Cô muốn từ trong miệng anh ta biết thêm càng nhiều tin tức nữa, lúc cô hỏi ra câu này thì người đàn ông kia cũng đã đoán được quyết định của cô rồi, hắn thở dài đang muốn khuyên cô nữa thì thấy Bách Hợp bình tĩnh nhìn hắn, cái nhìn này làm lời hắn chuẩn bị nói ra lại nuốt trở về, hắn trầm ngâm một hồi lâu: “Tôi ở tinh cầu Camila rất nhiều năm, cũng không biết tin tức hiện tại có đúng hay không nữa rồi. Nhưng tôi biết rõ, trước khi tôi tiến vào tinh cầu Camila,chính phủ để cổ vũ cho thợ săn tiền thưởng nên đã treo thưởng khá cao,trong chính sách ban thưởng ngoại trừ thưởng tiền, còn cho phép thợ săn tiền thưởng đổi một số vũ khí chính phủ mới nghiên cứu ra vd như gumdam, phi thuyền các loại…, chỉ cần thực lực cô đủ cường đại, bản lĩnh đủ cao, cô muốn bất kỳ vật gì thì đều có. Có khi chính phủ cũng sẽ thuê thợ săn tiền thưởng tiến hành một ít nhiệm vụ nguy hiểm, thù lao tự nhiên là giữ bí mật.”
Muốn làm thợ săn tiền thưởng phải dựa vào bổn sự ăn cơm, ngoại trừ bổn sự bên ngoài còn phải có vận khí tốt nữa.Có thể làm hải tặc vũ trụ thì đều không phải là người lương thiện gì, thân thủ hơi thấp một chút thì chết như thế nào cũng không biết, mà đối với quân đội mà nói, cũng không có bảo đảm, giết được hải tặc mới có tiền thưởng, nếu giết không được chết ở trong tay hải tặc cũng chỉ có thể tự nhận là xui xẻo, nguy hiểm thật sự không nhỏ.
Người đàn ông kia đem một ít tình huống cơ bản của thợ săn tiền thưởng nói cho Bách Hợp, Bách Hợp nhẹ gật đầu, ghi nhớ ở trong lòng, rồi mới nói:
“Như vậy, đến sau khi đến hành tinh Vermilion, tôi ở chỗ này chúc mọi người thuận buồm xuôi gió, sau này tiền đồ như gấm, mong đến ngày gặp lại, tôi chỉ hi vọng các ngươi sau khi gia nhập quân đội, đừng tiết lộ tin tức của tôi ra ngoài, nếu không dù cho ở xa thế nào thì tôi cũng sẽ lấy mạng các vị đấy.” Lúc cô nói chuyện biểu lộ thản nhiên, cũng không có bởi vì mọi người ở chung một thời gian ngắn sẽ khách sáo hơn.
Mọi người sửng sốt một chút, có chút xấu hổ, lại phảng phất như đoán được gì, người đàn ông kia do dự mà mở miệng: “Cô đến Camila chắc là trước kia có mâu thuẫn với quân đội, chiếu theo quy củ thì cũng nên xóa bỏ rồi.”
Có chút mâu thuẫn có thể bỏ qua nhưng có nhiều thứ lại không tiêu trừ được.
Bởi vì biểu hiện của Furla Zieds giống như muốn giết Lily Zieds, thậm chí lúc cô nửa mê nửa tỉnh tiến vào nhiệm vụ, cô từng mơ hồ nghe được Furla Zieds và Go Sheng nói chuyện. Khi đó Furla Zieds từng nói qua, cô ta đưa mình cho Lust Tiene xem như việc cuối cùng cô ta giúp Lily Zieds rồi, hơn nữa trong lúc cô ta cùng Go Sheng nói chuyện với nhau, giống như cho rằng Lily Zieds từng đã làm ra rất nhiều chuyện tổn thương Furla Zieds. Hai người không thể nào nhịn được nữa rồi, nhưng Bách Hợp tiếp thu trí nhớ của nguyên chủ lại phát hiện nguyên chủ chưa từng làm gì cả.
Furla Zieds rất tốt với nguyên chủ, vô luận lúc Lily còn nhỏ hay sau khi 13430 P-Pluto gặp chuyện không may Furla Zieds vì nguyên chủ mà liều mạng, đều biểu hiện cô ta thật lòng yêu thương Lily Zieds. Nhưng mà phía sau tại sao lại thay đổi, hơn nữa trong lời nói của cô ta còn giống như là do nguyên chủ không tốt, chuyện này có chút ý vị sâu xa rồi.
Đến tột cùng là do trí nhớ của mình không có tiếp thu hoàn toàn hay nguyên chủ cũng không biết mình đã từng làm rất nhiều chuyện tổn thương với cô ta, hoặc do Furla Zieds thay đổi và hai vợ chồng đó bịa đặt, chuyện này hết thảy đều phải tìm hiểu cho kỹ.
Hiện giờ Bách Hợp không thể xuất hiện ở trong quân đội, nếu không một khi bị Furla Zieds biết được thì hành động của cô sẽ không được thuận lợi.
Ngày đó phi thuyền Lust Tiene bị cướp, mình bị thiếu niên ăn mặc trang phục phòng hộ cường hành ném ra khỏi phi thuyền, nguyên bản cơ giới điểu chỉ còn thiếu nguồn năng lượng, trong lòng rất nhiều người, cô đã chết rồi, mà Furla Zieds cho rằng cô chết rồi, trước mắt như vậy mà nói là tốt nhất.
“Tôi đã quyết rồi.” Bách Hợp cự tuyệt ý tốt của anh ta, cô có suy tính của mình, hắn ta thấy cô không muốn nhiều lời thì cũng nhẹ gật đầu, không nói.
Bản thân trở lại trong phòng nghỉ tạm thời phía sau, Bách Hợp khôi phục lại linh lực, phi thuyền thực hiện bước nhảy cuối cùng vào worm-hole.
Lần nhảy cuối cùng này rất quan trọng đối với mọi người, sống hay chết quyết định ở lần này rồi. Có người ở bên ngoài nhỏ giọng xì xào bàn tán: “Không nghĩ tới lúc còn sống, tôi còn có thể rời khỏi hành tinh Camila, chỉ cần lần này có thể nhảy ra khỏi worm-hole dù phi thuyền bị vỡ ra, từ trên cao rơi xuống, tôi có chết ở hành tinh mẹ thì tôi cũng không hối hận.”
Đối với mấy người bị lưu vong này mà nói, bị ép rời xa quê hương thật sự là một chuyện rất tàn nhẫn, khát vọng lá rụng về cội là thiên tính của con người, mọi người nghe nói như thế đều trầm mặc im lặng, thanh âm nhắc nhở phi thuyền chuẩn bị tiến vào worm-hole truyền đến, mọi người lập tức ngưng thần, ‘Bành’ một tiếng nổ mạnh, trong khoang phi thuyền kịch liệt lắc lư hai cái, đồ vật bên trong đều run rẩy theo, ánh sáng màu lam nhạt bốn phía bị bóng tối vô tận thay thế.
Bốn phía yên tĩnh, trên thân tàu truyền đến tiếng ‘Ken két’ chói tai, có người không nhịn được hỏi một câu:
“Thủ lĩnh, cái cái thuyền này sẽ không bị vỡ ra chứ?” Vốn phi thuyền này không có dùng tài liệu tiên tiến nhất trong hệ ngân hà, do mọi người luyện ra đấy, đoạn đường này đến nay liên tiếp phi hành gần đây hai mươi ngày hành trình, phi thuyền đã bị tổn hại nặng nề rất nhiều nơi bị biến hình nghiêm trọng, có mấy tấm vật liệu thậm chí đã bắt đầu vỡ ra bởi vì phi hành tốc độ cao nên sức gió càng làm cho những lỗ hổng càng thêm lớn.
Người chế tạo phi thuyền từ lúc làm ra cũng đã nghĩ tới kết quả như vậy rồi, từ sau khi lên phi thuyền, liền không ngủ không nghỉ thường xuyên tu bổ lại, chỗ nào tổn hại tu bổ chỗ ấy, may mắn một đường tới nay đều không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thế nhưng mà lần nhảy vào worm-hole này, lúc phi thuyền bắt đầu xóc nảy, phương tiện bốn phía bị hủy hoại càng nhiều, một đám người liên tục không ngừng cầm tài liệu đi qua bổ khuyết, người kia nói chuyện vừa dứt lời thì nghe ‘Loảng xoảng ‘một tiếng vang to, phi thuyền như là không chịu nổi lực cản của gió, lay động một phát, tấm vật liệu trên sàn nhà nguyên bản bởi vì cái lay động này mà, ‘cạch’ một tiếng vỡ ra một khe hở bằng hai ngón tay, dọa tất cả mọi người hét lên.
“Làm sao bây giờ?” Có người cuống quít hỏi một câu, mắt thấy sắp đến cuối worm-hole,nếu ở đây xảy ra chuyện ngoài ý muốn, quả thật có chết cũng không thể nhắm mắt,người đàn ông kia cũng có chút ít hoảng hốt, giơ tay đánh một bạt tai vào người vừa nói chuyện:
“Gấp cái gì mà gấp? Lời hữu ích không nói, nói toàn chuyện không đâu à! Nếu phi thuyền thật sự bị vỡ, một đám người chúng ta đều phải chết ở chỗ này, phế vật!”
Hắn vừa nói xong thì tiếng’Ken két’ lại càng lớn. Khe hở của phi thuyền càng mở rộng ra, tốc độ phi thuyền phi hành trong worm-hole do tác động của năng lượng càng khiến cho lực gió càng mạnh, gió đập vào vết rách làm nó rách càng lớn hơn, hơn nữa một khi gió tiến vào trong khoang thuyền, tốc độ phi thuyền tốc độ sẽ chịu ảnh hưởng.
Nếu không phi hành ở tốc độ cao như vậy giả dụ không có tiến vào trong worm-hole thì một ít ảnh hưởngnày không coi vào đâu, chỉ khi nào ở trong hoàn cảnh đặc biệt, hơn nữa nơi bị vỡ dần dần nhiều hơn sẽ ảnh hưởng rất lớn.
“Cảnh cáo, cảnh cáo.” Mọi người lúc này sợ nhất là quang não vang lên tiếng ‘Cảnh cáo’, vừa nghe đến quang não phát ra tiếng thì mọi người xanh cả mặt.
Bên trong quang não đang biểu hiện tọa đồ hướng đi về phía hành tinh Vermilion. Bắt đầu bởi vì ảnh hưởng của sức gió, làm cho chệch đường đi.
“Cảnh cáo. Phi thuyền đang đi chệch hướng, mời mau chóng điều chỉnh lại.” Quang não nói đi nói lại hai lần, cũng bắt đầu vang lên tiếng cảnh báo ‘Đích đích’,cột biểu thị của quang não từ màu xanh đã bắt đầu chuyển màu. Nguyên bản vị trí chỉ thị ban đầu là (6573° 2 109 18 ‘n) lúc này đang dần thay đổi, con số bắt đầu nhảy lúc đầu là 9 18 dần dần chuyển động thành 9 17. Lúc sau lại từ 9 17 nhảy đến 9 16, nếu tọa độ cứ bị lệch như vậy. Quả thực là sai một ly đi ngàn dặm.
“Chuyền quyền lái tàu sang chế độ người lái.” Người đàn ông kia nuốt nuốt nước miếng, ra lệnh.
Quang não đem quyền khống chế phi thuyền giao ra, anh ta cố hết sức chuyển con tàu lại hướng 9 18, trên thân của phi thuyền có chút biến hóa, thế nhưng chút biến hóa này lại dẫn tới sức gió chà xát mạnh hơn, cơ hồ chỉ trong thời gian nháy mắt, liền nghe tiếng ‘Ken két’ vang lên, đỉnh phi thuyền lần nữa vỡ ra hai cái khe hở, quan trọng hơn là, tọa độ 9 18 vừa chỉnh lại chưa đầy năm giây, đã thoáng cái nhảy thành 9 10!
Vừa rồi trải qua tính toán tinh vi của quang não khống chế, bởi vậy tọa độ mặc dù có biến hóa, nhưng vẫn trong phạm vi có thể khống chế, nhưng sau khi do con người tiếp nhận,người đàn ông kia lại bởi vì vội vàng muốn điều chỉnh phi thuyền trở lại tọa độ cũ, lại không nghĩ đến áp lực mà phi thuyền phải nhận, nên đã mang đến tổn hại càng lớn hơn cho phi thuyền.
“Các người không thể nhanh hơn một chút được hay sao?Nhanh đi tu sửa đi! Nếu phi thuyền bị hủythì tất cả mọi người sẽ phải chết ở chỗ này đấy!” Người đàn ông kia hai mắt đỏ bừng, quay đầu lại đằng sau quát lên.
Mọi người bị hắn quát đến thân thể run rẩy, nhưng với sức của con người ở trước mặt sức mạnh của thiên nhiên thì không thể đọ lại được rồi, Bách Hợp luyện qua một bộ Luyện Thể Thuật, lúc trong phòng nghỉ đi ra,thì tình huống của phi thuyền đã vô cùng nghiêm trọng rồi.
Sau khi con người tiếp nhận quyền điều khiển con tàu, quang não không còn phát ra tiếng cảnh cáo nữa, thấy Bách Hợp đi ra, hai mắt mọi người liền sáng ngời nhưng rất nhanh phát hiện tình huống trước mắt Bách Hợp cũng không có biện pháp giải quyết, ánh sáng trong mắt kia rất nhanh liền ảm đạm xuống.
” Giao quyền khống chế cho trí tuệ nhân tạo.” Bách Hợp phân phó một câu, nếu như trước đây cô lãnh đạm như thế làm cho người đàn ông kia có chút nghiến răng nghiến lợi,nhưng dưới tình huống nguy hiểm lúc này, cô tỉnh táo càng thấy trọng yếu hơn, mọi người phảng phất bị cô lây nhiễm, nguyên bản trong lòng hoảng loạn cũng bình tĩnh hơn. Do dự đem quyền khống chế giao cho trí tuệ nhân tạo, tiếng cảnh báo ‘Đích đích’ như bùa đòi mạng lại lần nữa vang lên, sắc mặt mọi người phát xanh, người đàn ông giơ tay ôm lấy đầu, Bách Hợp đi đến trước mặt rí tuệ nhân tạo,hỏi:
“Muốn rời khỏi worm-hole còn cần bao nhiêu thời gian?”
“6 1 vạn kinh Atto giây.” Thời đại vũ trụ, đối với thời gian khai phát vận dụng đã đạt tới mức chính xác nhất, quang não truyền lại tốc độ cùng tọa độ của phi thuyền,tính toán thời gian phi thuyền có thể nhảy ra khỏi worm-hole,thời gian nhìn như ngắn, nhìn như mấy giây nhưng kỳ thật là chừng mười phút đồng hồ nữa.
“Nếu như phi thuyền tu bổ hoàn thành, lao ra khỏi worm-hole đại khái cần bao nhiêu thời gian?” Phi thuyền tiến vào worm-hole đã vài phút, nếu chiếu theo tốc độ bình thường, ước chừng còn sáu phút nữa là có thể ra, nhưng với tình huống trước mắt, rõ ràng không thể so với lúc phi thuyền bình thường được.
Bách Hợp trầm ngâm một lát, đột nhiên mở miệng nói: “Nếu là tu bổ phi thuyền tăng thêm sức nặng của thân tàu thì sao?”
“Xin chờ một chút.” Con số biểu hiện trên Quang não nhanh chóngchuyển động, rất nhanh quang não mở miệng lần nữa: “Tăng thêm bao nhiêu sức nặng?”
“Ta không biết.” Bách Hợp giang tay ra, sau khi cô thốt ra lời này, người đàn ông kia có chút im lặng, quang não trong lúc nhất thời cũng im lặng.
Tuy nói đây là một trí tuệ nhân tạo nhưng đối mặt với chủ nhân nói không có trách nhiệm như vậy, cho dù có tiên tiến đến đâu, căn bản cũng không thể trả lời được. Bách Hợp nghĩ nghĩ, cười hai tiếng: “Nếu hiện tại đã không biết thì trước hết thử xem, ta tin tưởng một khi biết được thể trọng của phi thuyền thì mi mới có thể tính toán được.”
Cô vừa mới nói xong, người đàn ông cùng mấy người đang đứng bên cạnh cũng bó tay rồi, mấy tấm kính thủy tinh trên phi thuyền đã bắt đầu không chịu nổi những áp lực này, bắt đầu dần dần vỡ ra rồi.
“Đánh vỡ hết tấm thủy tinh đi!” Bách Hợp mở miệng phân phó, cô vừa nói xong. Người đàn ông kia không nhịn được kinh hô một tiếng: “Cô điên rồi?”
Hiện tại phi thuyền bị hư hao khiến mọi người tu bổ còn không kịp, thế mà Bách Hợp lại muốn phá vỡ mấy tấm kính chắn, một khi tấm kính này vỡ ra thì gió lốc từ bên ngoài sẽ tiến vào trong khoang tàu, chỉ sợ đến lúc đó tọa đô của phi thuyền cũng không có lệch ở cái vị trí 9 10 kia nữa đâu, mà rất có thể còn lệch thêm nhiều nữa
Trong lúc nói chuyện, con số biểu thị tọa độ đã hạ xuống đén 856 rồi. Sắc mặt người đàn ông kia trắng bệch đôi môi run rẩy nhìn vết nứt ngày càng to trên kính thủy tinh..
“Đánh nát, nếu không tôi giết hết các người!” lúc này Bách Hợp cũng lười nhiều lời với hắn, tự mình đi đến một vết hổng khác trên tàu, lúc này cái vết hổng kia càng lúc càng lớn. lúc đầu chỉ bằng hai ngón tay, mà bây giờ đã to bằng một lòng bàn tay,cứ theo tốc độ này phi thuyền sẽ sớm bị cắt thành hai nửa thôi.
Mấy người trên tinh cầu Camila này nửa đường trở thành người chế tạo tàu, bây giờ đối mặt với tình huống như vậy cũng sứt đầu mẻ trán, lỗ hỏng lớn như vậy thật sự là khó có thể sửa lại được.
Sửa bên này sửa không được bên kia, trán mọi người mồ hôi to như hạt đậu,điều mà Bách Hợp vừa nói, anh ta không dám chấp hành, trong miệng tuyệt vọng mắng to. Bách Hợp cũng không thèm nhìn hắn, một cước dẫm vào cái lỗ hổng kia, lập tức gió từ bên ngoài thổi vào làm vạt áo cô tung bay,cô vận công lực, linh lực từ dưới chân cô chảy ra, ‘Tạch tạch tạch’ phi thuyền bị cô công kích như vậy, cái lỗ hổng kia nhanh chóng vỡ ra, cuối cùng ‘Loảng xoảng’ một tiếng, toàn bộ thân tàu kịch liệt chấn động như thể bị phân thành hai rồi, gió thổi rít gào, mấy người đang đứng hai bên vết rách chuẩn bị tu bổ lỗ hổng suýt nữa bị gió quét đi.
Trong khoang thuyền một ít hành lý bị gió thổi ra khỏi khoang tàu không thấy bóng dáng.
‘Đích đích đích ” phi thuyền thoáng cái bị hư hao nghiêm trọng như vậy, quang não lần nữa phát ra cảnh cáo, mọi người lúc này đều tự ôm đồ vật có thể ôm lấy, người đàn ông kia đang muốn mở miệng chửi ầm lên, nhưng vừa mở miệng ra thì gió liền thổi vào trong miệng hắn, lại làm cho hắn không thể nói ra hết câu,hai mắt hắn trừng thật lớn, như sắp lòi ra đến nơi, hai mắt nhìn Bách Hợp mang theo oán độc.
Bách Hợp vững vàng đứng ở trong khoang thuyền, lúc phi thuyền lập tức muốn tổn hại, cô một cước đem mấy cái đồ vật không cần thiết đá vào worm-hole, mấy vật này bị rơi vào hố đen rất nhanh bị gió cắt nát, biến mất ở trong vũ trụ!
“Băng Phong Thiên Lý.” Buồng nhỏ trên tàu mất đi hơn phân nửa, sức nặng phi thuyền liền giảm bớt,lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ lệch đi của khoang thuyền, kim biểu thị tọa độ cũng bắt đầu lắc lư, cơ hồ như sắp đổi đầu.
Trong tuyệt vọng, Bách Hợp nhẹ giọng mở miệng, cô vừa mới nói xong, nhệt độ bốn phía rất nhanh hạ thấp, nơi cô vừa dẫm lên bắt đầu kết băng, tầng băng dày như có sinh mệnh, bắt đầu hướng xung quanh lan ra, nhanh chóng chặn chỗ nứt lại, chỉ vài giây sau Bách Hợp đã tu bổ lại hoàn toàn chỗ mới nứt ra.
Gió lại lần nữa bị ngăn cách ở bên ngoài, tọa độ vốn đang ở – 2795 178 ‘n con số bắt đầu ổn định lại, phi thuyền lay động không ngừng cũng bắt đầu vững vàng, quang não lại liều mạng kêu lên, mọi người mồ hôi lạnh đầm đìa, ôm lấy đồ đạc đứng vững lại nghĩ đến tích tắc vừa rồi, cơ hồ toàn thân đều bị mồ hôi thấm ướt, động tác vừa rồi của Bách Hợp chỉ vài giây đồng hồ nhưng đối với mọi người lại dài như cả thế kỷ vậy. Một khắc trước đúng la thời khắc sinh tử.
Người đàn ông kia còn chưa hoàn hồn nhưng thấy động tác của Bách Hợp, lại giống như đã hiểu ra cái gì, hắn có chút vô lực ngã ngồi xuống đất, thân thể vẫn còn run rẩy,một lúc sau hắn phục hồi tinh thần sau đó nhảy lên, không nói hai lời liền kêu mọi người đập vỡ kính, đem đồ vật không cần thiết ném ra ngoài.
“Thử xem.” Sắc mặt Bách Hợp có hơi trắng bệch nhưng vẫn mân chặt môi, cô nhắm mắt lại, bắt đầu điên cuồng vận hành linh lực trong cơ thể.
Lúc trước để giảm nhiệt độ của khu động cơ, cô từng phóng ra một lượng lớn hàn băng, nhưng chưa có lần nào giống như bây giờ phóng ra hàn băng bao hết cả phi thuyền, bao quanh phi thuyền bây giờ giống như có một cái kết giới, hơn nữa để đảm bảo trọng lượng của phi thuyền cùng một trọng lượng để quang não có thể tính toán ra con số chuẩn xác nhất, nên cô phải phóng ra linh lực cuồn cuộn không dứt, hơn nữa phải duy trì trong thời gian ít nhất nửa tiếng, thành hay bại là trong lần hành động quyết định này rồi, nếu thành công mọi người cùng sống nếu thất bại tất cả mọi người đều phải chết ở chỗ này!
Cửa kính bị phá, đồ đạc bị ném ra ngoài cửa sổ, một lúc sau liền có hàn băng lan đến bịt kín cửa sổ, bởi vì có linh lực duy trì, lúc bị gió đập vào, dù băng tuyết có bị vỡ một chút, nhưng rất nhanh lại được tu bổ lại.
Có điều làm như vậy khiến linh lực tiêu hao lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Bách Hợp, lúc này cô không nghĩ được nhiều như vậy,một mặt phóng ra linh lực, một mặt dẫn linh lực nhập vào cơ thể.
Trong khoang thuyền rất nhanh biến thành băng thiên tuyết địa, nhưng may mắn phi thuyền rốt cục đã ổn định lại rồi.
Phi thuyền tọa tiêu do nguyên bản – 2795 178 ‘n bắt đầu nhanh chóng di chuyển,thanh âm cảnh báo dồn dập của quang não đã bắt đầu chậm dần, sau 10 phút, lần nữa khôi phục đến tọa độ (6573° 2 109 18 ‘n).
Mọi người lệ nóng doanh tròng,trên người Bách Hợp đã nhanh chóng kết một tầng sương lạnh, thân tàu bị tổn lại được hàn băng một mực bao lại,không có bị tổn thương nghiêm trọng giống như vừa rồi nữa, linh lực trong cơ thể Bách Hợp dốc sức liều mạng bị rút ra, trong khoang thuyền hình thành một mảnh băng thiên tuyết địa, mọi người núp ở cùng một chỗ, cắn răng nhìn Bách Hợp, ai cũng không dám mở miệng nói chuyện.
Bởi vì sức nặng biến hóa nên thời gian ra khỏi worm-hole chậm hơn thời gian dự định, khoảng tám phút sau, Bách Hợp cảm thấy mình sắp không chống đỡ nổi nữa thì rốt cục phía trước loáng thoáng có thể thấy cửa ra của worm-hole rồi.
Thời điểm thấy những ngôi sao lóe sáng thì mọi người giống như trong bóng tối tìm thấy ánh mặt trời, đều vui đến phát khóc.
Trong cơ thể đã không còn một giọt linh lực, phi thuyền tiến đến lối ra, do lúc trong worm-hole do áp lực của năng lượng,vào lúc worm-hole gần đóng lại hoàn toàn,liền nghe ‘Oanh’ một tiếng, phi thuyền nhảy ra khỏi worm-hole.
“Phi thuyền nhảy ra worm-hole số nqp hệ 27684 1, phía trước là hành tinh Vermilion, dự tính đem tại…” Câu nói kế tiếp Bách Hợp rốt cuộc nghe không được nữa, một khắc khi phi thuyền nhảy ra khỏi worm-hole thì linh lực trong cơ thể, làm cho cô nhịn không được nữa ‘Bịch’ một tiếng quỳ xuống khoang thuyền, mấy khối băng trên người cũng ‘Răng rắc’ một tiếng vỡ vụn ra, cô nghe được người đàn ông kia yêu cầu phi thuyền đáp xuống, gân mạch bởi vì dùng cạn kiệt linh lực mà cảm thấy đau đớn, loại cảm giác này không có gì sánh bằng, cô há to miệng mà thở hổn hển không nói ra lời, thấy bầu trời xanh lam bên ngoài dần dần bị ánh sáng thay thế, phi thuyền xẹt qua mặt trời, ánh sáng cùng bóng tối hình thành hình ảnh đối lập rõ nét, tầng hàn băng bao quanh phi thuyền bởi vì bị ánh sáng mặt trời chiếu vào mà nhanh chóng hòa tan, cô thấy ánh mặt trời rơi vãi trên người mình, phi thuyền bắt đầu nhanh chóng đáp xuống, dù mới bay đến một nửa, từ nơi này rơi xuống, hẳn là sẽ không chết được.
Thân tàu còn chưa đáp xuống đến mặt đất, vừa qua khỏi tầng mây, còn cách mặt đất một khoảng khá xa, thân tàu vốn đã bị hủy hoại nghiêm trọng đã không chịu được nữa bắt đầu vỡ ra, một đám người liền từ không trung té rớt, lúc tiếng xương cốt đứt gãy âm vang lên thì vẫn còn cảm nhận được đau đớn dũng mãnh xông vào đầu, ít nhất cũng chứng minh mình còn sống.
Đa phần mọi người đều mất đi ý thức, Bách Hợp bởi vì luyện tinh thần Luyện Thể Thuật nên thể chất so cường hãn hơn người khác nhiều, bởi vậy lần này cô không có mất đi ý thức, ngược lại rất nhanh ngồi dậy, phi thuyền bị rơi ở một khu rừng rậm, thảm thực vật trong rừng bởi vì phi thuyền đáp xuống mà bị hủy gần hết,vốn Bách Hợp muốn lấy quang não ra để biết vị trí bây giờ nhưng trong quá trình rơi xuống thì quang não đã bị tổn hại nghiêm trọng, cô không phải nhân viên bảo hành sửa chữa chuyên nghiệp,cuối cùng đành phải buông tha cho quyết định này.
Cô không đợi những người này tỉnh lại mà quay người rời đi.
Thương thế trên người có chút nghiêm trọng, nhưng so sánh với nhiều năm trước lúc mới tiến vào nhiệm vụ đã tốt hơn nhiều rồi. Lần này cô đã cường hãn hơn trước kia nhiều rồi,sau khi xương cốt đứt gãy tuy có đau đớn, nhưng cũng không phải là không thể nhẫn nhịn được, cô tìm một địa phương tạm thời dừng lại, chuẩn bị dưỡng thương tốt rồi mới tiến vào hành tinh Vermilion.