Tô Anh Lạc không dám lên tiếng, chỉ có thể theo bản năng dùng tay che mình, lại bị Triệu Ly Chi một tay đem hai tay của nàng vòng về phía sau.
“Đẹp quá...” Triệu Ly Chi miệng lưỡi đắng khô, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, “Thật muốn đem ngươi một ngụm nuốt trọn.”
Bị bàn tay to của hắn khiêu khích, Tô Anh Lạc hô hấp càng ngày càng gấp rút, hơi giương người lên mở miệng thở gấp. Triệu Ly Chi tâm động không ngừng, ánh mắt tối sầm lại, nặng nề mà hôn nàng, nhắm mắt tham lam mút vào.
Hai người không chút kiêng kỵ phóng đãng, Trần Phạm ở một bên bị kích thích, nhiệt huyết sôi trào, hạ thân cứng rắn mà cương, hận không thể đem ôn hương nhuyễn ngọc ôm vào trong ngực.
Triệu Ly Chi rốt cục buông Tô Anh Lạc ra, Tô Anh Lạc lập tức kề sát môi tới bên tai Triệu Ly Chi, làm như liếm láp thùy tai hắn, nhưng thật ra là cực lực giảm thấp thanh âm nói: “Phu quân, ta ướt...”
Một tiếng phu quân này làm cho Triệu Ly Chi tâm linh chợt rung động, hắn đem bàn tay nàng vào tiết khố trong, tại nơi ướt nhẹp ma sát, lại rút tay ra thì ngón tay thon dài đã dính ái dịch trong suốt.
Trần Phạm thấy được, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười bỉ ổi, “Thật đúng là vưu vật, Ly Chi, ngươi nên dằn vặt nàng thật tốt mới thoải mái.”
Tô Anh Lạc tâm tình phức tạp nhìn hắn một cái.
“Thứ tốt làm sao có thể không cùng hảo huynh đệ chia sẻ?” Triệu Ly Chi cười khẩy, “A Phạm, ngươi xem nàng béo mập lay động, chính là đang chờ bị nam nhân hút đây.”
Trần Phạm cũng không ngồi yên được nữa, hưng phấn mà đi qua ngậm vào một đóa hoa của Tô Anh Lạc, một bên đè ép nàng, một bên đói khát mà mút vào. Mặc dù cũng không có nước chảy ra, nhưng người hút cùng người bị hút người đều bởi vì vậy cảm nhận được một loại thỏa mãn vui sướng.
“Ngô...” Tô Anh Lạc nhất thời nhịn không được, yêu kiều thốt ra. May mà tiếng yêu kiều này cùng thanh âm nói đùa hàng ngày của nàng tuyệt nhiên bất đồng, vì vậy Trần Phạm cũng không có phát hiện mánh khóe trong đó, trái lại bởi vậy càng động tình.
“Dâm phụ, bị hút như thế thoải mái sao, hả?” Triệu Ly Chi cởi tiết khố nàng, sau đó cúi người ngậm một đóa hoa khác, khi thì dùng đầu lưỡi đùa quấn vòng, khi thì dùng răng khe khẽ gặm nhắm. Một tay lại mò xuống dưới, dùng ngón tay vuốt ve hoa hạch nhạy cảm.
Vui vẻ tê tê dại dại truyền khắp toàn thân, chọc cho Tô Anh Lạc không tự chủ được run rẩy, vốn là da ngọc trắng noãn dần dần ửng hồng tình dục dục vẻ. Hai tay của nàng vịn trên vai hai nam nhân, thần trí ảm đạm mà ngửa đầu về đằng sau, lời nói câu hồn, yêu kiều không ngừng tràn ra miệng.
Hai chân của nàng bất tri bất giác càng ngày càng mở, phảng phất đang chờ đợi nam nhân mang cự vật đến xỏ xuyên qua mình. Dịch thủy không tiết chế mà chảy đến trên đùi Triệu Ly Chi, thấm ướt áo bào hắn.
“Còn chưa tiến vào liền kêu dâm lãng như thế, tiểu oa dâm phụ , chờ sau đó sẽ chết ngươi!” Triệu Ly Chi nói bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ vuốt ve, lực mạnh mà chà đạp hoa hạch đã sung huyết đang run run.
Ở vào thời điểm này, nhũ tiêm còn bị Trần Phạm ngậm trong miệng cũng phá lệ mẫn cảm. Tô Anh Lạc chủ động nâng lên khuôn mặt tuấn tú của Triệu Ly Chi, hôn môi mỏng hắn, hút thật chặc đầu lưỡi hắn không thả.