Buổi chiều đó là một trong những buổi chiều hạnh phúc nhất tôi từng có ở trại – thứ mà bạn có thể đi khoe và bạn không bao giờ biết được khi nào thế giới của bạn sẽ bị vỡ ra thành từng mảnh.
Grover thông báo rằng cậu ấy có thể ở lại trại với chúng tôi trong suốt mùa hè này trước khi lại tiếp tục lên đường tìm kiếm thần Pan. Các sếp của cậu ấy ở Hội Đồng Bô Lão quá ấn tượng về việc cậu ấy không hề bị giết chết, mà còn dọn sạch đường cho những người tìm kiếm tương lai. Thế nên họ đã cho cậu ấy hai tháng nghỉ phép và một bộ sáo mới. Tin xấu duy nhất là: Grover khăng khăng thổi các cây sáo đó suốt cả buổi chiều và kỹ năng âm nhạc của cậu ấy không hề tăng thêm chút nào. Cậu ấy chơi bài YMCA và những cây dâu tây bắt đầu phát điên, quấn quanh chân chúng tôi như thể đang cố bóp nghẹt chúng tôi. Tôi cho rằng mình không thể trách chúng.
(*)YMCA: Là một ca khúc được ban nhạc Village People trình bày vào năm 1978, sau đó đã nhanh chóng trở thành hit trong tháng giêng năm 1979. Bài hát đạt vị trí số một trong bảng xếp hạng của Mỹ vào đầu năm 1979 và đạt vị trí số một trên bảng xếp hạng của Anh cùng vào khoảng thời gian đó, và đã trở thành một bản hit lớn từ trước đến nay. Lời bài hát ca ngợi ưu điểm của Hiệp hội Thanh niên Cơ đốc. Bài hát đến nay vẫn còn rất nổi tiếng và được chơi trong giờ nghỉ giữa các trận đấu, các khán giả dùng bài nhạc nhảy để làm co giãn cơ thể. Năm 2009, YMCA có mặt trong cuốn Các Kỷ Lục Guiness Thế Giới khi có hơn 44.000 người đã nhảy múa với bài hát này ở Sun Bowl ở Texas. Nó còn nằm ở vị trí số 7 trong danh sách 100 Bản Nhạc Dance Tuyệt Vời Nhất trong Thế Kỷ 20 của đài VH1. (ND)
Grover nói với tôi rằng cậu ấy có thể cởi bỏ sợi dây linh cảm giữa chúng tôi, và bây giờ chúng tôi đối diện nhau. Nhưng tôi nói với cậu ấy rằng tôi sẽ giữ nó lại nếu điều đó không làm phiền cậu ấy. Cậu ấy đặt cây sáo xuống và nhìn chằm chằm vào tôi. “Nhưng nếu tớ gặp rắc rối lần nữa, cậu sẽ gặp nguy hiểm, Percy à. Cậu có thể bị chết đấy!”
“Nếu cậu gặp nguy hiểm nữa, tớ muốn biết về nó. Và tớ sẽ lại đi giúp cậu.”
Cuối cùng cậu ấy cũng đồng ý không cắt bỏ sợi dây linh cảm giữa chúng tôi. Cậu ấy quay lại chơi bài YMCA cho đám dâu tây. Tôi không cần sợi dây linh cảm với đám dâu tây nhưng cũng biết được chúng cảm thấy ra sao.
Trong suốt giờ học bắn cung sau đó, bác Chiron kéo tôi sang bên và nói với tôi rằng bác đã xử lí xong mọi vấn đề của tôi với trường trung học Meriwether. Trường học không còn trách cứ tôi về việc phá hủy phòng tập thể dục nữa. Cảnh sát cũng không còn truy tìm tôi nữa.
“Bác đã giải quyết như thế nào vậy?”Tôi ngạc nhiên hỏi.
Mắt bác Chiron sáng rực. “Bác chỉ gợi ý rằng con người sẽ được nhìn thấy vài điều lạ trong ngày đó – vụ nổ lò sưởi không phải là lỗi của cháu.”
“Bác chỉ nói như vậy và người ta đã tin ư?”
“Bác đã điều khiển Màn Sương Mù. Một ngày nào đó, khi cháu đã sẵn sàng, bác sẽ chỉ cho cháu cách nó hoạt động như thế nào.”
“Ý bác là, cháu có thể quay về trường Meriwether vào năm tới sao?”
Bác Chiron nhướn mày. “Ồ, không, họ vẫn trục xuất cháu. Hiệu trưởng của cháu, ông Bonsai, nói rằng cháu có – ông ấy đã diễn tả nó như thế nào nhỉ? – nghiệp chướng không hay ho có thể phá vỡ tinh hoa giáo dục của trường học. Nhưng cháu không có bất cứ vấn đề trái pháp luật. Điều này là một sự khuây khỏa đối với mẹ cháu. À, nói về mẹ cháu thì...”
Bác Chiron lấy điện thoại di động từ ống đựng tên của mình và đưa cho tôi. “Giờ là thời điểm cháu gọi cho bà ấy.”
Phần tồi tệ nhất là phần mở đầu – phần “Percy Jackson, con-nghĩ-gì-vậy? Con-có-biết-là-mẹ-đã-lo-lắng-như-thế-nào-về-việc-con-bỏ-trại-mà-không-được-phép-để-lao-vào-cuộc-tìm-kiếm-đầy-nguy-hiểm-và-khiến-mẹ-sợ-hãi-như-sắp-chết-tới-nơi-không-hả?”
Nhưng cuối cùng, mẹ cũng ngưng lại để thở. “Ôi, mẹ mừng vì con đã an toàn!”
Đó là điều tuyệt diệu nhất về mẹ tôi. Bà không giỏi giận dữ. Bà đã cố gắng, nhưng đó không phải là bản chất của bà.
“Con xin lỗi mẹ,” tôi nói. “Con sẽ không làm mẹ phải sợ hãi nữa.”
“Đừng hứa với mẹ điều đó, Percy. Con biết rõ là nó chỉ mang tới những điều tồi tệ.” Mẹ cố gắng nói năng thật bình thường về điều đó, nhưng tôi có thể nói rằng mẹ đang run sợ.
Tôi muốn nói gì đó để mẹ thấy dễ chịu hơn, nhưng tôi biết là mẹ đúng. Là một á thần, tôi luôn làm những việc khiến mẹ hoảng sợ. Và khi tôi càng lớn hơn, những nguy hiểm đến với tôi cũng lớn hơn.
“Con có thể về nhà một thời gian,” tôi đề nghị.
“Không, không. Cứ ở lại trại. Luyện tập. Hãy làm những việc mà con cần làm. Nhưng con sẽ về nhà vào năm học tới phải không?”
“Dạ, tất nhiên ạ. Nếu có bất kì trường nào nhận con.”
“Ôi, chúng ta sẽ tìm ra thôi, con yêu,” mẹ thở dài. “Nơi nào đó mà họ chưa biết về chúng ta.”
Về phần Tyson, các trại viên đối xử với cậu ấy như một anh hùng. Tôi sẽ rất hạnh phúc khi có cậu ấy làm bạn cùng phòng. Nhưng tối đó khi cùng tôi đang ngồi trên một đụn cát ngắm nhìn Long Islands Sound, cậu ấy có một thông báo khiến tôi hoàn toàn kinh ngạc.
“Tối qua có một giấc mơ từ cha đấy,” Tyson khoe. “Cha muốn tớ tới thăm.”
Tôi cho rằng cậu ấy chỉ nói đùa, nhưng Tyson thực sự không biết đùa là gì. “Thần Poseidon gửi cho cậu một tin nhắn qua mơ sao?”
Tyson gật đầu. “Cha muốn tớ xuống thủy cung suốt mùa hè. Học cách làm việc tại lò rèn của những người Cyclops. Cha gọi nó là thực... thực tập...”
“Một người thực tập sinh?”
“Ừ.”
Tôi hoàn toàn hiểu được điều đó. Tôi thừa nhận, tôi cảm thấy hơi ghen tị. Thần Poseidon chưa bao giờ mời tôi xuống thủy cung. Nhưng sau đó tôi nghĩ lại, Tyson sẽ đi ư? Chỉ như vậy sao?
“Khi nào cậu sẽ đi?” Tôi hỏi.
“Bây giờ.”
“Bây giờ. Giống như... bây giờ là ngay bây giờ sao?”
“Ừ, bây giờ.”
Tôi nhìn ra những con sóng trên Long Islands Sound. Mặt nước đang lấp lánh đỏ dưới ánh hoàng hôn.
“Tớ rất hạnh phúc vì cậu, người anh em to lớn của tớ à,” tôi nói. “Thật đấy”
“Thật khó khi phải chia tay với người anh mới của tớ,”cậu ấy nói bằng giọng run rẩy. “Nhưng tớ muốn làm thứ gì đó. Vũ khí cho trại. Cậu sẽ cần chúng.”
Thật không may, tôi biết cậu ấy nói đúng. Bộ Lông Cừu Vàng không giải quyết được tất cả vấn đề của trại. Luke vẫn còn ở ngoài kia, thu thập thêm quân lên con tàu Công chúa Andromeda. Kronos vẫn đang tái tạo trong chiếc quan tài vàng. Và rốt cuộc chúng ta vẫn sẽ phải chiến đấu với họ.
“Cậu sẽ làm nên những thứ vũ khí tốt nhất chưa từng có,” tôi động viên Tyson. Tôi nâng chiếc đồng hồ lên đầy tự hào. “Tớ cá là họ cũng sẽ nói chiếc đồng hồ này thật tuyệt nữa.”
Tyson khụt khịt. “Anh em giúp đỡ lẫn nhau thôi mà.”
“Cậu là em trai tớ,” tôi nói, “Không nghi ngờ gì về điều đó cả.”
Cậu ấy vỗ vào vai tôi mạnh tới mức suýt đẩy tôi ngã nhào xuống đụn cát. Rồi cậu ấy lau đi giọt nước mắt đang lăn trên gò má và đứng dậy. “Hãy dùng tốt chiếc khiên nhé.”
“Sẽ như vậy mà, người anh em.”
“Sẽ cứu lấy cậu một ngày nào đó.”
Cái cách mà cậu ấy nói quá thực tế. Tôi tự hỏi liệu con mắt của người Cyclops có thể nhìn thấy tương lai không.
Cậu ấy đi xuống biển và huýt sáo. Con cá ngựa có tên Cầu Vồng ùa lên khỏi các con sóng. Tôi nhìn dõi theo bọn họ cùng nhau đi vào vương quốc của thần Poseidon.
Khi họ đi khỏi, tôi nhìn xuống chiếc đồng hồ mới nơi cổ tay. Tôi ấn nút và chiếc khiên xòe ra với đúng kích cỡ. Những hình khắc học trên vỏ kim loại là những hình ảnh về chuyến phiêu lưu của chúng tôi trong mùa hè này, mang phong cách Hy Lạp cổ. Đó là hình ảnh Annabeth đang giết chết con Laistrygonain – một tay chơi bóng ném; là hình ảnh tôi đang đánh nhau với lũ bò bằng đồng trên Đồi Con Lai; là hình ảnh Tyson đang cưỡi con Cầu Vồng lao về phía con tàu Công chúa Adromeda; hình ảnh con tàu CSS Birmingham đang bắn những quả đạn thần công của mình vào Charybdis. Tôi lướt tay trên bức hình Tyson đang chiến đấu với con rắn nhiều đầu Hydra khi cậu ấy nâng cái hộp Bánh Donut Quái vật lên cao.
Tôi không khỏi có cảm giác buồn chán xen lấn. Tôi biết Tyson sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời dưới đáy đại dương. Nhưng tôi nhớ tất cả mọi thứ về cậu ấy – sự mê mẩn của cậu ấy về lũ ngựa, cái cách cậu ấy sửa cỗ xe đua hoặc vò nhàu kim loại trong đôi bàn tay trần, hoặc thắt nút lũ người vào với nhau. Thậm chí tôi nhớ tiếng ngáy như cơn động đất của cậu ấy ở giường kế bên trong tất cả các tối.
“Này Percy.”
Tôi quay lại.
Annabeth và Grover đang đứng trên đỉnh đụn cát. Tôi đoán có lẽ tôi bị cát bay vào mắt vì tôi đang chớp mắt lia lịa.
“Tyson...” Tôi nghẹn ngào nói với bọn họ. “Cậu ấy phải...”
“Chúng tớ biết rồi,” Annabeth dịu dàng nói. “Bác Chiron đã kể với bọn tớ.”
“Những lò rèn của người Cyclops,” Grover rùng mình. “Tớ nghe nói đồ ăn tự phục vụ ở đó rất kinh khủng. Chả có món enchiladas đâu.”
(*)Enchiladas: Bánh đa cuộn nhân thịt hay pho mát, khi ăn chấm nước sốt cay. Một món ăn nổi tiếng của Mexico.(ND)
Annabeth đưa tay ra. “Đi nào, Óc Tảo Biển. Tới giờ ăn tối rồi.”
Chúng tôi cùng nhau quay về khu nhà ăn, chỉ có ba chúng tôi, giống như trước đây.
Một trận bão hoành hành tối đó nhưng nó rẽ vòng và lướt qua khỏi Trại Con Lai như các cơn bão khác vẫn thường làm. Sấm chớp lóe lên ở phía đường chân trời, những con sóng đập mạnh vào bờ biển, nhưng không có một giọt mưa nào rơi xuống thung lũng của chúng tôi. Chúng tôi lại được bảo vệ bởi Bộ Lông Cừu Vàng đã bịt kín chúng tôi trong các đường ranh giới phép thuật.
Mặc dù vậy, những giấc mơ của tôi vẫn ập tới không ngưng nghỉ. Tôi nghe thấy Kronos châm chọc tôi từ dưới đáy sâu Tartarus: Polyphemus ngồi mò mẫn trong hang của hắn, còn người anh hùng trẻ tuổi lại đang tin rằng mình vừa có chiến thắng vĩ đại. Ngươi có bớt lừa dối mình không đây? Tiếng cười của thần Titan bao trùm cả bóng tối.
Rồi giấc mơ của tôi lại thay đổi. Tôi đang theo sau Tyson xuống đáy đại dương, bước vào vương quốc của thần Poseidon. Đó là một lâu đài rực rỡ tràn ngập ánh sáng xanh, sàn nhà rải đầy ngọc trai. Và ở đó, trên ngai vàng bằng san hô, là cha tôi đang ngồi đó, ăn mặc đơn giản như một người cá với quần soóc bằng vải kaki và một chiếc áo phông có vệt trắng. Tôi ngước nhìn gương mặt rám nắng của ông, đôi mắt xanh thăm thẳm và ông cất tiếng: Gắng hết sức mình!
Tôi giật mình thức dậy.
Có tiếng đập mạnh ở cửa. Grover chạy luôn vào trong phòng mà không chờ sự chấp thuận. “Percy!”cậu ấy lắp bắp. “Annabeth... ở trên đồi... cô ấy...”
Ánh mắt cậu ấy mách bảo tôi có điều gì đó rất tồi tệ. Tối nay Annabeth làm nhiệm vụ canh gác, bảo vệ Bộ Lông Cừu Vàng. Nếu có điều gì đó xảy ra...
Tôi vứt tấm chăn ra, máu trong người tôi như dòng nước lạnh buốt chảy trong huyết quản. Tôi mặc vội quần áo trong khi Grover cố hoàn chỉnh câu nói của mình. Nhưng cậu ấy quá choáng váng, ngắc ngoải như hết hơi. “Cô ấy đang nằm ở đó... chỉ đang nằm ở đó...”
Tôi chạy ra ngoài và chạy như bay qua khu vực sân chính của trại, Grover theo sát sau tôi. Bình minh chỉ vừa ló rạng nhưng toàn trại như thể đang đầy kích động. Tin nhắn đang được lan truyền. Có thứ gì đó ghê gớm đã xảy ra. Vài trại viên đang hối hả trên đường tới đồi. Các thần rừng, nữ thần cây và các anh hùng trong bộ đồ khó hiểu giữa áo giáp và bộ pyjamas.
Tôi nghe thấy tiếng móng ngựa gõ. Bác Chiron đang phi nước đại phía sau, nom mặt mũi rắn đanh.
“Có thật không?” bác hỏi Grover.
Grover chỉ gật đầu. Vẻ mặt cậu vẫn còn choáng váng.
Tôi cố gắng hỏi chuyện gì đang xảy ra nhưng bác Chiron túm lấy tay tôi và đẩy tôi lên sau lưng bác ấy. Chúng tôi cùng lao lên Đồi Con Lai – nơi đã có sẵn một đám đông tụ tập.
Tôi cứ ngỡ Bộ Lông Cừu Vàng trên cây thông đã biến mất. Nhưng nó vẫn còn ở đó, vẫn tỏa sáng lấp lánh trong ánh sáng đầu tiên của bình minh. Cơn bão đã chấm dứt và bầu trời đỏ như màu máu.
“Thần Titan thật đáng nguyền rủa,” bác Chiron kêu lên. “Một lần nữa ông ta lại đánh lừa chúng ta, để chúng ta mang đến ông ta một cơ hội khác điều khiển Lời Sấm Truyền.”
“Ý bác là gì ạ? - tôi ngạc nhiên.
“Bộ Lông Cừu Vàng,” bác nói. “Bộ Lông Cừu Vàng đã làm rất tốt việc của mình.”
Chúng tôi phi nước đại về phía trước. Tất cả mọi người đều lùi ra khỏi đường đi của chúng tôi. Một cô gái đang nằm bất tỉnh dưới gốc cây. Một cô gái khác trong bộ áo giáp Hy Lạp đang quỳ bên cô.
Máu gầm lên trong tai tôi. Tôi không thể suy nghĩ đúng đắn được. Annabeth đã bị tấn công ư? Nhưng tại sao Bộ Lông Cừu Vàng vẫn còn ở đó.
Cái cây nom vẫn rất ổn, vẫn còn nguyên và đầy sức sống, tràn ngập tinh thần của Bộ Lông Cừu Vàng.
“Nó đã chữa lành cái cây,” bác Chiron nói, giọng rời rạc. “Và thuốc độc không chỉ là thứ duy nhất mà nó thanh lọc.”
Rồi tôi nhận ra Annabeth không phải là người đang nằm trên đất. Cô ấy đang mặc áo giáp, quỳ kế bên cạnh một cô gái đang bất tỉnh. Khi cô ấy nhìn thấy chúng tôi, cô ấy chạy tới bên bác Chiron. “Chị... chị ấy... chỉ đột nhiên ở đó...”
Mắt cô ấy đầy nước mắt tôi vẫn không hiểu. Tôi quá hoảng sợ để hiểu rõ mọi thứ. Tôi nhảy xuống khỏi lưng bác Chiron và chạy về phía cô gái đang nằm bất tỉnh. Bác Chiron kêu to, “Percy, đợi đã !”
Tôi quỳ xuống bên cạnh cô gái. Cô ta có tóc đen và tàn nhang trên mũi. Cô ta nom như thể một người chạy đường xa, dẻo dai và khỏe mạnh. Áo quần của cô ta theo phong cách xen lẫn giữa phong cách punk và Goth – áo phông đen, quần jeans xé tơi tả, áo khoác da với nhiều huy hiệu từ một đám ban nhạc mà tôi chưa từng nghe.
Cô ta không phải là trại viên. Tôi không nhận ra cô ta ở bất kì khu nhà nào. Tuy nhiên tôi lại có một cảm giác khác lạ rằng tôi đã gặp cô ta trước đó...
“Đó là sự thật,” Grover nói, hổn hển do chạy lên đỉnh đồi. “Tớ không thể tin được...”
Không ai tới gần cô gái đó.
Tôi đặt tay lên trán cô gái. Da cô ấy rất lạnh nhưng ngón tay tôi nóng ran như thể chúng đang bị thiêu cháy.
“Cô ấy cần rượu tiên và thức ăn thần thánh,” tôi nói. Rõ ràng cô ta là con lai dù có phải là trại viên hay không. Tôi cảm nhận được điều đó chỉ từ một cái chạm nhẹ. Tôi không hiểu tại sao mọi người nom quá sợ hãi.
Tôi giữ lấy vai cô ta và nhấc cô ta lên với hình dáng như đang ngồi, để đầu cô ấy tựa vào vai tôi.
“Thôi nào!” Tôi gọi to với những người khác. “Có chuyện gì với mọi người thế? Chúng ta phải đưa cô ấy tới Nhà Lớn thôi.”
Không ai di chuyển, thậm chí cả bác Chiron. Tất cả bọn họ nom quá choáng váng.
Rồi cô gái thở một cách yếu ớt, ho và mở mắt.
Tròng đen của cô ấy lấp lánh màu xanh – màu xanh sáng rực rỡ.
Cô gái nhìn tôi chằm chằm bằng con mắt đầy hoang mang, run rẩy và bối rối. “Cậu là...?”
“Tớ là Percy,” tôi nói. “Giờ đây cậu đã an toàn.”
“Giấc mơ lạ lùng nhất...”
“Được rồi.”
“Đang chết.”
“Không,” tôi quả quyết với cô ta. “Cậu rất ổn. Tên cậu là gì?”
Đúng lúc đó tôi đã hiểu ra. Thậm chí trước khi cô ta trả lời.
Đôi mắt xanh của cô ta nhìn tôi chằm chằm và tôi hiểu cuộc tìm kiếm Bộ Lông Cừu Vàng là vì cái gì. Việc đầu độc cây. Tất cả mọi thứ. Kronos đã làm điều này để đưa một con cờ khác vào cuộc chơi – một cơ hội khác điều khiển Lời Sấm Truyền.
Thậm chí ngay cả bác Chiron, Annabeth và Grover - những người nên ăn mừng thời khắc này – cũng quá choáng váng, và đang nghĩ về điều gì đó xảy ra trong tương lai. Còn tôi đang ôm trong tay người đã được tiên tri là bạn thân nhất hoặc có thể là kẻ thù tồi tệ nhất của tôi.
“Tớ là Thalia,” cô gái nói. “Con gái thần Zeus.”
PHỤ LỤC QUÁI VẬT BIỂN
CHỈ DẪN CỦA BÁC CHIRON VỀ AI LÀ AI TRONG “THẦN THOẠI HY LẠP”
1. ARES - THẦN CHIẾN TRANH
Dấu hiệu đặc trưng:
Áo quần da của các tay đua môtô, xe môtô hiệu Harley Davison, kính mát và thái độ khó chịu.
Hiện nay:
Có thể được nhìn thấy đang cưỡi chiếc Harley quanh khu vực ngoại thành Los Angeles. Một trong những vị thần có thể gây nên một cuộc đánh nhau trong một căn phòng trống.
Trước đây:
Quay trở lại những ngày trước đây, đứa con của Zeus và Hera này thường không rời xa chiếc khiên và cái mũ sắt của mình. Về phe với người thành Troy trong cuộc chiến thành Troy, nhưng, thành thật mà nói, ông liên quan đến mọi cuộc đụng độ nhỏ nhặt nhất như khi cô bé Goldilocks nói với ba chú gấu rằng giường của chúng chẳng tiện nghi chút nào.
2. ZEUS - THẦN BẦU TRỜI
Dấu hiệu đặc trưng:
Bộ đồ vest sọc, râu màu xám được tỉa tót gọn gàng, đôi mắt dữ dội như bão tố và một tia chớp lớn, rất nguy hiểm.
Hiện nay:
Trong những ngày giông bão, ông có thể được nhìn thấy đang ngồi nghiền ngẫm trong căn phòng chứa các ngai trên đỉnh Olympus, phía trên tòa nhà Empire State ở New York. Đôi khi, ông đi khắp thế giới dưới hình hài được cải trang, vì thế hãy cư xử tử tế với tất cả mọi người! Bạn không bao giờ biết được khi người tiếp theo mà bạn gặp có thể đang mang một tia chớp đầy quyền năng.
Trước đây:
Trong những ngày xưa cũ trước đây, thần Zeus chế ngự toàn bộ gia đình Olympus bất kham của mình khi họ cãi nhau, đánh nhau và ghen tị lẫn nhau. Nhưng thực sự điều này cũng không khác bây giờ là mấy. Thần Zeus luôn để ý tới những phụ nữ đẹp – những người luôn khiến ông gặp rắc rối với vợ mình – nữ thần Hera. Là một ông bố chưa xuất sắc lắm, thần Zeus từng có lần ném con trai của Hera là Hephaestus ra khỏi đỉnh Olympus vì đứa bé quá xấu xí.
3. POSEIDON - THẦN BIỂN CẢ
Dấu hiệu đặc trưng:
Áo sơ mi Hawaii, quần soóc, dép lê và cây đinh ba.
Hiện nay:
Thần Poseidon thường đi dạo trên những bờ biển của Florida và đôi khi sẽ dừng lại chuyện phiếm với các ngư dân hoặc chụp hình hộ cho du khách. Nếu có tâm trạng xấu, thần sẽ gây ra một trận bão lớn.
Trước đây:
Thần Poseidon là người lúc nào cũng buồn rầu. Vào những ngày vui vẻ, ông làm những việc tuyệt vời như tạo ra lũ ngựa từ những cơn sóng. Vào những ngày bực bội, ông gây nên vài vấn đề nho nhỏ như phá hủy các thành phố bằng những trận động đất hoặc nhấn chìm toàn bộ các đoàn tàu. Nhưng này, một vị thần có quyền nổi cơn thịnh nộ như vậy sao?
4. HADES - THẦN ĐỊA NGỤC
Dấu hiệu đặc trưng:
Nụ cười xấu xa, chiếc mũ tàng hình (khiến ông ta có thể vô hình, thế nên bạn không thể nhìn thấy nụ cười xấu xa), áo choàng đen được dệt từ các linh hồn bị đọa đày xuống địa ngục. Thần ngồi trên một cái ngai được làm từ xương.
Hiện nay:
Thần Hades hiếm khi rời xa cung điện của mình dưới địa ngục, chắc là do việc tắc nghẽn giao thông trên đường cao tốc ở cánh đồng Asphodel. Ông trông nom một lượng người chết ngày càng bùng nổ và gặp đủ loại rắc rối về công ăn việc làm cho các bóng ma và ma cà rồng của ông. Điều này khiến thần Hades luôn ở trong tâm trạng cáu kỉnh suốt ngày.
Trước đây:
Thần Hades nổi tiếng về cách thức lãng mạn mà ông đã làm để có được người vợ của mình, Persephone. Ông đã bắt cóc cô ấy. Thật vậy, mặc dầu, liệu bạn có muốn cưới một người luôn sống trong cái hang rộng lớn và tối tăm có đầy thây ma quanh năm suốt tháng không?
5. ATHENA - NỮ THẦN CỦA TRÍ TUỆ, CHIẾN TRANH VÀ THỦ CÔNG MỸ NGHỆ
Dấu hiệu đặc trưng:
Mái tóc đen, đôi mắt xám cuốn hút, trang phục bình thường nhưng đúng mốt (trừ khi bà tham gia các trận chiến; khi đó bà sẽ mặc áo giáp kín người). Athena luôn có ít nhất một con cú tháp tùng, con vật linh thiêng của bà (và may mắn là nó đã được huấn luyện).
Hiện nay:
Bạn có khả năng nhận ra Athena tại một trường đại học nào đó ở Mỹ, ngồi lắng nghe các bài thuyết trình về lịch sử quân sự hoặc công nghệ học. Bà yêu thích những người phát minh ra những vật hữu dụng và đôi khi sẽ xuất hiện để thưởng cho họ những món quà có phép thuật hoặc vô số lời khuyên hữu ích (chẳng hạn như những con số may mắn của tấm vé số vào tuần tới). Thế nên hãy bắt đầu làm việc với chiếc máy cắt bánh mì mới đã được cách mạng hóa đó!
Trước đây:
Athena là một trong những nữ thần thiết thực nhất đối với các vấn đề liên quan đến loài người. Bà đã giúp Odysseus, bảo hộ cho cả thành phố Athens và đảm bảo cho những người Hy Lạp giành được chiến thắng trong cuộc chiến thành Troy. Điểm xấu là, bà rất kiêu ngạo và nóng tính. Chỉ cần hỏi Arachne, người đã bị biến thành một con nhện vì dám cả gan so sánh kỹ năng dệt của mình với Athena. Vì thế cho dù bạn có thể làm bất cứ điều gì cũng ĐỪNG quả quyết rằng bạn có thể sửa toilets tốt hơn Athena. Không thể biết được bà sẽ biến bạn thành con gì đâu!
6. APHRODITE - NỮ THẦN CỦA TÌNH YÊU VÀ SẮC ĐẸP
Dấu hiệu đặc trưng:
Bà ấy rất, rất, rất xinh đẹp.
Hiện nay:
Bà ấy còn đẹp hơn cả Angelina Jolie.
Trước đây:
Bà ấy còn đẹp hơn cả Helen của thành Troy.
7. HERMES - THẦN CỦA CÁC CON ĐƯỜNG, NGƯỜI DU LỊCH, THƯƠNG GIA VÀ KẺ TRỘM
Dấu hiệu đặc trưng:
Bộ đồ chạy bộ và giày thể thao có cánh, điện thoại di động có thể biến thành cây y hiệu, biểu tượng sức mạnh của ông – cây quyền trượng có hai con rắn Geogre và Martha quấn quanh.
Hiện nay:
Thần Hermes là một thần rất khó tìm vì thần luôn chạy. Khi không giao thư cho các vị thần thì ông điều hành một công ty viễn thông, một dịch vụ chuyển phát nhanh và mỗi một loại hình kinh doanh khác nhau mà bạn có thể tưởng tượng ra liên quan tới du lịch. Bạn có bao giờ đặt ra câu hỏi về các hoạt động của thần Hermes với tư cách là thần của kẻ trộm không? Hãy để lại một tin nhắn. Thần sẽ trả lời cho bạn trong một vài thiên niên kỷ.
Trước đây:
Khi còn nhỏ, thần Hermes đã bị coi là kẻ luôn gây rắc rối. Mới được một ngày tuổi, ông đã lén chui ra khỏi cái cũi của mình và ăn trộm vài con gia súc của anh trai mình là thần Apollo. Chắc chắn là thần Apollo sẽ cho nổ ngay nhóc tì hư đốn này thành nhiều mảnh, nhưng may mắn sao thần Hermes đã dỗ dành được anh mình bằng một dụng cụ âm nhạc mới do ông tạo nên được gọi là đàn lia. Thần Apollo thích cái đàn đến nỗi quên sạch chuyện lũ bò. Chiếc đàn lia khiến thần Apollo rất nổi tiếng với phái đẹp, khiến thần chẳng đề cập gì thêm về bầy gia súc.
8. DIONYSUS - THẦN RƯỢU NHO
Dấu hiệu đặc trưng:
Áo sơ mi bằng da báo, quần soóc đi bộ, tất màu tía và đi xăng đan, khuôn mặt xanh xao phổ biến của một người thường tiệc tùng quá muộn vào buổi tối.
Hiện nay:
Thần Dionysus đang bị kết án 100 năm để “cai rượu” với tư cách là giám đốc Trại Con Lai. Thứ duy nhất mà thần rượu nho này có thể uống hằng ngày là Coca dành cho người ăn kiêng – thứ không làm thần vui sướng. Thần có thể luôn bị bắt gặp đang chơi bài pinoch với một nhóm các thần rừng đầy khiếp sợ ở mái hiên trước của Nhà Lớn. Nếu bạn muốn tham gia trò chơi này thì phải chuẩn bị đánh cược thật lớn.
Trước đây:
Thần Dionysus phát minh ra rượu nho, điều đó đã gây ấn tượng mạnh với cha mình là thần Zeus đến nỗi thăng chức cho ông trở thành một vị thần. Ngược lại, người phát minh ra loại nước làm từ quả mận lại bị thụ án ở Cánh Đồng Trừng Phạt. Thần Dionysus dùng hầu hết thời gian của mình để tiệc tùng ở Hy Lạp cổ đại, nhưng có lần, một nhóm thủy thủ định giết ông vì nghĩ rằng ông không có khả năng đánh trả. Thần Dionysus đã biến tất cả thành cá heo. Bài học của câu chuyện này là: đừng lộn xộn với một vị thần, kể cả thần đã say xỉn.
9. POLYPHEMUS - GÃ CYCLOPS LỚN TUỔI
Dấu hiệu đặc trưng:
Một con mắt to chính giữa trán, hơi thở nặng mùi cừu, ăn mặc hợp thời trang của người thượng cổ, vệ sinh răng kém.
Hiện nay:
Gã khổng lồ Ployphemus sống trong một cái hang trên một hòn đảo hoang vắng – nơi hắn chăn nuôi cừu và hưởng thụ thú vui dân dã như ăn thịt người anh hùng Hy Lạp thỉnh thoảng chèo thuyền qua đó.
Trước đây:
Gã khổng lồ Ployphemus sống trong một cái hang trên một hòn đảo hoang vắng – nơi hắn chăn nuôi cừu và hưởng thụ thú vui dân dã như ăn thịt người anh hùng Hy Lạp thỉnh thoảng chèo thuyền qua đó.(Một số quái vật chưa bao giờ được học hành.)
10. CIRCE - PHÙ THỦY
Dấu hiệu đặc trưng:
Kiểu tóc tuyệt đẹp, áo choàng đẹp đẽ, giọng hát hút hồn, cây đũa thần chí mạng giấu trong ống tay áo.
Hiện nay:
Circe có một spa sang sang trọng và khu nghỉ dưỡng trên một hòn đảo ở Biển Quái Vật. Hãy ghé lại nếu bạn thích có sự thay đổi về vẻ bề ngoài, nhưng xin cảnh báo, bạn không thể rời bỏ con người tương tự, hoặc thậm chí là loài tương tự.
Trước đây:
Circe rất thích tiếp đón các thủy thủ. Bà ta chào đón họ rất nồng ấm, cho họ ăn ngon rồi biến họ thành lũ lợn. Odysseus đã chặn được việc này bằng cách ăn thảo dược có phép thuật và kề mũi dao vào người bà ta cho đến khi bà ta thả hết các thủy thủ. Circe nhanh chóng phải lòng Odysseus. Bạn hãy tự tìm hiểu nhé.
11. SIRENS - QUÁI VẬT
Dấu hiệu đặc trưng:
Thân hình xấu xí, khuôn mặt giống như chim kền kền, giọng hát tuyệt diệu. (m thanh này rất giống giáo viên dạy hợp xướng ở trường tiểu học của tôi...)
Hiện nay:
Ba chị em nhà Sirens sống ở Đảo Quái Vật – nơi chúng nhử các thủy thủ tới cái chết bằng cách hát những bài ca ngọt ngào, tương tự như chương trình Oldies Radio những năm tám mươi, thậm chí còn tệ hơn.
Trước đây:
Trước đây, ba chị em nhà Sirens là một mối đe dọa thực sự tới nên công nghiệp đóng tàu Hy Lạp. Sau đó một người đàn ông thông minh có tên là Odysseus phát hiện ra rằng bạn có thể bịt tai lại bằng sáp ong và lái thuyền thẳng ngang qua họ mà không hề nghe thấy tiếng gì. Thật lạ là Odysseus luôn được ghi nhớ bởi các thành tích khác, chứ không phải là phát minh ra sáp ong bịt tai.
PHIẾU THÀNH TÍCH Ở TRẠI HÈ CỦA PERCY
Gửi Percy Jackson,
Dưới đây là phiếu thành tích cho những tiến bộ của cháu trong mùa hè này, và sẽ được gửi về nhà cho phụ huynh. Chúng ta rất vui mừng thông báo rằng các điểm của cháu đều qua hết. Vì thế cháu sẽ không bị làm mồi cho các nữ yêu quái mình người cánh chim vào thời điểm hiện tại. Xin vui lòng đọc qua và kí tên vào bản báo cáo này.
Trân trọng,
Chiron – Người điều khiển các hoạt động của Trại
Dionysus – Giám đốc Trại
Hoạt động
Thang điểm
Nhận xét
Làm quái vật bị thương
A
Percy cho thấy rằng cậu có năng khiếu tốt trong việc chặt đi các cành cây.
Phòng thủ
B
Percy gần như suýt bị giết vài lần trong mùa hè này. Cậu ấy đã làm rất tốt! Cậu ấy cần tập trung hơn vào việc chú ý đến những thứ xung quanh và không bị lũ bò cạp có độc đốt.
Đấu kiếm
A+
Các kỹ năng về kiếm thuật của Percy rất xuất sắc. Tuy nhiên sẽ tốt hơn nếu cậu ấy có thể đánh nhau mà không cần dội nước biển lên người trước đó.
Tinh thần đồng đội
C
Percy thỉnh thoảng lại có những cuộc tranh cãi với các bạn trại viên. Chúng tôi muốn cậu ấy nhớ rằng đầu của Clarisse không thuộc về lò nướng thịt
Tiếng Hy Lạp
C
Percy đang rất tiến bộ với môn tiếng Hy Lạp cổ đại. Không may là trong bài thi cuối học kỳ, cậu đã dịch “Người anh hùng Achilles vĩ đại bắt đầu hành quân” thành “Cái bánh hamburger của ông tôi thật kinh tởm.” Hãy cố gắng lên.
Đua xe ngựa
A
Ở chặng đua cuối của Percy, cậu không chỉ chiến thắng mà còn làm cho hầu hết các cỗ xe khác bốc cháy. Làm rất tốt.
Chạy bộ
C-
Cần cố gắng hơn nữa. Percy vẫn chạy chậm hơn so với các nữ thần cây khi họ đang ở hình dạng một cái cây.
Bắn cung
C-
Cần cố gắng hơn nữa. Về mặt tích cực, Percy vẫn còn bắn trật tên nhưng cậu ấy đã không bắn trúng bất kì trại viên nào trong các tuần qua
Ném lao
B
Percy đã luyện tập! Lượt ném cuối cùng của cậu đã suýt trúng mục tiêu. Sự thật thì cậu đánh văng đầu con bò bằng đồng, nhưng điều đó có thể dễ dàng sửa chữa.
Leo núi
A
Percy thật xuất sắc trong môn leo núi. Có lẽ đó là do cậu ấy không thích bị ngã xuống dung nham nóng chảy bên dưới.
Ký tên: Percy Jackson
(1) Một môn thể thao quen thuộc của đa số các trường Đại học ở Mỹ hay Canada. Trong trò chơi này, phân chia số người làm 2 đội, mỗi đội sẽ cố gắng ném bóng trúng đối phương và né những quả đối phương ném trả, đội nào bị ném trúng hết cả đội sẽ thua cuộc. (ND)
(2) Được sáng tạo bởi một nhóm nhà thiết kế người Ý: Piero Gatti (1940), Casare Paolini (1937), và Franco Teodoro (1939) vào những năm 1968, cho công ty Zanotta, Italy. Mẫu ghế đầu tiên có hình dáng như quả lê với chất liệu vinyl và được đổ đầy hạt nhựa (polystyrene plastic pellets). Mẫu ghế túi đã làm một cuộc cách mạng mới trong khái niệm về các loại ghế có thiết kế cứng nhắc, không linh động. Ngoài ra, sản phầm này trở thành một hiện tượng của thế giới và một biểu tượng hàng đầu trong nội thất những năm 1970. Lí do là mẫu ghế này nằm sát sàn nhà, và thích hợp với vị trí nằm ườn của con người. Ngoài ra, các nhà thiết kế lại thích vì nó là mẫu ghế có trọng lượng nhẹ và linh động. Các nhà trị liệu khám phá rằng loại ghế này có ích cho những trẻ gặp vấn đề về cảm giác… (ND)