Sự kết hợp của hôn nhân zêu cầu cả hai vợ chồng cùng phải trung thực,
trung thực là quyền lợi thần thánh nhất trong tất cả mọi quyền lợi.
------Rousseau------
1
Type: Vy
Năm 2013, trên mạng từng lưu truyền một đoạn băng dài khoảng bốn phút được cắt ra từ một đoạn video của camera giám sát.
Trong đoạn bang, một cô gái bước vào trong thang máy, ấn nút tất cả các tầng. Sau đó, cô đứng thẳng dựa vào thang máy, trốn vào góc chết, vị trí mà
người ở bên ngoài thang máy không nhìn thấy được. Khoảng mười giây sau,
cô gái ló đầu ra khỏi thang máy, nhìn ngó xung quanh một lượt, rồi cẩn
thận bước ra ngoài, khua tay múa chân như đang kêu la, lại như đang xoè
ngón tay ra đếm. Mười lăm giây sau, cô gái rời khỏi phạm vi giám sát của camera.
Trong toàn bộ quá trình này, cửa thang máy trước sau đều không đóng lại.
Đây chính là đoạn video nổi tiếng “Elisa Lam”.
Cô gái tên Elisa Lam người Canada gốc Hoa, ngày 31 tháng 1 năm 2013 mất
tích tại Los Angeles, cảnh sát địa phương đã công bố đoạn bang này trên
mạng vơi smujc đích kiếm tìm các manh mối có liên quan.
Ngày 19
tháng 2, khách thuê phòng tại khách sạn Cecil nơi Elisa Lam từng lưu trú phàn nàn về việc nước trong phòng họ chảy quá yếu và có mùi lạ. Nhân
viên khách sạn lập tức lên kiểm tra bể chứa nước trên tầng thượng, phát
hiện ra thi thể của Elisa Lam.
Kì lạ là, lúc được phát hiện,
Elisa Lam ở trong tình trạng loã thể, mà ngày 14 tháng 2, khách sạn
Cecil vừa tiến hành kiểm tra chất lượng nước theo định kì, mọi việc đều
bình thường.
Rốt cuộc Elisa Lam đã xuất hiện trong bồn nước vào
lúc nào? Và tại sao lại xuất hiện ở đó? Cô ta đã làm thế nào mà có thể
vượt qua cửa an toàn để lên trên sân thượng mà lại không kích hoạt hệ
thống báo động?
Những điều này phía cảnh sát đều không nói rõ.
Ngày 20 tháng 6, nửa năm sau, cảnh sát Los Angeles công bố thông tin, cái
chết của Elisa Lam là ngoài ý muốn, suy đoán cô bị trầm cảm, rất nhiều
khả năng uống thuốc quá liều gây ra ảo giác.
Chân tướng vụ án
này được phía cảnh sát bảo mật rất kín đáo, chúng ta khó có thể biết
được. Nhưng từ đoạn băng lưu truyền trên mạng, điều chúng ta có thể biết được chỉ có thể là một câu chuyện truyền kì càng bí ẩn hơn.
Thế
nhưng, tôi xin nhắc nhở các vị độc giả một chút, nếu như có dịp đến Los
Angeles, nhất định tránh xa khách sạn Cecil. Trong lịch sử, khách sạn
Cecil đã từng là nơi lưu trú của hai sát thủ nổi tiếng: Những năm 80 của thể kí trước, Ramirez, có biệt danh “Ác quỷ bóng đêm”, đã từng thuê
phòng tại khách sạn này khi sát hại một người ở bên ngoài. Và sát thủ
người Áo “Sát thủ thành viên” Unterweger trong thời gian lưu trú ở khách sạn, đã từng giết hại rất nhiều kĩ nữ.
Năm 1962, một khách thuê phòng nữ nhảy từ cửa sổ khách sạn để tự kết liễu đời mình, nhưng đồng
thời làm chết một người đi đường vì cô rơi trúng người này. Năm 1964,
Goldie Osgood, nổi danh với tên gọi “Quý bà bồ câu” cũng bị cưỡng hiếp
và sát hại tại phòng khách sạn, hung thủ cho đến giờ vẫn nhởn nhơ ngoài
vòng pháp luật.
Ngay cả “Thược dược đen” nổi tiếng cũng có mối
liên hệ không rõ ràng với khách sạn Cecil. Tháng 1 năm 1947, tại công
viên Coast Gravity, phía tây nam Los Angeles phát hiện một thi thể nữ có diện mạo bị tàn phá khủng khiếp. Nạn nhân Short là một diễn viên không
tiếng tăm, do thích màu đen nên được gọi là “Thược dược đen”. Lần cuối
có người nhìn thấy cô là khi cô ngồi ở quán bar tầng 1 của khách sạn
Cecil.
Ồ, đúng rồi, tôi kể tất cả những điều này đều vì muốn bạn
cảm thấy sợ hãi, nguyên nhân thực sự chính là khách sạn Cecil. Tuy nằm ở trung tâm Los Angeles, nhưng tình hình trị an khu vực này cực kém, rất
nhiều người nghiện hút, lưu manh và tội phạm cướp giật đều tập trung ở
đây.
Quay về chủ đề chính.
Lúc ngồi sắp xếp lại dữ liệu
camera trong máy tính, tôi đã phát hiện ra một tài liệu gần giống với
đoạn băng cuả Elise Lam. Đó là một vụ án chúng tôi đã từng giải quyết
năm 2005.
Ngày 10 tháng 9 năm đó, một khách sạn nổit iếng của
thành phố này nhận được khiếu nại của khách hàng, phản ánh nước trong
phòng chảy chậm, không ổn định. Hơn nữa trong nước có mùi khó chịu. Nhân viên điện nước lập tức tiến hành kiểm tra bể nước trên tầng thượng.
Giây phút mở nắp bể nước, người nhân viên và đôi mắt trong bể nước nhìn
thẳng vào nhau.
Đó là một người phụ nữ, sắc mặt trắng bệch, đôi
mắt lồi ra ngoài, trợn trừng nhìn thẳng về phía ngoài bể nước, tròng mắt bên trong đã đục ngầu. Mái tóc dài trôi lềnh bềnh, lay động theo dòng
nước. Người nhân viên hét lên một tiếng, ngã lộn nhào vào trong bể
nước.
Cảnh sát nhanh chóng đến hiện trường, vớt xác người phụ nữ từ trong bể ra. Bác sĩ pháp y bước đầu phán đoán, người phụ nữ đã bị
ngâm trong nước trên năm ngày. Thời gian tử vong cũng khoảng trên năm
ngày, các bộ phận cơ thể đã bắt đầu thối rữa.
Thi thể không có
giấy tờ tuỳ thân kèm theo, cũng không có đồ vật gì có thể chứng minh
được thân phận của cô. Cảnh sát khu vực tiến hành thông báo trên phạm vi toàn thành phố, một manh mối đã được nhanh chóng gửi đến tổ chuyên án.
Hai ngày trước, đồn công an ở một khu vực khác trong thành phố nhận được
báo án từ Lưu Bằng, giám đốc kinh doanh của một công ty nọ sau khi đi
công tác trở về thì phát hiện vợ mình, Thiệu Hoa, đã mất tích.
Cảnh sát mời Lưu Bằng đến nhận xác, chứng thực nạn nhân chính là Thiệu Hoa – người đã mất tích nhiều ngày.
Hơn nữa, bác sĩ pháp y sau khi khám nghiệm kĩ càng hơn đã nhận định rằng Thiệu Hoa là bị người khác giết hại.
Mặc dù bị ngâm trong nước nhiều ngày, cơ thể bị trương lên, rất nhiều đặc
điểm đặc trưng riêng đã biến mất, nhưng khi bác sĩ rạch phần cổ của
Thiệu Hoa vẫn phát hiện các tổ chức dưới da, mô cơ, tuyến giáp trạng và
các phần cơ thể xung quanh có xuất huyết, phần gãy của xương và sụn ở cổ họng và xương móng khá rõ ràng.
Kiểm tra nội tạng của nạn nhân
còn thấy tâm thất trái, gan, thận, phổi và các phần nội tạng khác đều tụ máu, phổi có dấu hiệu bị dãn. Dưới màng đệm và niêm mạc của các cơ quan nội tạng nhiều nơi có dấu hiệu xuất huyết rõ rệt. Tất cả những điều nêu trên đều là những đặc điểm rõ ràng gây ra tử vong, nói cách khác, Thiệu Hoa là bị người ta ném vào bể nước sau khi đã bị bóp cổ chết.
Điều khiến những người tham gia phá vụ án này phẫn nộ chính là bác sĩ pháp y phát hiện người bị hại Thiệu Hoa đang có thai. Thai nhi đã được hai
tháng.
Cảnh sát lập tức triển khai điều tra khách sạn, thế
nhưng, điều bất ngờ là, nhân viên khách sạn không hề có ấn tượng gì về
Thiệu Hoa, kiểm tra sổ theo dõi đăng kí khách cũng chứng thực, Thiệu Hoa không hề thuê phòng ở khách sạn này. Thế nhưng cảnh sát lại phát hiện
ra tên của một người khác trong sổ theo dõi đăng kí khách, chồng của
Thiệu Hoa, Lưu Bằng.
Nhưng đoạn bang của camera giám sát thang
máy khách lại hiển thi, Thiệu Hoa trong ngày được cho là ngày tử vong
theo suy đoán của bác sĩ pháp y, quả thực đã xuất hiện ở khách sạn này.
Đó là đoạn băng khiến cho cảnh sát cảm thấy vô cùng khó hiểu. Độ dài không quá hai phút.
Trong đoạn bang, Thiệu Hoa từ tầng 8 của khách sạn vội vã lao vào thang máy.
Sau khi ấn một loạt nút các tầng đã trốn vào góc trong cùng của thang
máy.
Khi thang máy xuống đến tầng 5, cửa thang máy mở ra, một
người đàn ông camera không thu được dung mạo đã định bước vào trong
thang máy, nhưng gặp phải sự phản đối kich liệt của Thiệu Hoa. Hai người phát sinh tiếp xúc cơ thể. Cuối cùng Thiệu Hoa dùng chân đã một phát
vào hạ bộ của người ngày, người đàn ông ngã quỵ, giật lấy túi của Thiệu
Hoa chạy mất.
Trong lúc tiếp xúc, Thiệu Hoa đã có bộ dạng như đang kêu gào, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Thang máy sau khi xuống đến tầng 2, Thiệu Hoa đã thò đầu ra khỏi thang máy,
quan sát trái phải một hồi, mới đi ra khỏi thang máy. Từ sau lúc đó,
trong camera giám sát không còn thấy xuất hiện bóng dáng của cô nữa.
Cảnh sát ban đầu nghi ngờ đây là một vụ án cướp giật giết người, vì hành
động kì lạ của Thiệu Hoa cho thấy, cô rõ rang là đang trốn tránh một ai đó. Việc ấn một loạt nút các tầng trong thang máy là để cho người ở bên ngoài thang máy không biết được rốt cuộc cô muốn đến tầng mấy. Đây cũng là cách trốn tránh các phần tử tội phạm mà trên mạng lưu truyền rộng
rãi. Cách làm này liệu có ích không, tạm thời chúng ta không bàn đến,
nhưng ít nhất trong vụ án này, nghi phạm sau khi cướp túi của Thiệu Hoa
đã không còn xuất hiện lại.
Một mặt, bác sĩ pháp y tiến hành
kiểm tra tỉ mỉ thi thể của Thiệu Hoa, mục đích lấy thêm vật chứng vi
lượng từ móng tay của cô, sử dụng làm chứng cứ giám định. Nhưng thi thể
từng bị ngâm trong nước hơn năm ngày liệu còn có thể giữ lại được những
chứng cứ này hay không, cảnh sát không dám hi vọng qúa nhiều.
Mặt khác, điều tra viên lần nữa vào khách sạn, thử điều tra rõ việc gì đã
xảy ra sau khi Thiệu Hoa ra khỏi thang máy. Đồng thời cũng áp dụng biện
pháp cưỡng chế với chồng của Thiệu Hoa – Lưu Bằng. Anh ta đã nói dối về
hành tung của mình. Khi đó cảnh sát suy đoán, sau khi Thiệu Hoa ra khỏi
thang máy, vốn định đi xuống tầng 1, nhưng lại không xuất hiện ở sảnh
tầng 1, rất có khả năng lúc đó cô đã ngược hướng đi lên trên.
Từ việc cô ấn nút tất cả các tầng trong thang máy có thể thấy, khi đó cô
hoàn toàn không bị sợ hãi đến mức mất hết cả lí trí, có thể nghĩ được
đến việc hung thủ khả năng đang đợi cô ở chiếu nghỉ giữa tầng 1 và 2.
Thế nhưng, trong lúc hoảng loạn cô không hề ý thức được là, nếu như hung
thủ ra tay ở chiếu nghỉ giữa tầng 1 và 2, không thể không làm kinh động
đến người ở đại sảnh tầng 1, xem ra nơi vừa nguy hiểm lại vừa an toàn,
đó là con đường thoát thân duy nhất của cô. Hung thủ vừa vặn đang đứng ở tầng trên đợi cô, sau khi tiến hành khống chế cưỡng ép đã sát hại cô,
sau đó thả cô vào bể nước trên tầng thượng. Khác với khách sạn trong vụ
Elise Lam, ở khách sạn mà Thiệu Hoa bị sát hại, muốn lên tầng thượng chỉ cần mở khoá cửa, hoàn toàn không có hệ thống cảnh báo, mà khoá cửa trên tầng thượng đã được cảnh sát kiểm tra, đúng là bị hỏng.
Nhưng
suy đoán này không có cách nào chứng thực được. Lúc cảnh sát bắt tay vào vụ án này, sự việc đã xảy ra gần một tuần, khách sạn đã quét dọn thang
bộ không chỉ một lần, các vết tích đều đã bị biến mất gần hết.
Lượng khách của khách sạn tuy không lớn nhưng hàng ngày người ra người vào.
Tính lưu động của nhân viên vô cùng lớn. Điều này khiến cho việc điều
tra phá án của cảnh sát gặp rất nhiều khó khan.
Bước ngoặt của vụ án lại bắt nguồn từ bố mẹ của Thiệu Hoa và trên mắt xích mà cảnh sát không nuôi hi vọng nhất.
Bố mẹ Thiệu Hoa cung cấp một tin vô cùng quan trọng. Sau khi Thiệu Hoa mất tích, Lưu Bằng không hề báo với họ về việc này. Họ cho rằng, Lưu Bằng
là nghi phạm lớn của vụ án.
Lưu Bằng xuất thân từ nông thôn, tốt nghiệp nghiên cứu sinh của một trường đại học trọng điểm trong nước, là “phượng hoàng nam” điển hình mà mọi người vẫn hay gọi.
Đối với
hôn nhân của Lưu Bằng và Thiệu Hoa, bố mẹ Thiệu Hoa không hề thừa nhận,
cho rằng Lưu Bằng có được địa vị như ngày hôm nay hoàn toàn là do đựa
vào Thiệu Hoa mà có được. hơn nữa, vài ngày trước khi Thiệu Hoa mất
tích, cô từng gọi điện cho bố mẹ. Trong điện thoại, cô nói mình đang
nghi ngờ Lưu Bằng có người phụ nữ khác ở bên ngoài.
Bác sĩ pháp y sau khi khám nghiệm tỉ mỉ, kĩ càng cũng cho ra được một thành quả đáng
mừng. Trong móng tay của Thiệu Hoa, họ đã tìm thấy vật chứng vi lượng vô cùng nhỏ bé. Sau khi hoá nghiệm chứng thực thuộc về bộ phận da người.
Phía cảnh sát lập tức lấy vật mẫu xét nghiệm DNA của Lưu Bằng, đối chiếu với vật chứng vi lượng trong móng tay của Thiệu Hoa, nhanh chóng cho ra kết luận đồng nhất. Tổng hợp với việc Lưu Bằng nói dối việc đi công tác
nhưng trên thực tế là lưu trú tại khách sạn này, cảnh sát nhận định, Lưu Bằng là nghi phạm lớn nhất của vụ án.
Trước một lượng lớn chứng cứ, Lưu Bằng khai báo, bản thân đúng là không đi công tác mà hẹn hò với tình nhân ở khách sạn nơi xảy ra sự việc. Nhưng anh ta không biết lí do nào lại bị Thiệu Hoa bắt quả tang trên giường.
Hai người lập
tức xảy ra tranh cãi kịch liệt, đoạn băng trong camera giám sát chính là cảnh tượng cãi vã, đánh lộn lẫn nhau của hai người. Nhưng đối với việc
giết người, Lưu Bằng lại kiên quyết phủ nhận, kiên quyết nói rằng sau
khi bị Thiệu Hoa đá ngã, liền tiếp tục đi thẳng xuống đại sảnh đợi nhưng đợi mãi cũng không thấy Thiệu Hoa đi ra.
Nghĩ đến việc Thiệu
Hoa đang mang bầu, lo lắng cô có chuyện, Lưu Bằng vội vàng nhắn nhủ tình nhân vài câu rồi rời khỏi khách sạn, về nhà đợi. Cho đến hai ngày sau,
anh ta vẫn không thể liên lạc được với Thiệu Hoa, liền đến đồn công an
báo án.
Vì một số nguyên nhân, anh ta không hề báo việc này với bố mẹ Thiệu Hoa.
Nhưng trong sổ đăng kí của khách sạn ghi lại, thời gian Lưu Bằng trả phòng là 5 giờ chiều. Khoảng trống hai tiếng đồng hồ này, Lưu Bằng không thể
giải thích. Anh ta biện giải rằng anh ta đã nói chuyện, giải thích với
người tình. Nhưng cảnh sát không thể tìm thấy cô nhân tình này.
Để tìm manh mối phá án, cảnh sát trong lúc điều tra, bước đầu đã đăng lên
mạng một đoạn trong đoạn băng video, nhận được phản ứng dữ dội trong cư
dân mạng. Tuy không thể tìm được manh mối có giá trị nào, nhưng vụ án
lại tạo ra ảnh hưởng xã hội cực kì ác liệt năm đó. Căn cứ theo chứng cứ
xác thực, khẩu cung của Lưu Bằng không ảnh hưởng lớn lắm. Cảnh sat nhanh chóng chuyển vụ án này qua viện Kiểm sát.
Lúc chúng tôi tiếp
nhận vụ án này, án kiện vẫn chưa hoàn thành xong các công tác khởi tố,
nhưng cũng đã bước vào các giai đoạn cuối cùng.