Biển Trăng Sâu Thẳm

Chương 5: Chương 5




“Cậu vẫn là nên nhìn lại bản thân mình đi.” Hắn chưa nói kỳ thật người kia đã lần mò đến Anh quốc . Ha ha, có trò hay để xem rồi.

-“Thiếu gia, có thể ăn cơm được rồi ạ .” Lão quản gia cúi người cung kính nói xong liền lui xuống.

-“Cậu đi đến phòng ăn trước đi , tôi đi kêu Quang xuống dưới.” Nói xong liền bỏ chạy lên lầu.

Ngắm , ngắm mãi , vừa ngắm vừa thèm ….

Chỉ có khi đang ngủ thì Lôi Ân mới có thể nhìn thấy vẻ trẻ con trên khuôn mặt Nhạc Quang Y, khóe môi cậu sẽ không tự giác mà giương lên cao. Hắn thật muốn cứ vĩnh viễn nhìn cậu như vậy .

-“Quang, ăn cơm thôi .” Lôi Ân cả người ghé vào trên người Nhạc Quang Y, cọ xát vào lỗ tai cậu hôn hôn .

-“Anh đều là gọi người khác rời giường như vậy sao ?” Thanh âm lạnh lùng ở bên tai vang lên.

-“Ai da , thật là, cậu không nên tỉnh lại nhanh như vậy chứ .” Lôi Ân chết cũng không chịu đứng lên.

-“Anh như vậy, người chết đều bị anh làm cho tỉnh. Anh rốt cuộc không chịu……’’ Nói còn chưa xong, môi đã bị Lôi Ân hung hăng hôn, lưỡi nóng ẩm ướt vói vào trong miệng cậu liên tục di chuyển, cảm thụ được rõ ràng Lôi Ân triền miên kịch liệt hôn, cậu không thể không thừa nhận kỹ xảo của hắn rất tốt. Cậu có thể thờ ơ nhận cái hôn của bất luận kẻ nào , nhưng là đối với người này không thể thực hiện được.

Đột nhiên, Lôi Ân buông cậu ra, sau đó gắt gao ôm lấy cậu “Đừng nhúc nhích.” Thanh âm trầm thấp mang theo thống khổ. Lúc này Nhạc Quang Y mới cảm giác được có vật gì đó đã muốn giơ cao , thân là đàn ông, tự nhiên biết là đang ở vào cái tình huống gì.

-“Anh thật đúng là không phải cầm thú bình thường.” Giọng nói hơi khàn khàn khiến cho chính cậu cũng bị dọa giật nảy mình.

-“Chỉ có đối với cậu, tôi mới có thể như vậy.” Trong ngữ điệu là vô vàn áp lực cùng thống khổ.

Một lát sau.

“Anh nếu không đứng lên, cũng đừng trách tôi không khách khí .”

-“Keo kiệt.” Lôi Ân thế này mới lưu luyến không rời đứng lên “Đi ăn cơm đi, tôi có một người bạn muốn giới thiệu cho cậu biết.” Nói xong liền kéo Nhạc Quang Y đi xuống lầu .

-“Chờ lâu quá rồi đấy , tôi đói muốn chết rồi đây .” La Y hướng Lôi Ân oán giận gào lên , sau đó liền nhìn chằm chằm Nhạc Quang Y , thân thiết cười.

-“Xin chào, tôi là La Y · Cậu cứ gọi tôi là La Y là tốt rồi. Quang Y.”

-“Xin chào .”Trong lòng cậu khẽ đánh giá người đàn ông trước mặt .Người này có bề ngoài vô cùng hấp dẫn người khác ,có khí chất cao quý giống Lôi Ân, chính là so với Lôi Ân thoạt nhìn ôn nhu thân thiết hơn rất nhiều. Sau cậu mới biết được căn bản không thể trông mặt mà bắt hình dong được.

-‘’Đừng dài dòng nữa ! Ăn cơm đi .” Lôi Ân liếc La Y kêu lên .

-“Quang Y, ở Anh quốc có quen không ?” La Y một bên cắt bít tết một bên thân thiết bắt chuyện.

-‘’Hưởng thụ chuyến du lịch miễn phí xa hoa làm sao có thể quen cho được.” A, Hồng rượu cao cấp quả nhiên không giống với loại thường.

-“Ha ha, vậy cậu nên cám ơn Lôi Ân a.Cậu thấy Lôi Ân thế nào ?” La Y mỉm cười nhìn Nhạc Quang Y.

-“Hoàn hảo.” Ồ, bít tết cũng không tệ , rất vừa miệng.

-“Đó không phải là có thể lý giải ……..Cậu có khả năng sẽ yêu Lôi Ân ?” La Y tiếp tục dồn hỏi . Lúc này Lôi Ân cũng khẩn trương , tim đập thình thịch nhìn cậu.

-“Cũng không phải là không có khả năng .” Nhạc Quang Y tiếp tục ăn , cũng không thèm ngẩng đầu lên , nghĩ rằng người ngoại quốc thật đúng là làm gì cũng vô cùng thẳng thắn.

-“Ừm……” Đang lúc La Y tưởng lại tiến thêm một bước truy vấn, Nhạc Quang Y liền đứng lên.

-“Tôi ăn no rồi , hai người cứ dùng bữa từ từi .” Nói xong chậm rãi bước lên lầu.

-“Oa, thực sự cá tính nha. Tôi nghĩ tôi cũng gần như là mê cậu ta rồi a .” La Y nhìn bóng dáng Nhạc Quang Y biến mất ở cầu thang say mê nói.

-“Chỉ cần cậu có gan to to một chút , cậu liền thử xem xem!” Lôi Ân cảnh cáo , hằm hè như muốn giết người nhìn chằm chằm La Y.

-“Yên tâm, lá gan của tôi rất nhỏ. Bất quá tôi xem cậu đại khái còn cần phải cố gắng thật lâu. Chúc cậu may mắn , người anh em ạ .” La Y cầm lấy chiếc ly kính Lôi Ân một ly .

-“Này không nhọc cậu lo lắng, cậu chỉ cần phụ trách canh chừng Lăng Tước, đừng cho hắn đến phá rối là tốt rồi.”

-“Tôi mà làm việc thì cậu cứ yên tâm.” Bạn đang

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.