Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 94: Chương 94: Pháp kĩ của Cung Kiếm Phi.




« A, a, a…. ».

« Mau, tiêu diệt cái chiến thuyền đó cho bổn Linh !! ».

« A…. ».

«Hự, phụt !! ».

Không gian náo động điên cuồng, pha trộn giữa âm thanh hủy thiên diệt địa của Quỷ Thánh là những tiếng thét gào vang động. Vô số Ma binh đang liều mạng lao vào một cái chiến thuyền to lớn đến mức khủng bố. Ước chừng chiến thuyền này phải lớn chừng hai dãy núi lớn cỡ như núi Himalaya. Chiến thuyền này chính là chiến thuyền của Triệu Kim Nam.

Những làn sóng nhỏ màu bạc liên tiếp đánh ra từ thân thuyền từ từ đẩy lùi những Ma binh ghê rợn đông đúc. Kim Nam thoắt một cái nhảy lên mạn thuyền ánh mắt điên đảo nhìn xuống. Phía dưới có hơn trục tên Ma Linh đẳng cấp đang vây chiến thuyền lại, đằng xa còn có vô số Ma binh đang ùn ùn kéo về phía này.

« Tên kia chính là đầu sỏ ?? ».

Một tên Ma Linh đang loay hoay trong đám loạn quân chớp mắt nhìn thấy Kim Nam liền hô toáng lên, ngay lập tức mấy tên Ma Linh ở phía khác cũng nhất thời chú ý.

« Giết thằng đầu sỏ đó đi !! ».

Nhất lượt Ma Linh thủ lĩnh đều hô hoán lao lên Mạn thuyền hướng công kích về phía Kim Nam. Kim Nam khẽ nở một nụ cười lạnh, đầu quyền đã bắt đầu tụ tập nội khí chuẩn bị đối chiến.

« Triệu tông chủ, mấy tên này cứ để lão phu xử lý !! ».

Cung Kiếm Phi không biết từ đâu lao tới khóe miệng khẽ nhếch tỏ ý khinh miệt đám Ma Linh, một tay vung Lai Thần Kiếm lên không trung vũ động quanh mình.

« Cung tông chủ, ngài liệu có phải là đối thủ của bọn chúng hay không đây. Đây là Ma Linh cảnh giới đấy ! ».

« Triệu tông chủ xin cứ yên tâm, xem lão phu xử lý mấy tên hỗn đản này !! ».

Nói rồi Cung Kiếm Phi khẽ hất đầu ra hiệu cho mấy tên đệ tử phía sau, lập tức một vòng tròn phòng hộ quanh người Cung Kiếm Phi đã được thành lâp. Là những đệ tử bổn phái Cung gia vây quanh, đây hẳn là một cái đại trận do Cung Kiếm Phi mới thiết lập được. Kim Nam dù sao cũng hơi lo lắng, Cung Kiếm Phi mới chỉ là Nội Khí tầng bốn trung kì, còn Ma Linh là cảnh giới sánh ngang với Tiên Nhân, cho dù Cung Kiếm Phi có nắm trong tay Lai THần Kiếm sắc bén vô bì. Là trân bảo xứng danh báu vật thượng cổ đi chăng nữa cũng chưa chắc đã phải là đối thủ.

Nhưng tạm thời hắn cũng không muốn ngăn cản, cứ để xem Cung Kiếm Phi đối chiến thế nào, nếu không ổn lập tức hắn sẽ ra tay tương trợ.

« Lai Thần trận pháp thức thứ nhất khởi !!! ».

Cung Kiếm Phi một hơi hét lớn lao từ mạn thuyền xuống dưới, phía sau thường trực là đệ tử bổn phái Cung gia có khoảng hơn bốn mươi người. Mấy cái Ma Linh đầu tiên thấy Cung Kiếm Phi lao ra như vậy thì căn bản cũng không để tâm, bởi vì người trước mắt cũng chỉ là một tên Nội Khí tầng bốn trung kì, muốn đánh căn bản cũng không phải đối thủ của bọn chúng.

« Hừ ! Không biết lượng sức !! ».

Một Ma Linh đẳng cấp gần nhất tiếp cận Cung Kiếm Phi tỏ ý khinh miệt đơn giản tung ra một luồng khí đen đúa đánh thẳng vào trực diện công kích của Cung Kiếm Phi. Muốn dùng một chiêu này đơn giản kết liễu ông ta, nhưng không dễ dàng như vậy, Cung Kiếm Phi lao lên cũng không phải là công kích bừa. Lai Thần Kiếm vũ động phía trên như không có lực công kích gì đáng nói bỗng chuyển đổi biến mất.

Bất chợt một vết cắt hư không xuất hiện, Ma Linh kia cảm nhận nguy hiểm liền lập tức né tránh. Nhưng vẫn là không kịp, vết cắt kia không chỉ cực độ sắc bén mà còn nhanh như thiểm điện.

« Roẹt ! ».

« Bịch !!! ».

« A, a, a… Tên hỗn đản ta giết ngươi !!! ».

Ma Linh cảnh giới kia không ngờ khinh thường đối phương đã lập tức bị một chiêu bất ngờ của Cung Kiếm Phi cắt đứt một cánh tay. Còn may là hắn kịp thời nhận biết nếu không e rằng ngay cả cái mạng cũng không còn. Ma Linh kia bị đứt một cánh tay đã nổi điên, mở miệng là đã muốn hấp chết Cung Kiếm Phi, lại tiếp tục lao lên. Ma Lực thân thể cũng là đồng thời vận động muốn tái tạo lại cánh tay nhưng ngay lâp tức hắn liền biến sắc. Không ngờ rằng cánh tay của hắn không thể nhúc nhích, vết chém kia không những chém đứt cánh tay hắn mà còn lưu lại một loại ăn mòn áp chế lực lượng từ từ xâm nhập như độc tố khiến hắn thống khổ.

“A…”.

Kêu lớn một tiếng Ma Linh kia liền rụng xuống như một trái sung, thân thể hắn co quắp lại, cánh tay đang đỏ rực bỗng chuyển dần sang thành màu đen rồi cuối cùng thành màu tro. Những cái Ma Linh khác đang lao tới cũng không ngờ màn này liền lập tức lui lại.

“Không xong, có tà thuật!”.

Một Ma Linh khác hét lớn lên lập tức lui lại, hắn cũng vừa mới bị Cung Kiếm Phi công kích nhưng vì đánh hơi được nguy hiểm sớm hơn tên đồng bọn trước đó nên đã kịp thời lui lại tránh được một chiêu của Cung Kiếm Phi.

Kim Nam thì sắc mặt thay đổi liên tục, từ tâm trạng mạch máu não căng tròn lo lắng cho Cung Kiếm Phi cuối cùng chuyển sang ngạc nhiên không thể ngờ tới. Không ngờ một cái nội khí tầng bốn trung kì như Cung Kiếm phi mà lại có thể trống cự lại nổi một Ma Linh. Không những thế lại còn đẩy lui được ngay lập tức những tên Ma Linh phía sao khiến chúng kiêng kị không dám lao tới.

Tên Ma Linh đầu tiên bị trúng pháp kĩ của Cung Kiếm Phi mặt mày đang hết sức thống khổ. Cánh tay của hắn hiện giờ đang bị ăn mòn từ từ lan vào thân thể. Luồng lực lượng ăn mòn kia không ngờ càng ngày càng phát triển mạnh, nếu cứ như thế thì tên Ma Linh này ắt hẳn sẽ phải chết không nghi ngờ gì. Lãnh khốc một tia bên khóe mắt, Ma Linh kia cắn răng hét một tiếng lớn lập tức chặt đứt cánh tay đang bị ăn mòn của mình. Sau đó nằm quằn quại trên mặt đất như đang cố điều tiết.

“Cung tông chủ, ngài thực sự làm ta rất ngạc nhiên!”.

Kim Nam từ phía trên mạn thuyền hô lớn một tiếng khích lệ, Cung Kiếm Phi liền liếc lên nhìn gật đầu một cái rồi lại tiếp tục lao lên chém giết. Bọn Ma Linh kia vốn định đơn giản kết liễu tên Nội Khí tâng bốn trung kì này nhưng xem ra không ổn. Đành vội vã lui lại không dám công kích, chỉ dám lượn lờ bên ngoài chờ thời lao vào xâu xé.

Đường đường là hơn chục cái Ma Linh cảnh giới mà bây giờ lại bị một cái Nội Khí tầng bốn trung kì hành lạc thật quá mất mặt. Thế nhưng có mất mặt đến mấy cũng còn hơn là chết.

“Mau, đi báo cho Ma Tôn đại nhân sự tình!!”.

Một tên Ma Linh vòng ngoài nhất truyền mệnh cho một cái Ma binh đang ngơ ngác cầm vũ khí đứng nhìn. Lập tức tên này như thức tỉnh, liền vội vã vứt luôn cả binh khí xé gió lao đi.

“Cung tông chủ, mau trở về. Không nên dây dưa với bọn chúng nữa!!”.

Kim Nam thấy bọn Ma Linh kia đã không dám công kích liền kêu lớn gọi Cung Kiếm Phi về chiến thuyền. Một mặt là muốn nhanh chóng tiến vào trung tâm Huyết Hải trước khi gặp phải tam đại Ma Tôn, một mặt là cũng tò mò muốn biết tại sao Cung Kiếm Phi lại có thể sáng tạo ra pháp kĩ cường đại đến như vậy.

Cung Kiếm Phi đang cầm Lai Thần Kiếm vũ động liên tục thấy Kim Nam lớn tiếng gọi như vậy thì liền tỏ vẻ tiếc nuối. Từ từ rút lui về một cách chậm rãi, đích là không không muốn cho mấy cái Ma Linh kia đánh lén.

“Chúng ta tạm thời rút lui, cái này chiến thuyền trước mắt không thể tấn công”.

Một tên Ma Linh mau chóng ra lệnh, những Ma Linh khác lập tức gật đầu, tên Ma Linh lớn giọng ra lệnh kia có đẳng cấp Ma Linh hậu kì, hẳn là kẻ có thực lực nhất trong đám Ma Linh. Kim Nam chợt nảy ra ý định, dù sao thì cũng đã đánh nhau, nên lấy đầu một tên tướng địch thị uy thì vẫn hơn.

“Hừ, muốn đi, không dễ đâu!”.

Cung Kiếm Phi vừa lướt lên mạn thuyền Kim Nam đã lập tức nhảy xuống, chưa kịp nhận biết thì đã có một âm thanh thống khổ vang lên.

“A…”.

Lập tức một luồng kình lực khủng bố đẩy tới mạn thuyền, Cung Kiếm Phi nhanh chóng phát động thần thức theo dõi lập tức thất kinh. Phía dưới là Kim Nam đang nở một nụ cười lạnh, tay hắn vẫn còn đang thủ thế lúc tung pháp kĩ. Một cái Diệt Thần Pháp kĩ uy lực khủng bố không biết từ lúc nào đã xuất hiện.

Nhưng đó cũng chưa phải là điều khiến Cung Kiếm Phi cảm thấy kinh ngạc nhất, mà điều khiến ông ta kinh ngạc nhất đó chính là Diệt Thần pháp kĩ này không ngờ mạnh hơn những lần trước ông ta thấy đến mấy lần. Cơ hồ trong một vùng thiên địa mấy trăm dặm đều bao trùm là kình lực tàn sát. Vô số cái Ma binh táng mạng kèm theo đó là những làn khói đen kịt bay lên không trung.

Một cái Ma Linh đẳng cấp thân mình đang từ màu đỏ như máu bỗng chuyển sang đỏ hồng như nham thạch. Một hơi ngáp ngáp dài như cố dãy dụa để sống, tay hắn bụm vào trước ngực nơi có một cái lỗ lớn cỡ hai bàn tay xuyền thủng, một ánh mắt kinh sợ nhìn Kim Nam như muốn nói điều gì đó nhưng khôn thể.

“Oành!!”.

Ma Linh đẳng cấp kia liền lập tức nổ tung, phát động một cơn sóng xung kích mạnh bạo đẩy về phía chiến thuyền. Cả một mảng không gian thiên địa bỗng chốc trở nên mù mịt không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

“Ù, ù…”.

Chiến thuyền nhận được kình lực xung kích liền lập tức nhanh như tên bắn lao đi, Kim Nam một hơi thuận thân vận dụng cực hạn Tuyệt Đỉnh Khinh Công nhanh như Thuấn Di chớp mắt có mặt trên mạn thuyền.

“Ha ha, thuận gió đẩy thuyền, như vậy sẽ nhanh hơn nhiều!”.

Cung Kiếm Phi mặt mày ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Kim Nam đã xuất hiện trước mặt ông ta nở một nụ cười phấn khích. Một tay vỗ vỗ vào bả vai Cung Kiếm Phi tỏ ý khen ngợi.

“Cung tông chủ quả thực khiến tại hạ cực độ ngạc nhiên a!”.

Cái gì đây, ai ngạc nhiên cái này còn phải xem xét lại, Cung Kiếm Phi ông ta một hơi vận dụng toàn lực cũng chỉ có thể đả kích cắt đứt một cánh tay. Còn Kim Nam hắn ta nháy mắt phát động pháp kĩ liền làm mấy trăm dặm toàn là Ma binh lập tức bị diệt sát. Không những vậy còn làm một cái Ma Linh đẳng cấp cao nhất bạo nổ, còn tiện thời nói là thuận gió đẩy thuyền thì không biết trong lòng cái Kim Nam hắn để Ma Linh đẳng cấp kia vào cái dạng gì đây a.

Hít một hơi khí lạnh Cung Kiếm Phi lập tức nói:

“Triệu tông chủ, cái này lần sau quyết không dám múa rìu qua mắt thợ. Lão phu bái phục!”.

Kim Nam tỏ vẻ không quan tâm một tay cứ là đưa lên gãi gãi cằm hấp tấp đi lên đỉnh thuyền nhìn xuống. Rồi bất chợt quay lại nhìn Cung Kiếm Phi với một sắc mặt thay đổi nhanh đến chóng mặt, là hốt hoảng:

“Xong rồi, chúng ta đụng độ phải Quỷ Thánh!”.

“Hả, cái gì??”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.