Biệt Thự Hoàng Tử

Chương 20: Chương 20




- Chỗ này nà...chỗ này chưa sạch nà....!! - Nó chỉ quanh.

Vũ quạu mặt lại :

- Một mình cô chứng kiến chưa đủ hay sao còn phải dắt thêm con nhỏ này ?! - Vũ nói , tay chỉ về phí Ngọc Châu rồi nói tiếp : Đã vậy , còn chỉ này chỉ nọ nữa chứ...!! Có giỏi cô xuống mà lau nhà đi !!!

Nó trề môi :

- Này...thực hiện đúng đi...!! Đừng có mà lười biếng...!!! hehehehe

Vũ khó chịu quát lên :

- Cô cũng bỏ cái điệu cười ấy đi...như dê kêu ấy....!!!

- Xí...vẫn còn dễ nghe hơn nụ cười của anh đấy ...lo mà lau nhà đi....chỗ này chưa sạch nè...vẫn còn vết cà phê đó..!!

- Được rồi được rồi !! - Vũ cau có mặt mày rồi chùi đi chùi lại .

Nó mỉm cười khoái chí , khẽ nhìn sang phía Minh Hoàng.. Hoàng chỉ làm mải miết , dường như ít để ý đến những gì xung quanh...cũng như..không để ý đến nó...

Châu chạy lon ton lại phía Bảo thì Vũ lại quát lên :

- Này cô kia...có biết nhà tụi tui đang lau ko đấy hả ??

Châu cong môi phụng phịu :

- Chân em sạch mà !

- Sạch á ...?? Nhìn lại chân mình đi rồi hẵng nói...cô làm nhà tui dơ hết rồi kia kìa !!! - Vũ chỉ chỉ chỏ chỏ , miệng xếch lên đáng sợ quát tháo.

Nó thấy vậy , liền liếc xéo nhìn Vũ :

- Sạch hơn chân anh là chắc đó Thiên Vũ !!

- Cô...cô... Được lắm....

Nó bĩu môi "đáng ghét" :

- Điều đó mà anh còn phải bàn sao ??

Vũ bực bội , đẩy cây làu nhà rầm rầm . Nó như vớ được cơ hội :

- Này , nhẹ nhàng thôi....!! Làm gì mà dữ thế...!! Không có sạch được đâu...đó...đó...chỗ này nà...chỗ này chưa sạch nà...!!

..........

Châu mỉm cười rồi bước lại phía Bảo :

- Anh có mệt hok zạ ??

- Ừ...cũng hơi hơi !! - Bảo mỉm cười ấm áp như tia nắng nhìn Châu khiến cô nàng chết đứ đừ :

- Có cần em lấy giùm cốc nước mát hok ???

...Nhưng...cũng khá phũ phàng..

- Không !! Cô mà đi lấy nước chắc tui phải lau lại nhà quá...~!

Châu xụ mặt xuống :

- Em tưởng chỉ có anh Thiên Vũ là quá đáng...không ngờ anh cũng như vậy...!!

Bảo nhếch mép :

- Bước ra !!

Châu vẫn nằng nặc :

- Hay là...hay là...để em lau nhà hộ anh ha...anh ngồi nghỉ đi..!! Để em..em làm hết...!!!

- Thật chứ ??? - Bảo nhún vai hỏi Châu , không quên nheo mắt nhìn con bé.

"thình thịch...thình thịch..." - Châu vội vã ôm lấy trái tim mình :" sao nó đập nhanh quá vậy trời...bình tĩnh...bình tĩnh nào..Ngọc Châu..."

- Dạ...anh ngồi nghỉ đi...em làm giúp !!!

Bảo chỉ chờ có thế , đưa cây lau nhà cho Châu rồi bước về phía nó :

- Hehee...giờ cô thấy sự lợi hại của Warm boy Nhất Bảo này chưa ??

Nó chống cằm thở dài :

- Buông tha cho bạn tui...!! Cô ấy là đại tiểu thư , biết gì mà lau nhà chứ..!!!

Bảo cười nhẹ , làm nổi bật chiếc răng khểnh "dễ thương" :

- Con nhỏ bạn cô "stupid" quá ..! Không giống cô chút nào..."cáo" quá..!!

Nó cắn lưỡi :

- Vâng..."cáo" thế đấy ! Nhưng tui vẫn chưa đủ phúc đức để "cáo" đến trình độ của các anh đâu !!!!

- "cáo" cũng là nghệ thuật mà !! - Bảo cười phá lên rồi đột nhiên nhéo má nó.

Nó trừng mắt lên , lầm bầm :

- Cẩn thận tui giết anh đó..!!

Châu bỗng chốc nhìn sang ... khẽ nhói đau quay mặt đi ... " Sao lại có chuyện này chứ....không thể ... không thể.... Thoại My ko thể đối xử với mình như thế chứ...!! Không...nhất định không !!! Nhưng... Mình đâu có nhìn lầm..?? Chẳng lẽ...chị Cẩm Tú nói đúng... Thoại My cố tỏ ra ngây thơ trong sáng để tiếp cận bộ 3 ư..? Không..không !! Mình nghĩ đi đâu thế này...!!! Không !!!!!!!!!"

Chợt...

Nó bước lại nắm lấy tay Châu :

- Cậu sao vậy Châu ?? Lên nghỉ đi...ai bắt cậu giúp hắn chứ ??

Châu khẽ nhíu mày :

- Tớ muốn thế ...!!! Còn cậu thì thừa biết...tớ thích anh Bảo cơ mà...!

- Nghỉ đi..!! Tớ kêu mấy người kia nghỉ luôn rồi...chẳng lẽ cho cậu nghỉ - tức là cho tên Bảo mà lại bỏ qua mấy tên kia à ??? - Nó xệ môi xuống nói.

- Ư.....lại là tại tớ...xin lỗi cậu...!!! Vì tớ mà cậu lại .... - Châu nói ra vẻ ăn năn hối lỗi.

Nó cười vỗ vai cô bạn :

- Không sao !!! Bắt nạt mấy tên đó thế là okie rồi !!! hihi !!

Châu khẽ cười :" Có lẽ...những lời chị Tú nói là sai rồi....Thoại My - cậu ấy tốt thế cơ mà...!! Nhất định ko phải là con người như vậy...!!"

____________________________

Tối khuya hôm đó...

Chính xác là 23h...Cả biệt thự đang chìm trong giấc ngủ ..

Trừ Thiên Vũ...

" Ui zà....sao dạo này nhanh đói vậy nhỉ...? Hic ! Hay là...mình có "giun" ... eo ơi...không phải chứ....chắc không đâu...!! Tại mình ăn ít với lại phải làm việc mệt mỏi đó mà .. Phải đi kiếm cái gì ăn đã nào..!!"

Nghĩ rồi Vũ lại giống ngày hôm qua... chạy xuống nhà bếp..

Nhưng , lần này Vũ không kiếm bánh ngọt .. Mà bắt đầu nấu món mì...và có vẻ như đó là Mi-xi-xup..

Vũ chép miệng :

- Hhehe...cũng may mình thông minh...kịp nhớ lại hết quy trình của con nhỏ đó làm nên bây giờ có thể ăn món Mi-xi-xup rồi !! Yeah Yeah !!!

Vũ cười nói vô tư mà không biết rằng...Nó cũng đang đứng ở gần đó và theo dõi này giờ ... Chẳng là .. Nó đang yên giấc lành thì tỉnh giấc bởi tiếng lộc cộc lộc cộc dưới bếp cộng với bản trí tưởng tượng "fristi" - "Hay là có trộm nhỉ..?" Nên nó đã chạy xuống và chứng kiến nãy giờ...

Nó :" Hhahahah...zui quá đi mất....! Thảo nào khi sáng hắn cứ ráng đứng gần , nhoi nhoi như con choi choi , coi mình làm chăm chú ... rõ ràng thích Mi-xi-xup mà cứ bày đặt .."

Vũ cứ như là đọc được hết ý nghĩ của nó hay sao mà bỗng , hắn ta chống nạnh :

- Không lẽ mình thích món Mi-xi-xup sao..? Không...không phải đâu Thiên Vũ.... Chỉ là mày đang đói bụng nên mới thế thôi... ! Chứ làm gì có chuyện mày thích món đó..??? Một cái món quá tầm thường..!! Thua xa ở Hihe Food !!!

Nó xụ mặt xuống :" Grừ...Không thích mà giờ đi nấu hả ..?? Sao ko gọi mì ở Hihe Food đi mà còn bày đặt....rõ đáng ghét !"

Một lát sau...Nó vẫn tiếp tục "theo dõi"

- Măm....Mình làm cũng ko đến nỗi tệ đấy chứ...!! Nhưng vẫn .... thiếu thiếu vị gì ... lạ thật...mình đã làm đúng quy trình mà con nhỏ đó làm mà...!! Lạ thật... - Nói rồi Vũ tiếp tục ăn , được vài miếng , cậu gác đũa rồi thở dài bước về phòng.

_________________

Tại nhà Ngọc Châu - Cẩm Tú..

- Chị Tú..! Em nghĩ...chị đã hiểu sai về Thoại My rồi...!!! - Châu nhìn Tú bằng ánh mắt thành khẩn nói.

- Sao cơ..?? Hiểu sai..??? Là sao..?? - Tú nhăn trán hỏi lại.

Châu lí nhí đáp :

- Thực ra... Thoại My ko như chị nghĩ....Chỉ vì em mà cậu ấy đành phải chấm dứt bắt nạt bộ 3 kia - những người mà My vốn rất ghét...!!

Tú hếch mặt lên kiêu căng :

- Hơ...em đang chống đối lại chị đấy à...! Em vẫn chưa sáng mắt ra sao ?? Cô ta giả vờ ngây thơ nên mới thế..... Em đừng quá cả tin ..!!

Châu lắc đầu :

- Em ko cả tin....!! Hôm nay...em đến Prince Villa...chứng kiến tất cả mà !! Thật sự , Thoại my rất ghét..rất ghét bộ 3 !!!

- Em đến Prince Villa.? Chị đã cấm em rồi cơ mà , Ngọc Châu ?!!

- Nhưng chẳng lẽ , em đến chơi với một người bạn thân là sai ? Đến thăm người em yêu quý cũng là sai ???? - Châu nói mà nước mắt chực tuôn trào.

Tú hạ giọng xuống nhưng vẫn rất căng thẳng :

- Không sai..!! Nhưng... đấy là đâu chứ ?? Prince Villa đấy em à...!! Chị ko muốn em đến đó một chút nào cả... !! Nhất Bảo thì còn chấp nhận...chứ còn Thoại My - em ko nên coi cô ta là bạn thân...!! Sao em lại có thể tin con nhỏ đấy chứ..!! Cô ta giả vờ đấy !!

- Không phải đâu chị à...thật ra... - Châu vẫn khăng khăng đáp .

Tú gật gù , tay hất hất tóc :

- Được rồi....nếu em muốn mất Nhất Bảo thì cứ tiếp tục như thế đi...!!! Chị thấy , Bảo cũng có thích em...Nhưng .. vì Thoại My - có lẽ..... chậc chậc...em sẽ ko còn là gì....!!!

- Ơ...ơ... - Châu bẽ bàng... " Liệu những lời chị Tú nói có đúng hay ko ?? Mình ko muốn mất Nhất Bảo...mình ko thể...!!! Vậy còn Thoại my....thực sự...cậu là con người như thế nào....??"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.