Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 472: Q.13 - Chương 472: Vị hôn thê của Tổng giám đốc (hoàn)




“Mày cút ngay cho tao!” – ba Cố nghe được những lời ráo hoảnh này của Cố Thiên Thịnh, lập tức nổi cơn giận điên cuồng, máy hỗ trợ nhịp tim ở bên cạnh ngay lập tức phát ra tiếng “tích tích” liên tục cảnh báo quá tải. Mẹ Cố thấy tình hình như vậy liền sợ hãi kêu lên, lườm con trai ý bảo đi chỗ khác, ở bên kia bác sĩ đã tiến lên hỗ trợ cấp cứu, tranh thủ thời gian tiêm thuốc hỗ trợ huyết áp vào máy. Một lúc lâu sau thì ba Cố đã bình tĩnh trở lại, nhưng chìm vào hôn mê. Trải qua một đêm, sáng sớm ngày thứ hai lúc ba Cố tỉnh lại, đám người hầu mới đi ra ngoài đã bị đám phóng viên truyền thông các loại vây quanh. Tin nóng trên trang đầu của các tờ báo chính là về chủ đề: “NGUY CƠ TIỀM ẨN CỦA NHÀ HỌ CỐ!”

Có vài chữ to phía dưới tờ tiêu đề ghi vắn tắt nội dung: “Vay nóng năm ngàn vạn, hành động của thiếu gia nhà họ Cố đích xác vì yêu hay chính là nguy cơ phá sản?”

Mỗi trang báo đều có đầu đề như vậy, từng tờ từng tờ tới tay mẹ Cố, cũng là lúc bà biết rốt cuộc nguyên nhân vì sao ba Cố tức giận tới run người rồi. Bà đọc những tờ báo này cũng hận không thể dùng toàn bộ số báo đó đập vào mặt Cố Thiên Thịnh. Nếu như việc chơi gái của Cố Thiên Thịnh bị bại lộ, chuyện này tối đa có thể ém đi dưới danh nghĩa tình yêu đích thực, chỉ cười rồi cho qua cũng êm. Nhưng giờ sự tình đã đi quá xa, hơn nữa có người sau lưng giở trò quỷ quái, nói tới việc nhà họ Cố có nguy cơ rơi vào khủng hoảng, mẹ Cố không dám nghĩ thêm gì nữa.

“Đưa báo đây!” – ba Cố đang ngồi trên xe lăn do người hầu hỗ trợ đẩy vào phòng khách, mặt trầm xuống hét lên với mẹ Cố. Việc lớn như thế mẹ Cố làm sao dám giấu diếm, vẫn là đem báo qua mà nói: “Trên báo nói hươu nói vượn thôi, ông bỏ đi. Bọn nhà báo này tung tin đồn thất thiệt mà thôi. Tôi sẽ gọi điện cho tòa soạn báo hỏi tình hình”. Nhà họ Cố tại ngành giải trí đã đứng đầu nhiều năm, trong giới săn tin cũng có chút ít quyền lực quen biết. Hiện giờ không biết kẻ nào đứng sau muốn đá đổ nhà họ Cố, nhưng liên hệ với giới săn tinn cũng không dễ dàng, bị người ta đưa đẩy. Nhưng nhà họ Cố không dễ sập như vậy. Mẹ Cố tuy ghét giận con trai làm việc hấp tấp chẳng đáng tin, nhưng dù sao cũng là đứa con duy nhất, nên bà cũng muốn nói đỡ vài lời.

Ba Cố coi như chấp nhận, cầm tờ báo lên đọc. Ông cũng sớm đã có tâm lý chuẩn bị, đêm qua đã có người mật báo cho ông rồi, nhưng ông vẫn nổi giận vô cùng. Lúc này ba Cố bảo trì vẻ mặt bình thản. Khi mẹ Cố đang chuẩn bị sai người bấm điện thoại liên hệ với mấy nhà truyền thông vẫn có quan hệ hợp tác với nhà họ Cố, thì điện thoại trong phòng khác vang lên.

Trải qua chuyện tối ngày hôm qua, ba Cố nghe được tiếng chuông điện thoại thì rùng mình theo bản năng, bàn tay đặt trên tay vịn cũng bắt đầu run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

“Lão gia, có người tìm ngài!” – quản gia Tam tỷ nhận điện, sau đó đưa lại ống nghe cho ba Cố một cách cẩn thận. Ba Cố hít thật sâu, ra hiệu cho quản gia đem điện thoại đưa tới, quả nhiên nghe được một chút thì môi ba Cố cũng tái nhợt.

“Ngài Cố, hiện tại do ảnh hưởng của lời đồn, giá cổ phiếu của công ty liên tục rớt, rất nhiều cổ đông đã gọi điện tới công ty hỏi thăm. Hôm nay ngài có đến công ty không?”– Trong điện thoại là người phụ trách liên lạc của Công ty giải trí Cố thị, khi nghe thấy tiếng thở dốc của ba Cố liền nhỏ giọng hỏi một cách cẩn trọng. Ba Cố căn bản không nói nên lời, ông tức giận quăng điện thoại xuống đất, phân phó người hầu: “Tìm quần áo mang tới cho tôi. Nhà họ Cố không dễ sập như vậy đâu. Gọi cho Cố Thiên Thịnh bảo nó lập tức lăn ra đây, một mặt liên hệ với Trợ lý Tưởng, bảo cậu ấy tìm người tổ chức họp báo, làm sáng tỏ lời đồn vô căn cứ này. Tiếp tục thông báo với bộ phận an ninh điều tra của Công ty, tìm xem gần đây có ai muốn đâm thọc sau lưng tôi!”

Dù là ba Cố đã tức giận gần chết, nhưng vẫn bình thản phân phó sự việc từ trên xuống dưới. Mẹ Cố tới lúc này đã phát hiện ra tình huống nguy cơ, cũng không dám mở miệng nói thêm gì nữa. Sau khi sai người đi gọi điện thoại an bày thỏa đáng mọi sự, bà mới cẩn thận hỏi chồng cặn kẽ sự tình. Đợi khi ba Cố nói lại hết sự việc đã xảy ra, lại nghe tới việc cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị đã rớt giá, mẹ Cố cũng tức giận không nói nổi lời nào nữa.

Ở nhà họ Cố đang loạn thành một bầy, sức khỏe ba Cố sụt giảm vô cùng nhưng lại cố gắng cường thế chống đỡ chủ trì đại cục. Lúc này đây Bách Hợp đang ngồi ở văn phòng của ba Dung ở Tập đoàn Dung thị, cười đắc ý: “Ba, bán tháo cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị thôi!”

Gần đây nhà họ Cố gặp vấn đề, ba Dung có nghe qua, hai nhà vốn là mối quan hệ thông gia, ba Dung khi mới nghe tin này còn định đưa tay ra viện trợ nhà họ Cố, hỏi ba Cố có cần hỗ trợ tài chính không thì nhà họ Dung sẽ giúp. Dù sao Cố Thiên Thịnh cũng là con rể tương lai của mình, ba Dung lại chỉ có một đứa con gái độc nhất, sau này gia sản nhà họ Dung đều thuộc về con bé. Nhưng ba Dung nằm mơ cũng không nghĩ tới việc hết thảy sự việc rối loạn của nhà họ Dung là do con gái mình đứng sau lưng giở trò. Lúc biết rõ sở dĩ con gái ra tay khuấy động là vì ghen, ba Dung có chút đắc ý con gái mình tài giỏi nhạy bén về việc kiếm thêm thu nhập khổng lồ, nhưng lại có chút lo lắng: “Tiểu Hợp, con làm vậy nếu sau này cha mẹ chồng con biết rõ sự tình chỉ sợ con sẽ khó sống ở đó. Huống chi con cùng với thằng nhóc Thiên Thịnh lớn lên cùng nhau từ nhỏ tới giờ. Dầu gì cũng là thanh mai trúc mã, không nể mặt sư thì cũng nên nể mặt Phật chứ? Nó nhất thời hồ đồ gây ra lỗi, không bằng con cho nó cơ hội sửa sai?”

Ba Dung từ lời Bách Hợp cũng biết Cố Thiên Thịnh gần đây có hành động thân mật quá mức với Lương Tư Kỳ, nhưng vì Bách Hợp chưa nói kỹ mối quan hệ tình nhân của Cố Thiên Thịnh và Lương Tư Kỳ nên ba Dung hiện tại chỉ muốn thu xếp ổn thỏa, hi vọng con gái tha được cho ai thì tạm tha, sự tình khuấy tới mức này cũng là cho nhà họ Cố một lời cảnh cáo, nhưng mà cũng không cần tổn thương hòa khí của nhau.

Bách Hợp lắc đầu, trong tình tiết câu chuyện của Dung Bách Hợp, tại thời điểm nhà họ Dung bị người người chế nhạo, cổ phiếu của Tập đoàn Dung thị rớt giá thảm hại thì nhà họ Cố cũng không hỗ trợ nhà họ Dung, ngược lại còn bán tống bán tháo cổ phần của Tập đoàn Dung thị. Thực tế do hai nhà đã đính hôn, hai nhà Cố – Dung đều có một số cổ phần nhất định tại Công ty của nhau. Ba Cố làm hành động bán tháo cổ phiếu của Tập đoàn Dung thị đã làm nên sự khủng hoảng của thị trường chứng khoán. Rất nhiều cổ đông không nắm rõ nội tình đã tát nước theo mưa, học ba Cố bán tống cổ phiếu ra ngoài. Đợi tới khi cổ phiếu Tập đoàn Dung thị rớt giá thảm bại tới mức kịch sàn, ba Cố lại dùng giá tiền thấp kỷ lục mua lại cổ phiếu của Tập đoàn Dung thị.

Đơn giản như vậy, ba Cố liền sở hữu một số lượng cổ phiếu lớn của Tập đoàn Dung thị, trở thành một trong ba cổ đông lớn của Tập đoàn. Tập đoàn bất động sản Dung thị suýt nữa thì đổi chủ. Ba Cố vì lợi nhuận khổng lồ chơi nhà họ Dung một vố, thu hoạch đậm, không cần để con trai mình kết hôn cùng Dung Bách Hợp đã chiếm được gần nửa giang sơn nhà họ Dung. Lúc đó ông ta không hề nghĩ tới mối quan hệ thông gia giữa hai nhà, thì việc làm của Bách Hợp ngày hôm nay cũng chỉ là ăn miếng trả miếng thôi. Hiện tại những việc mà Bách Hợp làm ra, đều học tập từ ba Cố. Ba Cố cắn được một miếng lớn của nhà họ Dung, Bách Hợp dùng chính phương pháp trước đây của ông ta, y hình mà họa, trả lại cho ba Cố. Ăn miếng trả miếng mà thôi.

“Ba! Con không có khả năng sẽ cưới Cố Thiên Thịnh. Người như Lương Tư Kỳ mà anh ta cũng để ý được, có thể thấy mắt anh ta lệch lạc thế nào? Công tử bột còn là bao cỏ, ngoại trừ dáng vẻ đẹp trai ra thì có tài cán gì? Lúc anh ta qua lại quan hệ cùng Lương Tư Kỳ cũng không nghĩ tới hôn ước với con. Con chuẩn bị sau đợt này sẽ giải trừ hôn ước với anh ta!”.

Bách Hợp không chú ý tới khuôn mặt mình phản chiếu trên mặt bàn làm việc bóng loáng, cười nói: “Giờ mà giải trừ hôn ước cũng là tiện nghi cho anh ta”.

Bản thân Dung Bách Hợp đã trả giá bằng cả linh hồn mình, muốn hả cơn giận này, Bách Hợp không thể để cô ấy hi sinh vô cớ. Dù sao cũng phải dạy dỗ cho Cố Thiên Thịnh một bài học mới được, như tình tiết trước đây thì lúc nhà họ Dung bị tổn thất nặng nề thì nhà họ Cố lại rêu rao việc giải trừ hôn ước, khiến cho Dung Bách Hợp khổ không thể tả. Hiện tại Bách Hợp cũng muốn làm như vậy, tặng cho nhà họ Cố một kích trí mạng.

Vốn dĩ ba Dung nói vậy chỉ lo lắng cho cuộc sống tại nhà chồng của con gái yêu, nay Bách Hợp đã quyết như vậy, việc Cố Thiên Thịnh dính lấy Lương Tư Kỳ quả thực làm ông rất tức giận. Mặt khác trên thương trường không duy tình mãi được, việc kinh doanh là việc kinh doanh, mình làm vậy sẽ vô cùng có lợi với Tập đoàn Dung thị, vì thế, ba Dung đáp ứng yêu cầu của Bách Hợp. Ngày đầu tiên của phiên giao dịch, cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị rớt giá cũng là lúc ba Dung bắt đầu bán tháo cổ phiếu này.

Là một con rồng trong lĩnh vực bất động sản, cử động của ba Dung có không ít người chú ý, nay thấy ba Dung bán tháo cổ phiếu, trong lòng rất nhiều người đều cho rằng nhà họ Cố quả thật đã có khủng hoảng, điều này kéo theo hệ quả rất nhiều người lo lắng mà bán tháo cổ phiếu ra ngoài. Chỉ trong một ngày, giá cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị rớt liên tục không ngừng. Giá trị cổ phiếu chỉ trong một ngày rớt mất nửa giá, ba Cố đã lo cuống cuồng. Cho dù ông ta tổ chức họp báo đi chăng nữa, nhưng vì hành động của ba Dung như là đổ thêm dầu vào lửa, buổi họp báo được coi như cọng cỏ cứu mạng với ba Cố bây giờ giống như hồi chuông khai tử Công ty giải trí Cố thị. Giá Cổ phiếu giảm, Ngân hàng cũng tìm tới tận cửa nhà họ Cố.

Mỗi Doanh nghiệp lớn đều có mối quan hệ chặt chẽ với Ngân hàng, Công ty giải trí Cố thị cũng không phải ngoại lệ. Tuy rằng nhà họ nhà họ Cố sản giàu có, nhưng mối liên hệ với Ngân hàng cũng vô cùng quan trọng. Ngân hàng bình thường nếu thấy Công ty giải trí Cố thị đệ trình đề nghị giải ngân để vay tín dụng đều đồng ý rất nhanh, vì Công ty giải trí Cố thị trả lãi suất cùng gốc đều đặn. Trước đây Ngân hàng muốn bưng tiền đến cho Công ty giải trí Cố thị vay, hai bên quan hệ qua lại rất tốt. Nhưng lúc này Ngân hàng lại muốn đến thu hồi nợ, ba Cố vay của các ngân hàng số tiền đã hơn mười tỷ, đầu tư vào rất nhiều hạng mục lớn còn chưa thu hồi vốn, nhưng lợi nhuận tương lai rất khả quan. Chỉ cần cho ông từ nửa năm tới một năm thì những hạng mục này sẽ thu hồi vốn và tạo ra giá trị ròng lợi nhuận, mười tỷ vay Ngân hàng căn bản chỉ là một con số nhỏ mà thôi.

Nhưng tại thời điểm mấu chốt này phía Ngân hàng sợ hãi việc Công ty giải trí Cố thị bị phá sản, liền liên tục tới cửa. Ba Cố bị làm phiền tới đau cả đầu, muốn phun máu. Mặc dù ông ta nói như thế nào đi chăng nữa, rằng tài chính Công ty giải trí Cố thị không có vấn đề gì, cũng đưa ra các điều khoản trên Hợp đồng vay tiền cho người phía Ngân hàng xem, trước đây phía Ngân hàng gặp ba Cố lúc nào cũng tỏ vẻ nịnh nọt mà giờ giống như đại gia đòi tiền, mặc kệ ba Cố mời thuốc xịn rượu ngon cũng chỉ khăng khăng mục đích đòi tiền.

Ba Cố gấp muốn chết, cái kẻ gây chuyện sau lưng còn chưa điều tra ra, bốn phía nguy cơ kéo đến bao vây nhà họ Cố. Cũng không biết lần này ai tính kế ông ta, quả thực là đã khiến ông ta nội thương. Nếu lần này chịu đựng qua cơn sóng gió, ông ta sẽ trăm ngàn lần hồi báo kẻ kia. Nhưng mà mặc kệ ba Cố nảy sinh ý tứ ác độc thế nào trong lòng, nhưng tình huống nhà họ Cố càng ngày càng tuột dốc, đợi tới lúc tin tức ba Dung bán tháo cổ phiếu truyền tới, ba Cố trợn tròn mắt suýt ngất. Ông ta không thể tin được nhà họ Dung lại đối xử với mình như vậy. Nghĩ trong lòng mà nói, ba Cố cũng cảm thấy nếu có cơ hội tuyệt như vậy ông ta cũng không thể bỏ qua. Nhưng mà khi ông ta là người bị đối xử như vậy thì ba Cố cũng có chút ít không tiếp thu được.

Bên này Ngân hàng thúc nợ, đầu kia cổ phiếu Công ty giải trí Cố thị rớt giá thảm hại kịch sàn, buổi họp báo để Cố Thiên Thịnh đính chính thông tin bởi vì việc ba Dung bán tháo cổ phiếu đã trở thành trò cười cho giới thương gia. Tin tức truyền thông không hề tin tưởng nội dung Cố Thiên Thịnh đính chính, trong khoảng thời gian ngắn này nhà họ Cố như một miếng thịt thơm ngon bổ dưỡng, ai cũng nhìn chằm chằm chỉ hận không thể là kẻ đầu tiên thâu tóm.

Mấy lần cùng Ngân hàng thương thảo không kết quả, ba Cố bất đắc dĩ rút một ít vốn lưu động của Công ty đem trả lãi hết, để tranh thủ nửa tháng hòa hãn. Nhưng nửa tháng này đối với ba Cố mà nói, như là muối bỏ biển. Các hạng mục mà ông ta đầu tư đều chưa thể rút tiền về được, muốn thu hồi vốn sinh lợi nhuận còn phải đợi một thời gian nữa. Nửa tháng sau Ngân hàng lại tới đòi nợ, tiền không đưa được chính là phải bán cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị hoặc bán gia tài để trả nợ. Không thể nghi ngờ rằng việc này sẽ càng xác thực nguy cơ phá sản của nhà họ Cố. Vài vị quan lớn quen biết với ba Cố nay không hẹn mà cùng nhau cắt đứt liên lạc, nguy cơ khủng hoảng nhà họ Cố về cơ bản là không có người tình nguyện cùng giải quyết.

Ba Cố lăn lộn trên thương trường nhiều năm, cả đời xuôi chèo mát mái, không nghĩ tới lúc gần xế chiều lại phát sinh vấn đề bất trắc. Những ngày này ba Cố cảm thấy mỗi ngày dài như một năm, ngoại trừ Ngân hàng, một số cổ đông cũng tụ họp đến Công ty làm ầm lên. Do có nhiều người quyền quý đem tiền đầu tư chứng khoán mua cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị, giờ mất cả chì lẫn chài, nên thanh danh của ba Cố trong một phút chốc bỗng xấu không thể tả.

Muốn giải quyết tình trạng của nhà họ Cố hiện nay, hoặc là vay được nguồn vốn vô cùng lớn bên ngoài giải quyết vấn đề khẩn cấp trước mắt, hoặc là tìm được Bên thứ Ba danh tiếng lớn đảm bảo với Ngân hàng, khiến cho Ngân hàng chấp thuận gia hạn thêm nửa năm chờ cơn sóng gió đi qua, nguy cơ của nhà họ Cố sẽ được giải quyết thật dễ dàng.

Phương pháp đầu tiên rất nhiều người muốn làm, nnhưng mà ba Cố không muốn. Công ty giải trí Cố thị hiện tại ba Cố nắm giữ 60% cổ phần, ba Cố là người có quyền lực tuyệt đối, nhưng nếu vay vốn ngoài thì ba Cố không muốn chút nào. Vì việc buôn bán không hề có vấn đề gì nên nếu vay vốn sẽ khiến người khác không hiểu mà tin đồn lại lan xa. Lại nói Công ty giải trí Cố thị như vậy ba Cố không muốn có mấy thế lực quản lý. Biện pháp thứ hai gọi là có người bảo lãnh, ba Cố vô cùng muốn làm, nhưng mà người khác lại không ngu. Người bảo lãnh chính là công việc rất nhiều người trên thế giới này không muốn làm, vì việc đảm bảo không có ràng buộc, có lợi tức thì giương mắt nhìn, nếu bên được bảo lãnh xảy ra vấn đề thì người bảo lãnh lại ăn đủ thứ rắc rối. Công ty giải trí Cố thị trong lúc mấu chốt không nghĩ được ai, nhưng ba Cố nghĩ tới nhà họ Dung.

Hừm! Ba Cố phát hiện ra rốt cuộc thằng con trai không có tiền đồ, chỉ biết ăn uống vui đùa tìm gái chơi bời Cố Thiên Thịnh đã có tác dụng để phát huy. Buổi tối Bách Hợp cùng ba Dung tan tầm về nhà đã thấy trong gara nhà mình có một chiếc ô tô màu đen lạ lẫm, liền cùng ba Dung trao đổi bằng ánh mắt. Lúc vào tới phòng khách, Bách Hợp thấy ba người nhà họ Cố đang ngồi ở sofa liền không nhịn được mà nở nụ cười.

Ba Cố trước đây có vẻ ngoài năng động nhiệt huyết lúc này lại tỏ vẻ mệt mỏi, mà Cố Thiên Thịnh phong lưu phóng khoáng lúc này đầu tóc rối bù, quần áo cũng tùy ý mặc, dưới mắt thậm chí xuất hiện quầng thâm, râu ria mọc lởm chởm trên mặt, không còn dáng vẻ quý công tử như hà họ Cố như trước nữa. Nhiêu đó làm cho Bách Hợp thấy được tình huống gần đây của nhà họ Cố. Vẻ mặt Cố Thiên Thịnh đang lo lắng, thấy Bách Hợp liền hừ lạnh một tiếng, bộ dạng vô cùng bất mãn. Ba Dung vốn vẻ mặt vui vẻ lập tức vì hành động của Cố Thiên Thịnh mà cảm thấy không vui. Lúc trước ông có nghe Bách Hợp nói rằng Cố Thiên Thịnh tỏ thái độ ác liệt dè bỉu với con gái nhưng ông không tin lắm, dù sao hai đứa cũng là cùng nhau lớn lên từ bé. Ba Dung chỉ cho rằng đấy là cái cớ để Bách Hợp giải trừ hôn ước, nhưng hôm nay xem ra Bách Hợp không hề nói láo, mà chính là Cố Thiên Thịnh thực sự quá cay nghiệt vô tình.

“Anh Dung, dạo này vẫn ổn chứ?” – ba Cố vốn mặt vô cảm, nghe được tiếng bước chân bên ngoài liền trưng ra vẻ mặt vui vẻ, trên mặt đã không còn thần thái chán chường mà tươi tỉnh hẳn: “Lâu rồi không gặp, hôm nay tôi tới là có chuyện quan trọng cùng bàn bạc với anh Dung đây này!”

Ông ta không hề đề cập tới việc ba Dung bán tháo cổ phiếu, vẫn giữ vẻ mặt bình thản, đáng tiếc Cố Thiên Thịnh nghe thấy lời này của ba hắn, sắc mặt lại càng khó coi, lại hừ mũi một tiếng lạnh lùng. Thấy bộ dạng này của hắn ta, bất kể là mẹ Dung đang ngồi tiếp khách từ trước hay ba Dung mới đi làm về đều cảm thấy khó chịu, vẻ mặt cũng khó coi. Mẹ Cố thấy tình huống không tốt, liền cuống quýt hòa giải: “Bách Hợp, mới mấy ngày không thấy con mà dì thấy con càng ngày càng xinh đẹp. Nghe mẹ con nói dạo này con tới Công ty làm việc cùng ba con, có mệt hay không nào? Hai ngày trước dì sai người sang Myanmar lấy về một đôi vòng tay, vì dì mới xem thôi đã biết rõ nó vô cùng hợp với con rồi. Lúc kết hôn với Thiên Thịnh con phải đeo lên tay, nhất định là vô cùng hợp với màu da của con đó!”

Mẹ Cố đề cập tới chủ đề kết hôn, ba Cố cũng tỏ vẻ nhìn Bách Hợp tán thưởng, cười nói: “Thiên Thịnh cùng Bách Hợp cũng lớn rồi. Lúc trước anh Dung tài giỏi nên con gái cũng tài ba, tuổi nhỏ đã du học nước ngoài. Chúng ta đã sớm hẹn nhau khi Bách Hợp về nước sẽ cử hành hôn lễ, nhưng mà chúng tôi luôn bận rộn nên không tự mình tới cầu hôn được. Nhưng mà hôm nay thì cũng tới lúc nên bàn vấn đề này rồi.”

Lúc này quả thực là thời điểm nhà họ Cố bề bộn túi bụi, ba Cố chỉ sợ không phân thân ra được ấy chứ. Nhưng mà ông ấy trợn mắt nói lời bịa đặt, Bách Hợp nghe thấy liền mím môi nhếch miệng cười.

“Đang muốn cùng anh Cố nói việc này đây, tôi thấy Thiên Thịnh không thích Bách Hợp thì phải?” – Ba Dung nhận khăn lau mặt và tay từ người hầu xong xuôi, mới bỏ áo khoác mà ngồi xuống ghế. Ba Cố nghe vậy liền nhướng mày: “Tin đồn ở đâu vậy? Con trai tôi cùng Bách Hợp là thanh mai trúc mã từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, hai bên gia đình hiểu rõ nhau quá rồi. Huống gì tôi cùng bà nhà gần đây rất thích đứa bé Bách Hợp, hai nhà chúng ta gần nhau như thế, Bách Hợp gả tới nhà tôi cũng chỉ đổi nơi ăn cơm thôi mà? Anh Dung lại không nỡ rồi ư?” – Ba Cố nói trước chắn lời ba Dung, lại dùng lời tiếp để lôi kéo ba Dung: “Nếu như anh Dung đồng ý gả, đến lúc đó tôi nguyện ý dùng năm phần trăm cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị làm sính lễ, rước Bách Hợp về!”.

Nghe vậy ba Dung cũng hơi xao động, vì con gái sớm muộn cũng phải lập gia đình. Gả tới chỗ khác mình không tìm hiểu ngọn nguồn gia đình họ, con bé sẽ bị bắt nạt. Gả tới nhà họ Cố, hai nhà thực lực ngang bằng nhau, hơn nữa nhà họ Cố cũng nhìn Bách Hợp lớn lên từ nhỏ, sau này đối xử với con bé sẽ tốt. Quan hệ với cha mẹ chồng tốt đẹp, lại ở gần nhà họ Dung, hai vợ chồng muốn con gái về lúc nào cũng được. Quan trọng là, tiềm lực nhà họ Cố quả thật không kém, lần này gặp phong ba chật vật chỉ vì con gái mình giở trò, chỉ cần nhà họ Cố vượt qua cơn sóng gió này, nhất định con gái mình sau này sẽ không chịu khổ. Huống chi lần này nhà họ Cố hào phóng, thứ nhất là năm phần trăm cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị, chỉ e là Cố Thiên Thịnh cũng không có sở hữu nhiều như vậy đâu. Mặc dù biết đây là ba Cố bất đắc dĩ nhưng mà ba Dung vẫn có chút dao động.

Bách Hợp thấy vẻ mặt ba Dung có vẻ đắn đo, cũng biết rõ trong lòng ba Dung có chút dao động muốn đồng ý. Nhưng mà chưa kịp mở miệng, Cố Thiên Thịnh đã vò tóc mà gào lên: “Năm phần trăm? Ba cho cô ta nhiều như vậy?”

“Thế nào? Cậu cảm thấy con gái nhà họ Dung chúng tôi giá trị không bằng năm phần trăm cổ phiếu của Công ty nhà cậu à?” – Ba Dung nghe nói vậy liền giận tím mặt, ông chỉ có một cô con gái, muốn giữ năm phần trăm số cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị thì có cái vẹo gì (Edit: Chính xác thì là “cổ phiếu nhà họ Cố thì có cái vẹo gì?). Về sau khi gả Bách Hợp qua nhà họ Cố, toàn bộ tài sản nhà họ Dung giống như của nhà họ Cố còn gì? Sau đó Bách Hợp sinh con nối dõi cho nhà họ Cố, thì năm phần trăm cổ phần chẳng khác gì lại quay về nhà họ Cố. Chiêu thức của ba Cố cũng chỉ là đòn vu hồi, nhưng mà Cố Thiên Thinh lại không thấy vậy. Ba Dung sắc mặt không tốt, ba Cố đã kêu thầm trong lòng, đang muốn quát mắng con trai thì hắn ta lại lên tiếng: “Ông cho Bách Hợp là thứ tốt gì? Điêu ngoa tùy hứng, còn muốn hưởng năm phần trăm cổ phần Công ty giải trí Cố thị, cô ta xứng chắc? Biết đó là bao nhiêu tiền không? Số tiền đó ném chết cô ta luôn”.

Ấn tượng của Cố Thiên Thịnh về Bách Hợp càng ngày càng không tốt, nhất là bởi vì gần đây Lương Tư Kỳ bị Bách Hợp cắt mất tóc lại còn đòi tiền bồi thường. Kỳ thực nhà họ Cố hôm nay lao đao tất cả là vì Bách Hợp ép đấy chứ? Nếu không phải Bách Hợp bắt nạt Lương Tư Kỳ, Lương Tư Kỳ cũng sẽ không ép mình, mình sẽ không tìm người vay tiền, cuối cùng sẽ không chọc ra một cái sọt lớn như vậy úp lên đầu. Gần đây ba mẹ hắn xét nét hắn như là cháu trai, thậm chí ba Cố còn cấm hắn không được ra ngoài chơi, muốn mình tu tỉnh thật tốt để biểu hiện cho nhà họ Dung thấy. Cố Thiên Thịnh mang thân phận con rể sang nhà họ Dung khiến cho hắn cảm thấy bất mãn vô cùng, hắn ta còn chẳng muốn kết hôn chấm dứt sự độc thân hoàng kim lúc này, mà hết lần này tới lần khác ba Dung thúc ép làm cho Cố Thiên Thịnh có cảm giác muốn phản nghịch. Lần này hắn ta nghe ba Cố muốn cho Bách Hợp năm phần trăm cổ phần khiến cho Cố Thiên Thịnh muốn nhảy dựng cả lên. Cố Thiên Thịnh cũng chỉ được có hai phần trăm cổ phiếu mà một năm chia cổ tức cũng được gần mười ức rồi. Dựa vào cái gì mà Bách Hợp được chia nhiều hơn? Của cải nhà họ Cố sau này chỉ có thể là của Cố Thiên Thịnh.

Cố Thiên Thịnh vừa dứt lời thì ba Dung giận tím mặt chỉ tay ra cửa: “Cút ra ngoài cho tôi! Nhà họ Dung không chào đón các người! Hôn sự này hủy!”

“Anh Dung, trẻ con không hiểu chuyện, anh đừng so đo với nó mà” – Ba Cố buồn bực tới phun máu, không sợ đối thủ mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò, câu châm ngôn này tới giờ ba Cố đã cảm thụ sâu sắc. Đứa con trai này mình nuôi lớn không biết có phải ba Cố tạo nghiệt nên đời này phải trả hay không? Cầm năm phần trăm cổ phần Công ty giải trí Cố thị đổi lấy sự hỗ trợ của ba Dung qua cơn sóng gió. Giữ lại được đâu phải chỉ năm phần trăm này, mà thậm chí hơn nữa ấy chứ? Chưa kể sau lưng Bách Hợp còn có nhà họ Dung, ba Dung chỉ có một đứa con gái này, số tài sản khổng lồ nhà họ Dung sau này sẽ là của Bách Hợp đấy. Khoản trao đổi này lợi nhuận lớn vô cùng, mà thằng con ngu ngốc này hết lần này tới lần khác đều đẩy ra ngoài.

“Không cần đề cập tới nữa. Việc nhập nhằng giữa cậu ta cùng cô gái họ Lương tôi không muốn nói, vì vốn dĩ đứa nhỏ này tôi cũng nhìn nó lớn lên mà hiểu rõ. Trước kia cậu ta làm gì tôi cũng bỏ qua, cũng vì chỉ là đứa nhỏ. Nhưng giờ đây cậu ta chướng mắt con gái của tôi, thì hôn sự này coi như bỏ, về sau đừng nhắc tới làm cái gì” – Ba Dung đang muốn giải trừ hôn ước nhưng ngại mặt mũi hai nhà nên chưa muốn nói thẳng, hiện tại Cố Thiên Thịnh cho ông cái lý do này, ba Dung liền nắm lấy. Ông nói xong lời này liền lập tức đứng lên đi mất, ba Cố còn muốn ở lại giải thích nhưng ba Dung không cho ông ta cơ hội đó, trực tiếp để người làm mời ba người nhà họ Cố ra ngoài.

Ba Cố lần đầu tiên cảm thấy chật vật như vậy, bị người nhà họ Dung mời ra ngoài, ba Cố giống như già thêm mười tuổi, không thèm nhìn con trai mình một cái. Cố Thiên Thịnh thở phào nhẹ nhõm rồi lại có chút không hiểu liền hỏi: “Ba, không phải là một đứa con gái thôi à? Nhà họ Dung muốn giải trừ hôn ước thì mặc kệ bọn họ…”.

Hiện tại Cố Thiên Thịnh còn không có cảm giác được nhà mình trùng trùng nguy cơ, dù sao trước đây nhà họ Cố đã quá giàu có, tiền nhà họ Cố nhiều hắn sẽ tiêu xài không hết, Cố Thiên Thịnh còn cho rằng nhà họ Cố bây giờ có chút ít khó khăn nhưng chỉ là tạm thời, sau này sẽ tốt hơn chứ căn bản không nghiêm trọng như ba Cố thấy. Có thể giải trừ hôn ước với đứa con gái điêu ngoa tùy hứng như Bách Hợp thật là tốt. Cố Thiên Thịnh cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, còn ba Cố không chút nghĩ ngợi đột nhiên xoay người lại cho Cố Thiên Thịnh một bạt tai rồi mắng lớn: “Ngu xuẩn! Câm miệng!”

Vốn dĩ ba Cố muốn nhờ nhà họ Dung làm người bảo lãnh cho nhà họ Cố vượt qua giai đoạn khó khăn này, nhưng vì Cố Thiên Thịnh mà chuyện này thất bại. Ba Cố cảm thấy mọi thứ trước mắt đen thùi lùi, đánh Cố Thiên Thịnh xong, ông mềm người dựa vào xe.

Lần này nhà họ Cố không có ai giúp đỡ, ngay hôm sau ba Dung trực tiếp để cho người đại diện của bộ phận PR trong Tập đoàn bất động sản Dung thị phát biểu nội dung: “Người thừa kế của nhà họ Dung giải trừ hôn ước cùng Cố Thiên Thịnh”.

Chuyện Cố Thiên Thịnh vay tiền vì một người đàn bà đã bị giới truyền thông bới ra, vì Lương Tư Kỳ mượn năm ngàn vạn khiến cho việc kinh doanh của Công ty giỉa trí Cố thị gặp khủng hoảng kinh tế. Hiện tại nhà họ Dung đã giải trừ hôn ước với nhà họ Cố, lại chẳng có người nào cho rằng việc nhà họ Dung bỏ đá xuống giếng như vậy là không phúc hậu, ngược lại ai ai cũng cười nhạo sau lưng Cố Thiên Thịnh rằng hắn ta là đồ ngu. Nhà họ Dung tốt như vậy, là đối tượng kết thân có đốt đèn lồng tìm cũng không ra, lấy con gái nhà họ Dung tương đương với việc có được toàn bộ gia sản nhà họ Dung. Chuyện hời như vậy trước kia không biết bao nhiêu kẻ hâm mộ Cố Thiên Thịnh, thế mà hắn ta còn ngu si tới việc đi tòm tem bên ngoài, lại vì một người đàn bà không có danh tiếng gì, làm ra nhiều việc động trời như vậy.

Ngay từ đầu Cố Thiên Thịnh có cảm giác hết sức sảng khoái khi giải trừ hôn ước cùng Dung Bách Hợp, nhưng sau đó hắn ta đã biết được vấn đề nghiêm trọng hơn rất nhiều so với hắn tưởng. Ba nhà họ Cốo tiền lãi cũng chỉ duy trì được nửa tháng, Ngân hàng lại thúc nợ, ba Cố bị bức tới bước đường cùng, bạn bè buôn bán rất sợ bị liên lụy nên cắt đứt liên lạc với nhà họ Cố, ba Cố không làm được gì lại không tìm được người bảo lãnh, cuối cùng chỉ có thể nhịn đau đớn vứt bỏ một ít hạng mục đầu tư mà rút vốn về, đã là lỗ vô cùng, nguyên bản chút ít lợi nhuận từ hạng mục này có thể bù lỗ tài chính, giờ thì mất cả chì lẫn chài.

Càng quan trọng hơn là sau khi ba Dung bán hết cổ phiếu của Công ty giải trí Cố thị, nửa tháng sau cổ phiếu Công ty rớt xuống mức giá thấp kỷ lục khiến cho mỗi nhân viên của Công ty giải trí Cố thị đều bất an; thì ba Dung thừa dịp cổ phiếu thấp thu mua toàn bộ số cổ phiếu trôi nổi trên thị trường chứng khoán, cuối cùng nắm giữ một số lượng lớn số cổ phiểu của Công ty giải trí Cố thị, đợi tới lúc ba Cố đem cục diện rối rắm thu xếp xong thì gia sản nhà họ Cố đã chỉ còn phân nửa. Tập đoàn bất động sản Dung thị đã vững gót chân trở thành cổ đông lớn, công ty giải trí Cố thị suýt nữa đổi chủ.

Không tới một tháng, nhà họ Cố gặp quá nhiều biến cố, ba Cố già đi rất nhiều. Thương trường như chiến trường, Cố Thiên Thịnh đi sai một bước làm cho nhà họ Cố từng bước lâm vào nguy nan. Ban đầu Cố Thiên Thịnh không phát hiện ra được tình cảnh nguy hiểm của nhà họ Cố, không biết trục trặc mà nhà họ Cố gặp phải có gì nguy hại. Giờ hắn ta đã biết. Trước kia mọi người nịnh nọt gọi hắn ta là Cố thiếu gia, nhưng giờ đây người ta gọi thẳng tên của hắn. Trước kia ai thấy hắn ta chẳng cúi đầu khom lưng, giờ đây người ta nhìn thấy hắn liền cười nhạo không ngớt. Trong lòng Cố Thiên Thịnh cảm thấy sự khác biệt rất lớn, nhất là khi nghe được có người cười nhạo bản thân hắn ta ngu ngốc, Cố Thiên Thịnh nhịn không được lao ra muốn đánh nhau, thì cái kẻ con cháu thế gia trước kia ân cần nịnh nọt theo đuôi hắn ta lần này không hề khiêm nhường, còn khiến một đám người xông vào đánh cho Cố Thiên Thịnh một trận: “Mày còn tưởng mày là đại thiếu gia của nhà họ Cố quyền lực ngày nào à? Hiện tại nhà họ Cố là thứ tép riu gì? Còn dám tự cao tự đại? Tao nhổ vào, giờ tao đánh mày gần chết rồi bồi thường mày một ít tiền thuốc men thì nhà họ Cố của mày cũng chẳng dám hó hé câu nào! Mày tin không?”

Ngày xưa Công ty giải trí Cố thị một tay che trời quyền lực vô cùng nhưng nay đã không còn, địa vị của Cố Thiên Thịnh cũng tuột dốc không phanh. Cố Thiên Thịnh có chút không phục liền gọi điện thoại tìm quan hệ dạy dỗ nhóm người kia, trước đây người cùng hắn ta xưng anh em thân thiết không có người nào nghe máy, căn bản chẳng có người nào muốn giúp. Cuộc đời Cố Thiên Thịnh lần đầu nếm trải cảm giác lòng người hung ác, hắn ta lại cảm thấy mờ mịt, có phải trước đây mình đã làm sai rồi hay không? Lúc còn hôn ước cùng Dung Bách Hợp, mặc dù ghét bỏ tính cách Dung Bách Hợp quá mức kiêu ngạo nhưng giờ ngẫm lại lúc mình ở cùng cô ấy sẽ được người người chúc phúc. Hơn nữa theo lời ba mẹ hắn nói, có Dung Bách Hợp là có nhà họ Dung, đại biểu cho việc mình có tiền có địa vị, không bị người ta xem thường giẫm đạp dưới chân.

Lúc tiền tài địa vị cùng lòng tự trọng bị khi nhục, Cố Thiên Thịnh nào còn tâm trạng quan tâm tới chuyện yêu đương. Trong nhà ba Cố mẹ Cố có khúc mắc với hắn, ba Cố bởi vì hắn không hiểu chuyện, sự hòa thuận giữa cha con xuất hiện rạn nứt. Mẹ Cố vô cùng phản đối việc Cố Thiên Thịnh ở chung với Lương Tư Kỳ, mà Lương Tư Kỳ cũng giống như trong kịch tình câu chuyện, cô ta mang thai.

Mắt thấy bụng mình ngày càng lớn, Lương Tư Kỳ càng lúc càng sốt ruột. Trước kia là Cố Thiên Thịnh cưới cô ta vào nhà họ Cố khiến cô ta nở mày nở mặt, lúc ấy vì ba Cố tay không bắt sói, bằng thủ đoạn mà thâu tóm hơn nửa gia tài nhà họ Dung; đúng thời điểm đường làm quan rộng mở, cùng với thời điểm đờ đẫn hồn vía lên mây này không giống nhau. Lúc đó chẳng cần lấy Dung Bách Hợp cung có thể chiếm được hơn nửa gia sản nhà họ Dung, ba Cố chỉ thiếu người thừa kế đời thứ ba nhà họ Cố, mà lúc đó con trai ông ta thích Lương Tư Kỳ. Thời điểm nhà họ Cố không thiếu tiền, ba Cố tự nhiên rất tôn trọng sở thích của con trai. Đó là lý do Lương Tư Kỳ được phong cảnh gả vào nhà họ Cố. Nhưng giờ nhà họ Cố bị nhà họ Dung thâu tóm hơn nửa gia sản, tâm tình khó chịu. Mà hơn cả là vì Lương Tư Kỳ đòi hỏi Cố Thiên Thịnh trả tiền cho cô ta, nên ba Cố cùng mẹ Cố hận nhất chính là Lương Tư Kỳ, làm gì có chuyện đồng ý cho Cố Thiên Thịnh lấy cô ta? Lúc Cố Thiên Thịnh nói Lương Tư Kỳ mang thai, mẹ Cố liền cự tuyệt yêu cầu của Cố Thiên Thịnh muốn kết hôn với Lương Tư Kỳ: “Đứa bé này nhà họ Cố không có duyên nhận, để cho chính Lương Tư Kỳ nghĩ cách bỏ nó đi”. Trước đây nhà họ Cố có thể đối xử ác độc với đứa bé mình nhìn lớn lên từ nhỏ là Dung Bách Hợp, thì một người mờ nhạt như Lương Tư Kỳ làm sao khiến nhà họ Cố để vào mắt? Nhất là lúc nhà họ Cố đang rối ren vì Lương Tư Kỳ?.

Cố Thiên Thịnh là kẻ đầu sỏ làm nhà họ Cố tuột dốc, trong nhà hiện giờ cúp đuôi làm người, nghe mẹ hắn nói vậy cũng không dám phản bác liền quay đầu bàn bạc cùng Lương Tư Kỳ. Thế mà Lương Tư Kỳ lại dám phản bác ý kiến của hắn ta. Cô ta không muốn phá thai mà muốn sinh ra đứa nhỏ.

Từ nay về sau Lương Tư Kỳ cùng nhà họ Cố xảy ra quá trình tranh đấu dài dòng buồn chán giống như phim điện ảnh, đợi tới lúc Bách Hợp thuyết phục ba Dung cho sớm khởi công hạng mục đầu tư sơn trang nghỉ dưỡng thì bụng của Lương Tư Kỳ đã lớn lắm rồi. Tiếc rằng ba mẹ Cố vẫn như trước không đáp ứng cho cô ta được gả vào nhà họ Cố. Đã không còn hôn lễ linh đình sang trọng, không được người đời chúc phúc, chẳng còn ánh mắt hâm mộ của mọi người. Có chăng chỉ là ai cũng cười nhạo cô ta là cái người có con rồi cũng chẳng có cách nào ràng buộc được thiếu gia nhà họ Cố thừa nhận con cùng danh phận người phụ nữ của Cố Thiên Thịnh.

Lúc trước bởi vì Bách Hợp là người đề xuất đầu tư vào dự án sơn trang nghỉ dưỡng cho nên ba nhà họ Dungo công trình này cho Bách Hợp phụ trách. Lúc mới đi thăm dò thực địa tại vị trí dự kiến xây dựng sơn trang nghỉ dưỡng về, Bách Hợp ngồi trên xe mở tư liệu ra xem, sắc trời cũng chẳng còn sớm. Lúc này dừng xe trước đèn xanh đèn đỏ, cách đó không xa chính là tòa nhà xa hoa trụ sở của Công ty giải trí Cố thị ngày xưa. Dưới ánh đèn neon xuất hiện vài dáng người đang dây dưa cùng một chỗ, trong đó có một người còn có bụng lớn đang ồn ào gì đó. Mấy phóng viên chứng kiến sự việc liền giơ máy ảnh lên chụp lia lịa.

Hôm sau trên đầu đề trang báo, Bách Hợp thấy cái mặt tiều tụy sưng phù của Lương Tư Kỳ vì mang thai mà mờ mịt thẫn thờ, đang cố gắng lôi kéo Lưu Cảnh là ngôi sao có chút danh tiếng. Còn trên tay Lưu Cảnh đang kéo một người phụ nữ về phía sau. Trên báo viết “TÌNH NHÂN CỦA ĐẠI THIẾU GIA NHÀ HỌ CỐ DÂY DƯA CÙNG NGÔI SAO CA NHẠC, NGHI ÁN TÌNH TAY BA”.

Phía dưới là bức ảnh đã làm mờ mặt Lưu Cảnh cùng thân phận người phụ nữ sau lưng anh ta, thì khuôn mặt Lương Tư Kỳ lại vô cùng rõ nét.

Chuyện này ngoại trừ cho người ta có cái cớ để buôn chuyện đàm tiếu ở ngoài một chút, sau đấy lại bị người trong giới giải trí bưng bít hết. Người trong cuộc là Lương Tư Kỳ thì đang nằm viện, cô ta cũng mới nghe tin này. Cô ta vừa mới gây sự cãi vã lớn với Cố Thiên Thịnh, lý do là Cố Thiên Thịnh vì cô ta mà quậy sụp nhà họ Cố, vốn trong lòng còn tức giận, hôm nay Lương Tư Kỳ lại dính phải scandals với Lưu Cảnh. Cố Thiên Thịnh lại càng oán hận cô ta, phẩy tay áo bỏ đi luôn. Lương Tư Kỳ đau bụng vô cùng, vẫn kịp gọi điện cho cấp cứu đưa mình đi bệnh viện. Cô ta sinh hạ một đứa con trai, đáng tiếc là nhà họ Cố không thừa nhận đứa bé này. Ngoại trừ cha mẹ đẻ của Lương Tư Kỳ, chẳng ai thăm cô ta cả. Thậm chí Cố Thiên Thịnh ngay tại lúc Lương Tư Kỳ nằm viện cũng nói thẳng, hắn ta không thể đáp ứng được yêu cầu của Lương Tư Kỳ là sẽ lấy cô ta về làm vợ, nếu như cô ta nguyện ý đi theo Cố Thiên Thịnh thì hắn ta sẽ bao nuôi cô ta cùng con trai. Nếu cô ta không muốn thì đứa bé này hắn ta không quan tâm nữa, mà nhà họ Cố cũng không thừa nhận thân phận của nó.

Hiện tại đã có con trai, Lương Tư Kỳ biết mình cô ta không thể nuôi dưỡng một đứa bé được, ngoại trừ việc đáp ứng làm tình nhân bên người Cố Thiên Thịnh thì cô ta cũng chẳng còn con đường nào khác. Từ một người được Cố Thiên Thịnh nâng niu trong lòng bàn tay tới giai đoạn bị vứt bỏ ra sau đầu, chỉ trong thời hạn ngắn ngủi chẳng đến một năm, sinh hoạt của Lương Tư Kỳ biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Lưu Cảnh mà cô ta tỉ mỉ đối xử như một ông hoàng hôm nay đã bỏ rơi cô ta, chỉ vì cô ta không thể tranh giành chỗ tốt cho Lưu Cảnh được nữa. Lúc nhà họ Cố có vấn đề về tài chính, liền hủy Hợp đồng với kha khá ngôi sao, mà đặc biệt chính là những kẻ như Lưu Cảnh không có tiền đồ về âm nhạc sau này. Không có công ty bảo trợ, Lưu Cảnh lập tức đi tìm một người bạn gái mặc dù lớn tuổi nhưng lại có tiền để trợ giúp cậu ta phát triển. Lưu Cảnh chẳng yêu ai, chỉ yêu âm nhạc, chỉ cần có thể cho cậu ta phát triển về âm nhạc, thì cậu ta sẽ yêu. Trước đây Lương Tư Kỳ vẫn cho là mình đối xử thật lòng với Lưu Cảnh thì cậu ta sẽ cảm động, vẫn cho là mình vì cậu ta mà trả giá, mình bò lên giường Cố Thiên Thịnh cậu ta không biết, kỳ thực cậu ta hiểu được nhưng lại ra vẻ không hiểu mà thôi. Cậu ta chỉ muốn đắm chìm trong âm nhạc, mặc kệ cái khác.

Bản thân mình vì thần tượng một người như vậy, bỏ ra mấy năm theo đuổi, bỏ đi tự trọng tự tôn bỏ đi hết thảy, Lương Tư Kỳ vốn nghĩ rằng mình đã đủ máu lạnh vô tình rồi, không nghĩ trên đời này có một loại người còn lạnh lùng vô cảm hơn mình, chỉ chú tâm vào âm nhạc lại có thể làm mình cảm động. Đáng tiếc là sau này Lương Tư Kỳ mới phát hiện ra, tình cảm duy nhất mà cậu ta có, đều đặt vào âm nhạc. Cuộc đời cô ta, bởi vì một người như vậy mà bỏ lỡ quá nhiều điều.

Tuy nghĩ được như vậy, nhưng mà Lương Tư Kỳ cũng lại nghĩ, nếu như lúc trước mình không vì Lưu Cảnh bước vào cái vòng luẩn quẩn này, hoặc là mình và Cố Thiên Thịnh còn có thể dối gạt được Bách Hợp, hoặc là Bách Hợp không bao giờ biết vĩnh viễn không biết thì thật là tốt. Đến lúc đó cô ta sẽ xử lý việc này sạch sẽ lưu loát, không để bản thân lâm vào tình trạng chật vật như vậy. Bách Hợp sẽ không yêu cầu cô ta bồi thường năm ngàn vạn tiền phá vỡ thỏa thuận, mà cô ta sẽ không nài ép Cố Thiên Thịnh vay tiền, Cố Thiên Thịnh sẽ không quậy sập nhà họ Cố, vợ chồng nhà họ Cố sẽ không hận cô ta như vậy nữa. Nếu cô ta có con trai không chừng còn có thể nở mày nở mặt mà bước chân vào nhà họ Cố.

Đáng tiếc hết thảy chỉ là tưởng tượng của Lương Tư Kỳ mà thôi.

Lời edit:Ờm, cuối cùng cái câu chuyện luẩn quẩn này cũng xong. Không có chuyện yêu đương làm Bách Hợp yên tâm đánh canh bạc tâm lý. Minh chứng tốt nhất cho việc muốn người khác không biết thì đừng có bao giờ làm. Mà cả truyện này edit lúc tức nhất là edit những dòng ảo tưởng sức mạnh của não quẩy Lương Tư Kỳ. Thật sự trên đời có đứa suy nghĩ như thế, ngay lập tức tui sẽ chiên giòn nó rồi xơi tái, tiêu hóa rồi đi bón phânnnnnnn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.