Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 149: Q.13 - Chương 149: Liêu trai -Hoàng Cửu Lang (2)




Hoàng Cửu Lang suy nghĩ cho người yêu, không đành lòng hắn bị yêu độc, bởi vậy muốn thay hắn mưu được một mỹ quyến như hoa, mặc dù nói lời thề son sắt, thế nhưng mà Hồ Tam Nương có thể thấy Hà Tử Tiêu hay không, mặc dù cũng không để ý chuyện đồng tính như trước nhưng mình và Hà Tử Tiêu từng có quan hệ như thế, hơn nữa cỗ thân thể này của Hà Tử Tiêu này tuy vẫn còn trẻ nhưng đã lấy vợ sinh con, nói ra chắc Hồ Tam Nương sẽ khó chịu, bởi vậy hai người này muốn tìm biện pháp, đó chính là Hoàng Cửu Lang lừa gạt Hồ Tam Nương đến chỗ Hà Tử Tiêu, lại để cho Hà Tử Tiêu cường bạo nàng, khiến cho nàng không thể làm gì, đến lúc đó gạo nấu thành cơm, không phải do nàng không lấy chồng!

Chuyện phát triển như trong dự đoán của hai người, tuy Hồ Tam Nương có thể hóa thân thành người, thật ra hồ ly trong câu chuyện này cũng không có năng lực như chuyện khác, yêu tu luyện rất khó khăn, hơn nữa Hà Tử Tiêu là người đọc sách, trong thế giới này trên người đọc sách có khí chính nghĩa cương trực là pháp bảo khắc chế yêu tà, hơn nữa Hồ Tam Nương tu hành nhiều năm nhưng dù sao vì tuổi còn thấp, tương đương mười ba mười bốn tuổi nhân loại mà thôi, thì sao có thể mạnh hơn Hà Tử Tiêu sau khi trọng sinh đã sớm lập gia đình sinh con? Hơn nữa Hoàng Cửu Lang đã sớm mang hạ nhân của nàng đi, bởi vậy nàng kêu trời không ứng, gọi đất mất linh, vẫn là bị Hà Tử Tiêu cường bạo.

Tuy nói sau đó Hồ Tam Nương rất không cam lòng, nhưng nguyên âm đã bị Hà Tử Tiêu đoạt đi, hơn nữa Hoàng Cửu Lang lại lưỡi như hoa sen khuyên bảo, nói người này chính là danh sĩ Hà Tử Tiêu trước kia, chỉ vì sau khi chết linh hồn xuất khiếu mới trở thành Thái Sử hiện nay mà thôi, lại nói tuy Thái Sử có con nối dõi nhưng thê tử đã sớm treo cổ tự tử tự vận. Sau khi khuyên bảo, ván đã đóng thuyền, Hồ Tam Nương chỉ đành phải nén giận nuốt quả này đắng xuống.

Nàng cũng không biết chuyện tại sao Hà Tử Tiêu lại dương thọ chưa hết mà cách hồn, nếu không lúc trước tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Hoàng Cửu Lang, chuyện này thật quá hoang đường.

Sau bởi vì Hà Tử Tiêu trọng sinh nảy sinh ra nhiều chuyện dính líu tới quan toàn. Quả nhiên Hồ Tam Nương nghĩ ra biện pháp giải quyết thay Hà Tử Tiêu, người muốn đưa cỗ thân thể này của Hà Tử Tiêu vào chỗ chết là địa chủ, người này rất thích nam sắc, Hồ Tam Nương hiến kế để cho Hoàng Cửu Lang mê hoặc hắn, sau khi hại chết địa chủ xong thì Hoàng Cửu Lang mang theo hơn phân nửa gia sản của địa chủ chiến thắng trở về.

Chỉ vì hắn giúp Hà Tử Tiêu, lại thấy hắn anh tuấn mỹ mạo như trước, hai người lại có một đoạn tình duyên, nên trong lòng Hà Tử Tiêu càng yêu Hoàng Cửu Lang hơn, tuy có kiều thê ở bên, thế nhưng mà vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm lại không bằng trộm không được. Hắn vốn có bệnh đồng tính, hiện nay lại có một mỹ thiếu niên bày ra trước mặt mình, Hoàng Cửu Lang không chỉ có ân mới mình, hơn nữa bản thân cũng yêu hắn, hơn nữa lại biết rõ mình không thể có liên quan gì tới Hoàng Cửu Lang, nên trong lòng rất khó chịu. Cuối cùng hai người khó kìm lòng nổi, Hoàng Cửu Lang cũng không đành lòng lại khiến cho ái lang gặp chuyện không may, liền ước định cách tháng thì hoan hảo một hồi. Hà Tử Tiêu lại có quan hệ rất tốt với thái y Tề Dã Vương vô cùng nổi danh, người này y thuật xuất chúng, chỉ cần hai người hoan hảo không nhiều lắm, cầu Tề thái y khai mở ít dược ăn là được.

Kể từ đó, giải nỗi khổ tương tư, mỗi tháng thân mật một lần càng làm cho người muốn ngừng mà không được. Hồ Tam Nương vốn không cam lòng ủy thân cho Hà Tử Tiêu, nhưng bởi vì gạo nấu thành cơm cho nên nàng cũng đành phải nén giận sống cùng với Hà Tử Tiêu, ai ngờ hai người này lại làm ra chuyện như vậy. Tuy nói hai người này làm việc che giấu, nhưng giấy không thể gói được lửa, Hồ Tam Nương vô tình vẫn biết việc này. Nghĩ đến lúc trước Hoàng Cửu Lang lừa gạt mình, lại thấy hai người này lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, Hồ Tam Nương oán hận vô cùng.

Nàng không giống như nguyên chủ trong câu chuyện khác bị chết thê lương, thế nhưng mà trong lòng Hồ Tam Nương lại tràn đầy oán khí, cuộc đời của nàng đã bị hai người không bằng heo chó làm hỏng, tuy nói thân là gia súc nhưng nàng giữ mình trong sạch, lại chăm chỉ tu pháp thuật, vốn hướng tới đạo trời đất, hy vọng có thể sớm ngày tu thành chính quả, đáng tiếc Hoàng Cửu Lang sử dụng biện pháp xấu khiến nguyên âm của nàng mất đi không thể tu thành chính quả, nếu Hà Tử Tiêu toàn tâm toàn ý với nàng cũng xong, ai ngờ hai người này càng hại nàng hơn, Hồ Tam Nương oán hận, nhưng do nàng ở cùng nhân loại đã nhiều năm, nên không bằng Hoàng Cửu Lang, hơn nữa Hà Tử Tiêu lại đứng về phía Hoàng Cửu Lang, cuối cùng khiến cho nguyên chủ buồn bực sầu não mà chết, nhưng oán khí trong lòng lại không thể tiêu tan.

Càng tức giận hơn là, sau khi chuyện của Hoàng Cửu Lang bị lộ ra nhưng lại không bị coi là xấu, ngược lại cho rằng tốt, trong hồ ly tinh cho rằng Hoàng Cửu Lang có thể mê được nam nhân, tất nhiên là chứng minh hắn rất có mị lực, mỗi người đều khen hắn trung nghĩa trừ gian, lại tình thâm nghĩa trọng, lại không có người nghĩ tới trong lòng Hồ Tam Nương đáng thương thế nào, dù sao tại trong mắt người khác, Hồ Tam Nương có được một lang quân, đã coi như là mỹ mãn rồi.

Lại không nghĩ tới Hồ Tam Nương tuy là gia súc, lại cũng không cam lòng làm kế thất, dù là cỗ thân thể này cũng không phải là Hà Tử Tiêu chính thức, hơn nữa còn có biểu ca ruột của mình làm ngoại thất, trong lòng rất mâu thuẫn.

Lúc này Bách Hợp tới cũng sớm, tại thời điểm Hồ Tam Nương còn chưa có biến hóa, nghĩ tới đây, trong lòng Bách Hợp thở phào nhẹ nhỏm.

Trong một đám huynh muội Hồ gia, nàng rất thích chơi đùa với Hoàng Cửu Lang, tuy hai người là anh chị em họ nhưng lại thân như anh em ruột, cho nên Hồ Tam Nương không bao giờ nghĩ rằng Hoàng Cửu Lang lại hại mình, bởi vậy sau khi biết rõ chân tướng nên nàng không thể chịu đựng được.

“Tam muội, Cửu huynh tới tìm muội nè.” Bách Hợp mới vừa mở ra mắt, một tên hồ ly tóc vàng chạy từ ngoài động vào, thấy một cái đuôi to xoã tung, trong miệng phát ra tiếng kêu chít chít. Giờ thời gian còn sớm nên hầu hết trong huynh đệ tỷ muội ít có người tu luyện ra hình người, tính cách nguyên chủ vô cùng nghịch ngợm, trong lúc người khác tu luyện thì nàng toàn trốn trong động lười biếng, nhưng bởi vì nàng biết làm nũng, hơn nữa tuổi không lớn lắm cho nên hồ mẫu nghiêm khắc cũng không làm gì được nàng, Bách Hợp mở to mắt chít chít xì xào đáp lại vài câu, trực tiếp đuổi Hoàng Cửu Lang: “Nhị tỷ, biểu ca đến đây đều có Đại ca tiếp, cần gì ta chứ? Huống chi gần đây hình như là do thời tiết, ta không muốn nhúc nhích, tỷ tỷ tốt thay ta đi từ chối Cửu huynh.”

Mẫu thân Hoàng Cửu Lang chính là cô nàng, tính cách nghiêm khắc, hơn nữa lại bị bệnh tim, đã nhiều năm chưa từng khỏi hẳn, nếu không là tu luyện nhiều năm yêu lực thâm hậu, chỉ sợ đã một mạng quy thiên, mặc dù bà ấy còn sống, nhưng tính tình lại vô cùng cổ quái, ngày thường ngoại trừ Hồ Tam Nương không sợ bà, còn lại mấy cháu gái nhìn thấy bà toàn sợ hãi, cũng chính là bởi vì như thế, Hồ Tam Nương rất thân với vị cô này, cũng thân thiết với Hoàng Cửu Lang.

Nếu là Hồ Tam Nương ngày thường nghe thấy Hoàng Cửu Lang đến đây chỉ sợ vui mừng không thôi, lúc này thấy nàng không để ý, Hồ Nhị Nương do dự một chút, rồi mới quay người chạy ra ngoài.

Tuy nhiên lúc này thân là yêu, nhưng bởi vì có kinh nghiệm trở thành Long Vương nên Bách Hợp cũng không bài xích lắm, nàng có dự cảm, nếu nhiệm vụ này mà hoàn thành tốt, nói không chừng cũng có thể như lần Kính Hà Long Vương, nhiệm vụ càng khó khăn, trở thành phi nhân loại thì nàng lấy được rất nhiều chỗ tốt….

Thân là yêu quái tu luyện pháp thuật khó hơn nhân loại rất nhiều, nhưng chỉ cần một khi bắt đầu tu luyện, tuổi thọ yêu quái lại dài hơn nhân loại, lúc này Bách Hợp sợ không phải chính mình tu luyện pháp thuật không đủ cường đại, mà nàng sợ thời gian của mình không đủ, hôm nay thân là một con hồ ly, tu thành nhân loại phải mất hơn mấy trăn năm, mà lúc này cách Hoàng Cửu Lang muốn giới thiệu nàng cho Hà Tử Tiêu còn chừng gần ngàn năm, yêu tu khác không có tu luyện pháp điển, toàn bộ bằng bản năng tu vị, không phải hấp thu nhật thực ánh trăng tinh hoa, chính là mưu đường tắt tu luyện tà thuật dùng hại người.

Cách tu luyện trước quá chậm, mà hiệu quả cũng không cao, tu luyện ngàn năm còn không bằng hữu đạo chi sĩ tu luyện ba mươi năm. Rồi sau đó người hại người về sau sẽ gặp thụ lôi kiếp, bình thường cửu thiên thần lôi đánh xuống, rất ít yêu quái có thể chống đỡ được, lúc Bách Hợp làm Long Vương đã từng lĩnh giáo qua sự lợi hại của cửu thiên thần lôi, nên nàng cũng không thể tu luyện bằng cách hại người được, nàng có Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, cũng không biết lúc trước Dung Ly từ chỗ nào tìm ra đuọc một bộ Đạo Đức Kinh, không chỉ lúc là nhân loại có thể tu luyện, mà ngay cả sau khi trở thành yêu cũng có thể luyện, hơn nữa hiệu quả còn vô cùng tốt, lúc này nàng quyết định muốn tu luyện thật tốt, về sau chỉ cần có thực lực trong tay, bất kể là Hà Tử Tiêu thư sinh có khí cương trực chính nghĩa, hay Hoàng Cửu Lang tính toán, nàng cũng không sợ.

Cũng bởi vì như thế, trong núi Hồ Vương Hồ Tam Nương vốn không thích tu luyện lại thay đổi, lúc bọn tỷ muội tu luyện thì nàng cũng tu luyện, khi bọn tỷ muội hấp thu Nhật Nguyệt thì nàng cũng tu luyện dưới ánh trăng, nhưng người khác cũng đã nghỉ ngơi, nàng vẫn tu luyện.

Lúc hồ ly sinh sớm hơn nàng mới cảm nhận được linh khí Thiên Địa, thì Bách Hợp đã có thể hóa thân thành người, làm động vật bốn chân đã lâu, kỳ thật nàng ưa thích vẫn dùng hai cái đùi đi đường. Nhưng vì tránh tai mắt nên nàng cũng không nói cho ai, hồ mẫu cho rằng nàng mới tu luyện hai ba mươi năm chưa đến thời điểm hóa thành người, cho dù đã nhận ra đứa con gái này có chỗ cổ quái, nhưng kỳ thật cũng không có để ở trong lòng, cứ như vậy thời gian dần qua tu luyện trên trăm thâm niên, từ vừa mới bắt đầu Bách Hợp cảm thấy hồ mẫu nguy hiểm, càng về sau lại có thể thấy được nếu bàn về thực lực, hồ mẫu đã không hề là đối thủ của mình.

Cứ như vậy năm trăm năm thời gian thoáng một cái đã qua, hai tỷ tỷ tu luyện sớm hơn Bách Hợp rốt cục có thể hóa thân thành hình người, vài năm về sau Bách Hợp mới cố ý khiến cho người phát hiện mình cũng có thể biến hóa hình người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.