Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 762: Q.13 - Chương 762: Gặp lại hệ thống cung phi (14)




Bách Hợp thăm dò nói một câu này, nếu như hệ thống nóng lòng hi vọng cô hoàn thành nhiệm vụ, Bách Hợp thốt ra lời này, hệ thống nhất định sẽ lại tuyên bố nhiệm vụ, nhưng Bách Hợp dự cảm hình như hệ thống này bởi vì nguyên nhân gì đó tạm thời biến mất, quả nhiên cô nói xong lời này, cũng không biết hệ thống biến mất thật hay vẫn có những nguyên nhân khác, trong đầu im lặng, cũng không có âm thanh vang lên nữa.

Một thứ đồ như thế, không biết trốn tới chỗ nào, nhưng rất không có khả năng sẽ hoàn toàn biến mất, có thể nó còn núp trong bóng tối, tìm đúng thời cơ sẽ lại đi ra lần nữa, Bách Hợp sẽ dò xét hệ thống một lần, nếu như giống với nàng suy đoán, như vậy nhiệm vụ lần này nói không chừng còn có thể xoay chuyển.

Trong cung các mệnh phụ đã tới, hậu viện cung Trường Thu bày đầy trái cây và rượu, một đám phu nhân dẫn nữ nhi hoặc là muội muội quần áo hoa lệ ngồi ở trong yến tiệc lại rõ ràng không có chút dễ chịu nào, một bộ dáng không dám thở mạnh.

Nguyên chủ xuất thân cao quý, mà hầu hết nghĩa huynh Ân Sở đều xuất thân lùm cỏ, lấy thê thất cũng là cùng những người này môn đăng hộ đối, cũng không có quan hệ gì với Đào Bách Hợp, nàng luôn luôn không quan hệ với những người này, sau khi lấy Ân Sở quanh năm suốt tháng cũng thấy không được nghĩa tẩu này trên danh nghĩa mấy lần, lần này lại phá lệ đến thỉnh, thế nhưng Đào Bách Hợp gả vào Ân gia sau, đây là điểm mấu chốt, những người này đều sợ Bách Hợp được Đào gia chỉ điểm, muốn nữ quyến nhà mình nghĩ cách trên mọi người. Hiện nay chỉ cần không phải người mù, cũng có thể nhìn ra được Hoàng thượng đối với Đào gia đã sinh ra phòng bị cách tâm, chỉ sợ Đào gia cũng có thể cảm giác được, nhưng trên chiếc thuyền Ân Sở này, trả giá nhiều tài lực vật cùng nhân lực như vậy, lúc này Vương triều Ân thị đã bị Đào gia đánh dấu. Đào thị còn làm Hoàng hậu Sở quốc, lúc này liền muốn nuốt lời cũng khó.

Đào Bách Hợp lại sinh ra độc tử duy nhất cho Ân Sở, cho dù ai nhìn Đào gia đều là kết cục đâm lao phải theo lao, nếu như lúc này nửa đường buông tay, liền tương đương với kiếm củi ba năm thiêu một giờ bỏ dở nửa chừng, nếu như kiên trì, có lẽ lúc thiên hạ Sở quốc nhất thống, nhìn ở Thái tử lưu có huyết mạch Đào thị, sự tình có lẽ cũng không phải là không hoàn toàn xoay chuyển.

Chuyện sau này ai nói cũng không chính xác, nhưng lúc này địa vị Đào thị xấu hổ, người sáng suốt cũng nhìn ra được. Vào lúc này Bách Hợp triệu nữ quyến tiến cung, cho dù ai chưa từng nghĩ cô đánh chủ ý muốn triệu tiểu mỹ nhân cho Ân Sở đổ đầy hậu cung, trước khi đoàn mệnh phụ vào cung, còn nhớ nam nhân trong nhà căn dặn. Nói là Bách Hợp làm cho các nàng đứng thành hàng hãy giả ngây giả dại. Không đáp ứng bất luận cái yêu cầu gì của nàng, cũng kiên quyết không cho Đào thị hứa hẹn gì.

Các nàng đi hơn một canh giờ, tuy nói những phu nhân này dĩ vãng cũng không phải là xuất thân môn phiệt. Cũng không phải tiểu thư nhỏ nhắn xinh xắn chưa từng ăn chút đau khổ nào, nhưng trong cung quy củ nghiêm ngặt, cùng cô cô dẫn đường phía sau, không nói một lời, lại không được náo loạn canh chừng quy củ đi lâu như vậy, mỗi người đều đi đến gò má, lưng chảy mồ hôi, thật vất vả đi tới cung Trường Thu, lại chờ người canh cửa vào cung thông báo, người canh cửa nói có người không tuân theo quy củ đã bị đánh chết tại chỗ.

Những phu nhân này theo trượng phu giành chính quyền, nam chinh bắc thảo, người chết không phải là không có gặp, nhưng nghe đến trong cung Hoàng hậu nương nương động một tí liền muốn tính mạng người, tuy nói có chút hâm mộ loại quyền thế này nhưng vẫn khủng hoảng như trước. Bị người dẫn đến hậu viện cung Trường Thu, đám người kia còn chưa có ngồi xuống, liền nghe thấy thị nhân kêu to báo, nói là Hoàng hậu nương nương tới, một đám người đều quỳ xuống.

Bách Hợp kéo làn váy thật dài ngồi vào chủ vị, những người này quỳ trên mặt đất đầu rạp xuống, lớn tuổi tính tình trầm ổn, mấy cô nương mười ba mười bốn tuổi lại không nhịn được, len lén ngẩng đầu, theo làn váy nhìn lên, vừa lúc Bách Hợp quan sát chống lại ánh mắt của các nàng.

Các cô nương đều là tuổi trẻ trung mơn mởn, trong mắt mang theo hâm mộ cùng đố kị rất rõ ràng đối quần áo trang điểm của Bách Hợp, phát hiện Bách Hợp đang nhìn các nàng thì mấy tiểu cô nương lại cuống quít cúi đầu thấp xuống.

Hồng Uyển đưa trà nóng tới, Bách Hợp bưng ở trong tay, cầm chén trà nhẹ nhàng hớt bọt lá trà nổi lên, nắp chén kia cùng thân chén đụng nhau, phát ra tiếng vang nhẹ, Bách Hợp cũng không kêu lên, mọi người vừa đi đến đôi chân mềm nhũn, hôm nay đến một lần lại quỳ nửa ngày Bách Hợp không kêu đứng dậy, tuy nói bởi vì trượng phu mấy phu nhân được lệnh vua sắc phong, nhưng kỳ thực cũng không phải là xuất thân quý tộc chính thống, chỉ biết sợ hãi nhưng cũng không hiểu quy củ gì, lúc này thân thể không tự chủ được liền cựa quậy bật lên, trong mắt cung nữ thị tỳ trong cung nhịn không được lộ ra vẻ xem thường.

“Bây giờ Hoàng thượng đã xưng đế, nhưng hậu cung nhưng vẫn trống rỗng, dưới gối chỉ có một con nối dõi là Thái tử, hôm nay bản cung muốn vì Hoàng thượng chọn giai nhân tài đức nhiều mặt, chọn vào trong cung, hầu hạ Hoàng thượng, vì Hoàng thượng kéo dài con nối dõi.” Lúc mọi người tiến cung đã đoán không ít mục đích của Bách Hợp, duy chỉ có không ngờ cô sẽ nói ra lời như vậy, trước kia một đám nữ nhân căn bản không nghĩ tới phương diện kia, lúc này nghe Bách Hợp vừa nói, đầu tiên mọi người cảm thấy hoang đường, nhưng có mấy người lại nghĩ đến phồn hoa trong cung, lại có một chút động tâm.

Trong cung Ân Sở đang lúc tráng niên, lại chỉ có một đứa con trai Ân Nguyên Ấp, Ân Nguyên Ấp xuất từ dưới gối Đào Hoàng hậu, Hoàng thượng cũng không sủng ái cậu bé, hôm nay thân phận Đào gia lúng túng, sau này lúc thiên hạ thống nhất, ngai vàng có thể truyền tới trong tay Ân Nguyên Ấp hay không thì chưa rõ, trước đây chỉ là bởi vì Đào Bách Hợp hay đố kị, Ân Sở lại không nghĩ tới muốn thiên hạ mình chưa định liền chỉ biết hưởng thụ, bởi vậy chưa bao giờ đề cập qua việc sắc phong cung phi, mọi người tự nhiên cũng không dám nghĩ đến phương diện kia, bây giờ Bách Hợp làm dậy lên tâm tư, nhiều người tâm lý đều bắt đầu linh hoạt.

Vì Ân Sở chọn nữ nhân, vốn Bách Hợp cũng không chuẩn bị biểu hiện tận tâm quá mức, cô chỉ cần điểm đến là dừng, dã tâm là một đồ tốt nhất, bây giờ Ân Sở có thiên hạ Đại Sở này, có cường binh mười lăm vạn, lúc Đại Tề loạn thì hắn cắn hạ nửa giang sơn Đại Tề, sau này cơ hội nhất thống thiên hạ sẽ rất cao, dưới gối hắn chỉ có một đứa con trai như Ân Nguyên Ấp, Bách Hợp không được sủng, kéo theo Thái tử cũng không được sủng ái, trước đây cũng không phải không ai dám nghĩ, chỉ là bởi vì Đào Bách Hợp, nàng ấy đối đãi Ân Sở giống như là một con báo mẹ, Đào Bách Hợp không mở miệng, địa vị Đào gia bày ở đằng kia, không ai dám đánh chủ ý như vậy, bây giờ Bách Hợp cũng thỏa hiệp, muốn phú quý trên trời kia, tự nhiên hơn một người Giang Mẫn Châu. Chỉ cần một khi có người động lòng, Bách Hợp liền nắm chắc mọi người còn lại sẽ tự chui vào trong bẫy của cô, bởi vậy cô vừa nói xong thì dừng lại một ít để cho mấy người nhà này có thời gian suy nghĩ, đưa ánh mắt với Hồng Uyển ở chỗ này thám thính tin tức thay mình, lúc này Bách Hợp mới xoay người rời đi.

Buổi tối hỏi Hồng Uyển, Hồng Uyển nói có hai phủ đều đút hầu bao cho nàng, như vậy cũng là một tín hiệu tốt, chứng minh người hai phủ này cũng có tâm tư muốn vào cung.

Quả nhiên, hai ngày sau, không cần Bách Hợp triệu trở lại lần nữa, lần này người tặng hà bao cho Hồng Uyển liền chủ động đưa thẻ bài muốn vào trong cung, Bách Hợp tự mình an bài nữ quan đem người tiến cung, lần này không có cho các nàng xuống ngựa, mấy ngày sau, chính thứ nữ vị nghĩa huynh trưởng của Ân Sở tiến cung trở thành tiểu mỹ nhân của Ân Sở trên danh nghĩa.

Quyền thế động lòng người, cho dù là thiết huynh đệ nhưng một khi liên lụy đến phân chia quyền thế thì cũng dễ sinh ra mấy phần tư tâm tính toán.

Trong mấy nghĩa huynh Ân Sở có hai huynh đệ đưa nữ nhi vào cung, ngay từ đầu những huynh đệ khác còn cảm thấy có chút hoang mang liền ngồi không yên, thiên hạ này đều do mọi người hợp sức nỗ lực liều mạng đánh xuống, nếu như chỉ thuộc về Ân Sở thì cũng thôi, mọi người cùng hưởng phú quý, thế nhưng bây giờ lão đại rõ ràng động cái tâm tư khác, lại đưa nữ nhi tiến cung vào lúc này, sau này một khi chất nữ ôm nhi tử của Ân Sở, lúc thiên hạ đại định, Ân Sở tất có thể phế Bách Hợp mà giết Đào gia, tối đa thái tử Ân Nguyên Ấp phong vương chạy tới đất phong, thiên hạ này nhất định sẽ rơi vào tay những người khác.

Ngay từ đầu lúc không muốn qua mấy vấn đề này thì thôi, nhưng nếu như nữ nhi lão đại chiếm thứ nhất, mấy huynh đệ sau này đánh thiên hạ, không phải toàn tiện nghi lão đại sao? Trước đây huynh đệ đồng tâm hiệp lực, nhưng đó là bởi vì Ân Sở xem mấy huynh đệ như nhau, binh quyền cùng phân, quyền thế cùng bọn họ chung, hắn xưng đế sau mấy huynh đệ phong vương, mọi người cũng hài lòng.

Nhưng bây giờ lão đại vì quyền thế không biết xấu hổ mà đưa khuê nữ lên, những người khác cũng không cam lòng rớt lại phía sau, cũng bắt đầu động tâm tư tưởng muốn đưa nữ nhi tiến cung. Cả đời theo Ân Sở bôn ba ở trên ngựa, mọi người ai cũng không muốn tiện nghi ai, không có nữ nhi, nhạc gia hoặc là tự trong nhà có tỷ muội, đều muốn đưa tiến cung, nhưng từ mấy ngày trước Bách Hợp cùng Ân Sở xé rách mặt sau, chuyện hậu cung cô nắm vững vàng ở trong tay, mấy huynh đệ nghĩ tặng người tiến vào, cũng chỉ có đường đi là Bách Hợp.

Đem quyền chủ động nắm giữ đến trong tay mình, liên tiếp thu được những người ngày xưa cùng Ân Sở vững vàng đứng chung, huynh đệ cảm tình thân mật khăng khít xuyên qua thê thất lấy lòng, Bách Hợp nắm mấy tin tức này, không khỏi nở nụ cười.

Hồng Uyển không biết gần đây vị chủ tử này rốt cuộc làm sao vậy, nhưng nàng thông minh sẽ không đi đặt câu hỏi, lúc này tình huống Bách Hợp tính toán tiến hành như vậy, nàng cười đến hài lòng, Ân Sở thì cười không nổi.

Trong cung gần đây không ít nữ nhân tiến vào, trong đó nhiều cái còn là chất nữ mình trên danh nghĩa, tuy nói cũng không phải là thân sinh, giữa tương hỗ cũng không có cái quan hệ huyết thống gì, thế nhưng dĩ vãng mình cùng huynh xưng đệ gọi các ca ca lại đem nữ nhi của bọn bọ đưa vào cung cho mình làm phi, Ân Sở lại cảm thấy có cái gì không đúng, chuyện cho tới bây giờ, những nữ nhân này tiến cung dễ, muốn nghĩ lui ra ngoài lại khó, chẳng sợ hắn cũng không có chạm qua những nữ nhân này, nhưng một khi tống những cô nương này ra, nghĩa tình huynh đệ hắn cùng với chư vị huynh đệ cũng sẽ chấm dứt, đến lúc đó cho dù cảm tình giữa huynh đệ, mấy vị huynh trưởng cũng phải trở mặt cùng hắn.

Hắn sớm biết Bách Hợp hồ nháo tạo phiền phức cho hắn, Ân Sở nổi trận lôi đình, từ khi có nữ nhân tiến cung thì liên tiếp vài ngày hắn đã không muốn đi tới cung Trường Thu nhìn thấy gương mặt Bách Hợp, cộng thêm đi chỗ các thiếu nữ mới tiến cung một chút, may mà lúc này hắn còn có đóa hoa Giang Mẫn Châu giải ngữ, Giang Mẫn Châu là nữ nhân lúc hắn còn trẻ mong mỏi, bây giờ lại lần nữa phục được tư vị giai nhân mỹ diệu hơn tưởng tượng nhiều, còn bởi vì đại sự thiên hạ thống nhất mà Ân Sở sốt ruột, trong hậu cung lại có sự phiền lòng quấy nhiễu hắn như vậy, nghỉ ở trong lòng Giang Quý nhân, đối với Ân Sở mà nói không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.