Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 41: Chương 41




Nhưng Cố An Kỳ vừa nghe người muốn cưới cô là Trần Tử Ngang, lập tức từ chối quyết liệt.

Cô ta không muốn thủ tiết cả đời.

Nhưng bây giờ, Cố An Kỳ thay đổi chủ ý.

Nam Giang đã không còn chỗ đứng của cô ta, ở lại nơi này, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đuổi kịp Diệp Khuynh Thành.

Cố An Kỳ đương nhiên không cam lòng.

Cô ta muốn đi Giang Bắc, cô ta muốn gả vào Trần gia, muốn mượn lực lượng Trần gia, trả thù Diệp Khuynh Thành.

Còn có Lục Vân mặt trắng chết tiệt kia, cô muốn Lục Vân phải quỳ gối dưới chân cô, giống như con chó xù, liếm gót giày của cô!

……

Lúc này Lục Vân đã về tới văn phòng tổng giám đốc.

Diệp Khuynh Thành ngồi ở trước bàn làm việc, thơ thẩn xuất thần, hiển nhiên còn đang áy náy vì tát Lục Vân một cái, thấy hắn đi vào, lập tức đứng dậy nói: “Tiểu Lục Vân, chị xin lỗi em.”

Thật ra Lục Vân kỳ không có tức giận với Diệp Khuynh Thành, nhưng vẫn là xụ mặt nói: “Nếu như xin lỗi có tác dụng, còn cần cảnh sát làm gì?”

Diệp Khuynh Thành oan ức bĩu môi: “Vậy cậu muốn người ta thế nào đây?”

Vẻ mặt này của cô đáng yêu, thật sự là đáng yêu đến không thể kháng cự.

Nhưng Lục Vân vẫn là tiếp tục xụ mặt nói: “Trái tim em như bị người ta bóp nát như trái bóng xì hơi, chị cho rằng nói một câu xin lỗi là nó có thể phục hồi như cũ sao?”

Trái bóng dẹp rồi, thổi lên không phải…..

Diệp Khuynh Thành vừa định giải thích, kết quả ngẩng đầu lại nhìn thấy Lục Vân đang nghẹn cười, lập tức phản ứng lại, hắn căn bản là đang làm bộ tức giận, cô nhất thời trừng mắt một cái nói: “Tên tiểu tử này, cậu được lắm, ngay cả chị cũng dám trêu cợt!”

Cô cầm một tập tài liệu trên bàn ném lên người Lục Vân.

Lục Vân vội vàng trốn sang bên cạnh, vô tội nói: “Chị, chị đánh em làm gì, bây giờ em là người bị tổn thương, chị nên an ủi em mới phải.”

“Cậu còn giả bộ! Xem ra không cho cậu chút mùi vị, cậu không biết uy nghiêm của chị đây!”

Diệp Khuynh Thành hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng nữ thần của mình, giương nanh múa vuốt nhào về phía Lục Vân, hai chị em đùa giỡn một trận, cuối cùng Lục Vân đầu hàng mới kết thúc.

“Nói nghiêm túc, hôm nay Nam Giang Vương và mấy đại gia tộc đưa đơn đặt hàng mấy chục tỉ, nguyên nhân có phải do cậu hay không?”

Diệp Khuynh Thành sửa sang lại xiêm y, một lần nữa khôi phục hình tượng nữ thần, khác hoàn toàn so với lúc nãy.

Lục Vân nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói: “Vâng, bởi vì em là Vân Thiên Thần Quân, Nam Giang Vương sợ em, cho nên mới đưa đến đơn hàng năm mươi tỷ.”

“Chậc chậc chậc, tiểu Lục Vân, chị phát hiện cậu đã thay đổi, lật lọng còn nhanh hơn lật giấy, trước đó không phải còn nói mình ở trên núi tu luyện làm thần tiên gì đấy mười lăm năm sao, sao giờ lại biến thành Vân Thiên Thần Quân?”

Ách……

Thấy chị Khuynh Thành vẻ mặt không tin mình, Lục Vân đành phải tìm một cái cớ khác nói: “Kỳ thật em là một gã thần y, chữa khỏi bệnh cho mẹ của Nam Giang Vương, hắn ta là tới trả lại ân tình cho em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.