Biết Vị Ký

Chương 212: Chương 212: VIỆC VUI




Tuy rằng nguyên liệu đã có sẵn, cũng không mất nhiều thời gian để nấu nhưng cũng mất hết hai khắc, khi Lâm Tiểu Trúc bưng khay đến Dưỡng Tâm điện thì gia yến đã sắp kết thúc.

Vừa thấy Lâm Tiểu Trúc vào cửa, Thái Hậu liền lại cười nói” Hảo hài tử, vất vả ngươi . Đến, lại đây ngồi xuống ăn cơm.”

Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc, suýt chút nữa làm rơi cái khay trên tay, liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã, thấy hắn tuy liếc mắt nhìn nàng nhưng lực chú ý lại không rơi vào người nàng, ánh mắt trầm tư, như là đang suy nghĩ lời nói của Thái hậu.

Tình huống này là thế nào ? Thái hậu có ý gì mà bảo nàng tới tham gia gia yến nhà bọn họ ? sao lúc này lại đối xử tốt với nàng như vậy, thân phận nàng là một nô tỳ mà cũng cho phép cùng ngồi ăn chung với bọn họ. Không phải nàng không ưa mình, hận không thể đánh chết mình sao ? sao hôm nay lại thay đổi sắc mặt, còn cho mình vinh dự lớn như vậy ?

Cung nữ thấy thế vội vàng tiếp nhận cái khay trong tay Lâm Tiểu Trúc, đem mấy chén chè đặt trước mặt mọi người.

Thái hậu thấy Lâm Tiểu Trúc có vẻ ngoài ý muốn, trong lòng rất đắc ý, liếc nhìn Viên Thiên Dã một cái, rồi vẫy tay với Lâm Tiểu Trúc” đến, ngồi bên cạnh bản cung đi”

“Nô. . . Nô tỳ không dám.” Lâm Tiểu Trúc vội vàng làm thi lễ, không dám ngồi xuống.

“Bản cung bảo ngươi ngồi thì ngươi có tư cách ngồi. Đến đây, ngồi xuống đi” Thái hậu trầm mặt.

“Chỉ là gia yến, ngồi xuống ăn một bữa cơm cũng không sao” Viên Tri Bách lên tiếng.

“Ngồi xuống đi.” Viên Thiên Dã mở miệng .

Thái Thượng Hoàng, Thái Hậu có lệnh, nếu không nghe theo sẽ bị trị tội chém đầu, mà lúc này Viên Thiên Dã cũng không nói giúp, Lâm Tiểu Trúc đành phải ngồi xuống bên cạnh Thái hậu.

“Hôm nay món phương bô trân châu làm không tệ, Lâm cô nương nếm thử đi” Thái hậu lại nói.

Cung nữ đứng sau hầu hạ vội lấy muỗng múc một ít phượng bô trân châu đặt vào dĩa của Lâm Tiểu Trúc.

“Đa tạ Thái Hậu ban cho.” Chuyện đã tới mức này, Lâm Tiểu Trúc chỉ có thể gắp thức ăn cho vào miệng. Phượng bô trân châu là dùng thịt ức gà, ốc khổ, đậu phụ thưởng đẳng tỉ mỉ chế tác thành, ăn rất ngon nhưng lúc này Lâm Tiểu Trúc lại chẳng thấy có mùi vị gì.

Thái hậu thấy Lâm Tiểu Trúc đã ăn cũng yên lòng hơn, cầm món điềm tâm nàng làm lên thưởng thức” quả nhiên là cô nương tâm tư linh hoạt, món này ta vẫn thường ăn nhưng lại không được trong veo ngon miệng như Tiểu Trúc làm”

Hoàng hậu cũng cầm lấy muỗng, chậm rãi múc một muỗng đưa vào miệng, sau đó dùng khăn tay lau miệng, liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc và Viên Thiên Dã một cái, nói” đúng vậy, nếu không sao Tiểu Trúc cô nương có thể lọt vào mắt nhị đệ”

Lâm Tiểu Trúc thiếu chút nữa bị nghẹn.

Viên Thiên Dã thật sâu nhìn nàng, nói” mẫu hậu, người gọi Lâm Tiểu Trúc tiến cung, lại đãi nàng trọng hậu như vậy, rốt cuộc là vì chuyện gì, xin hãy nói rõ”

Thái hậu buông muỗng xuống, oán trách liếc hắn một cái, cười nói” còn vì cái gì nữa? đương nhiên là vì việc hôn nhân của Dương nhi, mẫu hậu đã cân nhắc suốt hai năm qua, nhìn qua nhìn lại, cảm thấy đích trưởng nữ của An Viễn hầu không tệ, diện mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, phẩm hạnh đoan trang hào phóng, trinh tĩnh hiền thục, làm vương phi của ngươi là thích hợp nhất. Mẫu hậu cũng biết ngươi thích Lâm Tiểu Trúc, tuy nàng xuất thân không cao, lại có nô tịch nhưng mẫu hậu cũng không phải là người quá cổ hủ, ngày mai sẽ bảo người ta xóa bỏ nô tịch của nàng, phong làm trắc phi. Đồng thời cũng phong đích trưởng nữ của Đại học sĩ Trương Bảo An làm trắc phi, cũng là nữ tử ạn dặm khó tìm như đích nữ của An Viễn hầu. Mẫu hậu cân nhắc, ngươi đã chịu khổ nhiều năm, tuy hiện giờ là Dật vương nhưng mọi người cũng không biết chuyện ngươi nhận tổ quy tong, chi bằng hôn lễ lần này làm lớn một chút, cùng lúc cưới vương phi và hai vị trắc phi vào cửa, Dương nhi thấy thế nào? Nếu ngươi đồng ý, mẫu hậu lập tức cho người chọn ngày lành, tổ chức hôn sự cho ngươi”

Lâm Tiểu Trúc cũng đoán được bảy, tám phần nguyên nhân triệu mình tiến cung, tuy vậy vẫn hi vọng là mình đoán sai. Nay nghe Thái hậu nói vậy cũng không lấy làm ngoài ý muống, buông đũa đứng dậy muốn nói mình không xứng với Dật vương nhưng lại bắt gặp một ánh mắt lợi hại đang nhìn mình, ngẩng đầu thì thấy là Viên Thiên Dã. Hắn nháy mắt, hơi lắc đầu với nàng.

Đối với tuyên chính mình tiến cung dụng ý, Lâm Tiểu Trúc cũng đoán thất, chữ bát phân, nguyên lai bất quá là tâm tồn may mắn, hi vọng chính mình đã đoán sai. Nay nghe được Thái Hậu nói lời này, cũng là cũng không ngoài ý muốn, buông chiếc đũa liền tưởng đứng lên cho thấy chính mình không xứng với dật Vương, lại cảm giác một đạo lợi hại ánh mắt Hướng chính mình phóng tới. Ngẩng đầu vừa thấy, cũng là Viên Thiên dã. Thấy nàng vọng lại đây, Viên Thiên dã trát một chút ánh mắt, hơi hơi lắc lắc đầu.

Lâm Tiểu Trúc ngẩn ra, thu hồi ánh mắt, thầm đoán xem hắn có dụng ý gì thì Viên Thiên Dã đã lên tiếng” phụ hoàng, mẫu hậu, nếu ta chỉ muốn lấy một mình Lâm Tiểu Trúc làm vợ, những người khác đều không cần thì các người thấy thế nào?”

Lâm Tiểu Trúc cả kinh, nhìn về phía Viên Thiên Dã.

Viên Thiên Dã cũng không để ý nàng, ánh mắt chỉ gắt gao nhìn chằm chằm cha mẹ hắn, còn có ca ca, chị dâu.

“Hồ nháo” Thái Hậu giận tái mặt” đường đường là vương phi Bắc Yến lại xuất thân là tiện nô, truyền ra ngoài chẳng phải sẽ khiến người ta nhạo báng sao? Bây giờ để ngươi nạp nàng làm trắc phi là ta đã dung túng cho ngươi lắm rồi, là nể tình ngươi thích nàng. Nếu không, với xuất thân của nàng, nhiều lắm chỉ là một cơ thiếp, danh phận gì cũng không có. Dương nhi, ngươi nghe nương, nương đều là muốn tốt cho ngươi. Ngươi nghĩ lại đi, nếu sau này thế tử của ngươi bị người ta nói có mẫu thân là tiện nô, hắn sẽ khổ sở thế nào chứ? Ngươi không nghĩ cho nương thì cũng nên nghĩ cho nhi tử của mình đi”

Viên Thiên Dã chuyển ánh mắt sang Viên Tri Bách” phụ hoàng cũng nghĩ như vậy sao?”

Viên Tri Bách không nhìn hắn” mẫu hậu ngươi nói rất có lý. Dương nhi, ngươi đã thấy thân vương quốc gia nào cưới tiện nô làm vợ chưa? Cho dù ngươi không nghĩ cho đứa nhỏ của mình thì cũng nên nghĩ đến thể diện quốc gia”

Viên Thiên Dã đáp” nô tịch của nàng, xóa bỏ là được, sau đó thay đổi thân phận, để Hàn lâm viện Lâm đại nhân nhận nàng làm con, không phải sẽ cho hoàng gia thể diện sao?”

Viên Tri Bách nhíu mày, quát lớn” Lâm Tiểu Trúc mở cửa hàng điểm tâm, cả ngày xuất đầu lộ diện, người trong kinh thành, ai chẳng nhận ra nàng. Nàng làm vương phi, sau này sẽ không tránh được việc xã giao, người khác vừa thấy liền biết vương phi của ngươi trước kia là hạ nhân, mặt mũi của ngươi sẽ để ở đâu? thể diện Bắc Yến quốc chúng ta sẽ để ở đâu? Giấy sao gói được lửa. Hơn nữa, Thẩm Tử Dực liếc mắt là có thê nhìn ra nàng. Dương nhi, ngươi làm việc luôn phân rõ nặng nhẹ, sao hôm nay lại hồ đồ như vậy? so sánh tiểu nữ nhân này với thể diện của nhi tử ngươi, với thể diện của quốc gia, bên nào nặng, bên nao nhẹ, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Huống chi, cũng không phải không cho ngươi cưới nàng,đã cho nàng thân phận trắc phi rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa” lại quay đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc, ánh mắt cảnh cáo” chỉ là một tiểu tiện nô, có thể là trắc vương phi là phước đức tám đời để lại rồi. Làm người không nên quá tham”

Viên Thiên Dã nhếch miệng, lộ ra vẻ trào phúng. Hắn quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc, biểu tình thản nhiên” nếu phụ hoàng và mẫu hậu đã nói như thế, con không nghe thì thành bất hiếu, vậy thì cứ làm theo ý của phụ hoàng và mẫu hậu đi” yen. wordpress. com

Lâm Tiểu Trúc khẩn trương. Nàng tin Viên Thiên Dã hoàn toàn biết rõ ý của nàng, với trí thông minh của hắn, không thể nào không biết nhưng nếu đã vậy, sao hắn không cự tuyệt quyết định của cha mẹ hắn? chẳng lẽ hắn cho rằng cho nàng danh phận trắc phi, nàng sẽ đồng ý với cuộc hôn nhân này?

Với hiểu biết của nàng về Viên Thiên Dã, cảm giác cuộc đối thoại của hắn với vợ chồng Viên Tri Bách cũng không phải chỉ nhằm vào việc hôn nhân. Nếu không sắc mặt của hắn sẽ không ngưng trọng như vậy, cũng sẽ không ra hiệu cho nàng không cần nói. Hơn nữa, vừa rồi hắn cũng vì nàng mà tranh thủ, nếu lúc này nàng ở trước mặt mọi người từ chối hôn sự, vậy chẳng phải là đánh vào mặt hắn sao? Hắn và cha mẹ, vợ chồng huynh trưởng thoạt nhìn không mấy hòa thuận, nàng còn ở trước mặt bọn họ làm mất thể diện của hắn, vậy hắn còn mặt mũi đâu mà làm người.

Lâm Tiểu Trúc hạ quyết tâm về nhà sẽ giải thích rõ ràng với Viên Thiên Dã bỗng nhiên nghe có tiếng kêu sợ hãi, quay đầu liền thấy Hoàng hậu ôm bụng, thân thể cong lại, nhìn rất thống khổ.

Hoàng Thượng thấy thê tử sắc mặt đại biến lập tức tiến lên, một tay ôm nàng vào lòng,khẩn trương hỏi” sao vậy? Uyển Nhi, ngươi làm sao vậy”

“Hoàng, Hoàng Thượng, ta đau bụng.” Hoàng hậu rên rỉ đứng lên.

“Người tới, mau truyền Thái y” Hoàng Thượng hét lớn.

“Thác nhi đừng nóng vội, đệ đệ ngươi chính là đại phu, để hắn xem cho Uyển nhi đi” Thái hậu vội khuyên

Viên Thiên Dã không đợi Thái hậu nói xong đã đứng dậy đi đến cạnh Hoàng thượng, cầm lấy cổ tay Hoàng hậu xem mạch.

Viên Thác thấy Viên Thiên Dã đã buông tay hoàng hậu, vội hỏi” thế nào? Tẩu tử ngươi bị làm sao?”

“Chúc mừng hoàng huynh, Hoàng tẩu đã có thai hai tháng” tuy chuyện này không thích hợp để em chồng như mình nói ra nhưng Viên Thiên Dã là đại phu, thấy hỉ mạch đương nhiên không thể che giấu.

“Cái gì?” Mọi người đều cả kinh, vui vẻ.

Viên Thác thành thân đã vài năm. Tuy dưới gối cũng có hai nữ một nam, nhưng nhi tử duy nhất là con vợ kế. Bắc Yến quốc rất xem trọng chuyện đích thứ, nếu lần này Hoàng hậu sinh con trai, vậy chính là đích hoàng tử, nói không chừng là người thừa kế Bắc Yến quốc trong tương lai. Cho nên vừa nghe nói Hoàng hậu có thai, mọi người đều mừng rỡ, nhất là Thái hậu, liên tục niệm phật.

“Nhưng hoàng tẩu ngươi lại nói đau bụng, là có chuyện gì? Thai nhi có giữ được hay không?” Hoàng thượng tuy vui mừng nhưng nghe Hoàng hậu rên rỉ, vẫn không quên chính sự, khẩn trương nắm tay Viên Thiên Dã hỏi.

“Hoàng tẩu mạch tượng vững vàng, không có dấu hiệu sẩy thai” Viên Thiên Dã nhìn huynh trưởng, ánh mắt trầm xuống.

“Thái y đến đây.” Ngoài cửa có cung nữ bẩm báo. Ngay sau đó, một nam tử chừng năm mươi tuổi mặc quan phục thở hồng hộc tiến vào, cúi chào mấy vị quý nhân.

“Không cần đa lễ, mau bắt mạch đi” Viên Thác không kiên nhẫn nói.

Lâm Tiểu Trúc nghe vậy, liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã một cái. Viên Thiên Dã đã sớm đứng dậy, cảm giác được ánh mắt của nàng nên cũng nhìn lại, ánh mắt có ý trấn an

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.