Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1203: Q.13 - Chương 1203: Tinh duyên internet 43




Edit: Mèo Ú

Beta: Sakura

“Ngài đã giết chết Thứ Khách!” tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, trong lòng Thanh Qua thở dài một hơi, hệ thống cũng không có thêm {điểm PK}, cũng không có nhắc nhở Thành chủ phát ra lệnh truy nã. Nhưng từ lúc thân thể hóa đá của Thứ Khách hóa rơi xuống đất, Ly Viên còn đang tàng hình đột nhiên hét lên: “Thứ Khách!”

“Đừng hoảng hốt, có lẽ cậu ta đã log out rồi!” Thanh Qua cau mày hét lên một tiếng, “Mị đồng tử có tác dụng hóa đá, các cậu nhắm mắt lại không thể nhìn!”

Hậu quả chết trong tay NPC của trò chơi khác với chết ở trong tay Thanh Qua, công kích của Medusha là mị đồng tử, đây là thuộc về hệ công kích ma pháp, khi cô ta nhìn trực tiếp vào bất kỳ vật còn sống nào đều có thể biến thành đá, mất đi sinh mệnh lực. Nếu Thứ Khách chết dưới cung tiễn của cô ta, chỉ cần đại não không bị tổn hại, tinh thần lực không bị giam cầm, như vậy có khả năng sẽ bị hệ thống phán định là đã chết mà cưỡng chế truyền tống ra khỏi trò chơi, lúc login thì ít nhất hắn còn sống. Nhưng nếu hắn chết dưới cái nhìn của Medusha, sau khi hóa thành pho tượng thì rất có khả năng thân thể của hắn trong hiện thực sẽ chết đi, rơi vào kết cục như của nguyên chủ Đông Bách Hợp.

Tuy bình thường Ly Viên và Thứ Khách hay cãi nhau ầm ĩ, nhưng tình cảm của hai người vẫn rất sâu đậm, sau khi nghe được lời của Thanh Qua thì Ly Viên im lặng, cậu rất tín nhiệm Thanh Qua nên cũng cảm thấy an tâm, cậu khiêng Liễu Thanh Khê đang bị thương cực kỳ nghiêm trọng lên, lực chú ý của Medusha tạm thời bị Bách Hợp và Thanh Qua hấp dẫn, hiện tại Liễu Thanh Khê đã mất đi sức chiến đấu, vì phòng ngừa lát nữa hắn bị Medusha ngộ thương, Ly Viên mang hắn rời khỏi tế đàn.

Sau khi Bách Hợp phát hiện năng lực công kích của Medusha thì đã bịt kín mắt lại. Lúc đầu hơi không quen nhưng khi hai mắt thích ứng được với bóng tối thì cô liền phân biệt phương hướng nhờ đôi tai. Tốc độ Medusha cực nhanh, kỳ thật mắt thường không thể bắt được tốc độ của cô ta, giờ chỉ dựa vào lỗ tai, ngược lại có thể nghe rõ được tiếng vang lên, Bách Hợp dựa vào giác quan thứ sáu tránh thoát được mấy công kích trí mạnh nhưng vẫn không tránh được trầy da tróc thịt, những mũi tên mang theo lực lượng nguyền rủa, những thuốc chữa thương bình thường cũng không dùng được, Bách Hợp liền mặc kệ.

Ly Viên và Liễu Thanh Khê đã rời khỏi tế đàn. Bách Hợp không còn cố kỵ, bao trùm tất cả tế đàn không chừa một chỗ trống trong hỏa diễm. Nhiệt độ bốn phía tăng cao, thỉnh thoảng truyền đến tiếng vật nặng bị bốc cháy, mũi tên dày đặc kia bốc ra nhanh hơn,tiếng kêu thảm thiết cùng thê lương của cô gái đồng thời vang lên,tuy Bách Hợp bịt mắt không thấy được gì, nhưng cô vẫn nghe thấy tiếng Thanh Qua vũ động trường kiếm, kiếm khí tàn sát bừa bãi tung hoành, thỉnh thoảng cũng có lúc cắt vào da thịt cô ta, mang theo từng trận đau,tiếng thét của Medusha càng lúc càng nhiều, cô ta dùng cái đuôi mạnh mẽ dùng sức quét trên mặt đất,mỗi lần đều làm cho tế đàn lắc lư kịch liệt, đá vụn bay ra bốn phía,thỉnh thoảng có cục đá đánh vào người, rất đau đớn. Bách Hợp nhịn đau đớn, phóng lửa càng lớn, tiếng thét chói tai của Medusha càng thêm thê lương, Thanh Qua nói với cô: “Xuống tế dàn trước đi!” xung quanh đều là mùi máu tươi,cũng không biết là của Medusha hay của Thanh Qua.

Tế đàn bị đập lộn xộn, chung quanh thỉnh thoảng truyền đến tiếng ầm ầm của những khối đá lớn vang lên,Bách Hợp nghe được tiếng của Thanh Qua, cố gắng trấn định đi theo vị trí trong đầu mình. Cô không dám tháo bịt mắt ra, thà chết dưới loạn cung của Medusha, cũng tuyệt không thể chết dưới mị đồng tử của cô ta được, cô thử thăm dò đường chạy trốn. Một cỗ tiếng gió lăng lệ ác liệt đánh về phía cô, tiếng ‘Xì của thịt cháy trong lửa càng ngày càng gần, một cái tay lạnh buốt bắt được thân thể của cô. Kéo tấm vải bịt mắt của cô xuống, theo bản năng Bách Hợp muốn mở mắt ra, nhưng lúc này cô dùng ý chí kiên cường cố nén động tác bản năng của chính mình.

“Ha ha!” tiếng cười bén nhọn của cô gái vang lên bên tai cô, giống như cô ta ở trước mặt mình há to miệng, một mùi tanh tưởi xộc vào mũi Bách Hợp, một lúc sau liền nghe thấy tiếng ‘Phốc phốc’ vang lên. Một cái trường kiếm đâm thủng ngực cô ta từ sau lưng “Ah…” Medusha lớn tiếng kêu thảm thiết, đuôi rắn giống như roi dài bắt đầu dốc sức liều mạng vung vẩy, làm cho tế đàn càng lắc lư đến lợi hại,Thanh Qua thu trường kiếm về, ngay sau đó một cước dẫm lên đuôi rắn của Medusha, xoay người cầm cái đuôi rắn bị lửa thiêu gần chín dùng sức đập xuống đất!

Mỹ nhân nửa người trên là người nửa người dưới là rắn thoáng cái bị anh vung lên, thân người trùng trùng điệp điệp nện xuống mặt đất, da thịt bị lửa thiêu truyền đến tiếng khét càng thêm đậm, Thanh Qua ném Medusha đã hấp hối lên pho tượng Nữ Thần, liền nghe ‘Bành’ một tiếng, tế đàn càng thêm lắc lư đến lợi hại.

Bách Hợp gần như đứng không vững, người theo bản năng ngửa ra sau. Cô mở mắt ra, thấy mình đã lui đến vách tế đàn, lúc này tế đàn lại lay động rất mạnh, chung quanh truyền đến tiếng đất đá lăn xuống xuống dưới, Bách Hợp giẫm hụt một cước, cả người ngã ra sau muốn rơi xuống, hai người Ly Viên cùng Liễu Thanh khê đứng ở bên kia,thấy vậy nhưng bất lực, trong lúc nguy cấp, tay cô quơ loạn ở không trung, vừa lúc được một cánh tay lành lạnh túm được, người nọ chỉ hơi dùng sức kéo nhẹ một cái, kéo cô vào trong ngực.

“Hô.” Bách Hợp thở ra một hơi, thẳng đến lúc này Bách Hợp mới nhìn về phía Medusha. Đầu của cô ta vô lực buông thỏng, trên đầu bò đầy rắn lục há to miệng, đang nhìn chằm chằm hai người, cái đuôi xanh sẫm lúc này đã chồng chất vết thương, mảng lớn lân giáp đã bị rơi xuống, bên trên tế đàn bốn phía đều là máu tươi,trên người Medusha bị lửa tổn thương, lộ ra đầy miệng vết thương.

Vị Nữ Hoàng rắn này tuy có mị đồng tử mà thanh danh đại chấn, khiến cho cấp bậc của cô ta cứ thế mà tăng lên đến boss cấp 85, thế nhưng mà ngoại trừ mị đồng tử ra thì lực sát thương của cô ta cũng không lớn,hình như lực lượng của cô ta bị cấm chế, phảng phất toàn thân bị nguyền rủa, cũng không có phát huy đến thực lực của boss cấp 85, thậm chí còn kém thành chủ chiến Vô Kị hơn.

“Đừng nhìn”Thanh Qua che mắt Bách Hợp lại, lực lượng của mị đồng tử quá mạnh mẽ, nhớ tới một màn lúc trước của Thứ Khách nếu rơi vào trên người Bách Hợp, chỉ nghĩ thôi mà từng phút từng giây Thanh Qua đều muốn tiêu diệt Medusha.

” Làm sao để phá giải che dấu chủng tộc phong ấn?” đi đến trước người Medusha, trên đầu cô ta đầy tóc rắn vẫn còn mở rộng miệng dữ tợn ra hướng về phía Thanh Qua. Anh giơ kiếm lên, chém mấy con rắn xanh xuống, mấy con rắn xanh này rơi xuống đất liền hóa thành rắn chạy đến chỗ anh, có điều dưới đất toàn là lửa cũng chỉ bò mấy cái liền biến mất hóa thành điểm kinh nghiệm EXP. Có thể thấy rắn lục ở Vùng đất Thất Lạc này, có lẽ đều là từ tóc rắn của Medusha mà ra.

“Che dấu chủng tộc? Ha ha? Dĩ nhiên là che dấu chủng tộc?” Medusha bỗng nhiên phát ra tiếng cười, trong tiếng cười mang theo vài phần thê lương cùng với thất lạc: “Hóa ra là vì che dấu chủng tộc mà đến.” cái đuôi của cô ta vô lực đong đưa trên mặt đất, trong miệng phát ra tiếng cười ‘Ha ha a’: “Có đôi khi, phá giải phong ấn lực lượng, chưa chắc là điều anh muốn…” Cô ta thấp cúi thấp đầu, đầu tựa ở khuỷu tay pho tượng Nữ Thần,nhẹ giọng nói.

“Đó là vấn đề của tôi.” Thanh Qua bình tĩnh đáp lại một câu, ” Phương pháp phá giải che dấu chủng tộc, là cái gì?”

“Anh không hối hận?” Xà mỹ nữ đang cúi thấp đầu hỏi một câu, Thanh Qua không có lên tiếng, cô ta giống như là cười khổ hai tiếng: “Phá giải che dấu chủng tộc bí mật là…” Cô ta nói còn chưa nói xong, trên bầu trời lập tức bắn ra một mảnh ánh sáng sáng chói, một cô gái có hai cánh cực lớn sau lưng đột nhiên xuất hiện nói: “Dùng danh nghĩa Nữ Thần, tinh lọc tội nghiệt trước mắt!” “Ah…” Một tia sáng từ quyền trượng trong tay cô ta bắn ra, hướng thẳng đến Medusha.

“Đại tế tự?” Bách Hợp thấy Emily xuất hiện, trong miệng kinh hô một tiếng, bản năng muốn đẩy Medusha ra. Emily bảo mấy người đến Vùng đất Thất Lạc, từng nói hận chỗ này thấu xương, đây từng là thần miếu đời trước, sau khi thần miếu dời đi bị Medusha chiếm lĩnh, không khó tưởng tượng lúc trước thần miếu biến đổi chỉ sợ có liên quan tới Medusha.

Giờ Emily xuất hiện đầu tiên là phát động công kích Medusha, rõ ràng muốn giết người diệt khẩu. Có điều thân thể Medusha quá nặng, chùm tia sáng tới lại nhanh, muốn dời Medusha tránh đi công kích của Emily là không thể nào, Bách Hợp dứt khoát rút ra linh lực không còn nhiều lắm trong người ra, đánh tới dưới chân pho tượng Nữ Thần!

Một chiêu này của cô đối với Medusha mà nói cũng không có bao nhiêu tác dụng, nhưng lúc này pho tượng đã tồn tại nhiều năm, đã sớm mục nát. Chỉ nghe ‘Răng rắc’ một tiếng, cái pho tượng Nữ Thần cao lớn dưới chân kia bị phách một cái, tảng đá sớm chịu gió thổi nắng mưa nhiều năm bị bổ ra, vang lên vài tiếng, lung la lung lay rồi đổ xướng, Medusha dựa ở phía trên pho tượng Nữ Thần, theo pho tượng Nữ Thần khẽ đảo cũng đi theo đi xuống. Ma pháp của Emily đánh đúng hông của cô ta, trong miệng cô ta phát ra tiếng rên thống khổ, trên người toát ra khói đen cổ quái đáng sợ, phát ra tiếng kêu càng thảm thiết thê lương, rõ ràng không phải tổn thương trí mạng, nhưng lại làm cô ta thét lên còn thê lương hơn lúc bị Thanh Qua đâm một kiếm!

“Dị đoan!” Emily nhìn thấy pho tượng bị hủy, sắc mặt lạnh hơn, ánh mắt dừng lại ở trên người Bách Hợp, cái này thật đúng là thù mới hận đều xông tới rồi. Mụ ta còn nhớ rõ tình cảnh lúc trước Bách Hợp uy hiếp mình, còn nhớ rõ Bách Hợp đã từng cười nhạo mình, lúc trước những người này không giết chết được bọn hắn, hôm nay lại muốn phá hỏng chuyện tốt của mình, Emily giơ quyền trượng trong tay lên nói: “Các người xuống Địa ngục đi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.