Biểu Ca Đừng Chạy

Chương 37: Chương 37: Trước ngày tuyển tú (2)




Huyền Diệp gió bụi phong trần về cung, báo cáo công tác với Thuận Trị Đế xong liền về Aka Sở, hắn phải biết lý do gì mà Hách Xá Lí Bảo Doanh còn chưa chết.

“Không phải Hoàng ama đã cho người giải quyết sao? Tại sao Hách Xá Lí thị vẫn khỏe mạnh?” Huyền Diệp bắt đầu giận dữ, hắn không hề có ý định cưới nữ nhân đấy, trong mắt hắn Hách Xá Lí thị chẳng khác gì một quả bom hẹn giờ, phải nhanh chóng giải quyết.

“Hồi Tam Aka, nghe nói Hách Xá Lý cách cách ăn thứ gì không rõ, đột nhiên khỏe lại, Hoàng thượng rất tức giận, đã phái người đi thăm dò.”

“Các ngươi không tra xét nữa, phái một người lén đi theo, ngàn vạn lần không thể để cho Hoàng ama biết.” Nghĩ đến chuyện có thể dính dáng đến bí mật nào đó, Huyền Diệp không dám công khai phái người tra xét đến cùng, nếu tra ra chuyện nào đó không nên biết thì rất phiền, nhưng hắn vẫn muốn biết Hách Xá Lí thị kia có cách gì khiến người sắp chết khỏe lại.

“Nô tài tuân mệnh.”

“Thời gian qua Đông cách cách có khỏe không?” Khiến Huyền Diệp lo lắng nhất có lẽ chính là Chỉ Lan, hắn quyết không để chuyện trong giấc mộng phát sinh ngoài đời.

“Cách cách vẫn sinh hoạt như trước kia, có điều có người mua chuộc một nha hoàn nhị đẳng bên người cách cách, đã bị nô tài giải quyết .”

“Là thuộc hạ của ai?” Huyền Diệp thật sự giận dữ, nếu không phải hắn chuẩn bị trước, có phải Chỉ Lan sẽ lại bị những nữ nhân kia làm tổn thương.

“Là người của Át Tất Long đại nhân.” Ngụy Đông Đình cảm thấy vị đại nhân kia cũng quá bạo gan, mấy ngày trước vừa có tin cách cách nhà Hách Xá Lí không thể tham gia tuyển tú, ông ấy liền hết nhẫn nại bắt đầu dọn đường cho con gái nhà mình

“Điều tra ra rồi?” Huyền Diệp càng giận thì thái độ lại càng bình tĩnh, hắn thật không ngờ lại có kẻ bề tôi dám to gan lớn mật vọng tưởng khống chế hậu viện của hắn.

“Vâng, việc này là do đại cách cách nhà Nữu Hỗ Lộc đề xuất, thứ thuốc kia có tác dụng làm người ta suy yếu dần, nô tài có nhờ thái y quen xem hộ, nếu dùng thuốc đó lâu thì không thể sống quá tuổi 20.” Ngụy Đông Đình vừa dứt lời liền cảm giác sức ép nặng nề, hắn chỉ mong tìm thấy cái lỗ nẻ để trốn vào.

“Đã biết, lui ra đi.” Huyền Diệp trầm mặc thật lâu, rốt cuộc bình tĩnh cho lui.

Huyền Diệp ngồi một mình trong Aka Sở, nhìn ráng chiều không biết suy nghĩ gì, cuối cùng hắn đứng lên, chỉnh trang y phục, sai Tiểu Lý Tử mang theo lễ vật của Đông Quý phi và Chỉ Lan đến Cảnh Nhân Cung.

“Cô cô, hôm nay biểu ca hồi cung thật ạ?” Chỉ Lan rất nhớ Huyền Diệp, hắn đi đã hai tháng, không biết có gầy đi nhiều không.

“Uh, nghe nói mới trở về Aka Sở, có lẽ một lát nữa sẽ qua đây, tiểu nha đầu, nhớ biểu ca sao?” Đông Thị trêu ghẹo, thấy con trai và cháu gái tương thân tương ái như thế, bà rất vui.

“Nào có, cô cô trêu cháu.” Chỉ Lan nghiêng đầu giả như thẹn thùng, khiến Đông thị rất tức cười.

“Tốt lắm, một lát nữa nhớ đón biểu ca của con bằng bộ dạng này.” Đông Thị cầm khăn tay che miệng cười.

“Cô cô.” Chỉ Lan làm nũng, nàng cảm thấy làm nũng thần công nàng luyện tập mỗi ngày cùng Đông Quý phi đã rất thuần thục.

“Không trêu con nữa, không con lại cáo trạng với biểu ca.”

“Tam Aka đến!” Đông Thị vừa dứt lời Huyền Diệp đã đến.

“Thỉnh an ngạch nương.” “Thỉnh an Tam Aka.” Thỉnh an xong hết, Huyền Diệp liền ngồi xuống bên cạnh Chỉ Lan.

“Con có khỏe không? Gầy đi nhiều.” Đông thị nhìn Huyền Diệp vừa gầy lại vừa đen hơn hai tháng trước rất đau lòng.

“Ngạch nương yên tâm, con không sao, ngạch nương nên bảo trọng thân thể.” Huyền Diệp cũng rất quan tâm ngạch nương.

Chỉ Lan ngồi một bên ngoan ngoãn ngồi nhìn cảnh mẹ con trùng phùng.

“Gần đây Lan nhi có khỏe không?” Huyền Diệp quay đầu quan sát Chỉ Lan, thấy má nàng vẫn tròn đầy, gật đầu hài lòng.

Đông thị nghe cách xưng hô đó liền sửng sốt, sau đó nhìn Huyền Diệp và Chỉ Lan bằng ánh mắt đầy ẩn ý, Chỉ Lan thấy ánh mắt ẩn ý của Đông thị liền đỏ mặt, vốn định cúi đầu, lại cảm thấy cúi đầu là tố cáo bản thân đang chột dạ, vì vậy ngẩng đầu làm như không có chuyện gì trả lời, “Cảm ơn sự quan tâm của biểu ca, Chỉ Lan rất khỏe.”

Huyền Diệp nhìn Chỉ Lan ra vẻ nghiêm trang rất muốn trêu nàng, nhưng nghĩ có Đông thị đang ngồi nên bỏ ý định.

“Lần này đi Giang Nam, con có mang về cho ngạch nương và biểu muội ít đồ, đều là đặc sản phương Nam, Tiểu Lý Tử đã đưa cho Lý mama.” Huyền Diệp nói.

“Uh, con đi xa về cũng mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi trước đi.” Huyền Diệp tặng đồ, xác nhận ngạch nương và biểu muội đều khỏe mới trở về Aka Sở, lần này đi Giang Nam hắn thu hoạch tương đối, hơn nữa còn chuẩn bị xuất cung xây phủ riêng, có rất nhiều truyện phải giải quyết. Quan trọng nhất là, hắn phải điều tra chân tướng chuyện hạ độc.

———— ———— Đường phân cách “phủ Át Tất Long” ———— ————

“Cách cách, sắp đến ngày tiến cung tuyển tú, cô cẩn thận một chút, giữ gìn đôi mắt.” Nhũ mẫu của Nữu Hỗ Lộc Xảo Phương thấy tiểu thư vẫn thêu, vội vàng khuyên nhủ.

“Vâng, pha hộ cháu một chén trà.” Nữu Hỗ Lộc đặt mẫu thêu xuống, nhìn bầu trời đã tối, nghĩ đến cuộc sống sau khi tiến cung, trong lòng có chút mờ mịt.

“Cách cách đang suy nghĩ về chuyện tuyển tú sao?” Đại nha hoàn của Nữu Hỗ Lộc thị hỏi, chủ tớ hai người rất thân thiết, mới có thể hỏi câu đó.

“Đúng vậy, mấy ngày nữa là tuyển tú rồi, không biết…” Từ sau lần nói chuyện mấy hôm trước cùng Át Tất Long, Nữu Hỗ Lộc Xảo Phương thường xuyên hoảng hốt. Đúng là ma xui quỷ khiến mới đưa ra ý kiến đấy, từ khi Hách Xá Lí Bảo Doanh nửa cố ý nửa vô tình nhắc tới Đông cách cách đang sống trong cung, cô ta bắt đầu chú ý đến quan hệ giữa Tam Aka và tiểu Đông thị

Trước đây Nữu Hỗ Lộc Xảo Phương không hề để tâm tới tiểu Đông thị, tiểu Đông thị còn nhỏ, ai biết ba năm sau sẽ làm được gì, tuy có lời đồn tiểu Đông thị sẽ được chỉ định làm đích phúc tấn cho Tam Aka, nhưng cô ta không tin lắm, vì nhà họ Đông cũng chỉ là dựa vào Quý phi mà được vinh hiển, không phải một gia tộc nắm nhiều thực quyền.

Nhưng tin tức nghe ngóng từ Hoàng cung rất không lạc quan, Tam Aka đối xử với Đông cách cách rất đặc biệt, sự đặc biệt đó trở thành chướng ngại vật lớn nhất với cô ta, cho dù Đông Chỉ Lan có là đích phúc tấn hay không, thì nữ nhân như thế cũng cần đề phòng. Sở dĩ cô ta hạ thủ lúc đó, là vì Tam Aka vắng mặt, hơn nữa có ai ngờ đến chuyện sẽ có người ám hại một tiểu cách cách không tham gia tuyển tú.

Nhưng dù sao Nữu Hỗ Lộc Xảo Phương cũng chỉ là một tiểu cô nương, dù được giáo dục kỹ càng về gia đấu, nhưng lý thuyết thì nhiều mà thực hành thì thiếu, lần đầu tiên hành động lại để thủ tiêu hẳn một con người, vì thế Nữu Hỗ Lộc Xảo Phương có phần sợ hãi. Cô ta vừa hy vọng con hầu kia thành công, lại không nghĩ hại chết cách cách nhà họ Đông như thế.

“Haizzz.” Nữu Hỗ Lộc thở dài, nâng chén trà nhấp một ngụm, “Nghe nói Bảo Doanh cách cách đã khỏe?”

“Hôm qua Bảo Doanh cách cách đã khỏe lại, vì thế vẫn tham gia lần tuyển tú này.” Nhũ mẫu nói, bà ấy biết Hách Xá Lí thị là đối thủ nặng kí nhất của tiểu thư nhà mình, vì thế rất chú ý nghe ngóng tin tức, hơn nữa còn là chuyện lớn như thế.

“Thật ra không tham gia cũng tốt, Bảo Doanh việc gì phải cố chấp.” Quan hệ giữa hai cô cách cách nhà Nữu Hỗ Lộc và Hách Xá Lý có chút kỳ quái, hai người vừa thấy mặt liền nã pháo với đối phương, nhưng lại vì đối phương là người bạn thời thơ ấu hiếm hoi của mình nên lại nương tay, chính vì thế mới không dẫn đến tình cảnh ngươi sống ta chết.

“Cách cách giữ lời.”

“Cháu đã biết, mama lui xuống đi, để lại Yến nhi hầu hạ là được, cháu đi nghỉ.”

———— ———— Đường phân cách “Thuận Trị không liên quan nhưng vẫn phải xuất hiện” ———— ————

“Điều tra được chưa?” Thuận Trị ngồi trên long ỷ, không ngẩng đầu tiếp tục phê duyệt tấu chương.

“Hoàng thượng thứ tội, nô tài vô năng.” Người báo cáo thật muốn khóc, bọn họ thật sự không biết Hách Xá Lí cách cách đã ăn thứ gì mà qua khỏi.

Thuận Trị nghe thế mới ngẩng đầu lên, ông ấy vốn cho rằng chuyện này sẽ giải quyết rất nhanh gọn, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, không ngờ tiểu nha đầu kia lại khiến ông ấy phải ngoài dự đoán những hai lần. Thuận Trị vốn định thủ tiêu Hách Xá Lý Bảo Doanh trước kỳ tuyển tú, xem ra không được, nhưng cũng không thể để tai họa như thế đến bên Huyền Diệp.

“Thôi, phái thêm vài người nữa giám thị cả ngày lẫn đêm, trẫm không tin cô ta có khả năng thông thiên triệt địa.”

“Nô tài tuân chỉ.” Rốt cuộc lại nhặt về một mạng.

“Thanh Uyển, Hách Xá Lý thị có chút vấn đề, lần này tuyển tú không thể chỉ định cô ta cho Huyền Diệp.” Thuận Trị quyết định xong liền đi thông báo với Đông thị.

“Ý Hoàng thượng là?” Đông Thị cũng không biết Thuận Trị có ý gì.

“Trước hết phong cô ta làm Quý nhân.” Đông thị trợn mắt nhìn Thuận Trị kinh ngạc, không ngờ Thuận Trị có ý đấy.

Thuận Trị buồn cười vuốt má Đông thị, ôm vào trong ngực, “Đừng nghĩ bậy, chuyện về Hách Xá Lí thị, trẫm điều tra rõ sẽ nói với nàng, Uyển nhi đừng ghen, lòng trẫm chỉ có nàng.”

Đông thị nghe thế mới thả lỏng, không phải là bà ghen, mà là cảm thấy chuyện đoạt con dâu này có phần kinh khủng. Không biết Hách Xá Lí này có vấn đề gì, lại khiến Thuận Trị phải đặt trong tầm mắt để giám thị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.