Biểu Ca Đừng Chạy

Chương 4: Chương 4: Đan dược Tiến cung




Thời gian trôi vùn vụt, Chỉ Lan không ngừng hoàn thành các nhiệm vụ, đến khi nàng hai tuổi ( tuổi thực hai tuổi, tuổi mụ ba tuổi), nàng đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ hàng ngày, mỗi nhiệm vụ có một số điểm kinh nghiệm khác nhau, từ mấy trăm đến mấy nghìn.

Được nhiều điểm nhất là nhiệm vụ lấy được sự thương yêu của ama ngạch nương. Hoàn thành nhiệm vụ đấy nàng được tổng cộng 1000 EXP, tổng của ba nhiệm vụ học đi học nói học mặc quần áo cũng mới được có 1000 EXP, không ốm đau đến năm hai tuổi được 500 EXP.

Hơn nữa nàng dùng 2000 EXP mua một viên thuốc dưỡng sinh cấp thấp, khi ông nội Đông Đồ Lại bế nàng, nàng bí mật thả viên thuốc vào trà của ông nội, hoàn thành nhiệm vụ điều dưỡng sức khỏe ông nội, được 5000 EXP.

Vì thế hiện tại nàng cũng tính là có chút tài sản, 3500 EXP, nàng vừa mở mục “Công cụ hỗ trợ” vừa nhỏ nước miếng, xem một hồi lâu, nhận ra nàng chỉ có thể mua một ít đan dược, những thứ hoành tráng đều có giá trên một vạn điểm kinh nghiệp.

Hiện tại thứ nàng muốn mua nhất chỉ có đan dược có tác dụng làm đẹp, chưng diện là bản tính vốn có của phái nữ, thứ nàng có thể sử dụng lúc này cũng chỉ có đan dược có tác dụng làm đẹp và dưỡng sinh.

Hiện tại, thân thể này được ama ngạch nương nàng nuôi dưỡng tốt lắm, tạm thời không cần dùng thuốc dưỡng sinh, hơn nữa thuốc dưỡng sinh phải dùng định kỳ, không được ngừng, điểm kinh nghiệm của nàng chưa đủ cho khoản chi đó, chỉ có thể dùng thuốc làm đẹp.

Giá thuốc làm đẹp chỉ có 3000 EXP, thuốc làm đẹp có từng loại tương ứng với độ tuổi, lấy vẻ đẹp làm cơ sở, khí chất làm tô điểm, một giai đoạn tương ứng với năm năm, dùng càng sớm càng tốt, nàng đã được hai tuổi, vì vậy ngày nào cũng suy nghĩ chuyện mua thuốc làm đẹp.

Đương nhiên khí chất tô điểm cũng có nhiều loại, có nhu mì, ngây thơ, gợi cảm, thuần khiết, tao nhã, kiêu sa v.v…, công dụng chủ yếu của thuốc là duy trì một làn da đẹp, khiến ngũ quan thêm tinh tế hài hòa, cộng thêm cho người dùng khí chất nào đó.

Đương nhiên một người có thể có nhiều khí chất, nếu muốn trở thành mỹ nữ ngàn vạn khí chất, tích cực mua thuốc thôi.

Khí chất bổ sung có giá thấp nhất là 1500 EXP. Nhưng kỳ quái là giá các loại khí chất khác nhau có sự chênh lệch rất rõ, Chỉ Lan không cho rằng một người có thể vừa lạnh lùng băng giá vừa nóng bỏng hừng hực, vì thế nàng cảm thấy thuốc bổ sung khí chất này không thể ăn bừa, khẳng định có tác dụng phụ.

Không thể không nói thật với Chỉ Lan, nếu ăn hết đống thuốc khí chất tô điểm thì đúng là thần kinh, đẹp là đẹp, mấy ai để ý nhiều nữa chứ, có phải Mary Sue hoàn hảo vạn năng đâu. Hơn nữa khí chất tô điểm chỉ hiệu quả trong năm năm, hết thời gian sẽ hết tác dụng.

Lựa chọn hiện tại của nàng là khí chất ngây thơ, thứ đắt hơn nàng không mua được, mà một bé gái dưới năm tuổi còn có thể có khí chất gì nữa chứ? Nàng chẳng thể nào tưởng tượng nổi.

Sau khi mua đan dược Chỉ Lan chỉ còn 500 EXP, nàng thầm than vãn một chút. Làm một đứa bé hai tuổi, nàng vẫn là không có chuyện gì để làm. Mỗi ngày trừ lúc mama bế đi thỉnh an, thì còn lại chỉ có thể ở trong phòng chờ ama ngạch nương gọi đến.

Nàng rất muốn vào vườn đi dạo, rèn luyện thân thể này một chút, nhưng lần nào cũng bị mama ngăn cản. Nàng đã hơn hai tuổi, đã đi được rồi, nàng rất không thích việc di chuyển bằng cách bị người khác bế. Đáng tiếc không thuyết phục được ai, không có cách nào khác.

Nàng cũng chưa từng gặp lại Hoàng đế biểu ca của nàng, level của nàng trong mục tình huống đào tạo vẫn là 0, nhưng đáng mừng là đã được 30 điểm kinh nghiệm, thêm 70 điểm kinh nghiệm nữa sẽ được lên level 1. Được thế là nhờ ngoại hình khí chất +20 EXP, các mối quan hệ +10 EXP, xem ra chặng đường nàng phải đi còn rất dài.

Thời điểm Chỉ Lan đang chìm trong nhàm nhán, hậu cung bắt đầu nổi sóng ngầm, sủng phi Đổng Ngạc thị càng lúc càng ốm yếu, Thuận Trị Đế ngày ngày lo lắng khôn nguôi, rất dễ cáu gắt, khiến triều đình và hậu cung đều rối loạn.

Đương nhiên Chỉ Lan không hay biết những chuyện đó, nàng chỉ biết, nàng sắp được tiến cung một lần nữa.

“Không biết lần này chủ tử nương nương tuyên triệu là có chuyện gì.” Hách Xá Lí thị có chút thấp thỏm, vì chuyện của Đổng Ngạc thị, hậu cung lúc này đang rối bời.

“Nàng đừng sợ, chắc là dặn dò vài câu cho chúng ta an tâm thôi, dù sao thì tình hình của vị ở cung Thừa Càn cũng đang không tốt.” Đông Quốc Duy rất tín nhiệm bản lĩnh của chị gái nhà mình, bằng không đã chẳng thể triệu người nhà tiến cung trong thời điểm nước sôi lửa bỏng này.

“Thiếp đã biết, tối nay Gia nghỉ ngơi ở đâu?”

“Ở đây đi, hôm nay Chỉ Lan thế nào?” Đông Quốc Duy rất quan tâm tới con gái bảo bối.

“Đang yên đang lành, con bé lại đòi vào vườn đi dạo, bị mama ngăn cản.” Hách Xá Lí thị rất không thể hiểu nổi tại sao con gái lại cứ kiên trì đòi được đi dạo.

“Con bé muốn đi dạo thì cứ cho đi dạo, ngăn cản làm gì, dặn mama trông cẩn thận, đừng để té ngã là được.” Đông Quốc Duy rất chiều con gái, chỉ cần không làm chuyện khác người, vào vườn đi dạo không phải vấn đề gì to tát.

“Gia, ngài chiều con bé quá.”

“Ai bảo hiện tại chúng ta chỉ có một con gái duy nhất, lúc nào phu nhân mới định sinh một đứa con trai cho ta đây?” Đông Quốc Duy nói xong lại bắt đầu không đứng đắn, rất may Chỉ Lan đã đi ngủ, bằng không lại oán thầm ama.

Đến lúc tiến cung ngày hôm sau, Chỉ Lan đã rất bình tĩnh, về chuyện đào tạo với Khang Hi, nàng tỏ thái độ sẽ cố gắng để bản thân trở thành “biểu muội hoàn mỹ”, còn việc đào tạo Khang Hi thì nàng coi như mây trắng ngang trời. Đối với một đứa bé một năm chỉ có thể tiến cung một lần, chỉ biết nói những câu đơn giản, di chuyển bằng cách được người khác bế, chuyện đó quá khó khăn, nàng chỉ có thể lựa chọn quên béng chuyện đó đi cho xong.

Lần trước tiến cung chưa có cơ hội cùng Khang Hi tương tác tình cảm biểu ca biểu muội, điều này khiến Chỉ Lan cảm thấy vô cùng tiếc nuối, giả dụ như nếu có thể nhỏ nước dãi lên người Hoàng đế tương lai, hoặc là tát hắn một cái thì thật là tự hào biết bao. Em gái này, thật ra sau này em sẽ có vô vàn cơ hội để bôi nước miếng lên mặt Khang Hi.

Vì Đổng Ngạc thị bệnh nặng nên hậu cung rất bất an, chỉ sợ bất cẩn khiến các chủ nhân tức giận, vậy thì chỉ có nước rơi đầu. Thế nên, so với lần tiến cung trước, lần này không khí hậu cung nặng nề hơn. Bọn cung nữ thái giám đều cúi đầu đi vội vã, có thể thấy Đổng Ngạc thị có tầm ảnh hưởng lớn.

Chỉ Lan cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc là Thuận Trị Đế thích cô nàng hay thích Đổng Ngạc Phi nổi tiếng kia, nhưng việc đó chẳng ảnh hưởng gì tới chuyện nàng hóng hớt chuyện của bọn họ, là một gossip girl của thế kỷ 21, nàng cảm thấy câu chuyện này vẫn còn rất nhiều chi tiết để khai thác. Nhưng nếu biết bản thân sau này sẽ trở thành đề tài buôn chuyện của thiên hạ, chắc nàng chẳng còn hứng thú nào.

Sau khi thông báo, nàng được mama bế vào chính điện, Đông thị ngồi ở ghế chủ, dáng vẻ vẫn rất bình thản ung dung, theo biểu tình của bà, ít nhất có thể thấy chuyện của Đổng Ngạc thị không có tác động tiêu cực tới bà.

“Gần đây cả nhà có khỏe không, sức khỏe ama vẫn tốt chứ?” Đông thị rất quan tâm tới sức khỏe của Đông Đồ Lại, lần ngã bệnh hai năm trước của ông cụ khiến Đông thị rất sợ hãi, lần này nghe nói lại bị bệnh, Đông thị ở trong cung rất sốt ruột, đó chính là lý do Đông thị triệu Hách Xá Lí thị tiến cung.

“Xin nương nương yên tâm, nhờ phúc nương nương, đã không còn gì đáng ngại.”

“Không còn gì đáng ngại là tốt, gần đây vị ở cung Thừa Càn khiến ai nấy đều sợ bóng sợ gió, tâm trạng của Hoàng thượng cũng không được tốt cho lắm, cô nhắc nhở cả nhà làm gì cũng cẩn trọng khiêm tốn một chút, vào lúc này đừng làm gì gây sự chú ý.”

Nghĩ một chút, Đông thị lại bổ sung, “Cho dù vị ở cung Thừa Càn kia thật sự không qua khỏi, hậu cung này sẽ vẫn cân bằng, có thế nào thì vẫn còn vị ở cung Từ Ninh tọa trấn, không loạn được đâu, chúng ta chỉ cần làm tốt bổn phận của bản thân là được.”

“Nương nương yên tâm đi, chúng ta đều hiểu rõ, nương nương ở trong cung cũng phải bảo trọng thân thể.”

“Cả nhà không cần lo lắng cho ta, sống trong hậu cung muốn làm điều quá giới hạn cũng khó, không cầu lập công, chỉ cầu không sơ suất thôi.” Khi Đông thị nói những lời này vẻ mặt rất lạnh nhạt.

“Tam aka sắp qua đây thỉnh an, để nó gặp Chỉ Lan đi, lần trước cô về nó còn nói muốn đích thân dạy tiểu biểu muội.” Đông thị nghĩ đến dáng vẻ ông cụ non của Huyền Diệp là lại thấy tức cười.

“Được Tam aka nhắc tới là phúc của Chỉ Lan.” Hách Xá Lí thị cũng đưa đẩy.

“Lý mama bế Chỉ Lan qua đây, để ta xem cháu gái ta.” Nói về trẻ con thật sự khiến tâm trạng thoải mái hơn.

So với năm trước, đường nét trên mặt Chỉ Lan đã rõ ràng hơn, mặt cũng nẩy nở thêm, lại thêm hai lúm đồng tiền, cười rất dễ thương.

“Đông cách cách rất giống nương nương ngày bé.” Lý mama chăm sóc Đông thị từ nhỏ, cũng coi như người có thể diện, mới có thể lên tiếng như thế.

“Không phải người ta vẫn nói cháu trai giống cậu sao? Cháu gái ta đương nhiên phải giống ta, nhất định sẽ là một tiểu mỹ nhân.” Đông thị nhìn cẩn thận Chỉ Lan, quả nhiên thấy vài nét tương tự.

Chỉ Lan nghe thế vừa ngượng lại vừa tự hào, dù sao người khen nàng cũng là người mà nàng đánh giá là đệ nhất mỹ nữ, thế nên nàng thấy thật ngượng ngùng.

Chỉ Lan cố gắng xoay mặt vào trong lòng Đông thị cho đỡ ngượng, còn dùng bàn tay mũm mĩm che mặt, khiến Đông thị thấy mà rất tức cười.

“Tiểu nha đầu, nhỏ thế này đã biết e thẹn sao.”

“Cô cô, hư!” Chỉ Lan ngẩng đầu dùng đôi mắt ướt long lanh cố gắng khiến đối phương thôi trêu ghẹo.

“Ô, cô không trêu nữa vậy.” Đông thị nhìn dáng vẻ e thẹn của Chỉ Lan lại tiếp tục cười.

“Ngạch nương cười gì thế ạ.” Dường như hôm nay Huyền Diệp đặc biệt cao hứng, tiếng bẩm báo của cung nữ còn chưa dứt đã thấy hắn đi vào phòng trong.

“Lớn thế rồi còn nhanh nhẩu.” Nói xong Đông thị đặt Chỉ Lan xuống giường sưởi, miệng thì trách, nhưng thấy con mình thân thiết với mình như thế, Đông thị rất cao hứng.

Sau khi thỉnh an xong hết, Huyền Diệp liền thấy trên giường sưởi có một bé gái nhỏ. Người tròn vo, đôi mắt tròn vo, trên gương mặt đang nhăn nhó là hai lúm đồng tiền rất đáng yêu.

“Đây là tiểu biểu muội ạ.” Huyền Diệp đi tới ngồi cạnh Chỉ Lan, còn muốn vươn tay bế thử.

“Cẩn thận một chút, đừng làm biểu muội bị thương.” Đông thị dặn dò.

“Ngạch nương yên tâm, con từng bế Thường Ninh rồi.” Nói xong Khang Hi liền nhấc Chỉ Lan đặt vào lòng mình.

Lần đầu tiên Chỉ Lan tiếp xúc thân mặt với Khang Hi Hoàng đế tương lai, lòng có chút căng thẳng, nàng mở to hai mắt nhìn shota đang bế mình.

“Ca ca, ca ca.” Chỉ Lan cầm ngón tay Huyền Diệp, quyết định bắt đầu tác chiến thắt chặt quan hệ.

Nàng đã nghĩ kĩ rồi, cho dù không thể đào tạo Khang Hi thành “chịu sự khống chế của biểu muội”, thì ít ra cũng phải thiết lập được một mối quan hệ tốt. Thời đại không có nhân quyền này, Hoàng đế là con trời, vì cuộc sống hạnh phúc sau này, nàng phải cố gắng thật tốt. Nhưng dù đã có hệ thống đào tạo, nàng vẫn không hề ý thức được rằng shota trước mặt chính là chồng tương lai. Không thể không nói, cô em thật ngốc quá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.