Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 68: Chương 68: Truyền kì về Thạch Thất thành.




Thái Cổ thời đại chấm dứt, tam giới tạm thời rơi vào thời kì đình chiến. Ma Giới đại địa, Nhân Giới đại địa, Tiên Giới đại địa kể từ đó cũng bắt đầu sinh ra những tầng phân cách giữa các giới hùng mạnh. Những tầng phân cách giới này hùng mạnh tới mức mà chỉ có những bậc đại năng siêu việt khủng bố mới có thể vượt qua nó để đi đến các giới.

Không ai biết những tầng phân cách giới này từ đâu mà hình thành. Trước đó là thời đại Thái Cổ, ba giới Nhân Tiên Ma đều có thể di chuyển qua lại với nhau. Trong thời kì đó có một nhóm lực lượng Nhân tộc được cắt cử đến đại địa Ma Giới với nhiệm vụ thâm nhập làm cứ điểm của Nhân Giới tại đây. Mỗi giới đều tồn tại những cứ điểm như vậy. Tiên Giới các cứ điểm này tồn tại là những môn phái tu tiên. Ma Giới tồn tại là những thị tộc Ma Quỷ ẩn sâu trong những dãy núi âm u nhất của Nhân Giới. Tương tự, Nhân Giới dựa vào sự đông đảo các tộc người của mình lan tràn sang các giới còn lại.

Chính vì vậy cũng có thể nói, ở Ma Giới và Tiên Giới đều có tồn tại một số lượng lớn Nhân tộc cư ngụ. Thạch Thất thành cũng là một trong những cứ điểm này. Thái Cổ thời đại chấm dứt tầng phân cách giới hình thành. Vì vậy Nhân tộc ở những cứ điểm này không thể trở lại đại địa của mình đành phải tồn tại lại ở những cứ điểm này sinh sôi nảy nở và cư ngụ.

Thạch Thất thành sau khi bị biệt lập vẫn còn tồn tại những cường giả hùng mạnh trấn giữ. Những bậc cường giả hùng mạnh của Nhân tộc trấn giữ thành trì vào thời kì này đã làm hiệp ước với Ma tộc là không được phép xâm phạm ngoại vi thành trì của nó. Bằng không Nhân tộc tại thành trì này sẽ liều mạng diệt sát những thị tộc Ma Quỷ sung quanh. Với sức mạnh sung mãn của mình, những bậc tối cường giả này đã ép buộc những cường giả của Ma tộc phải thỏa hiệp.

Vào thời kì này, cường giả Nhân tộc ở Thạch Thất thành có thể nói là nhiều vô kể. Nhiều tới mức mà nó có thể sánh ngang với tất cả cường giả của Ma tộc lúc bấy giờ. Chính vì vậy việc đưa ra bản thỏa hiệp là hoàn toàn có khả năng. Bản hiệp ước hình thành, những bậc tối cường giả của Nhân tộc bắt đầu kiến tạo những trận pháp trừ tà xung quanh Thạch Thất thành đến mức cực kì dày đặc. Mỗi năm lại liên tiếp kiến tạo thêm trận pháp. Cho đến nay thì trận pháp trừ tà tại Thạch Thất thành đã nhiều không đếm nổi rồi.

Việc hình thành nhiều trận pháp như vậy tạo nên sự uy hiếp rất lớn cho bất cứ Ma Quỷ nào đến khu vực này. Ngay cả Quỷ Thánh hiện giờ tồn tại đỉnh phong tại Ma Giới cũng không nắm chắc có thể phá hủy được trận pháp trừ tà thủ thành quanh Thạch Thất thành. Thậm chí người ta còn nghi ngờ rằng nếu Quỷ Thánh liều mạng phá trận thì chính ông ta cũng có khả năng bị thôn phệ phản trấn đến mất mạng.

Nhiều năm qua đi Thái Cổ thời đại cũng đã chấm dứt, những bậc cường giả Nhân tộc trấn giữ Thạch Thất thành hùng mạnh khi xưa cũng đã không còn. Nhưng trận pháp thủ thành thì vẫn còn hiệu lực vì vậy cho nên Thạch Thất thành đã trở thành Thánh địa cho Nhân tộc ở Ma Giới cư ngụ mà ngay cả chính Quỷ Thánh cũng không thể xâm phạm.

Võ Thanh sau khi nghe xong lời kể của Tạ Đình liền hít một hơi thật dài cảm khái. Cái thời đại hào hùng ấy giá hắn có thể trải qua được một lần thì tốt biết mấy. Tạ Đình đã giải thích một nghi vấn rất lớn trong lòng Võ Thanh. Thế những ham muốn và tò mò của Võ Thanh không thể dừng lại, càng biết được nhiều chuyện thì hắn lại càng có nhiều câu hỏi được đưa ra hơn.

« Tạ Đình huynh, ta lại có một nghi vấn khác. Đó chính là tại sao thời đại Thái Cổ lại tồn tại nhiều cường giả của Nhân tộc như vậy trong Thạch Thất thành. Mà nó lại còn nhiều đến mức có thể đem so sánh ngang bằng với lực lượng cường giả của Ma tộc lúc bấy giờ. Thạch Thất thành ta xem chừng chỉ làm một cái thành nhỏ, so ra với đại địa Ma Giới thì đúng là chẳng thấm tháp vào đâu cả ? ».

Võ Thanh cất tiếng nghi vấn hỏi, Tạ Đình liền nheo mắt lại nhìn Võ Thanh một cái sau đó liền cất tiếng trả lời :

« Võ Thanh huynh sai rồi, đó là huynh chưa nhìn thấy Thạch Thất thành nên huynh mới nói như vậy. Thạch Thất thành có thể nói là một thành trì lớn đến mức không thể lớn hơn. Nếu huynh có thể tận mắt nhìn thấy nó huynh sẽ biết sự hùng vĩ mà ta nói về Thạch Thất thành là hoàn toàn đúng. Những có một điểm huynh nói không sai, Thạch Thất thành quả thực rất lớn nhưng so ra với đại địa Ma Giới thì nó đúng là chẳng thấm tháp vào đâu cả ».

Tạ Đình nói đến đây liền dừng lại, hắn lấy một cái túi nước được khâu bằng những tấm da rất dày chắp vá lại với nhau. Uống một ngụm nước sau đó Tạ Đình chỉ lắc lắc đầu vài cái sau đó than thở :

« Mọi chuyện nếu suy luận ra thì sẽ rất dài, nhưng một điểm nghi vấn này của huynh ta cũng không có ngại mà không làm rõ. Nhân tộc khi xưa quả thực không phải tu luyện như hiện tại, cái mà họ tu luyện chính là Tín Ngưỡng công pháp Thái Cổ thời đại ».

« Tín Ngưỡng công pháp Thái Cổ thời đại ? ».

« Đúng vậy, Tín Ngưỡng công pháp Thái Cổ thời đại nói ra thì ta quả thực cũng không biết rõ về nó là như thế nào. Chỉ biết là công pháp loại này chuyên biệt dành cho Nhân tộc tu luyện, tương tự như Tu Tiên công pháp của Tiên Giới và Ma công công pháp của Ma Giới. Công pháp này khủng bố đến mức mà nó làm cho Nhân tộc gần như hình thành ai ai cũng có thể tu luyện, ai ai cũng trở nên cường hãn. Nó lợi dụng vào sự tin tưởng của mọi người lẫn nhau mà hình thành nên lực lượng mà thăng tiến cấp bậc tu vi. Chỉ có điều huynh biết đấy, chúng ta là Nhân tộc tồn tại giữa Ma Giới cho nên cái chuyện tâm trí bị Ma tộc ảnh hưởng là rất nặng. Những nghi ngờ và đố kị bị hình thành bởi Ma tộc ám ảnh đã khiến cho đại lượng cường giả Nhân tộc suy yếu. Bị ám ảnh nhiều đến như vậy cho nên sau này cũng không còn ai trong Nhân tộc ở Thạch Thất thành còn tu luyện Tín Ngưỡng công pháp kia nữa, thành ra không có cường giả mới được sinh ra. Nhân tộc Thạch Thất thành ngày càng suy yếu hơn ».

Nói đến đây Tạ Đình tiếp tục uống một ngụm nước thật lớn và nhắm nghiền đôi mắt lại. Võ Thanh định cất tiếng hỏi thêm một vài vấn đề nữa nhưng lại thôi. Mọi chuyện nói ra về những điều hắn chưa biết chắc chắn còn rất dài. Để sau này có thời gian hắn sẽ tiếp tục hỏi sau còn bây giờ hắn cần phải chú ý về quãng đường đi đến Thạch Thất thành nhiều hơn. Bởi rất có thể trên quãng đường này bọn hắn sẽ bị những tên Quỷ tộc hay Ma tộc công kích. Mà ở đây chẳng có ai khác ngoài hắn có khả năng chiến đấu để bảo vệ mọi người cả, chính vì vậy hắn phải liên tục phòng bị và thăm dò xung quanh và phía trước.

Rời khỏi vùng khai khoáng Đại Sơn đã được ba hôm. Đám người Võ Thanh vẫn chưa phải hứng chịu bất cứ công kích nào quá lớn cả. Đa phần chỉ là những nhóm Quỷ lẻ tẻ công kích nhưng đều bị Võ Thanh đơn giản dùng sức mạnh trấn áp đánh tan. Có lẽ đây vẫn là thuộc ngoại vi vùng Quỷ tộc Đại Sơn nên không có thị tộc Ma Giới nào khác tồn tại.

« Oành oành… ».

Bất ngờ liên tiếp có hai tiếng sấm vang động không gian vang lên.

« Có đánh nhau ư… Không phải, là Hàn Vân lốc xoáy đang đến… MỌi NGƯỜI MAU MAU DI TẢN CHẠY TRỐN… ».

Tạ Đình nghe thấy tiếng sấm lớn như vậy liền quét ánh mắt thăm dò về phía tiếng động nghi hoặc nói. Lát sau hắn đã phát hiện ra một đám mây màu xanh nhạt rất lớn đang quét tới phía này, phía sau cuốn tới là một chiếc vòi rồng rất lớn. Tạ Đình vội vã đánh động tất cả mọi người, Võ Thanh cũng lập tức nhảy khỏi chiếc xe thồ mà hắn đang ngồi lao về phía vòi rồng kia.

« VÕ THANH HUYNH MAU DỪNG LẠI, PHÍA TRƯỚC LÀ LỐC XOÁY ‘HÀN VÂN’ ĐI VÀO NỮA SẼ MẤT MẠNG ĐẤY… ».

Tạ Đình thét lớn trong những luồng gió rất đang ào ạt thổi về ngày càng mạnh, tiếng gió thổi lớn tới mức mà tiếng của Tạ Đình dù đã thét rất to nhưng cũng chỉ có thể nghe thoang thoảng trong phạm vi khoảng vài mươi thước. Tạ Đình dậm chân hùi hụi bực mình, xong rồi, thực sự xong rồi. Võ Thanh cái tên này không hiểu suy nghĩ cái gì mà lại lao vào trung tâm Hàn Vân lốc xoáy hắn đúng là cái tên mất trí thật rồi.

Hàn Vân lốc xoáy là một trong tứ đại lốc xoáy mạnh nhất đại địa Ma Giới, nó mang tính Hàn rất cao. Ngoài rìa cơn lốc xoáy này luôn kèm theo những trận lạnh buốt thấu tận tâm can. Càng vào sâu phía trong càng trở nên lạnh lẽo hơn nhiều. Sát với phạm vi ảnh hưởng mạnh nhất của lốc xoáy Hàn Vân sẽ biến bất cứ vật gì đều trở thành băng lạnh. Những khối băng lạnh mới hình thành này chịu sự tác động của gió lốc nhẹ phía bên ngoài thôi là đã lập tức vỡ vụn. Chưa ai từng tiếp xúc được với bề mặt lốc xoáy loại này chứ chưa nói gì tiến vào được tâm lốc xoáy Hàn Vân.

Võ Thanh lần này không hiểu là hắn ngu ngốc mất trí hay là một kẻ cuồng ngạo nữa. Một thân một mình lao vào tâm lốc chính là tự tìm cái chết. Tạ Đình luôn miệng kêu lên muốn gọi Võ Thanh quay trở lai nhưng tất cả dường như đều vô dụng. Tên Võ Thanh này không những vừa ngu ngốc vừa mất trí mà có lẽ tai hắn ta còn bị lãng rất nặng nữa a.

Tạ Đình bất lực không thể làm được gì, đừng nói hắn bây giờ cho dù có là tu luyện sĩ đi chăng nữa thì cũng không dám lao vào trận bão lớn như thế kia, huống chi hiện giờ hắn chỉ là người thường. Đám người trong đoàn nghe thấy có chữ Hàn Vân hét lớn là đã chạy loạn hết lên cả rồi, hiện tại chẳng còn tên nào thấy mặt mũi đâu nữa cả. Chỉ còn mỗi Tạ Đình bơ vơ lại một chỗ, phát hiện mình bị biệt lập không còn ai bên cạnh. Tạ Đình liền tá hỏa luống cuống cũng kiếm một hướng chạy loạn lên mà tránh lốc.

Võ Thanh liều mình lao vào tâm lốc như một tên điên. Hắn hiện giờ khiến tất cả mọi người đều rất khó hiểu, không biết vì cái gì mà hắn lại điên đến như vậy.

Không ai hiểu nhưng Võ Thanh hắn lại hiểu rất rõ, hắn biết mình đang làm gì. Hắn liều mạng lao vào tâm lốc cũng là có nguyên do, bởi vì hắn đã phát hiện ra một thứ.

Lốc xoáy Hàn Vân như có linh tính, nhận thấy Võ Thanh đang di chuyển về phía mình nó cũng liền chuyển hướng cuốn về phía Võ Thanh mặc dù nó trước đó đang tiến về một hướng hoàn toàn khác. Chắc hẳn trong lòng nó lúc này đang nghĩ nhân loại trước mắt quả thực quá cuồng vọng. Trước nay bất cứ kẻ nào gặp nó đều phải vắt chân lên cổ mà chạy, cho dù đó có là những con Quỷ hùng mạnh đi chăng nữa cũng không khác gì. Vậy mà nhân loại này lại đang tiến đến phía nó với thái độ rất ung dung hờ hững. Thật đúng là một tên điên không biết suy nghĩ, đã vậy thành toàn luôn cho nhân loại này nếu hắn muốn chết.

Hàn Vân lốc xoáy như được tiếp thêm lực khiến nó di chuyển ngày càng nhanh hơn về phía Võ Thanh. Khoảng cách giữa Võ Thanh và lốc xoáy Hàn Vân ngày càng gần thì hắn lại càng cảm nhận được sự khổng lồ của lốc xoáy Hàn Vân khủng khiếp đến như thế nào.

Xung quanh lốc xoáy Hàn Vân luôn có những tảng Băng Thạch thật lớn bay quanh, tạo thành lờ mờ như một bộ giáp phòng thủ cho nó. Chỉ riêng những cái Băng Thạch kia thôi nếu mà đập trúng người thì đã có khả năng khiến cho người ta bị nát bét ra rồi chứ chưa nói gì đến chuyện tiếp cận bề mặt Hàn Vân lốc xoáy để nó làm cho đông cứng được.

Nhận thấy khoảng cách giữa cơn lốc xoáy khổng lồ khủng bố phía trước đã quá gần. Nếu Võ Thanh bây giờ mà còn không hành động ngay thì sẽ bị cơn lốc xoáy kia giết chết không nghi ngờ gì.

« Tạch, tạch, tạch… ».

Những luồng tĩnh điện màu xanh nhạt vũ động quanh nắm đấm của Võ Thanh như đang thét gào. Luồng lực lượng nóng bức trong cơ thể Võ Thanh như bạo động. Nó đang như những chiến sĩ thi nhau lao vào trận tuyến dàn hàng chuẩn bị. Lực lượng ngưng tụ tại nắm đấm của Võ Thanh ngày càng mạnh mẽ hơn nhiều.

Đến một lúc như không thể chứa đựng thêm nữa Võ Thanh liền hét lớn một tiếng « Xuất ». Tức thì luồng lực lượng đang làm căng phồng cánh tay của hắn men theo những đường lỗ chân lông ở đầu quyền bạo phát hung mãnh lao lên phía trước theo đường quyền cứng rắn đánh ra theo một cách rất đẹp mắt và uy vũ.

Lốc xoáy Hàn Vân phía trước vẫn đang thét gào lao tới, nó căn bản không coi luồng quyền của Võ Thanh đang đánh tới kia ra gì. Một mực vẫn muốn dùng sự khủng bố của mình để áp chế nhân loại nhỏ nhoi này.

« Ầm ầm… ca xích ca xích ».

Luồng quyền va chạm vào vùng phụ cận ảnh hưởng của lốc xoáy Hàn Vân vang lên những tiếng não nề đinh tai nhức óc. Lốc xoáy Hàn Vân vẫn đang điên cuồng lao tới mặc kệ luồng lực lượng kia va chạm vào nó.

« Vút… ».

Một tiếng rít nho nhỏ vang lên. Luồng quyền kia của Võ Thanh không ngờ chỉ gặp trở ngại một chút phía bên ngoài, vượt qua trở ngại đó nó như không gì cản nổi lao thẳng vào bề mặt sự ảnh hưởng lớn nhất của lốc xoáy Hàn Vân, chính là bề mặt lốc xoáy.

« Ầm ầm ầm… ».

Một tiếng va chạm lớn nữa lại vang lên và ngày càng kêu to hơn. Luồng quyền trông có vẻ đơn lẻ kia không những không bị bề mặt cơn lốc xoáy khủng bố triệt tiêu mà nó lại còn mạnh mẽ chọc thủng một cái lỗ lớn trên bề mặt của lốc xoáy trong nháy mắt.

« Đây rồi… ».

Như bắt được vàng, Võ Thanh trong cái nháy mắt đó liền tung thân mình lao vào trong cái lỗ do luồng quyền của mình tạo ra. Hắn đã chính thức thành công lao vào tâm lốc. Mặc dù cái lỗ lớn do Võ Thanh tạo ra chỉ xuất hiện trong nháy mắt. Nhưng Võ Thanh cảm giác với hắn nháy mắt là quá đủ. Hắn không ngần ngại lao vào và không có chút cảm giác sợ hãi, cứ như đối với hắn điều này là hoàn toàn quen thuộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.