Biệt Thái Nhập Hí

Chương 9: Chương 9




Sở Chu thừa dịp mọi người phía dưới bị màn biểu diễn trên đài thu hút,vội đi đến phía sau Tăng Kế.

Tăng Kế bị mọi người chuốc rượu, cái miệng nhỏ không dời khỏi cốc, hai má nhiễm hai vòng đỏ ửng, thấy Sở Chu đi tới, biểu cảm như cũ, miễn cưỡng không thay đổi, đáy mắt mang theo ý cười, một loại ánh mắt vô cùng câu nhân

Sở Chu trong lòng vừa động, cúi đầu,ghé sát lỗ tai Tăng Kế nhẹ giọng nói: “Người quen cũ xảy ra chuyện, em phải qua xem một chút.”

Tăng kế khẽ nhíu mày, rất nhanh lại giãn ra.

Sở Chu thay đổi góc độ, nhẹ nhàng cọ thái dương hắn, bổ sung nói:“Thời điểm em đi vắng, không được nơi nơi phóng điện!”

Cửa thang máy mở ra, lần này đổi lại Tăng Kế giữ chặt Sở Chu, đại khái là đáp lại lúc vừa nãy không kịp phòng ngự bị người bất ngờ đánh lén, y hôn thực ôn nhu nhưng cũng rất ngọt

Hành lang truyền đến thanh âm trò chuyện, Sở Chu dựa về phía sau,thuận thế đem Tăng Kế kéo đến thang máy tiện thể ấn nút tầng chót

“Không được, để cho em đi a,” Sở Chu ôm Tăng Kế, cắn cắn lỗ tai của đối phương. Trên người Tăng Kế có nhiều điểm mẫn cảm,vành tai cũng vậy,chỉ cần bị người chạm vào liền phiếm hồng,thân thể cũng không tự giác run một chút,từ khi phát hiện điểm này,Sở Chu liền thích trong lúc đùa nháo cắn vành tai hắn.

“Ha ha,” Tăng Kế nheo lại ánh mắt, dưới ánh đèn không mấy sáng sủa của thang máy liền phá lệ câu nhân,“ Không tha, cậu lưu lại theo giúp tôi, nếu không chúng ta sớm trở về?”

“Ách……,” Sở Chu nghe vậy sửng sốt, vốn là hay nói giỡn, chờ Tăng Kế như thế nào cùng hắn bàn bạc đâu, đối phương lại theo ý tứ của hắn nói tiếp, trái lại làm cho hắn không biết nên đáp lại như nào,“Cái kia……”

Sở Chu quả thật một bên lo lắng cho bạn tốt của hắn, chỉ là Tăng Kế khó có được một lần muốn giữ hắn lại, tuy rằng biểu hiện như có như không, làm cho lòng Sở Chu ngứa ngứa,thầm nghĩ đem người yêu ôm vào trong ngực đem về.

Loại mâu thuẫn, lựa chọn này thật làm cho người ta rối rắm. Sở Chu nghĩ, từ sau sinh nhật, quan hệ cùng Tăng Kế rõ ràng ngày càng hòa hợp ăn ý,hắn ban đầu cũng là muốn mượn Tết Nguyên Đán để củng cố quan hệ của hai người, chọn không khí tốt,hay thời điểm tốt để thổ lộ

Hắn cùng Tăng Kế bắt đầu rất mơ hồ, sau này tuy rằng không có sóng gió gì, nhưng vẫn làm hắn cảm thấy bất an trong lòng.

Sinh nhật đêm đó nằm ở trên giường nhớ lại thời gian qua, cuối cùng cũng đã minh bạch rồi, hắn muốn chứng minh cho Tăng Kế, chứng minh cái lý luận chó má “tình yêu gặp dịp thì chơi” đặt trên người hắn là không tốt.

Cho dù là diễn, cũng vẫn là có người nguyện ý chân tình, theo một … mà … chung.

Bọn hắn cần một cơ hội, tĩnh tâm nói chuyện, về quá khứ, về tương lai.

Có lẽ nói rõ, năm mới tới, hắn có thể cùng Tăng Kế có thể hoàn toàn bắt đầu lại, bỏ đi lịch cũ,hai người bắt đầu một khởi đầu mới.

Có một số việc không cách nào tránh khỏi, tỷ như phương thức Tăng Kế xuất hiện ở sinh mệnh Sở Chu,rất kinh tâm,cũng quá độc đáo.

Làm cho Sở Chu quên người này dĩ nhiên là không có khả năng, mà theo Sở Chu bao nhiêu năm sau một lần nữa gặp được Tăng Kế. Kể từ khi bắt đầu, thời điểm hắn được phép tiến vào cuộc sống của nam nhân này, hắn nghĩ sẽ không bao giờ dễ dàng mà buông tay rời đi

Đối Sở Chu mà nói, chẳng sợ cuộc sống ấm áp yên lặng không còn nữa, cũng tốt hơn là…cuộc sống mơ hồ không rõ ràng

Ái tình thôi, tổng yếu sẽ có một người rơi vào tay giặc, sẽ truy đuổi đến tận cùng

Sở Chu nhẹ nhàng hôn Tăng Kế, không nói lời nào.

Tăng Kế thấy Sở Chu do dự nửa ngày, sắc mặt tối sầm lại, y nghiêng đầu tránh tầm mắt Sở Chu, khẩu khí lại phóng thoải mái,“ Hay nói giỡn. Ngươi thật đúng là tích cực nghiêm túc đâu.” Thấy Sở Chu chính là cười cười nhìn y, không khỏi có điểm đau đầu,“Cười cái gì mà cười, tôi mới không chịu tha cho cậu!” Nói xong khó chịu cắn một ngụm ở cổ Sở Chu.

“Ngô……” Sở Chu hảo tính tình tiếp tục cọ cọ Tăng Kế.

Răng nanh sắc nhọn nhanh chóng được thay bởi đầu lưỡi mềm mềm, từng chút một liếm lên. ” Này, đau sao cậu không đẩy ra.” khẩu khí có chút khó chịu.

Sở Chu nghĩ, Tăng Kế chắc là đã uống quá nhiều, nên mới để những cảm xúc được lộ ra ngoài. ” Không đau, nhất là khi anh hôn nhẹ em.”

“Nằm mơ đi, tưởng nhân cơ hội này mà chiếm tiện nghi lão tử ……”

Oán hận lại oán hận, không biết ai khởi đầu, lời lẽ nhịn không được lại dây dưa tới cùng nhau.

Thang máy đã dừng ở tầng chót thật lâu, Sở Chu mới rốt cục lưu luyến buông ra Tăng Kế,“Em sẽ xử lý nhanh, chờ em về nhà cùng nhau mừng năm mới, ” Tạm dừng, tiếng nói trầm thấp,“ Em có lời muốn nói với anh.”

Tăng Kế liếm môi, tựa hồ có điểm chịu không nổi bộ dáng Sở Chu sâu trầm như vậy, vỗ vỗ vai Sở Chu, tỏ vẻ đồng ý.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cưỡng chế dừng bút….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.