Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 465: Q.13 - Chương 465: Vị hôn thê của Tổng Giám đốc (11)




Edit: Dạ Vũ

Beta: Sakura

Lương Tư Kỳ rất muốn lớn tiếng nói ra ý nguyện của mình, nhưng hết lần này tới lần khác Bách Hợp lại nói cô ta vi phạm thỏa thuận làm cho cô ta chột dạ. Trong người không có tiền chính là muốn cứng miệng nói hủy thỏa thuận đều không nói được. Một lúc sau Lương Tư Kỳ cố dằn cảm giác buồn bực trong lòng xuống, bàn tay vô thức muốn xoắn lọn tóc mai mà lại sờ vào khoảng không, thế là bao nhiêu kìm nén đều sụp đổ, hét lên: “Nếu có tiền, lúc này tôi đã sớm đáp vào mặt cô. Không cần bị cô chọc phát điên thế này”.

Nghe giọng Lương Tư Kỳ sắp khóc, hiển nhiên là do sau khi Bách Hợp về nước đã xảy ra liên tiếp những sự việc làm cho cô ta khó có thể tiếp thu. Bách Hợp vừa về nước hai ngày, ngay ngày đầu bắt cô ta đi đón ở sân bay rồi cho cô ta leo cây. Ngày hôm sau bắt cô ta đi dạo phố một ngày, còn cắt luôn cả mái tóc dài bảo bối của cô ta. Tới hôm nay thì cầm hợp đồng của cô ta rồi nói với cô ta những lời nói mà chính bản thân Lương Tư Kỳ cũng khó có thể chịu nổi. Lúc cô ta vì Lưu Cảnh bò lên giường Cố Thiên Thịnh, lại biết rằng Cố Thiên Thịnh là hôn phu của bạn thân, chưa bao giờ nghĩ tới việc Dung Bách Hợp hết lòng vì cô ta nếu phát hiện ra việc này thì trong lòng sẽ đau tới mức nào.

“Đáng tiếc! Cô-không-có-tiền. Hiện tại cho cô hai lựa chọn. Hoặc là lăn tới đây ký tên vào Hợp đồng làm việc cho Tập đoàn Dung thị, hoặc là cút về nhà. Nếu chọn cách sau, tôi cho cô hai ngày chuẩn bị đủ tiền mang tới!”. Sắc mặt Bách Hợp trầm xuống, cầm bút bi trên bàn quăng tới không một chút do dự. Lương Tư Kỳ đấu tranh tư tưởng nửa ngày trời liền xoay người bước ra ngoài. Bách Hợp nhìn theo nhưng không hề mở miệng giữ cô ta lại, chỉ híp mắt nhìn theo bóng lưng Lương Tư Kỳ mà cười nhếch miệng.

Sau khi rời khỏi văn phòng của Bách Hợp, Lương Tư Kỳ chạy ra khỏi tòa cao ốc của Tập đoàn Bất động sản Dung thị, trở về xe của mình. Lúc vào trong xe, tay của Lương Tư Kỳ vẫn còn run rẩy đến một lúc lâu sau cũng không thể khởi động xe. Cuối cùng cô ta đập mạnh lên vô lăng, lại úp mặt vào vô lăng mà khóc òa lên. Cô ta khóc vì cảm thấy bất lực, chỉ có thể chịu đựng sự mỉa mai cười nhạo của Bách Hợp, khóc vì quá yếu thế ngay cả mái tóc dài bảo bối cũng bị cướp đi mà không làm được gì. Lưu Cảnh đã từng nói qua, cậu ấy thích người con gái tóc dài hơi xoăn. Bách Hợp cắt tóc cô ta, chính là hủy cả đời cô ta.

Bây giờ Lương Tư Kỳ cũng biết được tiền là thứ tốt gì rồi. Không có tiền, cô ta chỉ có thể mặc người nặn tròn bóp méo mà cái gì cũng không giữ được. Vốn dĩ cô ta cũng không nghĩ tới việc đoạt vị hôn phu của Dung Bách Hợp, mà chỉ nghĩ rằng sau khi Dung Bách Hợp về nước nếu như không thích mình qua lại với Cố Thiên Thịnh, thì trước khi hai người họ kết hôn, cô ta sẽ tranh thủ lên giường với Cố Thiên Thịnh nhiều hơn một chút, thay Lưu Cảnh kiếm được nhiều cơ hội tốt hơn, sau đó sẽ không bao giờ làm như vậy nữa, sẽ không phá hoại hôn nhân của Cố Thiên Thịnh và Dung Bách Hợp. (Lời edit: Ai, ai giải thích cho Ất biết là cái con bé mà não lúc nào cũng được ủi ở nhiệt độ cao này nó đang nghĩ cái gì vậy á á á???).

Nhưng hiện tại Lương Tư Kỳ không nghĩ như thế nữa vì Bách Hợp thật sự khinh người quá đáng. Đây là do Bách Hợp ép cô ta. Lần đầu tiên của Lương Tư Kỳ đã trao cho Cố Thiên Thịnh. Thế nên lên giường với Cố Thiên Thịnh một lần, hay một trăm lần đều như vậy cả. Trước kia là cô ta ngu, chưa từng đòi hỏi gì từ Cố Thiên Thịnh. Cố Thiên Thịnh muốn đưa cái gì cô ta cũng cự tuyệt, vì nghĩ rằng muốn cùng Cố Thiên Thịnh phân biệt quan hệ rõ ràng, cũng chỉ muốn lên giường với Cố Thiên Thịnh vì tiền đồ của Lưu Cảnh. Thế nhưng kết quả cuối cùng là bị Bách Hợp nhằm vào.

Do Bách Hợp áp bức nên cô ta mới muốn tranh giành chém giết làm cho Bách Hợp hối hận. Một đám người này chỉ biết dùng tiền tới dọa cô ta, cho dù cô ta chỉ là một nhân vật bé như cái kim, cùng muốn dùng kim này đâm vào chân một kẻ có tiền như Dung Bách Hợp.

Nghĩ vậy, Lương Tư Kỳ ngay lập tức cầm điện thoại lên gọi cho Cố Thiên Thịnh. Mối quan hệ bạn giường của Cố Thiên Thịnh và Lương Tư Kỳ đã kéo dài được hai năm, đã sớm nước chảy thành sông. Cụ thể từ lúc nào Lương Tư Kỳ đã quên, nhưng mà trong thời gian hai năm này đều là Cố Thiên Thịnh gọi điện cho cô ta, đây là lần đầu tiên cô ta chủ động gọi cho Cố Thiên Thịnh. Có người bắt máy rất nhanh chóng, Lương Tư Kỳ sụt sịt cái mũi rồi hỏi: “Đang ở đâu thế?”

Đầu dây bên kia chính là Cố Thiên Thịnh, nghe được giọng của Lương Tư Kỳ thì cảm thấy có chút kinh ngạc xen lẫn chút ít mừng rỡ: “Tư Kỳ, có việc gì gọi cho anh vậy? Sao lại khóc? Ai bắt nạt em?”. Càng nói chuyện, Cố Thiên Thịnh lại càng tức giận. Mấy năm nay dù đã đi qua ngàn bụi hoa, sau khi chơi chán chê những nữ minh tinh của Công ty giải trí Cố thị chủ động yêu thương nhung nhớ mình, thì Cố Thiên Thịnh cũng rất để ý rằng mình vô cùng thích tính cách của Lương Tư Kỳ. Ngoại trừ Lương Tư Kỳ ra đều không có quan hệ tay ba tay bốn với người phụ nữ nào, chỉ coi trọng một mình Lương Tư Kỳ. Người phụ nữ bảo bối của Cố đại thiếu gia, hắn nâng trong tay như vật quý giờ lại bị người khác khi dễ bắt nạt. Ai dám bắt nạt người phụ nữ của Cố thiếu hắn, chỉ sợ người này không muốn lăn lộn trên thương trường nữa rồi.

“Đang ở tòa nhà của Tập đoàn bất động sản Dung thị, anh đang ở đâu?” – Lương Tư Kỳ nghe được giọng điệu lo lắng của Cố Thiên Thịnh liền cảm thấy ấm áp trong lòng, suýt nữa thì khóc. Cô ta đem việc Hợp đồng của mình bị chuyển tới Dung thị làm việc nói cho Cố Thiên Thịnh. Cố Thiên Thịnh nghe xong lập tức nỏi giận đùng đùng muốn tính sổ cùng Bách Hợp. Lương Tư Kỳ nghĩ tới việc mình thiếu nợ mấy ngàn vạn tiền bồi thường liền lập tức nói: “Anh…..anh có thể cho tôi vay năm ngàn bốn trăm vạn tiền không…?”.

Đây là lần đầu tiên sau khi hai người quen biết, mặc dầu đã quan hệ với nhau vô cùng nhiều lần, mà Cố Thiên Thịnh mới nghe được Lương Tư Kỳ đề cập tới tiền bạc. Trước đây trong lúc nóng đầu Cố Thiên Thịnh đã từng nghĩ tới việc muốn tặng Lương Tư Kỳ những thứ đắt đỏ như là phòng ở hoặc xe thể thao. Thế nhưng Lương Tư Kỳ đều cự tuyệt, giống như cô ta không thích tiền tài. Ngoại trừ yêu cầu Cố Thiên Thịnh tạo cơ hội cho Lưu Cảnh đi lưu diễn ra thì Lương Tư Kỳ giống như không còn yêu cầu nào khác. Cố Thiên Thịnh đã từng cảm thấy vô cùng đau đầu với cảm giác này, bởi vậy mỗi lần lên giường đều dụng sức giày vò Lương Tư Kỳ, nhìn cô ta vô lực dưới thân mình. Lúc đấy Cố Thiên Thịnh mới có cảm giác Lương Tư Kỳ không còn xa vời với mình nữa.

Năm nghìn bốn trăm vạn đối với Cố Thiên Thịnh mà nói, không hề nhiều. Khi cao hứng hắn ta muốn tặng nhà đất cho Lương Tư Kỳ có khi giá trị lên tới mấy ngàn vạn, mà Lương Tư Kỳ chưa một lần nhận. Chỉ vì vật chất bên ngoài chưa bao giờ giữ chân được người con gái lạnh lùng này, nên mới khiến cho Cố Thiên Thịnh cảm thấy thất bại. Càng đè nén thì tới lúc bùng nổ càng lớn mạnh, Cố Thiên Thịnh hận không thể khóa người này bên người, thời gian trôi qua sẽ hình thành một thứ mà chính Cố Thiên Thịnh cũng chẳng biết rõ đó là sự cố chấp của mình hay là cảm tình thật. Cố Thiên Thịnh càng ngày càng coi trọng Lương Tư Kỳ, càng ngày càng ưa thích, sở thích của Cố Thiên Thịnh không giống người thường. Hắn ta thích vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết, ưa thích sự trong trẻo nhưng lại lạnh lùng của Lương Tư Kỳ, cũng thích vô cùng bộ dạng không còn sức phản kháng của Lương Tư Kỳ ở trên giường.

Nếu như Lương Tư Kỳ không có tính cách đặc biệt này, chỉ dựa vào khuôn mặt bình thường thanh tú cùng với dáng người gầy nhỏ của Lương Tư Kỳ thì không có khả năng hấp dẫn con mắt của một kẻ ăn chơi như Cố Thiên Thịnh. Dù sao lớn lên tại nhà họ Cố, Cố Thiên Thịnh đã thấy quá nhiều vẻ đẹp. Những người con gái xinh đẹp thanh thuần hắn ta thấy nhiều rồi, cũng chơi đùa đủ loại tính cách, thế nhưng lại đụng phải khắc tinh là Lương Tư Kỳ.

Nhưng mà, báu vật vô giá của Cố Thiên Thịnh, cái người mà hắn cho rằng có dâng nhiều tiền cũng không thể bao dưỡng được, có cầm lễ vật quý báu tới tặng cũng không chiếm được, trừ phi lợi dụng tình cảm khiến cho người đó khuất phục – Lương Tư Kỳ; lúc này lại mở miệng vay tiền hắn. Mà một lần mở miệng là vay năm ngàn bốn trăm vạn? Cho dù số tiền không tính nhiều, cho dù trong lòng Cố Thiên Thịnh biết là Lương Tư Kỳ đang sốt ruột suy nghĩ biện pháp lo khoản tiền bồi thường phá vỡ thỏa thuận với Tập đoàn Dung thị. Khoản tiền này mặc dù chính Cố Thiên Thịnh đã từng đồng ý trả thay Lương Tư Kỳ, nhưng mà nghe Lương Tư Kỳ trực tiếp muốn vay tiền thì cảm giác của Cố Thiên Thịnh lại không giống.

Không biết có phải bản chất của đàn ông là “đồ không chiếm được mới là đồ tốt nhất” hay không, mà Cố Thiên Thịnh nhíu lông mày trong vô thức, bặm môi im lặng không lên tiếng.

“Tôi, tôi…..tôi sẽ báo đáp ơn này của anh!” – Sau khi nói ra yêu cầu vay tiền, Lương Tư Kỳ cho rằng với tính cách của Cố Thiên Thịnh sẽ ngay lập tức đáp ứng yêu cầu của cô ta. Dù sao những đồ vật quý giá mà Cố Thiên Thịnh muốn tặng mà cô ta chưa từng nhận, tính giá ra cũng nhiều hơn năm ngàn vạn rồi. Cố Thiên Thịnh chơi đàn bà rất hào phóng. Trước kia Lương Tư Kỳ ở nhà họ Cố cũng từng nghe qua có một ít nữ ngôi sao nổi tiếng sau khi qua lại với Cố Thiên Thịnh liền được tặng quà chia tay là nhà ở cao cấp, xe xịn. Nếu hầu hạ tốt thì tiền chia tay cũng có thể lên tới mười nghìn vạn cũng chẳng kỳ lạ gì. Lương Tư Kỳ thấy trước đây vì cô ta ngại mặt Dung Bách Hợp, lại chưa bao giờ ưa thích Cố Thiên Thịnh, chỉ vì Lưu Cảnh nên cô ta mới quỳ gối khom lưng khuất phục Cố Thiên Thịnh. Dù sao thân thể cũng chỉ là một cái túi da, nên chưa bao giờ Lương Tư Kỳ nghĩ tới việc sẽ nhận quà của Cố Thiên Thịnh, tự nhiên sẽ danh chính ngôn thuận biến thành người đàn bà của hắn. Ngoại trừ đổi lấy cơ hội lưu diễn cho Lưu Cảnh, thì Lương Tư Kỳ không hề nhận bất cứ món quà nào. Bây giờ muốn mượn hơn năm ngàn vạn của Cố Thiên Thịnh, thế mà hắn ta lại im lặng. Lúc Lương Tư Kỳ nghĩ tới điều này, trong lòng cảm thấy oán hận cùng tuyệt vọng. Những kẻ có tiền đều muốn biến cô ta thành đồ chơi. Dung Bách Hợp đối đãi cô ta thế nào? Lúc cao hứng thì xưng chị gọi em, lúc mất hứng thì ngay cả mái tóc dài đẹp đẽ của cô ta cũng cắt sạch. Hôm nay Cố Thiên Thịnh cũng như thế, trước đây hắn ta gọi một cái là mình phải có mặt, hiện tại tìm vay tiền hắn ta trước kia vung tiền như rác cũng không chịu cho mình mượn.

“Em định báo đáp thế nào?” – Lúc Cố Thiên Thịnh nghe tới hai chữ báo đáp, liền nhíu lông mày, trong lòng cảm thấy hứng thú. Hắn ta không nói thẳng ra là cự tuyệt cũng chẳng đáp ứng, nhưng thái độ như vậy chính là chấp nhận giao dịch giữa hắn ta và Lương Tư Kỳ, xem như hai người đã thỏa thuận xong. Lương Tư Kỳ nghe thấy được những lời này, liền thở phào nhẹ nhóm. Cô ta nín khóc mỉm cười, nói nhẹ nhàng: “Anh đến chỗ cũ chờ tôi!”. Nói xong cô ta liền vội vã cúp điện thoại.

Lương Tư Kỳ có cảm giác mình giải quyết được chuyện phiền toái, liền cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Trước đây việc lên giường với Cố Thiên Thịnh khiến cho Lương Tư Kỳ cảm thấy không thể kiên nhẫn nổi. Lần đầu tiên cô ta chủ động lại có dư vị khác. Sờ lên tóc, Lương Tư Kỳ dứt khoát tiến vào tiệm tóc giả, mua một mái tóc giả. Sau đó lái xe đi cửa hàng hoa mua hoa hồng tươi. Cuối cùng, đi mua hai bộ đồ lót gợi cảm. Nhưng, lúc ở trong cửa hàng nội y, Lương Tư Kỳ mới phát hiện ra một điều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.