng không giống tưởng tượng của mọi người bộ dạng hung hãn, những người này lắp bắp kinh hãi. Từ trong đám ‘Con mồi’ moi được tin tức người lọt lưới là một cô gái, nhưng chân chính nhìn thấy người trước mặt đây một thân quân trang giống họ, khuôn mặt thanh tú, tư thái nhẹ nhàng thướt tha, là ‘Con mồi’ mà hai ngày nay nghe tên mọi người đã sợ mất mật. Họ có chút không dám tin.

Rất nhanh khi Bách Hợp ra quyền, mọi người đã biết rõ cô gái này có thể quấy đảo nhỏ nghiêng trời lệch đất, xác thực có đạo lý.

Sau khi phát hiện Bách Hợp, mọi người đều đem súng đạn dược trong tay ném đi, một người trong số đó truyền tin gọi người phụ cận nhanh chóng chạy đến, Bách Hợp một cước đá tới người thủ vệ trước mặt mình, tại đây tổng cộng có ba người, mỗi người cao lớn cường tráng, người nọ một bên thông báo tin tức một người khác hấc đầu:

“Đạp phá thiết hài vô mịch xứ.”

Trong lòng Bách Hợp thầm than không may. Lúc cô phát hiện căn phòng này. Đẩy cửa tiến vào liền gặp mấy người thủ vệ này, nếu không phải cô tránh nhanh có thể đã bị một quyền đánh ngã. Tuy cô có thể tránh thoát một quyền, cũng rất nhanh ra chân bức lui một người. nhưng như cũ vẫn bị ba người tạo thành tam giác vây quanh.

Áo chống đạn trên người vốn quá lớn, lúc này đã không dùng tới súng đạn, nó làm hạn chế hành động của của cô. Những người này đã báo cho người khác, để tránh bọn họ kéo đến nhiều người, Bách Hợp quyết định tốc chiến tốc thắng.

Cô không muốn cùng ba người này nói nhảm, nhanh chóng ra tay công kích, hướng người vừa mới mở miệng phóng tới, hắn cách mình gần nhất. Bách Hợp đưa tay trảo hắn, người bên kia cũng đánh qua, ba người phối hợp thỏa đáng, một chiêu Bách Hợp đại khái kiểm tra thực lực của họ. Nếu như cô không chút tổn thương dẫn xuất sơ hở của ba người này, chỉ sợ ba người này một người phòng thủ hai người công kích, cô muốn trong thời gian ngắn muốn giải quyết ba người họ cũng không phải chuyện dễ.

Nghĩ như vậy, cô dứt khoát để hở sau lưng, mặc kệ một người một quyền đánh trúng hông mình, dưới trọng lực này, một trận đau nhức truyền đến, theo lực của nam nhân, Bách Hợp nhanh chóng hướng hắn ta nhào tới, một tay đè chặt đầu hắn, một tay hướng mặt hắn vung quyền.

Lúc nãy ra tay hắn ta nhìn thấy Bách Hợp không né tránh, trên mặt còn lộ ra thần sắc vui mừng, nhưng nhìn thấy Bách Hợp bị trúng quyền nhưng không ngã xuống, ngược lại thân thể lại đánh về phía người khác, hắn ngẩn ngơ, người bị Bách Hợp bắt lấy kia phản ứng cực nhanh, đầu cuối xuống tránh được một quyền đánh lên mặt của Bách Hợp.

Trên đầu của hắn đội mũ bảo hiểm, trong suy nghĩ của họ, danh tiếng Bách Hợp hai ngày nay vang như sấm, cũng giết không ít người, có thể là do ám sát, đánh lén, tuy rằng có bản lĩnh, một quyền này đánh ra, sức của đàn bà làm sao bằng đàn ông được, hơn nữa cô vừa trúng một quyền của đồng đội, chỉ cần liều chết chế trụ được cô, ba người sẽ lập đại công.

Người đàn ông bị đè đầu nghĩ đến đây liền vui vẻ, hai tay bắt lấy eo Bách Hợp, nhưng chớp mắt, một quyền của Bách Hợp chuyển hướng, vẫn đánh vào mũ bảo hiểm, ‘Đông’ một tiếng, chỉ nghe răng rắc một tiếng, nón bảo hiểm bị trúng một quyền, cứ thế mà móp vô.

Người bị Bách Hợp bắt giữ vẻ mặt đang vui vẻ liền cứng đờ, trong tích tắc, đầu hắn giống như bị cự thạch va chạm, mũ bảo hiểm móp vào đem đầu hắn kẹp chặt, trọng lực xuyên qua mũ bảo hiểm truyền đến, hắn chỉ cảm thấy đầu óc mình giống như bị một quyền này đánh nát.

Một quyền này cũng không giống như tưởng tượng của hắn lực đạo chỉ làm cho hắn nếm tí khổ sở, hắn kêu thảm một tiếng, mủ bảo hiểm biến hình kẹp lấy đầu hắn, mặt hắn bị ép vào biến hình, trong miệng phát ra tiếng thống khổ, tay đang bắt Bách Hợp liền buông tay hay tay ôm đầu. Sau một khắc Bách Hợp đánh thêm một quyền đánh váo đầu hắn, ngay cả nắm đấm của chính mình cũng ẩn ẩn đau, càng đừng nói tới nam nhân kia, mũ bảo hiểm kẹp vào đầu hắn, hắn đã kêu không ra tiếng, té xuống mặt đất ôm đầu run rẩy, trên mặt đất cũng không thấy máu, hiển nhiên người này không xong rồi.

Trận hình tam giác liền bị đánh vỡ, còn lại hai người liền dễ giải quyết. Bách Hợp thừa dịp giải quyết xong một người, nhanh chóng bắt lấy người thứ hai đang muốn công kích mình, tay lần theo thắt lưng rút dao găm, một nhát đâm vào miệng xuyên qua sau ót, thuận tay đẩy hắn ra sau.

Chỉ vài phút giải quyết xong hai thủ vệ, người còn lại thất kinh, quay đầu bỏ chạy, hắn chạy trốn rất nhanh, Bách Hợp quay lại nhìn thấy phương hướng hắn chạy, chịu đựng đau đớn không đuổi theo mà lựa chọn phương hướng ngược lại với hắn chạy đi.

Cô bị thương, vừa rồi bị trúng một quyền ngũ tạng lục phủ giống như bị đánh dời vị trí, bây giờ đã kinh động thủ vệ, phần lớn nhân mã đều chạy về bên nay, từ kho súng đạn đi ra, chạy một đoạn rồi Bách Hợp mới quay đầu nhìn thoáng lại, trong miệng đột nhiên niệm chú ngữ:

“Thiên Địa Vô Cực…” một con hỏa long nho nhỏ xuất hiện ở đầu ngón tay, bởi vì luyện tập Đạo Đức Kinh thời gian quá ngắn, thứ này có lẽ đối với ma quỷ, cương thi các loại có thể dùng, nhưng muốn dùng nó giết người, không chỉ tiêu hao lượng lớn linh lực, mà chỉ có thể đả thương nhưng người không thể giết người. Đúng lúc này dùng không thể tốt hơn, hỏa long kia theo âm thanh niệm chú của cô, càng ngày càng dài, đám người đuổi tới càng ngày càng gần, Bách Hợp nghe thấy tiếng vang bên kho súng bên kia truyền đến, tròng mắt híp híp, hỏa long trong tay được thả ra ngoài.

Đám thủ vệ chỉ thấy một con giống hệt rồng lửa xuất hiện trên không trung, gầm thét bay về phía kho đạn, mọi người ngơ ngác nhìn, rất nhanh hoàn hồn lại, úa ra chạy trốn tứ phía, lúc này chỉ hận không có bốn chân để bỏ chạy.

‘Oanh’ một tiếng vang thật lớn, liên tiếp tiếng nổ mạnh vang lên, những người chưa kịp chạy xa bị lực nổ tung sinh ra sóng nhiệt đánh bay đi, những người phía sau bị ánh lửa nuốt chửng. Bách Hợp đã chạy rất xa, nhưng chính mình cũng bị đánh bay đi, văng mạnh về phía trước.

Mặt đất có rung chuyển nhỏ, giống như có địa chấn vừa phát sinh, tiếng kêu rên thảm thiết liên tiếp truyền đến, rất nhiều người không hiểu vì sau chết, hỏa long kia rốt cuộc làm sao xuất hiện.

Toàn thân Bách Hợp cũng rã rời, ngón tay giật giật, trong nhất thời thân thể không còn một tia khí lực, căn bản không đứng lên được. Kho đạn dược nổ tung bây giờ đang cháy hừng hực lửa lớn, sóng nhiệt kia giống như muốn nướng chính người ta. Bách Hợp cắn chặt răng, nghe thấy động tĩnh cách đó không xa, bắt buộc chính mình phải bò người dậy. Nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy, thế lửa lớn như vậy, lại kéo theo gió biển thổi qua, lửa nhanh chóng lan ra chung quanh, lòng đất rung rẩy càng thêm dữ dội, độ nóng tăng cao, rất nhiều người bắt đầu hướng bên này chạy đi.

Tuy rằng vừa rồi cô cách kho súng khá xa, nhưng lực nổ quá mạnh uy lực lớn, cô ít nhiều cũng bị chút ảnh hưởng, trên người thêm một cây xương sườn bị gãy, hơi động một tí liều đau thấu tim. Bách Hợp cắn chặt răng, nơi này không phải nơi ở lâu, nếu những người này chạy đến, cô lại nằm bất động, sớm muộn cũng bị người bắt được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.