Biểu Tiểu Thư Luôn Rất Bận

Chương 1: Chương 1: Quyển 1: Tướng quân biểu tỷ của ta (1)




Quân Tử Thư nằm trong khoang cấp dưỡng, tư duy đang được trung chuyển tiến vào không gian cá nhân.

Cách đây không lâu, nàng vượt qua kỳ thi viết, phỏng vấn và kiểm tra, cuối cùng có thể nằm ở chỗ này làm thực tập sinh.

Nàng là một thực tập sinh sửa mệnh, chịu sự quản lý của bộ phận xuyên không.

Trước khi chết, nàng là một người doanh nhân trái đất, sau khi bàn bạc chuyện làm ăn xong, ra ngoài liền không cẩn thận bị gã lái xe say rượu đâm chết.

Tai nạn xe cộ, một tai họa nghe hơi thô nhưng lại có tỷ lệ phát sinh cao nhất, Quân Tử Thư không nghĩ rằng mình sẽ chết thảm như vậy, nhưng sự cố bất hạnh này thực sự đã xảy ra.

Sau khi chết, nàng cứ ngỡ mình sẽ nhìn thấy đầu trâu mặt ngựa trong truyền thuyết, thế nhưng lại không có, nàng chỉ nhận được một thư thông báo.

Chỉ cần vượt qua ba cuộc thi liền có thể trở thành thực tập sinh của bộ phận, tạm thời sống sót, sau khi vượt qua kỳ thực tập sẽ được tuyên bố chính thức, muốn sống bao lâu thì sống.

Quân Tử Thư không muốn chết nên nàng đến đây, còn vô cùng thuận lợi vượt qua ba kỳ thi, nằm trong khoang cấp dưỡng, chuẩn bị bắt đầu hành trình thực tập của mình.

“Chào mừng đến với không gian hệ thống, đây là hệ thống số 28, hết lòng phục vụ vì ngài.”

Một sinh vật rất giống bé tinh linh đang giương đôi cánh trong suốt bay đến trước mặt Quân Tử Thư, dùng giọng giòn giã của trẻ con để nói chuyện với nàng.

“Ừm... Hệ thống thứ hai mươi tám sao?”

“Đúng!”

“Vậy cậu chắc chắn mang rất nhiều ký chủ.”

“Không, ký chủ cô là đối tượng số 28 phục vụ đầu tiên!”

“Vậy à... Tất cả hệ thống đều ở dạng như cậu sao?”

“Không hẳn, nhưng dạng này của tôi có đáng yêu không?”

Số 28 xoay vòng vòng trên không trung, còn nhấc làn váy của mình lên một chút làm lễ thục nữ.

“Đáng yêu.”

Quân Tử Thư tự đáy lòng khen ngợi một tiếng, hệ thống vui mừng phấn khởi gật gật đầu.

“Bây giờ ký chủ đặt cho tôi một cái tên đi, phải là biệt hiệu độc quyền của cô nha.”

“Kêu Nhị Bát đi.”

Số 28 mà, kêu Nhị Bát cho tiện.

“Hả?”

Hệ thống thật không ngờ cô gái xinh đẹp trước mặt mình lại có thể đặt một cái tên không phẩm vị như thế này.

“Làm sao vậy?”

“Tôi tự nghĩ cho mình một cái tên.” Hệ thống xoa tay, “Gọi là Tiểu Hoa Tiên.”

Hahahahahahahahahahaha con mẹ nó Tiểu Hoa Tiên, hệ thống có độc rồi.

“Nếu đây là mong muốn của cậu, vậy thì Tiểu Hoa Tiên.”

“Cảm ơn ký chủ!”

Tiểu Hoa Tiên thật cao hứng, cánh trên lưng vỗ rất khoan khoái.

“Ký chủ, ở thế giới nhiệm vụ tôi sẽ sống nhờ trong hải linh của cô, chúng ta hãy tiến vào thế giới đầu tiên đi.”

“Ừ.”

Quân Tử Thư mở mắt ra, thế giới trước mặt đã thay đổi. . đam mỹ hài

Xe ngựa xóc nảy, không khí hơi ngột ngạt.

[Ký chủ, cung cấp thông tin thế giới cho cô nè, cô phải thay đổi vận mệnh của một người là Ninh Thanh Hoan, cũng là biểu tỷ của thân thể này.]

Ừ.

[Phải rồi ký chủ, tôi đã nói vị trí nhân vật của cô cho cô biết chưa?]

Cái gì?

[Bộ phận quyết định tính cách của cô phù hợp để trở thành cố vấn nhân sinh, hơn nữa vì rất hay gần gũi với mục tiêu nhiệm vụ, bất kể sau này cô với mục tiêu là quan hệ như thế nào, cô luôn là biểu tỷ hoặc biểu muội.]

Được.

Quân Tử Thư khá hài lòng với vị trí này, biểu tỷ muội sao, càng dễ tiếp cận thì càng dễ hoàn thành nhiệm vụ.

Cố vấn nhân sinh ư? Người gian xảo thật ra là điểm mạnh của nàng.

Quân Tử Thư được mệnh danh là nghiệp tụ kim khẩu. Lo giữ miệng, ngàn vạn lần đừng động thủ. Bởi nàng nói khéo như mật, chết có thể nói thành sống, sống có thể nói thành chết, thuộc loại bán người khác nhưng người khác còn đếm tiền giúp nàng mà vẫn tưởng nàng bị thiệt thòi, phải lấy lại cho nàng.

Hệ thống cung cấp tư liệu vào trong đầu Quân Tử Thư.

Nếu muốn đọc toàn bộ câu chuyện này như một cuốn tiểu thuyết, thì mục tiêu nhiệm vụ là vị trí nữ phụ hy sinh.

Ninh Thanh Hoan là nữ tướng quân, ba thế hệ trong nhà đều làm tướng. Cha, chú và cậu cũng đều tòng quân, chân chính bảo dưỡng nữ dũng.

Nàng với Ngũ hoàng tử thanh mai trúc mã từ bé, vào lúc mười lăm tuổi được Ngũ hoàng tử cầu thân, trở thành Ngũ hoàng phi.

Nếu mọi chuyện diễn ra suôn sẻ như vậy thì không nói, Ninh Thanh Hoan cũng sẽ không phải là một mục tiêu cần yêu cầu cứu vớt, cũng sẽ không phải là một nữ phụ hy sinh mà Quân Tử Thư nghĩ.

Dựa vào xuất thân và tư duy của Ninh Thanh Hoan đáng lẽ phải trở thành trợ thủ đắc lực cho Ngũ hoàng tử, cuối cùng được thanh danh tài đức đến nghìn đời sau, nhưng hết lần này đến lần khác kết cục cuối cùng của nàng vẫn là hủy dung tự sát.

Vận mệnh này cực kì không hợp lý, công việc của sửa mệnh sư chính là xoay chuyển số phận tồi tệ này.

Điều không đúng không phải là cái kết bi kịch, mà là xuất thân và tư duy của nàng kết cục cuối cùng quá không phù hợp, tựa như bị cưỡng ép hạ thấp chỉ số thông minh để làm ra loại chuyện không tốt này.

Ngũ hoàng tử có yêu thích một nữ nhân, nữ nhân kia mới là bạch nguyệt quang trong lòng hắn, trên ngực có nốt chu sa. Vì tránh cho nữ nhân kia bị nữ nhân khác trong hậu viện nhắm vào, cũng vì tránh nhược điểm thật sự bị người khác khống chế ở trong tay nên Ngũ hoàng tử cố ý vô cùng sủng ái Ninh Thanh Hoan, lấy nàng làm lá chắn cho tình yêu đích thực.

Loại sủng ái này chỉ là vẻ ngoài, Ninh Thanh Hoan không biết nàng đã sớm bị hạ dược tuyệt tử, nàng ngây ngốc vì Ngũ hoàng tử mà trả giá rất nhiều, cuối cùng nàng cảm giác được chuyện bất thường, muốn xuống tay với bạch nguyệt quang, không thành công mà trái lại còn bị Ngũ hoàng tử phế đi tay chân, bạch nguyệt quang còn lấy trà nóng “Không cẩn thận” hắt lên mặt nàng, không kịp thời trị liệu, Ninh Thanh Hoan liền hủy dung như vậy.

Ninh Thanh Hoan kiêu ngạo như thế làm sao chịu đựng mình giống như phế nhân bị hủy dung, cho nên lựa chọn tự sát.

Quân Tử Thư âm thầm lắc đầu, thật đáng thương thay, nhưng mà cũng thật ngốc.

Tư liệu bên trong có đề cập Ninh Thanh Hoan rất nhiều lần phát hiện bất thường, nhưng cuối cùng luôn vì cái gọi là tình yêu cái gọi là lời ngon tiếng ngọt mà xóa bỏ hoài nghi.

Sặc, chẳng lẽ nữ nhân khi yêu quả thực mù quáng như vậy?

[Đây là chỗ không đúng nên mới cần chúng ta tiến hành sửa lại.]

Giọng nói của hệ thống loli vang lên, đáp lại Quân Tử Thư.

Quân Tử Thư gõ gõ mu bàn tay mình, có ý tưởng rồi.

Muốn thay đổi vận mệnh của Ninh Thanh Hoan, thì phải làm Ninh Thanh Hoan cách xa Ngũ hoàng tử một chút.

Nhị Bát, Ngũ hoàng tử kia với bạch nguyệt quang của hắn hẳn là không có ánh hào quang nhân vật chính hay đại loại gì đó chứ, ví dụ như mặc kệ thế nào cuối cùng thế giới luôn là của bọn họ.

[Điều này không tồn tại, tuyệt đối sẽ không phát sinh, loại chuyện này là bộ phận nghịch tập đảm nhiệm, khác với bộ phận sửa mệnh chúng ta, còn có, xin hãy gọi tôi là Tiểu Hoa Tiên.]

Hệ thống nhấn mạnh tên của mình một chút.

Được rồi, Tiểu Hoa Tiên, không phải đều là thay đổi vận mệnh sao, có gì khác biệt?

[Bộ phận nghịch tập là trực tiếp thành nhân vật hy sinh, có hào quang nhân vật chính hoặc có bàn tay vàng rồi chiến đấu với bọn họ để đạt đỉnh cao nhân sinh, mà chúng ta thì khác.]

Tốt, đã hiểu.

Vì vậy xét về bối cảnh thế giới, chỉ cần Ninh Thanh Hoan không nghĩ, nàng hoàn toàn liền không cần gả cho Ngũ hoàng tử.

Nếu chuyện như thế này sẽ dễ xử lý hơn nhiều, Quân Tử Thư cảm thấy mình chỉ cần giúp tiểu cô nương nhận ra bộ mặt thật của tên tra nam, sau đó khiến tiểu cô nương vui vẻ trôi qua cả đời thì tốt rồi.

Hoàn toàn OK.

Thân thể Quân Tử Thư bây giờ tên là Quân Uyển Nhi, là biểu muội của Ninh Thanh Hoan, vốn dĩ người này không xuất hiện trong cốt truyện gốc, bởi vì thân thể Quân Uyển Nhi quá suy yếu nên lúc đang trên đường đã bị bệnh chết.

Quân Tử Thư ho khan vài tiếng, vén rèm xe ngựa lên.

“Biểu tiểu thư, làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái sao?”

Nam nhân cưỡi ngựa lại gần hỏi, vẻ mặt quan tâm.

Người này đến từ Ninh phủ, mẫu thân Quân Uyển Nhi là muội thứ của Ninh tướng quân, gả cho một thương nhân, không lâu sau cả nhà gặp cướp, chỉ có một mình Quân Uyển Nhi may mắn còn sống.

Ninh tướng quân là người tốt, tuy mình chỉ là con gái của muội thứ, nghe thấy chuyện này cũng vội vàng phái người đón Quân Uyển Nhi vào quý phủ.

Quân Uyển Nhi và Ninh Thanh Hoan thật ra không có quan hệ huyết thống, bởi vì Quân Uyển Nhi cũng không phải con gái ruột của muội thứ Ninh tướng quân, thân thể muội thứ có bệnh nhẹ, không tốt để sinh con, ôm từ chỗ thiếp thất, lẽ ra định ôm đứa con trai nhưng mấy người thiếp sinh ra đều là khuê nữ, cũng đành bất đắc dĩ. Nhưng người trong quý phủ tướng quân dường như không biết việc này, còn tưởng Quân Uyển Nhi là con ruột của muội thứ.

“Không có gì, còn bao lâu nữa mới đến nhà cậu?”

Quân Tử Thư lắc đầu, nhìn phía trước.

“Sắp rồi, chúng ta có thể đến trước khi trời tối.”

Nam nhân mỉm cười, hắn luôn có ấn tượng tốt về vị biểu tiểu thư này. Thân thế yếu ớt, diện mạo nhu nhược, có lễ độ, là một cô nương khiến ai cũng ưa thích.

Quân Tử Thư gật đầu, hạ rèm xuống.

Quân Uyển Nhi mười ba tuổi, Ninh Thanh Hoan cũng vậy, nhưng Ninh Thanh Hoan lớn hơn Uyển Nhi bốn tháng, cho nên là biểu tỷ.

Buổi tối có thể nhìn thấy mục tiêu nhiệm vụ, ngẫm lại khiến người ta có chút chờ mong.

Lúc Quân Tử Thư xuống xe ngựa, thấy có một nam nhân mang theo đèn lồng đang chờ trước cổng, nhìn quần áo chắc hẳn là quản gia.

“Biểu tiểu thư đến rồi, nô tài là quản sự của quý phủ, lão gia và phu nhân đều ở trong nhà chờ tiểu thư, theo nô tài vào thôi.”

Quân Tử Thư gật đầu, không nói lời nào, dọc theo đường đi cũng không có dáo dác nhìn xung quanh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch bước theo sau quản gia, cực kì an tĩnh.

“Cậu, mợ.”

Sau khi vào phòng, Quân Tử Thư quy củ gọi nam nhân và phụ nhân đang ngồi trong gian phòng, lại nhìn thoáng qua tiểu cô nương đang đứng ở một bên.

Tiểu cô nương kia mặc một thân hồng y, mắt ngọc mày ngài, bộ dáng ưa nhìn, trên người tỏa ra sự phú quý mà nhân gia cao quý mới có.

Đây chắc là Ninh Thanh Hoan.

Quân Tử Thư cúi đầu làm bộ dạng sợ hãi nhưng trong lòng đang suy nghĩ, nàng ấn tượng khá tốt với tiểu cô nương xinh đẹp này, về sau nàng nhất định sẽ trở thành bằng hữu của nàng, chỉ cần nàng càng gần gũi thì càng ảnh hưởng lớn với mục tiêu nhiệm vụ.

“Là Uyển Nhi sao, lại đây, đứa trẻ đáng thương, sau này con sẽ ở nơi này, đây là biểu tỷ của con, Thanh Hoan.”

Ninh phu nhân kéo nữ nhi của mình qua, giới thiệu cho Quân Tử Thư.

“Thanh Hoan tỷ tỷ.”

Quân Tử Thư khẽ nói, nhìn Ninh Thanh Hoan, khóe miệng cong lên độ cung thật nhỏ.

Làm một hài tử mười ba tuổi mới mất song thân, vậy nên sẽ rất thận trọng với mọi thứ.

“Uyển Nhi muội muội.”

Ninh Thanh Hoan tò mò đánh giá biểu muội không biết đến từ đâu này, mấy ngày hôm trước mẫu thân cũng đã nói với nàng, sau này sẽ có một biểu muội tới chơi, biểu muội rất đáng thương, cha mẹ đều gặp nạn.

Biểu muội này thoạt nhìn rất nhu nhược, tựa như gió thổi qua là có thể ngã, sắc mặt cũng rất trắng, vừa thấy liền biết thân thể không tốt lắm.

Thật ra Ninh Thanh Hoan không thích tiểu cô nương yếu ớt như vậy, nàng thường không chơi với nữ hài tử, luôn có cảm giác như thể chỉ một lần chạm là có thể hỏng.

Ninh Thanh Hoan thấy bộ dáng của tiểu biểu muội khi nhìn nàng, sờ sờ cằm.

Tiểu biểu muội giống một con thỏ con nha, mềm mềm trắng trắng, thoạt nhìn dịu ngoan vô hại.

Lúc này Ninh Thanh Hoan còn không biết, con thỏ này sẽ ăn thịt người.

Editor có đôi lời muốn nói:

Yay! Vậy là bộ truyện này sẽ bắt đầu khai mở rồi, rất mong mọi người sẽ ủng hộ. Từng cmt, từng lượt vote sẽ là động lực cho mình đến khi hết truyện. Cảm ơn mọi người nhiều nhiều~

Cơ mà lúc đọc tên nhân vật chính, không hiểu sao tui chỉ toàn đọc thành Tử Thu thôi, có ai bị như tui không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.