Tần nhị tiểu thư đề nghị chuyện này, Du Phức Nghi cũng không quan tâm, trở về Trường Xuân Cung, nói vài câu với Lý Nguyên Bảo cùng Cốc Vũ.
Hai người này lập tức như lâm vào đại địch, ríu rít thảo luận, lại kêu Thính Phong cùng Tiểu Mãn tới, bốn người chụm đầu, hứng thú bừng bừng nghĩ chọn thực đơn cùng tài nghệ.
Du Phức Nghi buồn cười nói:
- Các ngươi đừng vội, ta cũng chỉ nghe nói thôi, cụ thể như thế nào thì ta không biết, thái hậu cùng hoàng hậu còn đang thương nghị, chờ thương nghị xong rồi tính.
Lý Nguyên Bảo không tán đồng:
- Còn có thể thương nghị ra kết quả gì nữa, dù sao cũng phải để mọi người đem danh sách đồ ăn cùng tài nghệ báo lên, tài nghệ cũng không có gì, chẳng sợ chọn chung một loại, cũng sẽ có điểm bất đồng, trù nghệ lại không giống vậy, vì không muốn thái hậu cảm thấy chán ngấy, không thể để đồ ăn lặp lại, nên sớm định ra, đám nô tài cũng dễ chuẩn bị, các cung khác cũng dễ bù đắp cho nhau, nếu hoàng hậu nương nương, Trịnh quý phi cùng với An thục phi va chạm, chúng ta liền sửa chữa, nếu các vị phi tần phân vị thấp va chạm với chúng ta, thì các nàng cũng dễ sửa chữa, như thế mới có thể thuận lợi đem chuyện này ứng phó dễ dàng trôi qua, nương nương người nói xem, có đúng không?
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki và ddlqd. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Du Phức Nghi cười mắng Lý Nguyên Bảo, rốt cuộc vẫn làm theo ý nguyện của hắn, châm chước nói:
- Các nàng đều muốn được nổi bật, như vậy sẽ chuẩn bị rất nhiều tâm tư vào món mặn, vậy ta làm canh cải trắng. Còn tài nghệ, chút nữa Thính Phong đi tìm sách cũ của ta, tìm một thi từ thích hợp để mừng thọ, đến lúc dự yến, ta viết ra là được.
Du Phức Nghi định dùng một tiếng trống làm tinh thần hăng hái để thêu cho xong.
Ai ngờ vừa mới thêu một chút liền muốn gật gù, đang định ngủ một giấc, lại có cung nữ tới bẩm báo, nói Lâm chiêu nghi cầu kiến.
Lâm chiêu nghi? Du Phức Nghi nhíu mày, sai người dẫn nàng vào.
Lâm chiêu nghi tiến vào hành lễ với Du Phức Nghi:
- Thỉnh an Đức phi.
Có thể tấn phong cửu tần đứng đầu chiêu nghi, vẫn là Tư Mã Duệ nể mặt phụ thân Lâm Đống của nàng.
Tuy Lâm Đống chỉ là thứ nội các, nhưng người trong nội các hàng năm ôm bệnh, Lâm Đống là người được việc nhất, lại là người tâm phúc của hoàng thượng.
Khiến Tư Mã Duệ làm hoàng đế cũng rất tiêu dao, sao hắn có thể không cho khuê nữ của thuộc hạ có phong vị cao đây?
- Xem muội muội nói kìa, này là một mảnh tâm ý của muội muội, muội muội ta nhìn thấy nhất định sẽ rất cao hứng, sao có thể ngại đen đủi đây?
Du Uẩn Nghi tính tình là tiểu bạch hoa, không chừng nàng thật sự ngại đen đủi. Du Phức Nghi chột dạ liếc mắt nhìn Lâm chiêu nghi một cái, ngay sau đó cười khen:
- Tuy Đại Chu chúng ta không giống tiền triều chú ý nữ tử một lòng sắc son đến già, nhưng goá phu trước khi thú, lại tái giá cũng có chút chán ghét, đổi lại người khác, dù không trở mặt, cũng sẽ đoạn tuyệt lui tới, nào giống như muội muội thiện tâm, chẳng những không so đo, còn mang hạ lễ tới, thật sự khiến tỷ tỷ là ta đây cũng cảm động.
Cốc Vũ đoạt lại tách trà trong tay Du Phức Nghi, bưng một tách khác để lên bàn, to mồm cãi lại:
- Ai kêu người hấp tấp, bị bỏng? Đáng.
- Giỏi lắm, dám chống đối với chủ tử, người tới, trước tiên đem nàng kéo ra ngoài đánh hai mươi trượng, sau đó sung quân đến Hoán Y Cục giặt đồ.
- Cả ngày tú tới tú lui, cũng không sợ lòi mắt?
- Đây chính là thọ lễ chuẩn bị cho thái hậu, dù lòi mắt, cũng phải tú cho xong.
Du Phức Nghi nhặt lại khung thêu, không ngồi trên giường nữa, mà ngồi trên ghế thái sư ở xa hắn, bắt đầu se chỉ luồn kim nói:
- Sắp tới yến thọ của thái hậu, thần thiếp tú rất chậm, chỉ sợ tú cả ngày, nên không thể tiếp đón hoàng thượng, hay là hoàng thượng đến cung của các vị tỷ muội khác đi.
Tư Mã Duệ thấy Du Phức Nghi chỉ lo thêu thùa không quan tâm mình, hắn cũng không tức giận, lấy khăn của nàng che mắt, duỗi thẳng lưng, phân phó:
- Trẫm ngủ một giấc, nhớ kêu trẫm dậy dùng ngọ thiện.
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki
Không có hắn quấy rầy, Du Phức Nghi chuyên tâm thêu thùa, kết quả thêu quá nhập tâm, đã không cẩn thận thêu xong lễ thọ, còn bị Tư Mã Duệ biết được.
Sau giờ ngọ nàng không còn cớ từ chối hắn, đành phải đi với hắn đến Ngự Hoa Viên du hồ.