Trải qua một đêm chiến đấu, mặc cường hãn như Long tộc, sau khi hóa thành hình người cũng không tránh khỏi vẻ mỏi mệt, Bách Hợp bởi vì vừa mới tiến giai không lâu, thực lực bản thân cũng đã đạt tới thần thánh Hoàng Kim Cự Long, do vậy cô cũng không bị thương, nhưng theo trận chiến vừa qua Bách Hợp có thể nhìn ra được thực lực mạnh mẽ của Ma tộc, cho dù là từng bị phong ấn qua, cũng có thể chiến đấu ngang tay so với Long tộc, khó trách vị lãnh chúa Ma tộc mong muốn cởi bỏ phong ấn, Ma tộc đã bị phong ấn mà cũng cmn cường hãn rồi, một khi đợi đến lúc cởi bỏ được Phong Ấn, sẽ có được lực lượng như thế nào đây?
Được tộc nhân hộ tống, Bách Hợp đã ra khỏi Long tộc, lúc này cô quyết định trở lại đế đô về sau tìm ra con mèo đen mà Ma tộc lãnh chúa hóa thành, thừa dịp hắn chưa cởi bỏ phong ấn nghĩ biện pháp giết chết hắn, cũng tìm Al trở lại Long tộc, sau này cô canh giữ ở trong Long tộc, chờ khi tất cả Ma tộc bị phong ấn trở lại, một chuyến nhiệm vụ của cô như vậy cũng hoàn thành.
Bởi vì thực lực tăng lên nên giờ này Bách Hợp xuyên qua Tuyết Lĩnh Sâm Lâm một cách đơn giản, cô nhìn theo phương hướng Lâm gia, liền theo đó mà bay thẳng đến, lúc trở lại đế đô, mới tốn không tới hai tháng.
Tại địa phương cách đế đô ước chừng trăm dặm, Bách Hợp hóa thành hình người bay xuống, vào lúc này, có thật nhiều thương đội cùng với dong binh đang xếp hàng chờ vào thành, Bách Hợp trà trộn vào trong đám người, căn bản không có người chú ý tới cô là từ nơi nào đến. Một đám dong binh bộ dáng khác nhau, người khiêng trường kiếm đi đầu đang chờ ở phía trước, mấy người đang cười nói về chính tình huống nhiệm vụ của mình, một người trong đó mang mái tóc quăn màu nâu đỏ, nửa người trên mặc áo bó sát người trông khá đẹp, nửa người dưới là chiếc váy thiếu nữ siêu ngắn, vô tình quay đầu lại liếc nhìn thấy Bách Hợp, khuôn mặt bỗng ửng hồng.
Lần này từ Long đảo đi ra ngoài, Bách Hợp cũng không có giống Long Bách Hạ trước đây ngụy trang chính mình, cô biến thành hình tượng Long Bách Hạ, không giống như Long Bách Hạ trước đây bộ dáng lão giả cao gầy, ở trong mắt thiếu nữ lúc này Bách Hợp mang mái tóc vàng xoăn lại như sóng biển, một gương mặt hết sức tuấn tú với thiếu nữ mà nói khó mà kháng cự, Bách Hợp lúc này mang một thân trường bào trắng, viền vàng, thoạt nhìn cả người như bộ dáng thi nhân du ngoạn, đều khiến cho đôi mắt thiếu nữ không khỏi sáng lên. Vốn là đang đi phía trước bỗng chậm lại, nhìn lại Bách Hợp cũng có chút ngượng ngùng nở nụ cười: “Tiên sinh là lần đầu tiên đến đế đô của Khải Sâm Đế Quốc sao? Trước kia chưa bao giờ nhìn thấy qua tiên sinh, ta là Maya, vào đế đô ghi danh trong đội ngũ dong binh, nếu như tiên sinh lần đầu tiên tới, đối với đế đô không quá quen thuộc mà nói…, ta có thể làm bạn ngài dạo quanh đế đô.”
Đại lục Phong Nhã dân phong cởi mở. Thiếu nữ đụng phải đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, việc chủ động đến gần cũng không phải là hiếm có, thậm chí nếu nữ nhân có thực lực cường hãn cùng địa vị có nam sủng xem ra coi như là bình thường ở đây, chỉ là lúc này Bách Hợp đang mang bộ dáng nam nhân bị ánh mắt sáng ngời của thiếu nữ nhìn đến khiến tóc gáy Bách Hợp suýt chút nữa dựng cả lên, gương mặt lạnh lùng. Làm ra một bộ dáng khiến người khác khó thân cận, một mặt lắc đầu:
“Không cần.”
Bộ dáng thần sắc lãnh đạm của Bách Hợp không có dọa được thiếu nữ kia mà ngược lại trong mắt nàng càng lộ ra mấy phần hứng thú: “Cái kia.., không biết tiên sinh tên gọi là gì? Về sau mọi người kết giao nhiều bằng hữu, trong đế đô cũng có chỗ tốt hơn, chúng ta tuy là vừa ghi danh vào đội ngũ dong binh, nhưng bên trong đội ngũ dong binh có một ma pháp học đồ, nếu như tiên sinh có việc cần hắn hỗ trợ, hắn có thể hỗ trợ nha. Jimmy, mau tới đây.”
Thiếu nữ vừa nói xong, vừa hướng đồng bạn vẫy tay kêu hắn lại gần, Jimmy kia là một thiếu niên chừng 17 tuổi. Hiện ra một trương mặt non nớt, mặc áo dài của Ma pháp học đồ màu đen, lúc này bị thiếu nữ gọi tên, liền hết sức làm ra một bộ dáng lãnh đạm tiến đến, có lẽ hắn là muốn học theo bộ dáng Bách Hợp, nhưng thân thể gầy yếu vừa đứng bên cạnh Bách Hợp, lập tức khí thế hắn tạo ra liền giảm hơn phân nửa, hắn so với Bách Hợp thấp hơn chừng nửa đầu, lúc này vẫn chưa đứng tới vai Bách Hợp, trên mặt thiếu niên lộ ra hai má ửng hồng, nhíu mũi hừ một tiếng:
“Maya, đi thôi, vừa hoàn thành ủy thác của Bá tước phu nhân, chúng ta phải nhanh một chút trở về thành mới được.”
Thiếu niên này vừa dứt lời, người bên cạnh cầm trong tay song phủ (là dạng vũa khí như hai lưỡi búa), vóc người hết sức to lớn cũng mang vẻ mặt cảnh giác liếc nhìn Bách Hợp, trên mặt lộ ra bộ dáng khinh thường: “Jimmy nói đúng, Maya, chúng ta nói với tiểu bạch để làm gì? Hắn cho rằng hắn là ai?” Thanh niên một mặt nói xong, một mặt đem song phủ vốn dĩ đang vác trên vai giơ lên, ở trước mặt Bách Hợp quơ quơ, giống như khiêu khích mà nói: “Nhóc đáng thương, ngươi có thể giơ được song phủ nặng như vậy qua đầu sao? Nếu như không được, ngươi cũng không phải là nam nhân.”
Bách Hợp không biết nên khóc hay cười liếc nhìn thanh niên này, thanh niên mặc một bộ áo khoác ngoài từ da thú, lộ ra ra lồng ngực rắn chắc, trước ngực cơ bắp từng khối rõ ràng, chắc hắn rất thích thiếu nữ Maya này, lúc này mở miệng khiêu khích Bách Hợp, đám dong binh xung quanh cũng bắt đầu ồn ào cười lên, thậm chí có người bắt đầu đánh bạc đặt cược Bách Hợp thua: “Xem ra là một tiểu bạch kiểm, Âu Lôi An cho hắn một cái giáo huấn, ta cá ngươi thắng, mười khối kim tệ!”
Người thanh niên kia vốn chỉ là muốn cười nhạo Bách Hợp một phen, lại không nghĩ rằng lúc này người chung quanh ồn ào bắt đầu hùa theo người kia lập sòng đánh cược hắn cùng Bách Hợp. Từ bên ngoài nhìn như là hai người đang luận võ, Âu Lôi An cảm giác mình chắc chắn sẽ thắng, bởi vậy trên mặt hắn bỗng lộ ra vài phần vui vẻ, mười cái kim tệ đối với một người cố trụ trong dong binh đoàn mà nói không phải một số lượng nhỏ, vị ma pháp học đồ bên cạnh cũng ngượng ngùng lộ ra vẻ hăng hái: “Âu Lôi An, chỉ là một cái tỷ thí nho nhỏ, có lẽ không có vấn đề đi?”
Thiếu niên mới mở miệng, thanh niên kia không khỏi nóng lên: “Tiểu tử, ngươi dám ứng chiến không? hay ngươi hèn nhát!”
Lông mày Bách Hợp thoáng nhăn lại, trên mặt nàng lộ ra vẻ phiền phức, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người thanh niên, cũng thả một tia uy áp của Hoàng Kim Cự Long, một đám người vừa mới cười nhạo Bách Hợp theo bản năng cảm thấy hai chân run lên, nhiều người sắc mặt có chút khó coi, lúc này Âu Lôi An chỉ cảm thấy song phủ trong tay thoáng cái nặng tựa nghìn cân, lại không giữ được mà nện xuống mặt đất, ‘Bành bành’ hai tiếng vang lên, mọi người lúc này giống như là mới khôi phục thần trí, đang đứng gần Bách Hợp, thiếu nữ oán hận trợn mắt liếc Âu Lôi An một cái:
“Ngươi làm gì thế Âu Lôi An !”
“Maya, tiểu bạch kiểm này như thế nào chiến cũng không dám chiến, tại sao ngươi phải đối với hắn thân thiết như vậy?” Thanh niên lúc nãy vô hình cảm thấy sợ hãi, lúc này Bách Hợp thu uy áp trở về, hắn gãi gãi đầu, đem cảm giác khó hiểu trước đó vung ra sau đầu, có chút không cam lòng nhìn thiếu nữ mà nói: “Hắn đối với ngươi hờ hững, không có bản lãnh giả bộ cái gì? Nhìn xem dáng vẻ chính xác là kiểu nhu nhược vô năng của đám thi nhân du sơn ngoạn thủy thôi!”
Lời này của hắn vừa nói ra liền đụng chạm đến rất nhiều người trong đội ngũ, ánh mắt của những ‘Nhu nhược vô năng’ thi nhân này hướng hắn đầy phẫn nộ, nhưng chứng kiến Âu Lôi An một bộ dáng to lớn cường tráng, lại không có một thi nhân nào dám lên tiếng khiển trách, thiếu nữ Maya hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không thoải mái:
“Ta thân thiết với hắn thì thế nào, khi thấy Lâm Kiều tiểu thư, lúc đó chẳng phải ngươi cũng như vậy sao?”
“Sao hắn có thể so với Lâm Kiều tiểu thư?” Thiếu nữ này vừa nhắc tới Lâm Kiều, gương mặt thanh niên vừa mới còn tràn đầy ủy khuất lập tức cũng có chút kích động, hắn thậm chí không nhặt song phủ còn đang nằm dưới đất, lớn tiếng nói: “Lâm Kiều tiểu thư là kiêu ngạo của Đế Quốc, nàng ấy ưu nhã cao quý mà xinh đẹp, thực lực của nàng cường hoành, hôm nay ma vũ song tu, đấu khí đã đạt tới Đại kiếm sĩ cấp bạc đỉnh rồi, còn ma pháp đã đạt đến Đại ma pháp sư, thiên tài như vậy cả toàn bộ đại lục Phong Nhã đều khó gặp, Lâm Kiều tiểu thư thậm chí còn thực mê người, mị lực của nàng thế nhân chưa bao giờ thấy qua, ngay cả Long tộc đều chịu khuynh đảo, đối với nàng vừa thấy đã yêu, cam nguyện trở thành nô bộc của nàng, ta chính là ngưỡng mộ Lâm Kiều tiểu thư thì thế nào? Một tiểu bạch kiểm, dựa vào cái gì mà so với Lâm Kiều tiểu thư?”
Thanh niên nói tới nước miếng tung bay, một bộ dáng hết sức kích động, người chung quanh nghe được tên của Lâm Kiều, trên mặt đều lộ ra thần sắc si mê, ngay cả ma pháp thiếu niên thần sắc lãnh đạm bên cạnh cũng gật đầu:
“Lâm Kiều tiểu thư là kiêu ngạo của Đế Quốc, nàng phát minh vé số, nàng thậm chí phát minh rất nhiều đồ vật, nàng trợ giúp rất nhiều người, nàng là thiên sứ chân chính, nàng là hóa thân của nữ thần Quang Minh.”
“Sáng Thế chủ vạn năng ơi, hi vọng ánh mắt của Lâm Kiều tiểu thư có thể nhìn đến ta, cho dù bắt ta lập tức chết đi, ta cũng nguyện ý.” Có người thậm chí bắt đầu chắp tay trước ngực, trong miệng bắt đầu niệm niệm, vậy mà người chung quanh không ai kinh ngạc đối với tình huống này, ngược lại mỗi người đều tập mãi thành thói quen, hơn nữa đều đi theo gật gù.
Hiện tại Bách Hợp thật sự chân chính giật mình, cô không nghĩ tới chính mình còn chưa vào thành đã nghe được một cái tên đã lâu không nghe đến, hơn nữa lúc nàyLâm Kiều vẫn giống như trong tình huống truyện đồng dạng có danh tiếng, hơn nữa là ma vũ song tu, mỗi dạng cũng đã đạt tới tiêu chuẩn trung thượng cấp, theo tuổi tác Lâm Kiều mà nói, dù là cho dù nàng là tuyệt thế thiên tài chân chính, cũng không có khả năng có thành tựu như vậy, trừ phi nàng ta giống như trong truyện đã lấy được một nửa thiên phú cùng ma lực của Long Bách Hạ.
Nhưng xem ra hiện tại, Lâm Kiều gặp được Ma tộc cũng là chuyện mới phát sinh, nàng ta coi như lấy được một ít kỳ ngộ, cho tới bây giờ có thể đạp chân vào Đại ma pháp sư, cho dù nàng ta dùng nhân sâm làm cơm ăn thì ít nhất cần hơn một năm hai năm thời gian. Bách Hợp đang nghe nói Long tộc bị Lâm Kiều mê hoặc, cam nguyện trở thành nô bộc của nàng, trong lòng liền dâng lên một cảm giác không yên, chân mày cau lại, vô ý thức nhớ tới lúc trở lại Long tộc biết được theo lời của A La, ca ca hắn, Al hơn một năm trước tiến vào nhân loại tìm kiếm mình, cô mím môi, sắc mặt lúc này hết sức khó coi, một cỗ phẫn nộ xông thẳng lên đỉnh đầu, cô liếc qua thanh niên, hỏi một câu:
“Lâm Kiều? Thế nhưng là Nhị tiểu thư của Lâm phủ Bá tước? Tỷ tỷ của nàng Lâm Thiến lúc trước bái sư Đại Ma Đạo Sĩ ở học viện?”