Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 26: Chương 26




“Ngày đó ở văn phòng tôi, có phải chính miệng anh thừa nhận cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân không?”

“Nực cười!”

Lưu Chí Phong hét lớn một tiếng, chỉ vào đám truyền thông nói:

“Giả sử các ngươi phản bội công ty, chính mình sẽ đứng ra thừa nhận sao?”

Mọi người nhao nhao lắc đầu.

Kẻ ngốc mới có thể đứng ra thừa nhận mình cấu kết với công ty khác.

Cách nói này của Diệp Khuynh Thành quá không đáng tin rồi.

“Oan ức nhất chính là người anh em Hà Thuận của tôi.”

Lưu Chí Phong lại chỉ chỉ Hà Thuận đang ngồi trên xe lăn, tức giận bất bình nói:

“Hắn vốn là tài xế của Diệp Khuynh Thành, cũng là hắn phát hiện Diệp Khuynh Thành nuôi trai bao đầu tiên, bởi vì cậu ta nhiều chuyện khuyên bảo vài câu, kết quả, các ngươi nhìn xem cậu ta bị đánh thành bộ dáng gì!”

Tất cả ống kính trong nháy mắt di chuyển đến trên người Hà Thuận.

Hà Thuận cũng hết sức phối hợp lấy ra một tờ giấy chẩn đoán, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây là bệnh viện chẩn đoán cho tôi, xương cổ tay phải bị gãy, dây chằng hai bên đầu gối bị rách.”

Bùm!

Giống như là một quả bom nước sâu đột nhiên nổ tung, toàn trường sôi trào.

“Thật quá đáng! Quả thực trong mắt không có vương pháp!”

“Một nữ nhân có tâm địa độc ác như vậy, lại còn có mặt mũi đứng ở trên đài tổ chức họp báo, mau cút xuống đi!”

“Diệp Khuynh Thành, cô phải cho chúng tôi một lời giải thích! Phải trả lại công đạo cho Hà Thuận tiên sinh và Lưu Chí Phong tiên sinh!”

Dư luận trong nháy mắt nghiêng sang một bên, tất cả phóng viên truyền thông đều lòng đầy căm phẫn.

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành hơi trắng bệch, thanh âm run rẩy nói:

“Lưu Chí Phong, anh luôn miệng nói tôi nâng đỡ trai bao,luôn miệng nói tôi phái người đánh Hà Thuận, chứng cớ đâu?”

Điều duy nhất cô có thể làm trước mắt, chính là yêu cầu Lưu Chí Phong đưa ra chứng cứ.

Lưu Chí Phong hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp lại, lúc này, một người đàn ông trung niên ngồi ở hàng đầu đột nhiên đứng lên.

“Tôi có chuyện muốn nói.”

Hắn tên là Tưởng Đào, là quản lý bộ phận nhân sự đương nhiệm của tập đoàn Khuynh Thành, trước kia khi Lưu Chí Phong còn tại vị, hắn là phó chức.

“Tôi có thể chứng minh, Lưu Chí Phong nói thật.”

Ngay tại tất cả mọi người cho rằng hắn muốn thay Diệp Khuynh Thành nói chuyện, lại không nghĩ tới, Tưởng Đào lại đứng về phía của Lưu Chí Phong.

Toàn trường chấn động.

Diệp Khuynh Thành thân thể mềm mại run rẩy nói: “Tưởng Đào cậu đang nói cái gì vậy?”

“Tôi nói cái gì, tổng giám đốc Diệp nghe không hiểu sao?”

“Mọi người trong công ty đều biết, vị trí quản lý này, vốn dĩ cô muốn để lại cho tên trai bao kia, sau đó vì bị áp lực, mới để cho tôi ngồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.