Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 11: Chương 11




Chiếc Porsche nhanh chóng lao ra ngoài, không ai nói gì trong suốt hành trình, không khí bên trong xe giảm xuống mức đóng băng.

Suốt quá trình Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành cũng lạnh như băng.

Xe đại khái chạy chừng hai mươi phút, Diệp Khuynh Thành đột nhiên nhíu mày: “Đây không phải là đường đi tập đoàn Khuynh Thành.”

Tài xế dường như không nghe thấy, vẫn chạy thẳng về phía trước.

Diệp Khuynh Thành mơ hồ có loại cảm giác không ổn.

Cọt kẹt!

Cuối cùng, xe dừng lại ở một chỗ trống trải.

Tài xế Hà Thuận quay đầu, cười nói: “Tổng giám đốc Diệp, tất cả mọi người là vì kiếm miếng cơm ăn, hy vọng cô có thể hiểu cho tôi.”

“Anh có ý gì?” Đôi mắt Diệp Khuynh Thành lạnh như băng.

Không có ý gì, chỉ là muốn Diệp tổng giám đốc phối hợp với tôi chụp vài tấm, chỉ cần cô phối hợp tốt, tôi chắc chắn sẽ không làm tổn thương cô.

Nói xong, Hà Thuận khóa chặt cửa xe, hơn nữa từ dưới ghế xe lấy ra một cái máy ảnh, cùng với một con dao sắc bén.

Tổng giám đốc Diệp, anh là người thông minh, hẳn là biết làm như thế nào.

Hà Thuận cười lạnh hai tiếng, sau đó lại nhìn Lục Vân bên cạnh:

“Tiểu tử, xem như hôm nay cậu may mắn, thân thể của mỹ nữ tổng giám đốc này không biết có bao nhiêu người ao ước, xem như cậu có nhãn phúc.”

Rõ ràng, hắn ta chuẩn bị dùng máy ảnh chụp ảnh nóng của Diệp Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành không có la to, ngược lại là khuôn mặt xinh đẹp băng hàn nhìn chằm chằm Hà Thuận: “Tôi muốn biết, rốt cuộc anh cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân hay với bọn người Lưu Chí Phong?”

Tập đoàn Lệ Nhân cũng giống như tập đoàn Khuynh Thành, đều là thị trường mỹ phẩm dưỡng da, hai bên vẫn luôn tranh đấu gay gắt.

Sắp tới, tập đoàn Khuynh Thành chuẩn bị lên sàn, nếu như lúc này tuôn ra ảnh xấu của Diệp Khuynh Thành, không thể nghi ngờ sẽ tạo thành đả kích trí mạng đối với tập đoàn Khuynh Thành.

Mà trong miệng Diệp Khuynh Thành vừa nhắc tới Lưu Chí Phong, người này là quản lý bộ phận nhân sự của tập đoàn Khuynh Thành, tài xế mới này chính là hắn tuyển vào.

Hà Thuận chậc chậc ngạc nhiên nói: “Đều nói tổng giám đốc Diệp thông minh, gan dạ sáng suốt hơn người, hôm nay tôi xem như tận mắt chứng kiến.”

Những lời này của hắn không thể nghi ngờ là khẳng định suy đoán của Diệp Khuynh Thành.

“Tổng giám đốc Diệp, con người của tôi, từ trước đến nay thương hoa tiếc ngọc, nhất là đối với loại nữ thần cao cao tại thượng như cô, lại càng không đành lòng khinh nhờn, cho nên cô vẫn là tự mình cởi đi!”

“Nếu buộc tôi phải động thủ, thì không chỉ đơn giản là chụp ảnh thôi đâu, hắc hắc!”

Hà Thuận cười quái dị hai tiếng, tựa hồ đã sớm dự đoán được Diệp Khuynh Thành sẽ không ngoan ngoãn phục tùng, trong con ngươi bắt đầu lóe ra tham lam dục hỏa.

Nhưng đúng lúc này……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.