Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1208: Q.13 - Chương 1208: Tinh duyên internet 48




“Ôi!” Cái NPC kia lúc mới xuất hiện nhìn có vẻ bưu hãn như thế mà lúc này bỗng hô đau đớn, ngay sau đó hệ thống nhắc nhở:

“Ngài tổn thương chủ nhân U Minh! Người chơi Nữ Hoàng + 10 điểm PK}, pháp luật của thủ đô U Minh cảnh cáo ngài, {điểm PK} đạt tới 100, ngài sẽ bị bắt vào ngục!”

“…” Rõ ràng trong phó bản này, không nên xuất hiện một cái NPC bình thường mới đúng, đáng ra lúc này phải xuất hiện một NPC cường đại mới đúng, như thế nào cô mới tùy tiện đánh một cái liền được cộng 10 điểm PK rồi, bỗng nhiên Bách Hợp cảm thấy càng thêm phiền muộn. Dù sao đã đánh rồi, không bằng tiêu diệt chủ nhân của U Minh này đi, chà xong phó bản vùng địa cực U Minh thì mọi người đều có thể thoát trò chơi để về nhà, ai về nhà của người nấy, dù thang điểm PK} của cô sẽ cao thêm, chỉ tiếc là tạm thời cô không được đến địa bàn của Quỷ tộc nữa!

“Đừng đánh nữa!” Đột nhiên người kia lớn tiếng hô lên, hai bên thái dương Bách Hợp giật giật, đủ loại chiêu số đánh qua, bên tai {điểm PK} không ngừng gia tăng, cái kia NPC bất tử thực sự không xoay người lại, cô phát tiết xong thì trong lòng đã bình tĩnh hơn một chút, xem cái NPC này ra vẻ không sợ chết, vòng lại trước xem mặt hắn, sau khi vòng lại phía trước thấy mặt hắn thì miệng Bách Hợp há to nói: “Lưu tú tài!!!”

Người này chính là lúc cô tiến vào sào huyệt của xích kiến khổng lồ, trước khi gặp được bọn người Thanh Qua, ở trong rừng U Ám lấy thịt nướng của cô, hơn nữa còn cung cấp bí mật của che dấu chủng tộc cho cô – Lưu Tú tài!

Nhưng người này làm sao lại biến thành chủ nhân của U Minh thần bí khó lường mà công ty game Karan đã quảng cáo được!

Cả người Bách Hợp rất khó chịu, bên kia Lưu Tú tài dốc sức liều mạng lắc đầu: “Tôi không phải Lưu Tú tài!”

Hắn nghiêm túc phủ nhận, sau khi Bách Hợp nhìn hắn khá lâu, trong ánh sáng quỷ dị của hoa Bỉ Ngạn, hắn bị Bách Hợp chằm chằm đến nỗi trán chảy ra mồ hôi lạnh, nhưng lại cố gắng trấn định, không quay đầu bỏ chạy như trước.

“Anh lừa ai chứ.” Bách Hợp cười lạnh một tiếng, nhìn cái trán hắn ra đầy mồ hôi, làm bộ không kiên nhẫn nói: “Anh gạt được ai? Anh là Lưu Tú tài, dù là anh thay đổi quần áo, cho rằng mặc thành như vậy thì anh sẽ không phải là Lưu Tú tài à?”

“Tôi thật sự không phải là Lưu Tú tài!” Hắn vẫn nghiêm túc phủ nhận, Bách Hợp chẳng muốn nhiều lời với hắn, quyền trượng trong tay giơ lên, định đánh hắn tiếp. Dù sao một khi đánh NPC, đến lúc đó hệ thống sẽ nhắc nhở người cô tổn thương là ai.

Một chiêu này giống chiêu Thanh Qua dùng đánh Emily để ép hỏi mụ ta thân phận Đại tế tự.

Chủ nhân của U Minh hiểu được ý Bách Hợp, hắn đầu hàng luôn: “Được rồi, tôi chính là Lưu Tú tài.”

Hắn ủ rũ nhận thân phận của mình, ngược lại Bách Hợp lại bó tay rồi, tên Lưu Tú tài nhát như chuột này tùy tiện dọa một cái đã ngất- Lưu Tú tài, thế mà giờ lại biến thành chủ nhân của U Minh, cái này cũng không tránh khỏi quá hí kịch rồi.

“Tại sao anh ở đây?” Bách Hợp hỏi một câu, cô vừa thốt ra thì NPC này giống như trẻ lạc tìm được mẹ, nước mắt nước mũi tèm lem nói: “Cô cho rằng tôi muốn ở chỗ này sao! Ở đây tối tăm mù mịt! Nơi này có quỷ ah! Cô có thấy bên kia sông không?” Hai mắt hắn xoay vòng vòng, “Ông già chèo thuyền kia mỗi ngày đều đưa Quỷ hồn vào, mỗi lần đều đi qua nơi này. Thật là đáng sợ.”

“…” Bách Hợp im miệng, sát ý giống như thủy triều thối lui, nhìn người đàn ông trước mắt khóc đến mức nước mũi nước mắt tèm lem, khóe miệng co giật.

“Van cầu các cô hãy mau chóng dẫn tôi đi với! Tôi đã không chịu đựng nổi nữa rồi, chắc cô tới đây để hỏi bí mật chủng tộc che dấu? Cô hỏi mau!”

“…” Đến lúc này, vấn đề trọng yếu nhất đã sắp được giải quyết, Bách Hợp nhìn Lưu Tú tài khóc như một đứa trẻ, nhớ tới vừa rồi bị hoa Bỉ Ngạn ảnh hưởng thì rất muốn hỏi cho rõ. Cô bỏ qua Lưu Tú tài với đôi mắt tràn ngập hi vọng, mở miệng hỏi:

“Anh…” Lưu Tú tài dốc sức liều mạng gật đầu.” Có phải cô muốn hỏi lai lịch Medusha cùng với nguyên nhân hình thành Vùng đất Thất Lạc hay không?”

“Tại sao anh phải đứng quay lưng ở chỗ này?”

“…” hai mắt Lưu Tú tài đang sáng long lanh, sau khi Bách Hợp hỏi xong thì lập tức ảm đạm xuống. Hai vai của hắn vô lực sụ xuống, Bách Hợp nhịn cười nói: “Anh giả vờ thần bí làm gì?”

“…” Lưu Tú hơi không muốn trả lời vấn đề này của Bách Hợp, nhưng thấy vẻ mặt bất thiện của Bách Hợp thì hắn lại run rẩy: “Co tưởng tôi muốn sao?”

Hắn nói xong, có chút không tình nguyện mà nói: “Tôi bị người lừa gạt đến cái chỗ này đấy.”

Bách Hợp cười lạnh nhìn hắn. Lưu Tú tài thấy vẻ không tin tưởng của Bách Hợp thì sốt ruột lập lại một lần:”Tôi thật sự bị lừa đến chỗ này đấy! Nếu như có thể đi thì tôi đã đi từ sớm rồi, nhưng thiên phú năng lực của tôi chỉ có thể làm cho tôi tạm thời rời khỏi đây, hơn nữa ở chỗ này quá ít vật dẫn. Hắn giải thích, nhìn như đau lòng gần chết: “Lúc trước ta đánh cuộc với Athena, hai ta vốn là con cái phụ thần, từng người ước định một cái kế thừa thần vị một cái quản lý Địa Ngục.”

Chủ nhân của U Minh mắt thấy không thể gạt được nữa, đành phải kiên trì nói:

“Cô gái kia giảo hoạt hèn hạ vô sỉ kia, cô ta dẫn tôi tới địa phương quỷ quái này, hỏi tôi muốn quay mặt về phía sông, hay đưa lưng về phía sông.” Lúc trước tôi thấy mặt sông có quỷ, trên sông lại có người chèo thuyền chở quỷ đấy nên không chút do dự lựa chọn quay người không nhìn.” nào biết được khi hắn lựa chọn, kết quả như là nhận phải nguyền rủa, vĩnh viễn bị lưu ở chỗ này.

Người hắn vĩnh viễn đưa lưng về phía sông, đứng ở trong biển hoa Bỉ Ngạn, ngẫu nhiên có thể mượn vật dẫn để dẫn linh hồn phụ thể đi ra ngoài, nhưng vật dẫn để đi ra ngoài đều rất yếu ớt.

“Cho nên anh lưu tại đây còn Athena vĩnh viễn ở lại trong thần miếu.”

Bách Hợp nhìn người này khóc đến mức thể diện tự tôn của Chủ nhân của U Minh đều không có, lông mày nhảy dựng lên.

“Đúng vậy.” Chủ nhân của U Minh gật đầu, từ lúc trò chơi thiết lập đến bây giờ hắn đã ở đây rồi, những thứ này trong trò chơi đã được thiết lập hơn một ngàn năm rồi, cách khác đối với người chơi mà nói, tiến vào trò chơi lâu nhất cũng chỉ là mấy thàng thôi, nhưng đối với những NPC trong trò chơi mà nói, trên thực tế hắn đã ở cái địa phương này đứng hơn một ngàn năm rồi.

Nếu là đúng như thế, Lưu Tú tài xác thực là người bị xui xẻo.

“Hơn nữa cô gái giảo hoạt kia vì phòng ngừa tôi đào thoát, còn lập thần miếu ở phía trên ngục U Minh để giam cầm ta!” Hắn nói đến chỗ này thì tức giận. Ai cũng không muốn tại chỗ này, nhưng trước kia phụ thần yêu cầu hai người lựa chọn, hắn bị Athena lừa gạt, lựa chọn ngục U Minh, sau khi lựa chọn giống như bị nguyền rủa, trước khi có Chủ nhân của U Minh kế nhiệm xuất hiện thì hắn vĩnh viễn không thể rời khỏi đây.

Thế nhưng Chủ nhân của U Minh mới cũng không dễ xuất hiện, người kia nhtấ định phải có thực lực cùng với trí tuệ, đây cũng do Athena vì phòng ngừa hắn chạy khỏi U Minh mà buộc hắn lập lời thề. Hơn nữa vì phòng ngừa hắn lợi dụng sơ hở, Athena còn tự mình lập thần miếu phía trên ngục U Minh, ngoại trừ phá vỡ tượng thần Athena ra, còn phải đánh bại người trong thần miếu, mới có được năng lực tiến vào vùng U Minh, đánh bại khô lâu cùng cương thi cùng với lão đầu chèo thuyền tham tiền, mới có thể tới biển hoa Bỉ Ngạn.

Cửa ải cuối cùng tự nhiên là thử thách của hoa Bỉ Ngạn rồi, trên thực tế người ngửi thấy hương thơm của hoa Bỉ Ngạn. đa số đều tiến vào một thế giới mới, người bình thường không dễ tỉnh táo lại, Bách Hợp tỉnh lại nhanh, ý chí thật là làm cho Chủ nhân của U Minh rất giật mình.

Nghe xong những lời hắn nói thì Bách Hợp trầm ngâm nửa ngày: “Mặc dù khó, nhưng anh vẫn có thể đào thoát. Cho nên lúc trước anh mượn thân phận Lưu Tú tài, dụ dỗ tôi tìm được Emily, giải trừ phong ấn trong cơ thể tôi à?”

“Đúng vậy!” Lưu Tú tài nói đến chỗ này, có chút dương dương đắc ý gật đầu: “Cô ta phong ấn tôi nhưng tôi vẫn có biện pháp.” Hắn đem lực U Minh xuyên qua phong ấn của vùng đất U Minh truyền vào thần miếu, công phu không phụ lòng người, sau thời gian dài đã thành công, sau khi một nữ đại tế tự bị lực lượng Hắc Ám dụ dỗ, sau khi mang thang chín tháng mười ngày, sinh ra một người con gái, đặt tên là Medusha, đồng thời đây cũng là nơi bắt đầu bi kịch cả đời của Medusha.

Cô ấy xuất thân chính thống thần miếu, tính tình kiên trinh, Tín Ngưỡng kiên định. Cô ấy từ nhỏ xuất thân từ thần miếu, sinh hoạt ở trong thần miếu, lập chí muốn cả đời đều hầu hạ Nữ Thần Athena, cô ấy lớn lên xinh đẹp tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, người gặp qua cô không một ai không khuynh đảo, trong máu cô mang theo lực lượng Quang Minh cùng với Hắc Ám

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn về sau thì ước chừng cô ấy sẽ trở Đại tế tự của thần miếu, dùng thân xử nữ thuần khiết sạch sẽ cả đời hầu hạ Athena. Nhưng bởi vì mỹ mạo của cô, hấp dẫn kẻ xấu phạm pháp, một người đàn ông xâm nhập vào thần miếu, ý đồ cầu ái. Medusha quả quyết cự tuyệt, cũng chạy đến trước tượng thần Athena cầu cứu, nhưng lại bị Athena cự tuyệt.

Người đàn ông kia cưỡng hiếp cô trước tượng nữ thần, lúc cô đang chịu nhục thì phong ấn của chủng tộc che dấu trong cơ thể bộc phát, rồi giết chết người đàn ông kia.

Athena oán hận cô ấy ở trước mặt mình mất đi đồng trinh, hận cô ấy dùng huyết dịch dơ bẩn làm ô nhiễm tượng thần, càng hận cô ấy là che dấu chủng tộc, trong cơ thể còn mang theo Hắc Ám chi lực làm cho Nữ thần chán ghét, mình vốn là tín đồ của Quang Minh thoáng cái biến thành người của vùng U Minh dơ bẩn, Nữ Thần dưới sự giận dữ nguyền rủa cô ấy hóa thành xà nữ xấu xí, vĩnh viễn không thể nhìn thẳng người khác, người đối mặt với cô ấy sẽ biến thành đá.

Nữ thần nguyền rủa cả đời Medusha không có được hình dáng như con người, không làm bạn được với con người. Mỹ mạo trước kia của cô ta biến thành nửa người nửa xà xấu xí, tóc cô ta biến thành rắn, từ đó về sau vĩnh viễn đã bị thần miếu khu trục cùng với chán ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.