Yến Phi chưa từng gặp qua loại võ công như thế này. Đối với người học võ mà nói, bất kể là đao, thương hay kiếm kích đều chỉ là một công cụ để chiến đấu. Phân biệt cao thấp là ở hoả hầu và thủ đoạn điều khiển chế ngự binh khí của người sử dụng.
Nhưng Hướng Vũ Điền trước mặt làm chàng không rõ rốt cuộc là người hắn là chủ, Thiết cầu là phụ hay là Thiết cầu là chủ, người là phụ nữa? Không biết cái nào mới là ‘công cụ’ bị chế ngự.
Giới hạn chủ-tớ giữa Hướng Vũ Điền và Thiết cầu trong tay y đã trở nên rất mơ hồ, sinh ra một kiểu quan hệ tương hỗ vận động. Thiết cầu dường như biến thành một vật sống có ý chí và tư tưởng riêng, vừa phụ thuộc vào Hướng Vũ Điền, lại điều khiển Hướng Vũ Điền, có điểm giống với quan hệ giữa Yến Phi chàng và Điệp Luyến Hoa vậy.
Đó có thể là một ảo giác sai lầm, nhưng Yến Phi cảm thấy sự thật là thế, đủ biết kỹ thuật kỳ quái sử dụng Thiết cầu của Hướng Vũ Điền lợi hại đến thế nào. Hướng Vũ Điền và Thiết cầu dung hoá thành một chỉnh thể không thể phân chia. Nhân ảnh và cầu ảnh đan xen trở thành hoàn mỹ vô khuyết, thành một đại trận thức không hề có kẽ hở nào có thể tìm ra, làm người ta hoàn toàn không có cách gì nắm bắt được, theo một phương thức phiêu hốt khó lường, lúc trái lúc phải, ập tới Yến Phi.
Yến Phi nghĩ đến nát óc mà nhất thời vẫn không cách nào tìm ra được một chiêu nửa thức trong "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" để ứng phó với công pháp kỳ dị khẳng định là do Hướng Vũ Điền từ tài năng đặc biệt của mình tự sáng tạo ra. Nếu như chàng không thể lập tức sáng tạo ra chiêu thức mới, miễn cưỡng ứng phó thì lời dự đoán của Hướng Vũ Điền sẽ ứng nghiệm, chàng sẽ không thấy được mặt trời ngày mai nữa.
Choang!
Điệp Luyến Hoa rời vỏ, dựng đứng trước mặt rồi xoay tròn lên cao trên đỉnh đầu.
Tiến Dương hoả. Thái Âm chân khí lấy Điệp Luyến Hoa làm trung tâm, ngưng tụ rồi mở rộng, hình thành một khí trường không ngừng tăng lên.
Chiêu này có thể coi là "Vô chiêu chi chiêu", học lỏm được từ trường khí kình kỳ dị của Vệ Nga, nhưng lại tinh thuần lão luyện hơn hẳn khí trường của Vệ Nga vì được tạo thành từ tiên thiên kình khí ‘âm trung chi âm’ (khí âm tinh thuần nhất), so với khí trường vẫn còn hỗn tạp ‘âm trung chi dương’ (âm pha tạp dương) thì sự khác biệt đương nhiên là rất lớn. Chỗ lợi hại nhất là Thái Âm chân khí tụ lại mà không tan. Trừ khi Hướng Vũ Điền tiến vào phạm vi khí trường đó, nếu không thì y căn bản không thể hiểu được diệu dụng chiêu này của Yến Phi.
Bất kể là ngàn vạn loại chân khí của các môn phái trong thiên hạ này, nói cho cùng đều do hai khí âm dương tạo thành, gọi là đạo nhất âm nhất dương. Đến như thời tiết lạnh nóng khô ẩm cũng không ngoài thuỷ hoả nhị khí tương giao, thêm vào từng chỗ đặc dị riêng của từng người mà trở thành thiên biến vạn hoá.
Hoả là ‘Viêm Thượng’, Thuỷ là ‘Nhuận hạ’. Đó là đặc tính của thuỷ - hoả. Điệp Luyến Hoa của Yến Phi thi triển từ dưới lên trên, dồn Thái Âm chân khí ra chính là vì đặc tính ‘Nhuận hạ’, làm Thái Âm chân khí từ từ hạ xuống, bao trùm toàn bộ thân hình chàng, hình thành một trường kình khí lõm vào lấy chàng làm trung tâm, bày ra cạm bẫy chờ Hướng Vũ Điền chui vào.
Tuyết tích tụ xung quanh chỗ Yến Phi đứng bị cuốn dậy lên mù mịt, cảm giác vừa hùng tráng lại vô cùng kinh tâm động phách. Hai mắt Hướng Vũ Điền thoáng qua thần sắc kinh dị, thét lớn một tiếng, người theo Thiết cầu vọt đến như điện chớp đánh vào vai phải Yến Phi.
Trong sát na, Hướng Vũ Điền đã tiến vào trong khí trường Thái Âm chân khí của chàng. Thiết cầu lập tức chấn động rung lên bần bật, giữa Thiết cầu và tay cầm xuất hiện trạng thái rung động mạnh mẽ, làm cảm giác liền thành một thể không thể phân chia giữa cầu và người cuối cùng đã xuất hiện chỗ hở, biến thành người là người, Thiết cầu là Thiết cầu, không còn tự nhiên thiên thành như trước nữa.
Yến Phi thét dài một tiếng, biến Tiến Dương hoả thành Thối Âm phù, tập trung cao độ dồn Thái Dương chân hoả vào Điệp Luyến Hoa, trước tiên xoay tròn một vòng trên đỉnh đầu, rồi thu kiếm về trước ngực, sau đó hai tay nắm kiếm đâm thẳng vào Thiết cầu.
Một việc vô cùng thần diệu đã phát sinh. Toàn bộ khí trường của Thái Âm chân khí bị dẫn dụ hoá thành một quả cầu kình khí, theo kiếm kình vọt tới Hướng Vũ Điền. Hiệu quả kỳ diệu ra ngoài sự dự đoán của Yến Phi.
Chiêu này là do chàng được Tôn Ân khai mở. Đêm chàng quyết chiến Tôn Ân ở Phiêu Miểu Phong, Tôn Ân dùng "Hoàng thiên vô cực" phát động chiêu công cường mãnh nhất. Yến Phi bên bờ vực thất bại đã ngộ ra đặc tính hấp dẫn Thái Dương chân hoả của Thái Dương chân thuỷ, làm "Hoàng thiên vô cực" của Tôn Ân bị chệch đi, phá giải được tuyệt chiêu cuối cùng của Tôn Ân.
Lần này, đầu tiên chàng sử ra khí trường học từ Vệ Nga, sau đó lại lợi dụng đặc tính chí dương hấp dẫn chí âm để điều động cả một trường khí kình nghênh kích Hướng Vũ Điền, là một kỳ chiêu chưa từng có tiền lệ giống như chiêu ‘nhân cầu hỗn nhất’ (người và Thiết cầu hoà thành một) của Hướng Vũ Điền.
Choang!
Toàn thân Yến Phi chấn động mạnh mẽ, lục phủ ngũ tạng tưởng chừng như đảo lộn hết, như một sợi tơ bị gió thổi bay tung về phía sau. Lúc này mới biết Thiết cầu của Hướng Vũ Điền không chỉ đơn giản là một kích đầy uy thế, mà đã hàm chứa nhiều tầng kình khí giống như có mấy Hướng Vũ Điền liên thủ hợp kích. Nếu không bị trường kình khí lõm vào phong toả nhuệ khí từ trước thì chỉ một kích này cũng đủ kết thúc cái mạng nhỏ của chàng.
Bùng!
Đến lượt một quả cầu khí do trường kình khí Thái Âm tạo thành giao kích với Thiết cầu khí thế hùng mạnh của Hướng Vũ Điền.
Tình hình của Hướng Vũ Điền tuyệt không được như Yến Phi còn dễ chịu một chút. Y la thảm một tiếng, cả người và Thiết cầu bị đánh lùi lại đến bờ thiên huyệt. Mỗi bước chân đều để lại dấu chân in sâu xuống đất tới hơn một xích.
Yến Phi cuối cùng dừng lại, thầm hô nguy hiểm. Điệp Luyến Hoa chỉ về phía đối thủ cách ngoài mười trượng. Nếu chỉ sai lầm một chút thì lúc này chắc đã phân thắng bại rồi. Ma công của Hướng Vũ Điền lợi hại ngoài sự tưởng tượng của chàng.
Hướng Vũ Điền lại chạy về phía chàng, thần thái ung dung vắt Thiết cầu trên vai thả ra sau lưng, lắc đầu cười nói: “Yến huynh quả là danh bất hư truyền làm ta vô cùng ngạc nhiên. Liên tục hai lần chặn đứng kỳ chiêu tất sát của ta, làm ta chỉ còn cách phải thay đổi chiến lược, không đọ chiêu số với ngươi nữa, mà sẽ so tốc độ và phản ứng. Về phương diện này, Sư tôn của ta từng nói rằng ta là thiên hạ đệ nhất.”
Yến Phi trong lòng chấn động. Hướng Vũ Điền sau khi nhận một chiêu "Nhật di nguyệt động" của chàng mà vẫn hoàn toàn không tổn hại gì sao? Đồng thời, chàng cũng nắm được ý đồ chân chính của đối thủ.
Hướng Vũ Điền tuyệt không so tốc độ, phản ứng như y vừa nói, mà muốn đọ sức về tinh thần với Yến Phi. Nhưng đó lại chính là chỗ yếu nhất của Yến Phi sau khi Dương thần bị thương tổn, là sơ hở trí mạng nhất.
Hướng Vũ Điền cố ý ra vẻ ung dung thoải mái chạy về phía Yến Phi chính là muốn từng bước tăng cao áp lực tinh thần đối với Yến Phi, trói chặt tâm thần Yến Phi, phá huỷ sự phòng ngự, đấu chí và năng lực của Yến Phi trên bình diện tinh thần. Những cao thủ bình thường đương nhiên không có bản lĩnh đó. Nhưng Hướng Vũ Điền thân mang Ma Chủng lại có thần lực siêu phàm thần bí khôn lường giống như Kim Đan của chàng.
Ngay từ lúc Hướng Vũ Điền mới cất bước, Yến Phi đã cảm thấy tâm thần mình bị chế ngự, ảo giác phát sinh. Không những chàng không cách nào nắm được tốc độ Hướng Vũ Điền bức tới, mà còn sinh cảm giác Hướng Vũ Điền dần dần rời xa. Đây chính là ảo giác sai lầm hoàn toàn ngược lại sự thực. Giọng nói của Hướng Vũ Điền lại tràn đầy trong tai, đánh thẳng vào từng đạo kinh mạch của chàng, làm chàng đứng không vững, không thể đề tụ kình lực được. Thật là tình cảnh vô cùng đáng sợ.
Dường như Yến Phi rơi vào trong một giấc mộng, toàn thân vô lực, trong đầu lại không ngừng dâng lên tình cảm thất bại, tuyệt vọng. Nếu chàng không thể hồi phục lại được trước khi Hướng Vũ Điền phát động công kích thì ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của chàng. Chàng cần phải “tỉnh lại” để ứng phó với một kích với sức mạnh tinh thần hùng mạnh này của Hướng Vũ Điền. Trong lòng Yến Phi chợt động, nghĩ tới một biện pháp làm mình có thể ‘tỉnh lại’.
Kiếm trở về vỏ. Chỉ có tiếng Điệp Luyến Hoa vang lên khi về vỏ mới có thể làm tinh thần đang tan rã của chàng ngưng tụ lại, hoá giải Tinh thần Đại pháp của Ma Chủng Hướng Vũ Điền.
Choang!
Hướng Vũ Điền đã đến còn cách năm trượng toàn thân chấn động, ngạc nhiên dừng lại.
Tại sao lại là hai tiếng trong trẻo liên hồi chứ không phải là một tiếng vang rõ ràng?
Đến Yến Phi cũng cảm thấy bất ngờ. Ngay vào lúc trước khi Điệp Luyến Hoa hoàn toàn chui vào vỏ kiếm thì tinh thần của Yến Phi bành trướng mở rộng, vươn tới tận những nơi xa xôi vô hạn, vừa lúc cảm ứng được tiếng kêu gọi đau đớn như tiếng chim Đỗ Quyên từ xa xôi vọng tới của Kỷ Thiên Thiên. Ngay vào sát na đó, Yến Phi và tâm linh Kỷ Thiên Thiên kết hợp chặt chẽ làm một, nhưng chỉ trong chớp mắt rồi tâm linh hai người lại rời nhau ra.
Tuy chỉ trong chớp mắt như điện quang thạch hoả, nhưng đôi nam nữ yêu nhau khổ sở đó đã hoàn toàn hiểu được tình hình của đối phương, truyền được hết khúc nhạc lòng của mình cho đối phương. Vào lúc tinh thần bành trướng mở rộng, Yến Phi dường như đã chấn đứt toàn bộ những trói buộc bằng tinh thần của Hướng Vũ Điền đối với mình, thoát khỏi sự khắc chế về tinh thần của Hướng Vũ Điền, phục hồi lại thân thể tự do.
Dương thần của Yến Phi cũng phục nguyên hoàn toàn ngay vào thời khắc yếu mệnh đó. Rốt cuộc là Dương thần của chàng phục nguyên do lời kêu gọi của Kỷ Thiên Thiên dẫn phát hay là trong tình thế bị bức bách tới mức sinh tử quan đầu nên đã trùng chấn uy phong? Yến Phi quả thực không rõ.
Yến Phi đã hoàn toàn hồi phục lại, tâm linh trong trẻo thông suốt, không chút trở ngại, ảo giác tiêu biến sạch, lại thành công báo tin bình an cho Kỷ Thiên Thiên nên tâm tình chàng cực tốt. Chàng mỉm cười nhìn kình địch đáng sợ trước mặt.
Vẻ mặt Hướng Vũ Điền vô cùng kinh dị, đứng cách năm trượng trừng trừng nhìn chàng không chớp, thần sắc ngưng trọng hỏi: “Yến Phi ngươi phải chăng vẫn luôn giấu diếm?”
Yến Phi hiểu cảm thụ của Hướng Vũ Điền. Hiện giờ mình và Dương thần lại kết hợp không còn giống như lúc đầu bị Hướng Vũ Điền khống chế và nhìn thấu, giống như chàng biến thành một người khác, đương nhiên làm Hướng Vũ Điền kinh dị vô cùng, cho rằng chàng giả vờ để đánh lừa y.
Đương nhiên là Yến Phi sẽ không nói ra. Toàn thân khí mạch thư sướng thoải mái, cảm giác mất rồi lại được vô cùng động nhân, làm mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều hoan hô vui sướng. Chàng cười nhẹ: “Chẳng phải Hướng huynh muốn so tốc độ và phản ứng sao? tại sao lại nửa đường dừng lại?”
Hướng Vũ Điền bỗng nhiên nói: “Yến huynh không nên lừa ta nữa. Cho ta biết tại sao Điệp Luyến Hoa của ngươi lại có thể tự phát ra tiếng kêu?”
Yến Phi vui vẻ nói: “Nhĩ lực của Hướng huynh thật làm người ta kinh dị, lại có thể nghe ra được tiếng Điệp Luyến Hoa phát ra trước khi chạm vào vỏ. Hà hà! Đây là một bí mật. Nếu Hướng huynh muốn biết thì có thể dùng một bí mật tương đương để trao đổi.”
Hướng Vũ Điền bật cười: “Yến huynh thật là biết tính toán. Được rồi! để ta cho ngươi biết cố sự về Liên tử Thiết cầu của ta. Thiết cầu này là do ta đích thân chú luyện tạo ra. Bản thân nó tuy là loại sắt phi thường, nhưng chỗ hữu dụng chân chính lại là vừa có thể cất giấu vật dụng, vừa có thể làm vũ khí, nhất cử lưỡng tiện. Tên nó là ‘Thiết Xá Lợi’. Bí mật này đã đủ chưa?”
Yến Phi nhíu mày: “Cất giấu bên trong cái vỏ ngoài bằng sắt đó là vật thần diệu gì thế? tại sao lại có tên là Xá Lợi?”
Hướng Vũ Điền cười khổ: “Ngươi dường như thích truy tìm nguồn cội hơn cả ta nữa. Giao dịch dùng bí mật để đổi lấy bí mật tạm thời quên đi vậy! Để ta về nghĩ kỹ xem tính toán thế nào rồi lại tìm ngươi được không?”
Yến Phi ngạc nhiên: “Hướng huynh không động thủ đương nhiên là lý tưởng nhất rồi.”
Hướng Vũ Điền than: “Ta chỉ tạm thời ngừng chiến, tìm chỗ nào đó để chỉnh lý lại những suy nghĩ đang loạn lên trong đầu. Cuộc chiến của chúng ta không thể tránh khỏi. Thế này được không? Giờ tý hôm nay đã qua rồi, vào giờ tý thứ hai kể từ đây, ta và ngươi sẽ quyết một trận sinh tử trên Cổ Chung Lâu của Biên Hoang tập.”
Yến Phi điềm đạm: “Hướng huynh nên hiểu rõ một điều! Con người khi đã chết rồi thì không còn gì nữa. Lý tưởng vĩ đại của Hướng huynh cũng sẽ mây tan khói toả mà thôi.”
Hướng Vũ Điền cười rộ: “Yến Phi ngươi không cần doạ ta. Ta có bao nhiêu cân lượng thì bản thân ta rõ nhất. Chỉ vì không nghĩ ra được tại sao Điệp Luyến Hoa của ngươi có thể tự phát ra tiếng kêu nên mất nhuệ khí, tạm thời ngừng chiến chứ không phải là ta sợ ngươi đâu.”
Yến Phi nhấn mạnh: “Chính việc đó là lý do làm Hướng huynh bại trận. Mong Hướng huynh nghĩ kỹ.”
Hướng Vũ Điền không vừa lòng, trừng mắt nhìn chàng một cái rồi cười lớn bỏ đi.
Yến Phi ngồi bên bờ thiên huyệt, suy nghĩ về những vấn đề của võ học. Chàng phải nghĩ ra một "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" hoàn toàn mới để ứng phó với cục diện hiện nay.
Dương thần của chàng thực sự đã phục nguyên hoàn toàn. Chàng cảm thấy lần này Dương thần bị tổn thương đối với chàng được nhiều hơn mất. Trước đây, chàng đối với Dương thần của mình chỉ hiểu mơ mơ hồ hồ vì Dương thần vô hình vô ảnh, không thể nắm bắt được. Nhưng trong một thời gian Dương thần bị tổn thương, chàng cảm giác được Dương thần có phân biệt với ‘hữu vô’ (không có gì), lại là khác biệt hoàn toàn có tính đặc dị. Đó toàn là cảm giác về mặt tinh thần, nhưng cũng ảnh hưởng tới tình tự của chàng.
Như hiện giờ, Dương thần của chàng đã phục nguyên nên những tình tự đang quấy nhiễu chàng lập tức biến sạch. Con người chàng tràn đầy sinh cơ và đấu chí, cảnh giới tinh thần càng viên mãn vô cùng, tất cả đều tự cấp tự túc. Hoàn toàn là do chân khí chí âm của An Ngọc Tình ân tứ, khởi động sinh cơ của Dương thần. Tất cả đều hoàn toàn tự nhiên, không chịu sự khống chế của ý chí và kỳ vọng của con người.
Một lợi ích khác là chàng bị bức trong tình thế không có Dương thần chi viện, phải thuần đưa Thái Dương, Thái Âm nhị khí dung nhập vào "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp", sáng tạo kỳ chiêu, làm chàng có lòng tin là ngoài "Tiên môn kiếm quyết" có sức sát thương cực lớn, chàng có thể sáng tạo "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" hoàn toàn mới để chàng có thể tuỳ ý sử dụng, không phải thường thường dùng đến "Tiểu tam hợp" cùng địch nhân phân sinh tử.
Hiện giờ chàng đã có hai chiêu trong tay là "Tiên tung sạ hiện" và "Nhật di nguyệt động" đều là những chiêu lợi dụng đặc tính của dương hỏa âm thủy nên mới làm được những điều không thể. Mà dương hỏa âm thủy có thể lợi dụng, bổ trợ lẫn nhau, lại có thể sử dụng độc lập. Chiêu thức thuần dương thì thế nào? Chiêu thức thuần âm thì thế nào?
Dương chủ tiến, âm chủ thoái! Dùng Dương hoả làm công, lấy âm thuỷ làm thủ thì sẽ tạo ra những chiêu số tấn công và phòng thủ liền lạc như áo trời không vết vá, phảng phất đã đạt mức thiên thành sao?
Cao thủ như Yến Phi chỉ cần suy nghĩ trong đầu là biết chiêu thức có thể ứng dụng trong thực tế hay không, tuyệt chiêu một khi xuất thủ là không thể đỡ gạt. Giống như đại sư viết sách, chỉ cần suy nghĩ được tình trạng và hình tượng là có thể miêu tả ra một cách sinh động. Thấp thủ đương nhiên phải luận theo cách khác.
Yến Phi chợt nghĩ tới Tham Đồng Khế do Tạ An tặng, trong đó lý luận về đạo âm dương thật lâm ly tận trí. Tuy không trực tiếp có quan hệ với võ học, nhưng Yến Phi từ đó thu được lợi ích rất lớn. Nếu quả có thể đem tất cả những lý luận đó dung hoà vào "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" thì thật như cá gặp nước.
Bỗng nhiên, Yến Phi có cảm giác vô cùng thống khoái khi một sự thông thì vạn sự cũng thông. Yến Phi đồng thời thở dài, trong lòng cười khổ. Võ công của chàng có thể nói là do bị bức bách mà thành. Từ sau khi thích sát Mộ Dung Văn, chàng trốn đến Biên Hoang tập ẩn tính mai danh, suốt ngày trầm mê vào chén rượu, không hề suy nghĩ để tiến bộ. Nhưng từ khi nuốt Đan Kiếp, sinh mệnh chàng đã trải qua những biến hoá nghiêng trời lệch đất, không những phải tranh đấu cầu sống, còn phải không ngừng đột phá. Tình hình hiện thực căn bản không cho phép chàng an nhàn lười biếng.
Tối nay, chàng tích cực đưa dương hoả, chân thuỷ dung nhập vào kiếm pháp như thế cũng là chịu sự kích thích của Hướng Vũ Điền. Mục tiêu chủ yếu là Mặc Sĩ Minh Dao.
Chàng không thể nhẫn tâm dùng "Tiên môn kiếm quyết" đả thương Minh Dao. Phương pháp duy nhất là nắm chắc đặc tính của dương hoả âm thuỷ, sáng tạo, sửa đổi "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp". Vậy thì khi chàng đối mặt với nàng sẽ có phương pháp khả thi.
Chàng cũng không muốn phân sinh tử với Hướng Vũ Điền, chỉ cần làm y nhận bại là có thể hoà khí thu tràng. Ít nhất thì khi khả năng đó có thì chàng sẽ nỗ lực hướng tới.
Suy nghĩ của Yến Phi lại quay về với các kiếm chiêu. Âm cực dương thịnh, dương cực âm sinh, dùng vào kiếm chiêu thì sẽ thế nào?
Trong một thời gian ngắn ngủi, một bộ "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" hoàn toàn mới đột nhiên hình thành rõ ràng trong não chàng. Cảm giác này thật khó hình dung. Chàng chưa từng nghĩ tới có thể trong thời gian ngắn không tới một thời thần trước khi bình minh đến lại có thể nghĩ ra một bộ kiếm pháp hoàn toàn mới, mà bộ kiếm pháp đó được xây dựng trên căn cơ vốn có là "Nhật nguyệt lệ thiên đại pháp" của chàng.
Vô số chiêu thức thoáng qua trong đầu chàng. Chiêu thức cuối cùng, đương nhiên là "Nhật nguyệt lệ thiên", là chiêu thi triển đồng bộ "Thái dương vô cực" và "Thái âm vô cực", làm phát sinh "Đại tam hợp", phá toái hư không, mở ra tiên môn có thể cho phép nhiều người đi qua.
Nghĩ tới đây, Yến Phi biết trong đó mình còn phải đột phá một quan ải khó khăn nữa, là làm sao đồng thời thi triển dương hoả và âm thuỷ. Nếu như có thể giải quyết vấn đề khó khăn đó thì kể cả có gặp phải Tôn Ân thì chàng cũng tăng nhiều khả năng chiến thắng.
Yến Phi búng mình vọt lên, khẽ vỗ vỗ Điệp Luyến Hoa trên lưng, như là chào hỏi bằng hữu thân nhất của mình. Đối với thanh kiếm bảo bối này chàng đã phát sinh cảm tình thâm hậu huyết nhục tương liên. Không có nó, Yến Phi khẳng định không thể ngạo nghễ đứng thẳng tới ngày hôm nay, được hít thở làn không khí tươi mát của vùng hoang vu tuyết trắng này.
Nói cho cùng, chàng còn phải cảm ơn Hướng Vũ Điền. Nếu không có Hướng Vũ Điền, chàng rất nhiều khả năng bỏ lỡ cơ hội nghe được lời kêu gọi tuyệt vọng của Kỷ Thiên Thiên. Nếu vì thế mà nàng hiểu lầm, tự sát thì sẽ trở thành mối hận thiên cổ.
Vì những nguyên nhân đó, chàng không thể huỷ diệt Hướng Vũ Điền. Yến Phi hét dài một tiếng, phi thẳng về phía Biên Hoang tập.
Hết chương 457
~*~*~*~*~*~*~*~*~